Tôi Không Muốn Trùng Sinh Cùng Cô

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

(Đang ra)

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

Hasekura Isuna

Đây là câu chuyện về Sói và Giấy da – chuyến phiêu lưu của hai người, một hành trình rồi sẽ làm thay đổi cả thế giới!

12 206

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

2 6

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

Horohoro

Đó là số phận bi thảm của Ianna trong câu chuyện.

17 348

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

(Đang ra)

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

Absolute Hat - 절대삿갓

Ai đó làm ơn đưa tôi về trái đất giùm cái!

21 471

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tập 14: Nhạn bay về Nam - Chương 11: Đứa Trẻ Đuổi Theo Vì Sao

Đã bao lâu rồi Lục Ly không thanh thản ngắm nhìn trời đêm? Trước đây anh thích những khu rừng yên tĩnh, biển cả bao la, núi non trập trùng, thích ngắm bình minh ló rạng, hoàng hôn buông tàn. Sau này, bên cạnh anh ngày càng có nhiều cô gái, công việc phải lo cũng ngày một phức tạp, dần dà anh quên mất bản thân mình là người như thế nào. Cuộc sống lý tưởng thời niên thiếu của Lục Ly là, trong ánh hoàng hôn bầu bạn, ngồi trên chiếc ghế mây, ôm một chú mèo, cứ thế lặng lẽ chờ đợi thời gian trôi đi, không còn nghĩ đến cái gọi là lãng phí thời gian, quý trọng sinh mạng, không còn theo đuổi cái gọi là hoàn thiện chính mình, tạo dựng giá trị bản thân, mà chỉ đơn giản ngắm mây tan mây hợp, nước lên nước xuống.

Ngỗng ngố tựa vào người anh: “Những ngôi sao này đều có tên cả đấy. Kia là Thiên Bội, kia là Thiếu Vi, kia là Thiên Xu, Thiên Tuyền trong chòm Bắc Đẩu…” Cô lại thật sự đang nghiêm túc đếm sao. Lục Ly đoán, cô hẳn có một giấc mộng lãng mạn về những vì sao, chỉ những người ngây thơ mới có suy nghĩ như vậy, hồi anh học cấp hai, đã nghe người ta nói, trên các vì sao là một mảnh im ắng chết chóc, môi trường khó khăn, không thích hợp cho bất kỳ sinh linh nào sống sót, trên các vì sao không có Hằng Nga, Ngô Cương, không có Ngưu Lang, Chức Nữ, bây giờ nghĩ lại, việc sớm kết thúc sự lãng mạn về thế gian cũng không phải là chuyện tốt.

Lục Ly im lặng nghe Ngỗng ngố kể, sự nôn nao trong lòng anh dần lắng lại, cứ thế dịu dàng ôm lấy cô, dưới ánh sao phản xạ, năm tháng yên bình trôi. Sở Tĩnh Di nói đến ngôi sao cuối cùng, cô bỗng từ từ quay đầu, đôi mắt long lanh phản xạ ánh sao nhìn anh chăm chú: “Còn có một ngôi sao tên là Lục Ly.” Đôi mắt cô thật sự đang lấp lánh, Lục Ly không biết đó là vẻ tinh anh trong mắt cô gái, hay là hình ảnh phản xạ từ bầu trời trên cao.

“Anh không phải là ngôi sao.” Lục Ly dùng cằm cọ vào cô, bây giờ anh lại phải bắt đầu cạo râu rồi, rõ ràng năm ngoái vẫn chưa cần. Xuân đi thu đến, thời gian thấm thoắt thoi đưa, rồi sẽ có một ngày họ lớn lên. Đối với Lục Ly, đây không phải là lớn lên, mà là mất mát.

“Anh chính là ngôi sao. Trong mắt em, chính là một ngôi sao vừa sáng vừa to!” Ngỗng ngố bướng bỉnh nói, “Anh có biết không? Lục Ly, trước khi thích anh, thực ra em rất ngưỡng mộ anh, em cảm thấy anh thật giỏi giang, không cần đi học cũng có thể thi điểm cao, còn tự làm game được, rõ ràng từ gia cảnh nghèo khó, lại có thể ngẩng cao đầu ở Trường Cao trung Đệ Nhất Xuyên Hải, năm lớp mười em từng gây sự với anh, anh cũng không hề để bụng…”

Lục Ly im lặng lắng nghe.

“Em cũng biết ngưỡng mộ không phải là thích, nhưng khi mối quan hệ của em và anh ngày càng thân thiết, em phát hiện ngôi sao cũng không hề xa xăm đến thế. Lúc đó, em cảm thấy cảm giác ở bên một ngôi sao thật tuyệt vời, giống như cổ tích trở thành sự thật, em hy vọng tương lai sẽ mãi mãi kéo dài như vậy. Cho nên lúc đó khi thấy anh và Bách Lệ ở bên nhau, lòng em đau đớn vô cùng, dường như ngôi sao ấy lại bay đến một nơi rất xa rất xa, kề vai cùng cô gái khác, bỏ lại em ở phía sau.”

“Em vẫn luôn rất sợ, sợ một ngày nào đó anh không cần em nữa. Họ nói em có thể dễ dàng tìm được người tốt hơn anh, nhưng… ngôi sao trong lòng em chỉ có một mà thôi.” Giọng cô gái nhỏ mềm mại, ngọt ngào.

Lục Ly sợ không khí càng thêm u ám, bèn pha trò: “Ai bảo em đi tìm người tốt hơn? Nói ra anh đi dạy dỗ cậu ta!”

“Là mấy bạn nữ ở trường cấp ba cũ, họ nhiều chuyện lắm, anh đừng chấp nhặt với họ làm gì.”

“Được, Di Bảo bảo anh làm gì thì anh làm nấy.”

Ngỗng ngố nghe vậy vui ra mặt, đáng yêu hôn lên má Lục Ly một cái: “Sau này, sau này thực ra em vẫn luôn sợ chuyện lần đó sẽ lặp lại.” Lục Ly biết cô đang nói về lần đầu tiên cô bắt gặp anh và An Bách Lệ, Lục Ly lúc này mới nhận ra chính anh đã để lại bóng ma tinh thần đầu tiên trong lòng cô gái hoàn mỹ này.

“Em cũng cảm thấy mình có phải quá rẻ mạt không, bị anh dỗ dành vài câu đã lừa đi mất rồi. Cho nên mỗi lần thấy anh ở bên những cô gái khác, em đều có chút lo lắng sợ hãi, em sợ anh sẽ lại biến thành ngôi sao, cùng họ đi tìm kiếm tận cùng của vũ trụ, quên mất còn có một Sở Tĩnh Di không đáng tiền đang ngốc nghếch chờ anh.”

“Nhưng mà, bây giờ em không còn sợ nữa.” Cô yên tâm nằm trong lòng Lục Ly, “Em biết ngôi sao của em sẽ bằng lòng trả mọi giá để tìm em, em trong mắt ngôi sao cũng không hề rẻ mạt, đúng không?”

“Em cũng là ngôi sao của anh.” Lục Ly ôm cô thật chặt, “Sẽ không để em chạy mất nữa đâu.”

“Vâng~” Cô nũng nịu nói, một lát sau, lại khẽ ngẩng đầu, “Có thể hôn em không?”

Người đẹp mời gọi, Lục Ly tất nhiên sẽ không từ chối. Anh biết Ngỗng ngố đã đợi ngày này quá lâu, mọi chuyện đều do anh khởi đầu, vậy cũng nên do anh xóa đi vết thương trong lòng cô gái này. Người đời thường nói cầu người không bằng cầu mình, vết thương của mình tự mình liếm láp, nếu không sao có thể lớn lên? Nhưng Lục Ly lại muốn thay cô xoa dịu vết thương, cô gái đáng yêu này không cần phải lớn lên thêm nữa, cô có thể mãi mãi trong sáng lãng mạn như vậy, mãi mãi đuổi theo những vì sao, không cần biết trên các vì sao thực ra không một ngọn cỏ. Nửa đời trước của cô được bảo bọc hoàn mỹ, nửa đời sau cũng nên do Lục Ly bảo vệ.

Cô gái vụng về đáp lại nụ hôn không quá vồ vập của Lục Ly, cô phát ra tiếng rên rỉ đáng yêu, như một con thú nhỏ bị trêu đùa. Tay Lục Ly men theo bộ đồ ngủ rộng rãi, đặt lên bộ ngực ngày càng đầy đặn của cô, lúc này mới nhận ra cô nhóc không mặc nội y, hơn nữa, cô phát triển hơn hẳn, có lẽ một ngày nào đó, có thể đuổi kịp chị Nhã Mộng và chị em nhà họ Chu cũng không chừng.

Lục Ly cũng không trêu đùa thêm, vì anh cảm thấy trong hoàn cảnh này mà còn để ham muốn điều khiển thì có chút đường đột. Anh giao lại quyền tự chủ cho Ngỗng ngố còn đang vụng về, mặc cho cô giải tỏa tình cảm của mình.

Hồi lâu, đôi môi tách ra, Sở Tĩnh Di cách lớp đồ ngủ ấn tay Lục Ly lại: “Cho, cho anh nắn, lần ở trại đông, anh hình như, hình như rất thích nắn ngực…” Lục Ly có chút ngượng ngùng, dường như ngay cả Tĩnh Di cũng biết bản tính của anh rồi. Được Sở Tĩnh Di cho phép, tay Lục Ly mới bắt đầu khẽ động. Tay nghề của Lục Ly thành thạo đến mức nào, quả là ‘nhẹ gẩy chậm vê, miết rồi lại khều’, mới đầu là khúc Nghê Thường, sau lại đến khúc Lục Yêu. Chưa đầy một lát, Ngỗng ngố đã mặt mày ửng hồng, hai chân vô thức kẹp lấy một chân của Lục Ly, đôi môi đỏ mọng si ngốc hé mở.

Lục Ly nuốt nước bọt, vươn tay ấn công tắc ở đầu giường, đóng mái che lại, bầu trời sao cứ để cho thế gian ngắm nhìn, lúc này anh chỉ cần ngắm Di Bảo là đủ rồi.

Sở Tĩnh Di nhỏ giọng nói: “Được, được đó… nhưng… nhưng phải nhẹ một chút…”

Đầu óc Lục Ly nổ tung, anh chỉ cảm thấy lý lẽ mà mình cố gắng giữ vững đã bị cô gái nhỏ này một câu nói làm cho tan thành từng mảnh. Anh đã không còn để tâm lúc này đang ở nhà họ Sở, cũng không nghĩ đến bố vợ có nổi trận lôi đình hay không, anh chỉ muốn thuận theo dòng nước dịu dàng này, trượt xuống vực sâu không cùng. Lục Ly thuận tay tắt điện thoại, một tay luồn qua nách cô gái nhỏ ôm lấy cô, tay kia thì vuốt ve qua bụng phẳng của cô, đi thẳng xuống dưới.

“Lục Ly…”

“Anh đây.”

“Em yêu anh.” Giọng nói ngây ngô, mang theo vài phần quyến rũ.

“Anh cũng yêu em.”

Lục Ly khẽ thở dài, thật sự, Lục Ly, thật sự, cả đời này của mày chính là bị phụ nữ hại rồi.