Tôi được tái sinh tới thế giới tệ hại nhất, nơi những Ma pháp Thiếu nữ bị hành hạ thậm tệ. Nếu tôi không cứu họ bằng kiến thức Light Novel từ kiếp trước, thế giới này sẽ diệt vong ư?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

314 9544

I’m Just a Friend of the Prince, but Before I Knew It, I Have a Harem

(Đang ra)

I’m Just a Friend of the Prince, but Before I Knew It, I Have a Harem

青春詭弁

Đây là một bộ romcom, trong đó Shiro, bạn của hoàng tử, bằng cách nào đó đã xây dựng harem trong khi đưa ra lời khuyên về tình yêu và chống lại một stalker đang đuổi theo anh.

4 19

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

(Đang ra)

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

ayano; 絢乃

Đồng cam cộng khổ trên hòn đảo hoang, tình cảm của cả hai dần phát triển sâu đậm hơn và tô điểm cho cuộc hành trình đáng nhớ của họ.

26 378

Dù các ngươi có gọi ta Vệ Long hay không, ta vẫn sẽ đi ngủ.

(Đang ra)

Dù các ngươi có gọi ta Vệ Long hay không, ta vẫn sẽ đi ngủ.

Astartes; 아스타르테스

Nhưng cho dù các ngươi có gọi ta như thế hay không, thì ta vẫn cứ ngủ thôi."

9 286

Shuu ni Ichido Classmate wo Kau Hanashi ~ Futari no Jikan, Iiwake no Gozen'nen ~

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Classmate wo Kau Hanashi ~ Futari no Jikan, Iiwake no Gozen'nen ~

Usa Haneda

Miyagi gọi Sendai đến phòng và đưa ra một mệnh lệnh khác thường.

124 7567

Omiai shitakunakatta node Murinandai na Jouken wo Tsuketara Doukyuusei ga Kita Ken ni tsuite

(Đang ra)

Omiai shitakunakatta node Murinandai na Jouken wo Tsuketara Doukyuusei ga Kita Ken ni tsuite

Sakuragi Sakura (桜木桜)

Tên tiếng Việt (tạm dịch): Vì không muốn xem mắt nên tôi đã đưa ra những điều kiện vô lý, nhưng bạn cùng lớp lại xuất hiện.

230 22597

WN - Chap 4 - Mob biết về quá khứ của cô

Hôm qua cô ấy đã về nhà thành công mà không gặp thêm bất trắc nào. Tiễn cô ấy xong, tôi lập tức chia tay để về nhà.

Tôi hiện đang ở trong lớp. Tiếng viết bảng vang lên. Một số học sinh trông lờ đờ, còn một số khác thì đã thiếp đi.

“Ờ…chỗ này là…”

Giáo viên giảng bài. Ngay lúc đó, kính kong kính kong….

Tín hiệu kết thúc tiết học vang lên.

“Hôm nay tới đây là hết, chúng ta sẽ ôn lại sau.”

Giáo viên bước ra khỏi lớp học, cảm giác được khai phóng ngay lập tức lan tỏa. Giờ đã tới giờ nghỉ trưa, tôi rất lấy làm phấn chấn.

“Izayoi. Bữa trưa mà định làm gì thế?”

“Chắc là ra căng tin trường.”

“Thế đi cùng nhau không?”

“Thoải mái.”

Tôi rời khỏi lớp học cùng Sasamoto. Tôi nhớ căng tin của trường cũng được mô tả trong truyện.

Món cà ri tuyệt hảo được các nhân vật hào hứng thưởng thức.

Chúng tôi tới căng tin vốn đã chật ních học sinh. Chúng tôi mua phiếu ăn và nộp cho nhân viên căng tin.

“Trường này nhiều gái xinh thế nhỉ!”

“Nói be bé giùm con cái đi bố trẻ.”

Đám đông có đôi chút nhìn qua chúng tôi làm tôi phải quay mặt đi chỗ khác vì khó xử. Tôi lấy món cả ri và tìm một chỗ ngồi cùng Sasamoto. Cậu ta cũng gọi món cà ri. Vẫn còn vài chỗ trống, vậy nên tôi chọn đại lấy một cái.

“Itadakimasu.”

“Idatakimasu.”

Hai người cùng ăn món cà ri.

…Ngon quá. Chắc phải đạt chuẩn 3 sao quá.

Tôi đã từng rất tò mò về cái món mĩ vị này trong truyện, nhưng không ngờ nó lại ngon tới mức đó.

Tôi vui vẻ ăn tiếp, nhưng lại bị Sasamoto cắt ngang.

“Ê, không phải em đằng kia siêu dễ thương sao?”

“Ăn cà ri đi bố.”

Nói vậy thôi chứ tôi cũng tò mò muốn chết. Cậu ta chỉ ra đằng sau tôi, tôi nhìn lại.

Trong tầm mắt tôi, có một cô gái, tựa như ngọn lửa.

――Hibara Karen.

Cô ấy là một trong những Ma pháp Thiếu nữ gánh vác số mệnh của thế giới này. Mái tóc dài đỏ thẫm được tết thành hai bím. Đôi mắt cô cũng mang một sắc đỏ tuyệt đẹp. Quả thực, danh xưng siêu mỹ nhân rất hợp với cô nàng.

“Ô, ông bạn cũng mê cô ấy rồi à.”

“Không phải là mê.”

“Đừng có nói phét! Tôi thấy rõ ràng nhé!”

Cậu ta nói khá to, nên lại một lần nữa thu hút sự chú ý.

“Oi, đã bảo là nói bé thôi còn gì.”

“Thế à?”

Mọi người xung quanh có lẽ đã nghe thấy cậu ta hét lớn. Tôi có linh cảm bản thân đã bị biến thành hình ảnh gì đó kỳ lạ vì hai lần ngoạc mồm toàn mấy thứ không đâu của tên này mất rồi. Trong lúc hai đứa đang nói chuyện, bỗng dưng có ai đó đặt tay lên bàn đánh rầm một cái. Âm thanh khá lớn làm tôi giật mình, quay sang nhìn chủ nhân của bàn tay này.

Mái tóc ngắn vàng kim tuyệt đẹp. Các đường nét trên khuôn mặt cô cũng được sắp xếp vô cùng hoàn hảo.

Và cô ấy rất cao. Chắc phải gần 1m8.

Cô khó chịu nhìn chúng tôi. Ánh mắt của cô như đang nhìn vào một đống rác vậy…

“Này, nãy giờ mấy người hơi bị ồn ào rồi đấy.”

“Ah, eto…”

“…….”

Sasamoto có vẻ ngạc nhiên trước những gì cô nói mà im bặt.

Tôi im lặng, câm điếc giả vờ không biết gì hết. Cũng giống như Karen, cô ấy cũng là một siêu mỹ nữ.

Nên là vậy, dù sao cô ấy cũng là một trong số các Ma pháp Thiếu nữ mà.

“Kikawa Moegi.”

Một con người ghét đàn ông yêu phụ nữ. Có rất nhiều nguyên do từ quá khứ của cô…

Cô hẳn phát cáu không phải chỉ vì sự ồn ào của Sasamoto, mà còn bởi việc là một tên con trai đáng ghét đi ba hoa mấy lời ngu dốt về ngoại hình cô gái mình thích.

“Mọi người đang khó chịu vì hai người đấy. Sao lại không chịu nghĩ về những rắc rối bản thân gây ra cho xung quanh vậy?”

“Mấy người” cơ á? Tôi cũng tính á?

Lại bị vạ lây rồi. Dù vậy, đúng là mĩ nhân nổi giận đáng sợ thật.

Áp đảo quá mức đi…

“Xin lỗi.”

Sasamoto cúi đầu nói lời xin lỗi. Sasamoto nói xin lỗi xong, Kikawa Moegi giờ chỉ lườm mỗi mình tôi.

“Còn cậu?”

“Tôi xin lỗi…”

“Cẩn thận đấy. Thực sự không thoải mái chút nào cả.”

Vẻ mặt nhuộm rõ vẻ chán ghét, cô quay ngoắt bỏ đi. Cô quay lại với một nữ sinh có vẻ là bạn của mình, chắc là đang phàn nàn về bọn tôi. Sasamoto và tôi ăn xong món cà ri rồi lẳng lặng rời khỏi căng tin.

Sasamoto được mĩ nhân siêu lòng người Kikawa Moegi nói nhiều tới nỗi tinh thần kiệt quệ.

Như thể cả buổi học cậu ta không còn chút tâm huyết nào cả. Mà tôi cũng chẳng mấy quan tâm.

-

Sau khi tan trường, Gindou Kohaku là người về nhà đầu tiên vì cô còn một vài việc lặt vặt cần làm. Tôi lại lao theo cô ấy.

Sasamoto vẫn còn trầm cảm, nhưng sẽ sớm bình thường lại vào ngày mai thôi.

Ngày thứ hai trong 『If Story』. Cô ấy trở về nhà bằng nhánh đường khác với ngày hôm qua. Thoạt nghe thì có vẻ đã đủ ổn thỏa rồi, nhưng thực ra mấy thằng du côn kia vốn đã biết địa chỉ nhà của cô, nên giờ chúng đang rình mò ở gần chỗ đó.

Từ đây, câu chuyện khủng khiếp sẽ bắt đầu. Đầu tiên, cô sẽ bị cặp đôi bất lương đó cưỡng bức đưa đến một con hẻm sau và bị làm nhục. Cô bị tổn thương cả về thể chất lẫn tinh thần tới mức không dám nói với ai về chuyện đó.

Buổi sáng ngày hôm sau. Cô sẽ bị một nhóm khoảng mười tên du đãng khác nghe về tin đồn tới hành hạ tiếp.

Kể từ thời điểm đó, số lượng người cứ liên tục tăng lên, và cô bị chụp ảnh, nên cô không dám xin nhờ ai cả.

Lý do là cô không muốn làm cho cha mẹ mình phiền lòng. Có thể là do họ cũng đã già.

Thế còn bạn bè thầy cô trên trường thì sao? Chắc là…rất khó để nói vấn đề này với giáo viên nhỉ.

Cô cũng không hề xin sự giúp đỡ từ bạn bè trong trường.

――Cô ấy không tin tưởng vào sự tồn tại mang tên bạn bè.

Là do những thứ cô đã phải trải qua khi lên năm hai sơ trung. Cô từng có một người bạn vô cùng thân thiết.

Họ rất hợp nhau, ngày nào cũng trò chuyện, đi học cùng nhau, ngày càng gắn bó sâu sắc hơn với nhau.

Tuy nhiên, đã có một bước ngoặt.

Người bạn tri kỉ của cô bị bắt nạt. Là kẻ đứng đầu trong lớp của cô ấy.

Cô biết điều đó, và đã đứng lên chống đối. Vì người khác, không phải vì mình.

Thu hết can đảm, đối mặt với nỗi sợ hãi của chính mình…

Bọn chúng ngừng bắt nạt. Tất cả quay trở về con số không.

Nhưng lần này, cô lại trở thành mục tiêu. Vốn dĩ ngay từ đầu bọn chúng đã chả ưa gì cô, nên Gindou Kohaku tự cao, đã bị đổ lỗi. Những đứa đứng đầu trường bắt đầu quấy rối cô triệt để.

Không thể tránh khỏi, mọi người xung quanh cũng dần đứng về phía những kẻ bắt nạt. Cô đã bảo vệ cho tri kỉ của mình, lần này…

Phong trào lan rộng, và không ai che chở cho cô cả. Bắt nạt leo thang, tin đồn bén rễ.

Cô mê trai và dễ dàng dạng háng cho bất kỳ một tên nào.

Cô đau đớn tìm tới tri kỉ của mình.

Cầu xin sự giúp đỡ.

Nhưng cô ta không đưa tay ra giúp cô. Những kẻ hành hạ cô cũng đã cho người bạn thân nhất của cô nhập bọn.

Không còn ai bên cạnh cô nữa. Cô đã giúp bạn mình, nhưng người bạn ấy lại không giang tay cứu lấy cô.

Cô đã phải lấy hết can đảm để cứu tri kỉ của mình.

Cô không đòi hỏi điều gì cả.

Chẳng phải chúng ta là tri kỉ sao?

Tại sao cậu lại tiếp tay bắt nạt tôi?

Sau cuộc xung đột đó, cô đã nảy ra một suy nghĩ.

Cô không thể dựa dẫm được vào tri kỷ hay bạn bè gì cả. Không hề đáng tin.

Một loại sinh vật không đáng tin cậy, chỉ đòi hỏi sự giúp đỡ cho bản thân khi gặp họa. Mình là một con ngu.

Lẽ ra mình không nên có cái thứ tư tưởng công lý kì dị đó.

Hành động vì ai đó khác chỉ làm tổn thương chính mình. Lúc đó mình đã làm những chuyện hoàn toàn vô nghĩa.

Mình sẽ không bao giờ làm những chuyện như vậy nữa. Phải sống bằng tính toán.

Bạn bè hay tri kỉ gì, mình cũng sẽ không bao giờ tin tưởng.

Với tâm trạng đó, cô phải truyển tới một ngôi trường sơ trung khác vì bị bắt nạt. Ở trường sơ trung mới, cô không còn bị bắt nạt nữa, nhưng vì những tổn thương quá lớn nên cô đã đóng chặt trái tim, chỉ còn niềm nở ở ngoài mặt.

Cô luôn mỉm cười, nhưng sẽ không bất cứ ai chạm tới trái tim của mình nữa.

Còn phải lâu lắm chuyện này mới được giải quyết.

Tình hình quá khứ và hiện tại xung quanh cô đang hướng đến kết cục tồi tệ nhất.

Cô không thể, và cũng không muốn xin sự giúp đỡ từ bất cứ ai.

Một cái kết thật bi thương.

Tôi cần phải tìm cách thay đổi câu chuyện này. Để làm được tôi cần phải…

Tôi đã nghĩ ra một kế hoạch.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage