Tôi đã nghĩ là mình sẽ nổi tiếng trong thế giới mà khái niệm về trinh tiết đã bị đảo ngược

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

74 503

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

212 2024

Kiếm Thuật, Ma Pháp Và Cái Xã Hội Học Đường Đáng Chết Này!

(Đang ra)

Kiếm Thuật, Ma Pháp Và Cái Xã Hội Học Đường Đáng Chết Này!

西浦真魚

Kiếp này, tôi nhất định sẽ sống theo cách mà bản thân mong muốn!

30 232

Mushoku tensei

(Đang ra)

Mushoku tensei

Rifujin na Magonote

Câu truyện bắt đầu với một tên Otaku vô công rồi nghề 34 tuổi; Sống một cuộc sống không ra gì, khi tự nhốt mình trong phòng và ăn bám bố mẹ. Và rồi đỉnh điểm của sự rác rưởi khi anh ta đã bỏ qua đám t

1 7

Ghi chú của Aster

(Đang ra)

Ghi chú của Aster

白伊韵歌

"Khi nào tôi mới có thể ăn được một bữa no bụng đây?!"

1 7

Bạn thuở nhỏ của tôi là một VTuber!

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là một VTuber!

AkuaSenpai

Một bộ romcom mới tràn đầy lời thoại dí dỏm, những hiểu lầm dở khóc dở cười, thần tượng ảo và cả... chủ nghĩa khổ dâm, đến từ tác giả của "Blood? Suckers!".

16 3

Web Novel - Chương 01

Đã 15 năm kể từ khi tôi đặt chân đến cái thế giới đảo ngược trinh tiết này.

'Hả? Thằng hâm này đang nói cái quái gì vậy?' đây chắc hẳn là câu mà các bạn đang suy nghĩ trong đầu.

Nếu là tôi của kiếp trước, thì tôi sẽ sẵn lòng chấp nhận câu nói này.

Nhưng... tôi đang thực sự sinh sống ở cái thế giới mà khái niệm về trinh tiết đã bị đảo ngược. Và cũng đã tận 15 năm kể từ khi tôi được sinh ra rồi.

Thế giới đảo ngược trinh tiết.

Đây là nơi mà phụ nữ có ham muốn tình dục mạnh mẽ hơn đàn ông rất nhiều. Và chính vì thế mà phụ nữ ở thế giới này đã trở thành "thú ăn thịt" và chủ động tìm kiếm đàn ông, trong khi đàn ông thì lại trở thành "thú ăn cỏ" do có quá nhiều phụ nữ vây quanh.

Tỉ lệ giới tính ở cái thế giới này là 1:20, với nam là 1 còn nữ là 20.

Và cũng may là tỉ lệ giới tính không phải 1:100 hay tôi là thằng đàn ông duy nhất trên thế giới như các bộ manga, anime, ln hay tài liệu học tập mà các bạn thường thấy...

Chúng ta hãy tạm gác lại việc phụ nữ là những con hổ đói và những hệ quả tất yếu của chuyện đó.

Tóm lại, sinh ra là đàn ông ở đây đồng nghĩa với việc rất được phụ nữ săn đón. Chỉ cần là đàn ông, bạn sẽ được các cô gái xinh đẹp vây quanh. Nếu khéo léo xây dựng mối quan hệ, biết đâu bạn còn được "segs" hay thậm chí... là lập cả một dàn harem!

Tôi đã từng nghĩ đây đúng là thiên đường, nơi hiện thực hóa mọi ước mơ của đàn ông.

Nhưng mà…

◇◇

"Hôm nay học hành mệt quá."

Tôi duỗi vai.

Khi tôi 15 tuổi, tôi đã đậu kì thi tuyển sinh và theo học ngôi trường cao trung hiện tại.

Cuộc sống học đường ở cái thế giới mà khái niệm về trinh tiết đã bị đảo lộn... Nếu nó có gì khác biệt so với kiếp trước của tôi, thì đó sẽ là tỉ lệ nam nữ.

Lớp của tôi chỉ có 3 nam sinh, và cả trường cũng chỉ vọn vẹn 40 người. 

Và sự khác biệt lớn nhất chắc chắn là sự tồn tại của những người được gọi là "vệ sĩ nam sinh", họ là những người có trách nhiệm đảm bảo sự an toàn của các nam sinh và giúp họ yên tâm tận hưởng cuộc sống học đường.

Những vệ sĩ này sẽ luôn ở bên cạnh các nam sinh từ lúc đến trường cho đến khi về nhà và cả ở trong trường.

Nhưng dù mang cái mác "vệ sĩ", thì họ lại không phải những người trưởng thành được đào tạo bài bản, mà một trong những học sinh của lớp. Và họ cũng chẳng mặc những bộ vest gò bó hay trang phục đặc biệt nào mà chỉ là đồng phục. Tất cả bọn họ đều mặc đồng phục nam sinh và trông cũng rất nam tính nữa nên chắc đều là đàn ông.

Tôi đã nghĩ là đàn ông ở thế giới này sẽ có sức đề kháng với phụ nữ rất cao.

Và giờ, khi lớp học trở nên nhộn nhịp hơn hẳn do đã tan học.

"Nè nè, Tanaka-kun~ Hôm nay cậu về nhà chung với tớ hem?"

"Này Takahashi-kun, sau giờ học cậu có rảnh không vậy?"

Trước mắt tôi, mấy cô bạn cùng lớp đang rủ rê hai nam sinh khác.

Đúng là tuổi thanh xuân... hay đúng hơn là cuộc sống viên mãn.

Nếu chẳng bận gì thì chẳng có lí do nào để từ chối những lời mời đó cả, đúng không?

-Đó chỉ là nếu bạn áp dụng logic của kiếp trước thôi. 

"Hieeeeek, đáng sợ quá."

"M-M-Mấy người được có lại gần đây."

Tanaka "đầu đinh" và Takahashi "bốn mắt" – hai nam sinh quý hiếm trong lớp, những người được mời gọi – đang run cầm cập như những chú nai con mới sinh.

'Hai người bọn họ có phản ứng hơi thái quá không?' tôi đã nghĩ như vậy, nhưng đây lại là chuyện thường ngày của cái thế giới này.

Có vẻ nhưng phân nửa số đàn ông trên thế giới sẽ tỏ ra sợ hãi khi phải đối diện với phụ nữ.

"Tanaka-kun~"

"Takahashi-kun~"

Tuy nhiên, các nữ sinh lại chẳng mấy quan tâm đến phản ứng của hai người bọn họ. 

Xung quanh Tanaka và Takahashi càng lúc càng có nhiều nữ sinh tụ tập lại. Một số thì chỉ nói chuyện một chiều, trong khi những người khác thì lại thở hổn hển với gương mặt đỏ bừng.

Lí do cho sự nhộn nhịp này là do khi ở trường, các nữ sinh hầu như chẳng có cơ hội tiếp cận các nam sinh do bọn họ lúc nào cũng có vệ sĩ kè kè bên cạnh.

Nhưng giờ tan học thì lại khác, đây là khoản thời gian rãnh rỗi của các nam sinh, và cũng đồng nghĩa với việc các nữ sinh sẽ nhiều cơ hội hơn để tương tác với bọn họ.

Đó là những gì mà vệ sĩ của tôi đã kể.

Nhưng dù hơn phân nửa lớp đang bu quanh Tanaka và Takahashi, thì lại chẳng có ai dám lại gần chứ đừng nói đến việc tiếp xúc với bọn họ.

Mà cũng dễ hiểu thôi.

“Mọi người mau lùi lại ngay!”

“Nếu còn tiến tới nữa thì vệ sĩ bọn tôi sẽ không nương tay đâu đó!”

Hai học sinh đứng ra chắn trước mặt Tanaka và Takahashi, những người vẫn còn đang sợ hãi, trong khi toát ra vẻ uy hiếp.

Bọn họ chính là vệ sĩ của Tanaka và Takahashi. Nhân tiện, cả hai đều là mỹ nam. Thành thật mà nói, so với khuôn mặt bình thường của Tanaka và Takahashi, thì hai người này trông còn đẹp trai hơn, vậy đáng lẽ ra họ phải được săn đón hơn chứ? Chuyện này cứ làm tôi thắc mắc mãi.

"À mồ~ Đồ kẹt xỉ! Sao lúc nào vệ sĩ cũng được ưu ái hơn bọn tớ vậy, thật bất công!"

"Đúng đó! Đúng đó! Phải cho chúng tớ quyền được lại gần con trai chứ!"

Trước những lời phản đối kịch liệt của các nữ sinh trong lớp, nam vệ sĩ bình tĩnh nói:

"Nếu các cậu làm con trai sợ hãi đến mức không dám đến trường nữa, thì lúc đó chẳng phải sẽ rắc rối lắm sao?"

“Lúc đó, có khi cả đời các cậu chẳng được học chung lớp với con trai nữa. Liệu các cậu vẫn cảm thấy ổn sau khi nghe xong câu này chứ?”

"""Ư..."""

Trước lời phản bác chí mạng của nam vệ sĩ, các nữ sinh chỉ có thể nhăn mặt.

Nghe nói lúc thi vào ngôi trường này, tôi đã được đặc cách vì là con trai, nhưng đám con gái thì phải cạnh tranh khốc liệt với tỷ lệ chọi cao ngất ngưởng. Và lí do chủ yếu cho việc này là vì trường tôi là nơi có nhiều nam sinh nhất trong tỉnh.

Đối với các nữ sinh, con trai chính là lẽ sống. Tôi thậm chí còn thấy người nói rằng họ đi học chỉ để gặp con trai trong các cuộc phỏng vấn trên TV.

“T-Tôi về nhà đây!”

“Con gái thật đáng sợ… bọn họ đáng sợ quá đi mất…”

Nhân lúc đám con gái bị dọa sợ, Tanaka và Takahashi liền ôm cặp trước ngực và vội vàng chuồn khỏi lớp. Rồi hai vệ sĩ cũng lập tức đi theo.

"À~ Họ đi rồi~"

"Lần này cũng không được sơ múi gì cả~"

“Chỉ cần được lại gần một chút thôi… một tí xíu thôi cũng được mà~”

Sau khi Tanaka và Takahashi, "con mồi" của bọn họ sủi mất, thì các nữ sinh cũng liền thất vọng rời đi.

Tôi đã chứng kiến cảnh tượng này mỗi ngày.

Vậy còn tôi? Sao tôi, một thằng con trai, lại có thể ung dung kể lại mọi chuyện như thế này?

Nó là bởi vì xung quanh tôi chẳng có ai cả.

Ngay cả sau khi đã tan học, thì cũng chẳng có lấy một cô gái nào thèm lại gần tôi.

“…”

Tôi lặng lẽ đứng dậy.

Phải tự mình hành động thôi! Đúng thế, chủ động chính là chìa khóa!

Tôi ngay lập tức bắt chuyện với hai nữ sinh ở gần đó.

"Này, vậy còn tớ thì sao? Sau giờ học tớ rảnh lắm!"

Giọng tôi hơi run run, chắc tại căng thẳng. Ở kiếp trước, tôi chẳng có bạn gái, bạn nữ thân thiết cũng không. Dù đây là thế giới đảo ngược trinh tiết, thì việc bắt chuyện với con gái vẫn là thứ mà tôi chẳng tài nào quen nổi.

Tôi nở một nụ cười tươi tắn và chờ đợi câu trả lời…

"À ừm, Ichise-kun thì…"

 "Ừ… Ichise-kun thì…"

Hai nữ sinh tránh nhìn tôi, làm như thể tôi là một quả bom hẹn giờ vậy.

Tại sao!? Tại sao lúc nào mọi chuyện cũng thế này!?

“T-Tớ làm gì sai à? Sao tớ cảm thấy mình là người duy nhất bị đối xử khác biệt thế nhỉ?”

Tôi cố nhìn thẳng vào mắt họ, nhưng… chẳng ai thèm nhìn lại cả! Họ cứ tránh tôi như tránh tà!

“Thôi, hôm nay mình về thẳng nhà đi…”

“Ừ, đúng đó…”

“Ơ, hả!?”

Cuối cùng, họ thậm chí còn phớt lờ câu hỏi của tôi, rồi nhanh chóng bước đi như thể muốn chạy trốn.

"..."

Tôi lại ở một mình, các nữ sinh khác trong lớp cũng chẳng thèm để ý đến tình cảnh của tôi mà cứ thế thu dọn đồ đạc rồi rời đi, bỏ lại tôi bơ vơ giữa lớp.

"..."

Tôi lặng lẽ ngước mặt lên trời.

Đây chính là hiện thực mà tôi phải đối mặt.

Đây chính là cái thế giới đảo ngược trinh tiết của tôi.

Trong khi lũ con trai khác được nịnh nọt, được chiều chuộng, thì tôi lại chẳng có ai thèm ngó ngàng tới. Chẳng ai thèm nhìn tôi, cũng chẳng có ai chủ động bắt chuyện.

À, nhưng nếu tôi bắt chuyện trước, thì họ vẫn trả lời… thế là ổn rồi, phải không? Không, không ổn tí nào! Ổn cái cục cứt ấy!

Đây là cái thế giới với tỷ lệ nam nữ là 1:20, cái thế giới đảo ngược trinh tiết cơ mà!

TẠI SAO!? TẠI SAO CHỈ CÓ MÌNH TÔI LÀ KHÔNG ĐƯỢC AI QUAN TÂM VẬY HẢ?!!!!!!