Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Gimai Nara Honkini Nattemo iiyone?

(Đang ra)

Gimai Nara Honkini Nattemo iiyone?

Fuminori Teshima

Hội chứng “cuồng anh trai” được giấu kín của Yuuri bắt đầu bộc lộ và dần trở nên mất kiểm soát, và thế là cuộc sống chung ngọt ngào cùng em gái kế người mà còn tình cảm hơn cả bạn gái!

12 130

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

(Đang ra)

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

まんぷく犬

"Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé, Ryuu-kun…"

40 287

Những Mối Quan Hệ Bí Mật Dần Xuất Hiện Khi Một Otaku Hướng Nội Như Tôi Bị Bao Vây Bởi Các Mĩ Nhân Hạng S

(Đang ra)

Những Mối Quan Hệ Bí Mật Dần Xuất Hiện Khi Một Otaku Hướng Nội Như Tôi Bị Bao Vây Bởi Các Mĩ Nhân Hạng S

Hoshino Hoshino

Kẹt giữa ba cô gái rắc rối, chàng otaku hướng nội chiến đấu trong tuyệt vọng để tránh sự hỗn loạn trong trận chiến tình yêu hài hước này!

16 54

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

168 4479

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

65 1351

Tập 02: Tachibana Aoi - Chương 06: Bên kia làn hơi cà phê… là một cô nàng gyaru?

Trên đường về nhà sau khi xuất viện, Kyou-neesan và tôi ghé vào một quán Starbarks. Dưới bầu trời lạnh giá của tháng Hai, hơi thở hóa thành khói trắng. Bên trong quán, hơi ấm từ máy sưởi xua tan cái lạnh, không gian đầy những người mặc vest bận rộn và các cô gái trẻ nhấm nháp latte, mắt dán vào điện thoại. Chúng tôi ngồi cạnh cửa sổ, tại quầy bar.

“Xin lỗi, Kei!” Kyou-neesan đột nhiên chắp tay, vẻ áy náy.

“Không sao, chị. Tại em không kiểm tra kĩ.” tôi đáp, cố xua đi sự ngượng ngùng.

Chuyện là về túi thuốc bệnh viện đưa. Khi vào quán, tôi định uống thuốc sau ngụm cà phê, nhưng lục túi không thấy túi thuốc đâu. Hỏi Kyou-neesan thì chị tái mặt, lí nhí: “Chị quên ở quầy tính tiền rồi…”

“Chị lái xe quay lại lấy đây. Kei cứ ngồi đây thư giãn đi ha.” chị nói, vội vã.

“Để em đi cùng chị.” tôi đề nghị, nhưng chị lập tức nghiêm mặt. “Không được. Em mới xuất viện, nghe lời chị đi.” Chị chọc ngón tay vào trán tôi, rồi chạy ra bãi xe.

Tôi đành ngồi lại, nhấp ngụm cà phê còn dang dở. Đúng lúc đó…

“Này, này!” Một giọng nữ trẻ trung vang lên bên cạnh, khiến tôi khựng lại. Giật mình quay sang, tôi thấy một cô gái phong cách gyaru đang nhìn tôi chằm chằm, như thể đang đánh giá.

Cô mặc áo hở vai, váy bó sát, đi bốt cao gót. Trang điểm đậm nhưng gương mặt hoàn hảo: đôi mắt to, làn da trắng mịn, sống mũi cao, như búp bê sống. Cô đẹp, dễ thương, nhưng toát lên vẻ khiêu khích.

“À… ừm… gì cơ?” Tôi lúng túng, nhìn quanh xem cô nói với ai.

Cô bật cười. “Haha, phản ứng gì thế? Tôi gọi cậu mà!”

Cô nở nụ cười rạng rỡ, vừa trẻ trung vừa trưởng thành. Bình thường giờ này mà mặc tư phục thì chắc không phải học sinh. Đang mải nghĩ, cô nghiêng người, săm soi tôi từ đầu đến chân, rồi mắt sáng lên. “Này, cậu có muốn làm ‘papa’ của tôi không?”

“Papa… cái gì!?” Tôi hét lên, khiến cả quán ngoảnh nhìn.

“Suỵt, to tiếng thế!” cô cười khúc khích.

Tôi bịt miệng, thì thào. “Gì mà tự nhiên thế!? Tôi là học sinh cấp ba, mà chúng ta còn chưa quen nhau!”

Cô ngẩn ra, rồi cười toe. “Ừ, trẻ thật, nhưng cậu giàu mà đúng không? Nhìn đồ cậu mặc là biết.”

Tôi cúi nhìn quần áo mình. Thật ra, tôi chẳng bao giờ tự mua đồ, toàn mẹ hoặc Kyou-neesan chọn. Giá cả thế nào, tôi mù tịt.

“Đồ cậu toàn hàng hiệu. Giàu thế, chắc chưa có bạn gái nhờ? Hôm nay đi chơi với tôi không?” Cô ta nói tỉnh bơ.

“…Hả?” Tôi nghẹn lời, não như ngừng hoạt động.

“Nhưng không ‘đi đến cùng’ đâu nha. Lần đầu tôi muốn dành cho người mình thích. À, tay thì được, nhưng phải đeo găng, và tính phí thêm!” Cô cười vô tư.

Tôi cứng người, mặt méo xệch. Tưởng chuyện này chỉ có trong phim!?

“…Hả?” Tôi thốt lên, giọng ngớ ngẩn.

Bộ não tôi như máy tính cũ, hoàn toàn treo máy.