Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Xác suất để tôi gặp và yêu em

(Đang ra)

Xác suất để tôi gặp và yêu em

吉月 生

Một câu chuyện tình thuần khiết, với cái kết đắng lòng không khỏi khiến độc giả rơi lệ.

9 108

Vermillion, Étranger À L'arc Rouge

(Đang ra)

Vermillion, Étranger À L'arc Rouge

甘木智彬

Trong trò chơi đó, nhân vật chính Kei, một người chơi hardcore và là một cung thủ bậc thầy trên lưng ngựa, một ngày nọ bị dịch chuyển cùng người bạn đồng hành 『Russian NINJA』 đến một thế giới giống hệ

1 6

Sakurada Reset

(Đang ra)

Sakurada Reset

Kouno Yutaka - 河野裕

Sakurada - nơi mà hơn một nửa dân số sở hữu những năng lực đặc biệt. Asai Kei có một trí nhớ tuyệt vời, còn Haruki Misora có thể quay ngược thời gian.

16 1705

The Hidden Strongest Knight Executed in the Kingdom as a Traitor

(Đang ra)

The Hidden Strongest Knight Executed in the Kingdom as a Traitor

相模優斗

Đây là câu chuyện quay ngược thời gian của chàng hiệp sĩ từng bị hành quyết và trở lại làm người mạnh nhất thêm một lần nữa!

127 15089

Cô hậu bối hơi mũm mĩm đã có bạn trai, nhưng lại ngọt ngào dễ dãi cho lên giường.

(Đang ra)

Cô hậu bối hơi mũm mĩm đã có bạn trai, nhưng lại ngọt ngào dễ dãi cho lên giường.

♂ Senpai: Mang khí chất soái ca, con nhà giàu.♀ Ryoko Nakano: Hơi mũm mĩm, sở hữu vòng một khủng.

6 5

Tôi mới là người cứu cô vào ngày hôm ấy

(Đang ra)

Tôi mới là người cứu cô vào ngày hôm ấy

心音ゆるり

Vậy nhưng, Atami Michika cũng đã ấp ủ tình cảm với một người trong suốt bảy năm trời. Vào một ngày trong quá khứ, cô đã được người ấy cứu nhưng không thể tỏ rõ lòng biết ơn của mình.

17 12

Tập 01: Hai người bạn thuở nhỏ - Chương 31: Ánh mắt giao nhau

Sau giờ học, trường học ồn ào hơn thường lệ, khắp nơi râm ran về trận đấu bóng rổ 1 đấu 1 giữa Aoi và Kagura tại nhà thi đấu.

“Thật sao? Trận này chắc chắn đỉnh!”

“Kagura biết chơi bóng rổ à? Làm sao thắng nổi Tachibana đây?”

“Không đâu, chắc có chiêu gì đó. Shinomiya Kagura dám thách đấu thì không đơn giản.”

“Tại sao Shinomiya Kagura và Kosaka Marin lại đến trường mình? Họ đã quay phim rồi à?”

Trong lớp, những cuộc trò chuyện như vậy rộn ràng, mọi người đầy kì vọng và tò mò.

Hình như khi Aoi xin phép sử dụng nhà thi đấu, giáo viên đã vô tình để lộ thông tin.

Tôi ngồi trong lớp, nghe những lời bàn tán, lặng lẽ quan sát. Bỗng Miyabi đứng dậy, vẻ bất an.

Cậu ấy liếc tôi, nét mặt lẫn lộn giữa bối rối và muốn nói gì đó. Nhưng rồi, không nói gì mà cậu ấy rời khỏi lớp.

Tôi lo lắng, nhưng không đuổi theo, mà quyết định đến nhà thi đấu.

Dù bận tâm về Miyabi, tôi muốn chứng kiến trận đấu giữa Aoi và Kagura hơn.

Đến nhà thi đấu, đám đông học sinh đã tụ tập. Trong số đó, Marin, đang cố tránh ánh mắt mọi người, khi nhận ra tôi, cô ấy mỉm cười dễ thương và chạy đến.

“Hajime-sensei, em đợi sensei mãi!”

Marin mỉm cười vui vẻ, bước đến gần.

Tôi nghĩ cô ấy lo cho Kagura, nhưng Marin không có vẻ gì là lo lắng.

“Aoi chơi giỏi thật đấy. Kagura nói thế mà ổn không…?”

Tôi vô thức lẩm bẩm.

Ở giữa sân, Aoi, trong bộ đồ thể thao, đang khởi động linh hoạt.

Mỗi động tác của cô ấy đều dứt khoát, đúng chất át chủ bài đội bóng rổ.

Trong khi đó, Kagura chỉ thong thả tập sút bóng, thực lực hoàn toàn là bí ẩn.

Tôi bắt đầu lo lắng.

Biết Aoi mạnh cỡ nào, tôi nghi ngờ liệu Kagura có thể đối đầu.

Nhưng Marin bên cạnh chẳng lo chút nào, nghiêng đầu.

“Ừm… chắc cậu ấy sẽ ổn thôi mà?”

Cô ấy nhìn tôi với vẻ ngơ ngác, như không hiểu nỗi lo của tôi.

“Không, Aoi từng đưa đội bóng rổ yếu ớt của trường đến giải cấp tỉnh. Cậu ấy nỗ lực rất nhiều để mạnh như vậy, cho nên không dễ thắng đâu.”

Tôi hào hứng giải thích, nhưng Marin không ngạc nhiên, đáp gọn.

“Vậy à. Nhưng… Kagura cũng từng dự giải, hồi cấp hai ấy sensei.”

“Hả? Giải gì?”

Tôi giật mình hỏi lại.

“Giải bóng rổ toàn quốc.”

Câu trả lời khiến tôi sững sờ.

“Tôi chưa từng nghe chuyện này…”

Có lẽ tôi không biết cũng bình thường, nhưng vẫn bất ngờ.

Kagura? Giải toàn quốc?

Hình ảnh Kagura quyến rũ, tinh nghịch thường ngày chẳng liên quan gì đến bóng rổ.

“Nhưng cậu ấy nghỉ lâu rồi, nên đó là điều đáng lo… Có lẽ vì vậy mà cậu ấy mới chọn đấu 1-1…”

“Ra vậy, định đánh nhanh thắng nhanh.”

Hóa ra Kagura đã tính toán kĩ lưỡng.

Trong khi tôi còn ngạc nhiên, Marin bình thản nhìn ra sân, như thể kết quả đã định sẵn.

Đột nhiên, tôi cảm nhận một ánh mắt.

Quay lại, tôi thấy Miyabi đứng gần cửa nhà thi đấu, nhìn tôi chằm chằm.

Như thể muốn xác nhận phản ứng của tôi, ánh mắt cậu ấy ánh lên những cảm xúc phức tạp.

Miyabi muốn nói gì, hay chỉ quan sát tôi? Tôi không đọc được tâm tư của Miyabi. Chỉ biết ánh mắt ấy khiến tôi hít một hơi.

Miyabi không nói gì, khẽ cúi mắt, rồi chậm rãi nhìn đi chỗ khác. Hành động ấy như thể từ bỏ điều gì, nhưng chưa hoàn toàn buông tay.

Tôi chỉ có thể nhìn theo bóng lưng Miyabi, không làm gì hơn.