Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

(Đang ra)

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

陌上人如玉 (Mạch Thượng Nhân Như Ngọc)

Nàng đã từng đọc qua nhiều bộ truyện xuyên không, nữ chính lúc nào cũng được tới một thế giới tốt đẹp, được nhiều điều phúc lợi.Vậy mà tới khi nàng xuyên không thì lại không được ăn ngon mặc đẹp, mà c

215 11145

Strange Life of a Cat

(Đang ra)

Strange Life of a Cat

Lazy Cliché

Truyện kể về cuộc sống của một con mèo đã từng là người. Zheng Tan nhân vật chính của chúng ta bằng cách nào đó đã quay ngược quá khứ trở về năm 2003 dưới thân xác một con mèo.

58 5159

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

(Đang ra)

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

Nekokuro (ネコクロ)

Một cô em gái người Anh lạnh lùng mà lại đáng yêu đến mức khiến trái tim cậu run rẩy và cũng là một câu chuyện tình lãng mạn đầy chờ đợi và ngọt ngào sắp được bắt đầu!

5 1

Sousei no Tenken Tsukai

(Đang ra)

Sousei no Tenken Tsukai

Nanano Riku

Đại anh hùng bất bại chuyển sinh đến tương lai vẫn là anh hùng mạnh nhất ——! !Thiên kim đại tiểu thư của Trương gia ・Danh môn bảo vệ biên giới phía Bắc của Đế Quốc, Trương Bạch Linh, là một thiếu nữ x

27 1533

Virus Girlfriend

(Đang ra)

Virus Girlfriend

Hắc Ám Lệ Chi (黑暗荔枝)

Vào lúc tai họa thật sự bùng nổ, Lăng Mặc mới biết được Zombie được mô tả trong phim Tận Thế ra sao. Thực ra thì so với trong thực tế hơi không giống nhau.

106 9109

Tập 03: Suzumura Suzu - Chương 03: Bằng chứng của tình yêu được lựa chọn

Trong phòng khách, hương trà lan tỏa, hơi nước bốc lên từ chén trà khẽ lay động nhẹ nhàng. Youko lặng lẽ cầm chén trà nhấp một ngụm rồi nheo mắt vì hơi ấm.

“Quả nhiên, trở về Nhật Bản vẫn khiến mình cảm thấy yên bình.”

Lời nói thốt ra mang theo chút hoài niệm.

Nghe lời Youko, Kagura nhún vai, nhấp một ngụm trà.

“Nếu yên bình đến thế, sao mẹ không về thường xuyên hơn?”

Youko bật cười khẽ, đáp lại đầy vui vẻ, “Không cần con nói, mẹ cũng định thế rồi.”

Miyabi và những người khác nhìn chằm chằm vào Youko. Họ đã biết bà là mẹ của Kagura, nhưng chưa từng được nghe tên.

Kagura đặt chén trà xuống, nhìn quanh mọi người.

“…Chắc mọi người cũng đoán ra rồi, nhưng để cho rõ ràng, tôi sẽ giới thiệu chính thức nhé.”

Hít nhẹ một hơi, Kagura tiếp tục.

“Shinomiya Youko. Mẹ tôi đấy.”

Không khí lặng lẽ trôi qua, rồi Aoi vẫn cầm chén trà, đột nhiên dừng lại.

“…Shinomiya Youko?”

Ngay khi thốt ra cái tên ấy, vẻ mặt cô ấy chuyển sang kinh ngạc.

“Khoan đã… Cha mẹ con là fan cuồng của cô! Con nghe nói cô từng là ca sĩ chính của một ban nhạc nổi tiếng, rồi khi mang thai, cô đột ngột giải tán ban nhạc!”

Youko mỉm cười, đưa chén trà lên miệng.

“Ôi trời, chuyện cũ rồi nhỉ. Không ngờ cô đến bây giờ vẫn được nhắc đến như thế.”

“Vậy… đứa trẻ lúc đó… là Kagura?”

Aoi nhìn qua lại giữa Kagura và Youko với vẻ không tin nổi, Youko khẽ gật đầu.

“Đúng vậy.”

Rồi bà cười khúc khích, nói đùa.

“Gọi cô là Youko-oneesan cũng được, nhé?”

Kagura thở dài ngao ngán.

“…Con tuyệt đối không gọi thế đâu.”

Youko cười khúc khích và nhún vai, “Mẹ đùa thôi.”

Aoi suýt phì cười, nhưng ngay lập tức trở lại vẻ nghiêm túc.

“Nhưng… cha mẹ con kể, hồi đó người ta đồn đại rằng ‘không biết cha đứa bé là ai’…?”

Youko mỉm cười hoài niệm, nhấp một ngụm trà rồi chậm rãi nói.

“Ừ, đúng vậy. Hồi đó, cả cô và Sakura đều khiến dư luận xôn xao.”

“Sakura…?”

Miyabi ngừng lại một chút, nhìn Youko.

Marin mỉm cười nhẹ nhàng, đáp lại bằng giọng điềm tĩnh.

“Mẹ mình là... Kosaka Sakura.”

Ranko chớp mắt kinh ngạc.

“Kosaka Sakura… nữ diễn viên sân khấu khá nổi tiếng, đúng không? Bà còn xuất hiện trong nhiều bộ phim, hoạt động ở Paris, nhưng rồi đột nhiên giải nghệ…”

Ranko ngừng lời, như sực tỉnh, ngẩng đầu lên.

“Hả?”

Kagura cười nhẹ, nói.

“Đúng vậy, nghĩa là mẹ tôi và mẹ của Marin yêu cùng một người, và người đó là cha của chúng tôi.”

Miyabi và Aoi đồng thanh thốt lên, “HẢẢẢ!?”

Youko như đang nhớ lại quá khứ, chậm rãi lên tiếng.

“Cô và Sakura cùng yêu một người. Nhưng mối quan hệ đó không được xã hội chấp nhận…”

Youko lặng lẽ đặt chén trà xuống, ánh mắt xa xăm.

“Anh ấy là một họa sĩ, cũng đau khổ và dằn vặt giữa cô và Sakura. Nhưng anh ấy không thể chọn một trong hai, và cuối cùng rời xa bọn cô.”

Youko thở dài, nhìn Kagura và Marin , mỉm cười dịu dàng.

“Nhưng dù xã hội có chỉ trích, cô và Sakura vẫn muốn ở bên người mình yêu. Bọn cô chọn sống cùng anh ấy. Và anh ấy đã chấp nhận hai người bọn cô.”

Marin cười khẽ, hỏi.

“Mẹ con vẫn khỏe chứ?”

Youko mỉm cười, “Ừ, cậu ấy khỏe lắm. Lâu rồi mới để mẹ con và anh ấy ở riêng với nhau, mẹ con vui lắm đấy.” bà cười nhẹ.

Nghe vậy, Miyabi hơi ngập ngừng, nhìn Kagura và Marin với vẻ lo lắng.

“Hai người… không sao chứ? Ánh mắt của dư luận, và đủ thứ chuyện, chắc hẳn rất khó khăn đúng không?”

Nhưng trước giọng nói thận trọng của Miyabi, Kagura và Marin đáp lại không chút do dự.

“Chẳng vấn đề gì cả.”

“Cả mẹ và cha đều yêu thương và nuôi nấng chúng tôi. Tôi chỉ có lí do để biết ơn, không có lí do gì để oán trách cả.”

Kagura nhún vai, nói mạnh mẽ, “À thì, cánh báo chí thì cứ bám riết lấy, nhưng liên quan gì chứ? Tôi chẳng quan tâm, miễn là những người trong cuộc hạnh phúc là được, đúng không?”

Nghe lời Kagura , Ranko trầm ngâm, rồi như nhận ra điều gì và hỏi thẳng.

“Có khi nào lí do hai người mê mẩn tiểu thuyết của sensei là vì…?”

Marin mỉm cười dịu dàng, lên tiếng.

“Câu chuyện ấy… như thể lần đầu đọc mà chẳng thấy xa lạ.”

Marin nhẹ nhàng cầm chén trà, khẽ cúi mắt.

“Tôi cảm thấy như mối quan hệ của mẹ, thứ mà mọi người không chấp nhận, được câu chuyện ấy khẳng định. Tôi nhớ mình đã hạnh phúc đến ngập tràn. Đó là lí do khiến tôi muốn diễn câu chuyện này, từ tận đáy lòng.”

Nghe vậy, Kagura mỉm cười, tiếp lời.

“Và, tôi thì tò mò không biết người viết ra một câu chuyện tuyệt vời như thế là người như thế nào.”

Trong không khí trầm lắng, Youko khẽ mỉm cười, nhún vai nói.

“Không ngờ con gái mình lại sắp đi theo số phận giống mẹ chúng nó.”

Mọi người có mặt đều giật mình, Miyabi và Aoi bất giác mở to mắt.

Youko như thích thú với phản ứng ấy, nhấp trà rồi đổi chủ đề, “Nhân tiện, mấy bạn kia là bạn học của hai con à?”

Kagura giải thích, “À, vâng, hôm nay bọn con tụ tập để luyện làm sô-cô-la cho Valentine.”

Youko gật đầu, tỏ ra hứng thú.

“Ồ, hay đấy. Nghe lãng mạn như thiếu nữ đang yêu. Mấy đứa đều có người mình thích cả nhỉ?”

Ngay lập tức, cử chỉ của Miyabi, Aoi và Ranko trở nên gượng gạo, cả ba đồng thanh “Ư… cái đó…” và ngượng ngùng nhìn đi chỗ khác.

Youko nghiêng đầu, “Hử?”

Kagura và Marin nhìn nhau, ngập ngừng rồi ấp úng nói.

“Ừm… cái đó… mọi người ở đây đều định tặng sô-cô-la cho cùng một người…”

Nghe vậy, Youko ngẩn ra một thoáng, rồi bật cười.

“Khoan đã, ý con… tất cả đều là tình địch của nhau?”

Miyabi và Aoi ngượng ngùng nhìn đi chỗ khác, Ranko chỉ mỉm cười lặng lẽ. Kagura gãi má, cười khổ, “À vâng, đại khái là vậy…”

Youko nhấp trà, thích thú lẩm bẩm, “Chuyện này thú vị rồi đây~”

********

P/S: Oách xà lách mấy con gà biết gì. <(")