Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

(Đang ra)

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

陌上人如玉 (Mạch Thượng Nhân Như Ngọc)

Nàng đã từng đọc qua nhiều bộ truyện xuyên không, nữ chính lúc nào cũng được tới một thế giới tốt đẹp, được nhiều điều phúc lợi.Vậy mà tới khi nàng xuyên không thì lại không được ăn ngon mặc đẹp, mà c

215 11145

Strange Life of a Cat

(Đang ra)

Strange Life of a Cat

Lazy Cliché

Truyện kể về cuộc sống của một con mèo đã từng là người. Zheng Tan nhân vật chính của chúng ta bằng cách nào đó đã quay ngược quá khứ trở về năm 2003 dưới thân xác một con mèo.

58 5159

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

(Đang ra)

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

Nekokuro (ネコクロ)

Một cô em gái người Anh lạnh lùng mà lại đáng yêu đến mức khiến trái tim cậu run rẩy và cũng là một câu chuyện tình lãng mạn đầy chờ đợi và ngọt ngào sắp được bắt đầu!

5 1

Sousei no Tenken Tsukai

(Đang ra)

Sousei no Tenken Tsukai

Nanano Riku

Đại anh hùng bất bại chuyển sinh đến tương lai vẫn là anh hùng mạnh nhất ——! !Thiên kim đại tiểu thư của Trương gia ・Danh môn bảo vệ biên giới phía Bắc của Đế Quốc, Trương Bạch Linh, là một thiếu nữ x

27 1533

Virus Girlfriend

(Đang ra)

Virus Girlfriend

Hắc Ám Lệ Chi (黑暗荔枝)

Vào lúc tai họa thật sự bùng nổ, Lăng Mặc mới biết được Zombie được mô tả trong phim Tận Thế ra sao. Thực ra thì so với trong thực tế hơi không giống nhau.

106 9109

Tập 02: Tachibana Aoi - Chương 16: Đối chiếu câu trả lời của Hai người và Một người

Cảm giác mềm mại từ lồng ngực Kagura áp sát sau lưng tôi, cùng hương thơm ngọt ngào bao lấy tôi.

“Này, Kei sẽ làm gì? Cứ thế này mà về sao?”

Giọng thì thầm khe khẽ chạm vào tai, khiến vai tôi khẽ run. Quay lại, đôi mắt lấp lánh của Kagura ngay trước mặt. Ánh nhìn vừa khiêu khích vừa dịu dàng, giữ chặt lấy tôi.

“Tôi…”

Tôi định thốt ra, nhưng ngón tay Kagura nhẹ chạm môi tôi.

“Không cần trả lời vội. Em hiểu cảm xúc của Kei mà.”

Nụ cười dịu dàng, Kagura nắm tay tôi, kéo tôi về phía giường.

Chăn lún nhẹ khi tôi ngồi xuống. Kagura trượt vào bên cạnh, ngón tay khẽ vuốt ve má tôi, ánh mắt giao nhau.

“Này, Kei biết không? Gương mặt lúng túng của anh, đáng yêu lắm đấy.”

“K-Kagura…”

Má tôi nóng bừng, nhưng không thể rời mắt. Ngón tay Kagura lướt từ cổ xuống xương quai xanh, khiến da tôi nổi gai.

“Không sao, cứ giao hết cho em. Kei chỉ cần cảm nhận thôi.”

Lời thì thầm bên tai khiến cổ họng tôi nghẹn lại. Phản ứng ấy, với Kagura, dường như càng đáng yêu.

“Em luôn muốn làm thế này. Chạm vào Kei, hiểu Kei hơn… Em thích Kei đến thế, nhưng mãi không thể gần hơn.”

Mắt Kagura ánh lên chút nước. Khoảnh khắc ấy, cô gái mạnh mẽ thường ngày để lộ cảm xúc chân thật.

“Tôi cũng… trân trọng Kagura. Nhưng…”

“Em biết. Nên hôm nay, em sẽ nói rõ cảm xúc của mình.”

Nói rồi, Kagura nhẹ đẩy tôi ngã xuống. Lưng tôi chìm vào chăn.

Ngón tay Kagura chạm vào cúc áo tôi, chậm rãi mở từng chiếc. Tôi nhận ra tay cô khẽ run khi lướt qua ngực tôi.

“Kagura, cô… căng thẳng sao?”

Lời buột miệng khiến Kagura mở to mắt, rồi cô bĩu môi.

“…Bị phát hiện rồi ư?”

“Ừ. Nhưng… tôi rất vui.”

Lời dịu dàng của tôi khiến má Kagura ửng hồng. Cô mỉm cười.

“Trời ơi, Kei. Những lúc thế này, anh thật không công bằng.”

Kagura tựa trán vào vai tôi, cười khẽ.

Trong không gian tĩnh lặng chỉ có hai người, hơi ấm hòa quyện, chúng tôi chậm rãi áp sát, như muốn xác nhận lẫn nhau.

Nhưng sâu trong lòng, một điều gì đó vướng víu.

Liệu tôi có nên đón nhận Kagura như thế này?

Nụ cười của Marin thoáng qua trong đầu.

Tôi, kẻ không thể chọn ai. Sự yếu đuối của tôi luôn trốn tránh bằng cách không chọn.

Kagura nhận ra sự yếu đuối ấy. Có lẽ vì thế mà cô mạnh mẽ đến vậy…

Bất chợt, Kagura đặt tay lên ngực tôi, thở nhẹ.

“Này, Kei. Em biết. Thật ra, Kei không thể chọn đúng không?”

“Hả…”

“Tiểu thuyết Hai người và Một người. Cái kết cả ba hạnh phúc bên nhau, em luôn nghĩ về nó. Không phải là chọn ai, mà tại sao lại không chọn ai cả ấy?”

Kagura đặt tay lên ngực tôi, nhẹ nhàng tiếp tục.

“Khi đọc, em nhận ra. Kei không muốn chọn. Chọn một người, thời gian của ba người khi ở bên nhau sẽ tan biến… Nên Kei không chọn, đúng không?”

“Vì khoảnh khắc anh chọn, ba người sẽ không còn như xưa nữa.”

Cổ họng tôi nghẹn lại.

Lời Kagura đâm vào tim tôi.

“…Tôi luôn nghĩ mình đã giấu được chuyện tiểu thuyết…”

Tôi cười tự giễu.

“Thế gian gọi Hai người và Một người là tác phẩm cảm động, nhưng thật ra chẳng đẹp đẽ gì. Nó chỉ là nơi tôi trốn tránh thực tại, phơi bày dục vọng xấu xí…”

Kagura lặng lẽ lắng nghe.

“Trong thực tế, tôi chọn Miyabi. Tôi tự nhủ đó là điều bình thường. Nhưng thật ra… tôi không muốn chọn. Tôi sợ rằng khi tôi chọn xong sẽ không thể quay lại ngày xưa.”

Giọng tôi run rẩy.

“Ba người bên nhau, thực tế không thể. Nhưng trong tiểu thuyết… tôi đã tạo ra thế giới cả ba hạnh phúc.”

“Tiểu thuyết của tôi không phải kiệt tác hay cảm động… chỉ là nơi trốn chạy hèn nhát của tôi.”

Cảm giác thảm hại, xấu hổ, và những cảm xúc không tên trào dâng.

“Xin lỗi, Kagura. Tôi biết mình phải chọn, nhưng tôi chỉ là kẻ do dự, thảm hại, xấu xí…”

Thốt ra lời, nước mắt tôi trào ra.

Không kìm được tiếng nấc, vai tôi run lên. Kagura không nói gì, chỉ nhẹ nhàng nắm tay tôi.

“Em biết… Nhưng dù vậy, em vẫn thích Kei. Dù cả thế giới nói đó là sai, em vẫn sẽ nói… em thích Kei.”

Lời Kagura khiến tim tôi đau nhói, nhưng sự dịu dàng ấy như cứu rỗi tôi.