Tôi Đã Hôn Em Gái Người Yêu Của Mình!?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

36 399

Cô bé bán bom

(Đang ra)

Cô bé bán bom

码字G - Mã Tự G

Đương nhiên là tôi rồi!

10 59

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

33 260

Tập 02 - Chương 18.1: Cảm Lạnh x Em Gái

“38,5 độ… tương đối cao đấy.”

Sáng hôm sau, tôi kiểm tra thì thấy thân nhiệt em gái cao ngất ngưởng.

Shigure bị cảm lạnh.

Nghe nói gần trưa hôm qua em ấy đã hơi mệt, và khi tối về đến nhà liền sốt cao.

Nằm trên nệm trong phòng, Shigure thở hắt.

“Này… là tội cuối tuần vừa rồi dầm mưa.”

“Do sáng vẫn nắng nên anh không trách em việc không mang ô, nhưng sao không vào đâu đó mua một cái?”

“Tại sao, nhỉ?”

“Câu trả lời mơ hồ đó là sao?”

“À, ý em là em hổng nhớ gì hết á.”

Nói năng chẳng giống học sinh ưu tú gì cả.

“Nhân tiện, quên mất không hỏi em là hôm đó em làm gì ở nhà ga vậy? Em thậm chí còn mặc đồ khác với thường ngày nữa?”

“... Hm. Bí mật.”

“Giờ em lại chơi trò người lạ à?”

“Em không có tâm trạng nói về chuyện đó bây giờ. Con gái có rất nhiều bí mật.” Khụ.

Cảm lạnh thường sẽ bị viêm họng, trông em ấy có vẻ đau đớn.

Tôi có chút tò mò nguyên nhân tại sao em ấy lại ăn mặc như đi hẹn hò, cơ mà không nên để ẻm dùng giọng quá nhiều.

Không truy hỏi thêm nữa vậy.

“Ưm… anh ơi, em sẽ nghỉ một ngày. Anh xin giáo viên giúp em nhé?”

“Ừ, được rồi.”

“Mà nè, bữa trưa của anh trong tủ lạnh á.”

“Thôi đi ngủ đi. Để anh thay túi chườm.”

“Dạ…”

Tôi vỗ trán em ấy, dặn ẻm đừng có lo.

Em gật đầu, nhắm mắt và lập tức chìm vào giấc ngủ.

Nắm chặt túi chườm đá đã tan cả đêm, tôi rời khỏi phòng và đi tới nhà bếp.

Tôi rửa cái túi cao su bằng nước rồi đặt vào tủ đá. Đến trưa sẽ tái sử dụng được.

Sau đó tôi mở tủ lạnh. Bên trong là một túi zip chứa đầy cá hồi ướp muối.

Em ấy hẳn đã chuẩn bị món này tối qua.

“... Nếu về sớm thì nằm nghỉ đi chứ, con bé ngốc nghếch.”

Tôi thở dài trong hoài nghi.

Làm sao một người lại sẵn sàng bỏ nhiều công nhiều sức vì một người đến vậy?

Khi ở một mình, tôi còn chẳng thể nướng một mẩu bánh cho ra hồn.

Tôi tự hỏi, là vì em ấy thích tôi sao?

“Hầy…”

Tôi lại thở dài thườn thượt, rồi nhấc máy gọi cho nhà trường.