Tôi Đã Hôn Em Gái Người Yêu Của Mình!?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

(Đang ra)

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

Nhất Phiến Tuyết Bính

Ngay khi cậu tưởng rằng mình cuối cùng cũng sẽ trở lại với cuộc sống bình yên, thì một thiếu nữ mặc đồ đỏ đứng dưới gốc cây ngân hạnh, nghiêng đầu về phía cậu: "Cậu, nhìn thấy tôi sao?"

9 49

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

85 8090

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

116 1699

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

75 876

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

302 7251

Tập 02 - Chương 20.1: Thanh Xuân x Bãi Biển

Kỳ nghỉ hè mà tôi mong đợi từ lâu đã đến.

Mùa hè, là phải có biển.

Và khi nhắc tới những bãi biển ở Kanagawa, bãi biển Shonan có lẽ là cái tên đầu tiên xuất hiện trong tâm trí mọi người.

Nó là địa điểm thư giãn mùa hè nổi tiếng, được lấy làm bối cảnh cho rất nhiều truyện tranh và phim truyền hình.

Về cơ bản tôi là một thằng thích ru rú trong nhà, thế mà tại sao tôi lại mất công ra ngoài trời dưới cái nóng đổ lửa vào khoảng thời gian khốn kiếp này trong năm? Hè năm ngoái, tôi chỉ có ở nhà cày game, cày bài tập, không mảy may nghĩ tới việc tới gần biển. Nhưng năm nay anh đã khác.

Vì anh có bạn gái rồi.

Đã có gái rồi thì làm gì có chuyện không ra biển chơi được.

Tôi không thể chờ đến lúc nhìn thấy cô ấy trong bộ áo tắm nữa rồi.

Tôi sẽ không để mùa hè này kết thúc mà chưa được chứng kiến điều đó…

Do đó, chúng tôi đã tới khu cắm trại ven biển ở Shonan.

Vừa bước ra khỏi xe, chúng tôi đã được vẫy chào bởi thanh âm rì rào sóng vỗ và mùi hương của biển cả.

“Oa! Xanh ghê!”

“Ôi! Là biển… biển kìa! Từ hồi lớp Tám mình mới trở lại đây đấy, nhỉ, Hiromichi.”

“Ừ, tao nhớ mùi hương này, thật hoài niệm. Cho dù sống ở Kanagawa thì mình cũng không thường xuyên đến đây lắm. Shonan đúng là… Cậu thì sao, Haruka?”

“Tớ cũng không đến biển kể từ hồi lớp Tám. Lên lớp Chín thì phải dành cả hè ôn thi. Khi đi chơi với bạn thì bọn tớ cũng chỉ tới bể bơi thôi.”

“Thời điểm này trong năm những người từ tỉnh khác kéo đến đông lắm, nên nếu không có người khởi xướng, chúng ta cũng chẳng thể tính đến chuyện đến Shonan vui chơi được.”

“Mà, biển làm tóc mình khô quá.”

Con gái cũng gặp chuyện này sao.

Nhân tiện thì tôi ghét cay ghét đắng việc dép dính cát. Một vòng tuần hoàn khốn nạn vì có rửa ở biển thì chỉ tổ cát dính nhiều hơn.

“Nhưng, bạn Hiromichi này, đúng là ở đây có nhiều người, nhưng không đến mức đông như thế, tại sao?”

“Bởi vì chỗ này nằm ở điểm thấp và sóng thì đánh cao, nên không nhiều gia đình chọn chỗ này.”

Một mỹ nhân tóc vàng mặc áo sơ-mi in hình con hổ, bước ra từ ghế lái chiếc Van mà chúng tôi vừa ngồi trên đó, trả lời câu hỏi của Shigure.

Chị Torako Iizawa, sinh viên đại học, bạn gái của Tomoe. Chị ấy hơn ba đứa Tomoe, Takeshi và tôi hai lớp, chúng tôi quen chị ấy từ hồi học cấp 2.

“Cảm ơn tiền bối đã chở chúng em ạ.”

“Có gì đâu, Tomoe nhờ mà. Hơn nữa, chị đây cũng hứng thú với cô bạn gái tin đồn đã khiến Sato “ân cần” nhà ta phải năn nỉ chị làm tài xế.”

Chị Torako cười tươi rói, đặt tay lên vai tôi cùng Haruka, sau đó thì thầm.

“Thế nào? Hai đứa tới bước nào rồi? Đã làm chuyện ấy chưa?”

“Bọn em không hề có gì hết! Chưa có!”

“Ê ê, đời nào có chuyện nó chưa làm gì với một cô người yêu hấp dẫn như em. Haruka nhỉ? Kể chị xem thằng này đã làm gì nào?”

“Ơ-ơ~!”

Haruka xấu hổ đỏ mặt trước sự thẳng thắn bước vào đời tư ngay lần đầu gặp của vị tiền bối đại học.

Trò chuyện với chị ấy rất thoải mái vì chị tốt bụng và không quá dè dặt nữ tính, điểm trừ là hay quan tâm đến chuyện tình cảm của người khác quá.

“Torako, kệ họ đi. Cả hai cậu ấy không giỏi mấy chuyện ve vãn nhau đâu. Chúng ta cần dỡ hành lý và tìm chỗ cắm trại trước đã.”

Tomoe vừa giải thoát Haruka khỏi một tình huống khó khăn.

“Chậc.” Chị Torako tặc lười rồi rời đi.

Cảm ơn bạn tôi!