”Hehe….hihi~♪
Cô hiện giờ đang ở đỉnh điểm của hạnh phúc.
Cho dù đã cố gắng kìm nén cảm xúc nhưng cô vẫn không thể nhịn được cười. Hai má cô giãn ra, để lộ nụ cười méo mó đến mức trông rất kỳ lạ. Ngay cả cô bạn thân đang ngồi cạnh cũng phải nghĩ rằng có lẽ nên giữ khoảng cách với cậu ấy thì hơn, nụ cười của cô chẳng đến mức ác độc đâu, nhưng rõ ràng nụ cười ấy lại đầy ắp khát vọng.
"Này~, Madoka, cậu bị gì vậy, tớ hỏi thật đấy?"
Đối mặt với nụ cười kỳ quặc của bạn mình, Maki lấy hết can đảm cất tiếng hỏi.
Lúc đầu cô không có phản ứng gì, nhưng sau khi vai cô bị lay nhẹ bởi người bạn của mình, Madoka mới quay sang nhìn cô. Hai ánh mắt giao nhau, trong mắt Madoka phản chiếu rõ nét hình ảnh của Maki. Trong lúc cả hai nhìn nhau như thế, cô lại bật ra tiếng cười "phư phư~".
"Madoka hỏng mất rồi!! Hỏng thiệt rồi! Huhuuuu"
Ngay từ sáng khi vừa đến đại học, Madoka đã như vậy.
Nét đẹp vốn có không hề mài mòn, nhưng nếu ở gần thì sẽ nghe thấy tiếng cười khúc khích khó chịu. Đôi lúc cô như đang nhớ lại điều gì đó, hai má đỏ ửng rồi khẽ xoay người ngượng ngùng, trông rất dễ thương luôn, nhưng ngay sau đó là nụ cười nhếch mép và lại cười khúc khích. Mọi chuyện cứ lặp lại như vậy.
"Nói là hỏng thì hơi quá rồi đó!!. Tớ vẫn bình thường mà"
"……Ở chỗ nào cơ chứ!"
Dù cư xử kỳ lạ như thế, có vẻ cô vẫn nói chuyện được bình thường.
Dù má vẫn giãn ra như trước, Maki cũng tò mò muốn biết chuyện gì đã xảy ra với cô. Khi cô hỏi về mấy ngày nghỉ vừa rồi, Madoka liền kể lại với vẻ như muốn nói ha! Tớ đang chờ cậu hỏi rồi nè!
"Tớ quyết định sẽ sống chung với em ấy rồi. Hai bên gia đình cũng đã nói chuyện xong xuôi nốt nè~"
"……Vậy cơ à. Tốt quá rồi còn gì"
Gì vậy chứ, chuyện trông bình thường đến ngớ ngẩn, Maki thầm thở phào nhẹ nhõm.
Madoka đã hoàn toàn cắt đứt quan hệ với người bạn trai cũ. Nhìn cô vui vẻ thế này sau khi từng khổ sở đến thế, bản thân Maki cũng thấy mừng cho cô.
(Đúng là yêu thật lòng rồi…nhưng mà cậu ấy cũng có phần ám ảnh quá mức nhỉ)
Cảm giác đó đến từ việc cô quan sát biểu hiện của Madoka. Trong từng lời nói của cô đều toát ra sự say mê và một ý chí mãnh liệt muốn yêu người đó đến cùng. Dù cô chưa từng gặp mặt người kia, nhưng nếu được một mỹ nhân thế này yêu, thì bị ràng buộc chút ít chắc cũng coi như là phần thưởng rồi.
"Giờ thì, không còn gì có thể ngăn cản tớ và em ấy nữa~~. Từ nay về sau, mãi mãi cùng nhau, tớ sẽ gắn bó với em ấy suốt cuộc đời này lun~. Lúc nào cũng có thể chạm vào nhau nè, nói chuyện nè, yêu thương nhau nè… aaaa tuyệt vời quá đuyyy~~♪ Mau đi về nhà thôi, tớ muốn được chiều chuộng, yêu em ấy nhiều hơn nữa cơ~♪"
"……Uwaa"
Nhìn vẻ mặt ngây ngất của Madoka, Maki không đến mức khiếp đảm nhưng phản ứng thì gần như vậy.
Từ khi cô bắt đầu hẹn hò với người bạn trai mà Maki còn chưa biết mặt, Madoka đã thay đổi hoàn toàn. Biểu cảm dần phong phú hơn, khí chất quyến rũ cũng tăng mạnh rõ rệt. Không hẳn là quyến rũ kiểu hồ ly tinh, nhưng rõ ràng là cô ấy càng tỏa sáng với tư cách một người phụ nữ.
"……Cậu thích người đó đến vậy lun à?"
"Tất nhiên là vậy òi~♪ Ngoài em ấy ra thì tớ chẳng thể nghĩ đến ai khác được nữa. Đến mức nếu bị em từ chối thì tớ cũng chẳng còn thiết tồn tại luôn"
"Nặng nề quá rồi đó!!"
"Nhưng mà em ấy đã chấp nhận tất cả những cảm xúc này của tớ. Em ấy bảo rằng muốn ở bên cạnh tớ, ôm trọn những tình cảm này. Em ấy đã thề sẽ yêu tớ và được tớ yêu suốt đời lun~"
"……Vậy lun à"
Nặng thật đấy. Tình cảm của Madoka quá đỗi mãnh liệt ác.
Như đã nói lúc nãy, được người như Madoka yêu là niềm hạnh phúc đối với bất kỳ chàng trai nào. Nhưng nói không sợ thì đúng là nói dối. Cô không khỏi lo lắng liệu người kia có thể gánh nổi tình yêu lớn lao ấy hay không.
Dù sao thì, cô tạm rời ánh mắt khỏi Madoka.
"……Bên kia thì trông cũng tệ ghê"
Bạn trai cũ của Madoka dạo này không đến trường nên không thấy mặt, nhưng cô gái đã thay thế Madoka rồi bị đá lại có vẻ xanh xao. Nhìn dáng vẻ lôi thôi trong góc lớp, chắc hẳn đã bị tổn thương nặng nề rồi.
"Cơ mà, đúng là đáng đời thật mà"
Cô vẫn nhớ chuyện cô ta cùng bạn trai cũ của Madoka mắng nhiếc cô, nhất là cái lần tát vào mặt Madoka, không thể tha thứ cho hai người họ mà. Sau đó, cô đã lén gọi cô ta ra ngoài mà không để Madoka biết, nói rõ mọi chuyện, nhưng cô ta chẳng tỏ ra chút hối hận nào.
Giờ thì, bị người đàn ông mình tin tưởng đá và rơi vào tuyệt vọng… Nói ra thì có vẻ độc ác thật, nhưng cô lại thấy nhẹ lòng.
"Tốt nhất là rơi xuống địa ngục luôn đi cho rồi…"
Bạn trai cũ của Madoka, giờ không rõ đang làm gì. Thậm chí cô còn mong hắn gặp tai nạn mà chết đi. Nghĩ vậy thì đúng là tệ thật, nhưng nghĩ đến việc bạn thân bị tổn thương thì cảm xúc ấy cũng dễ hiểu.
"Mà nói đi cũng phải nói lại…"
"Ku~phư phư… aa, Chinatsu-kun… Chinatsu-kyuun~~~~~♪"
"……Bên này thì đúng là mắc bệnh thật rồi"
Hạnh phúc á? Không nghi ngờ gì cả, nhưng mà đúng là khó chịu thật đấy, Maki thở dài.
"Này Madoka, người cậu yêu đến mức đó ấy, tớ cũng muốn được gặp cậu ấy thử"
"Tại sao?"
"Hí!?"
Nụ cười quái dị biến mất, Madoka đột nhiên quay phắt mặt lại, ánh mắt tối sầm. “Tại sao?” hỏi vậy thì cô cũng chỉ có thể đáp là vì muốn xem mặt thôi, nhưng vì sợ quá nên Maki đành lắc đầu ra hiệu không có gì đâu.
"……Được thôi nè~, đây"
"Ừ, ừm……"
Lúc đầu mà định cho xem thì đừng có nhìn với ánh mắt đáng sợ vậy chứ, Maki suýt buột miệng nói to, nhưng kịp thời kìm lại. Madoka thao tác điện thoại, chọn một tấm và thì thầm “tấm này là được rồi” trước khi đưa cho cậu xem.
Đó là ảnh bạn trai của Madoka, Chinatsu đang ngủ.
"Á rà~… dễ thương thật đấy nhỉ"
"Đúng không nè!? Chinatsu-kun dễ thương lắm luôn đó! Nhưng không chỉ dễ thương đâu, em ấy còn rất đáng tin cậy nữa! Và còn nữa… em ấy yêu tớ mãnh liệt lắm luôn đó nha~♪"
"Madoka này, thôi đủ rồi đó bà"
Rõ ràng là một khi bắt đầu nói về bạn trai thì không dừng lại được nữa.
Không phải cô không muốn nghe, nhưng chuyện gì cũng kể hết thì chắc bạn trai cổ cũng thấy xấu hổ lắm.
"Miễn là Madoka hạnh phúc thì tớ cũng mừng thay cho cậu"
"Ừm~. Cảm ơn nha, Maki~"
Cuối cùng, miễn là Madoka hạnh phúc thì thế là đủ rồi.
Cô muốn được gặp người con trai đã giúp Madoka hồi phục, không có ý đồ gì cả, chỉ đơn giản là để cảm ơn vì đã giúp bạn thân mình.
"…Phư phư… kufufufu~~♪"
"……Chuyện này chắc còn kéo dài nữa nhỉ"
Biết là đang hạnh phúc thật, nhưng Maki thở dài, nghĩ rằng giá mà cậu ấy kìm nén được nụ cười thì tốt biết mấy. Dĩ nhiên, Madoka cũng biết điều đó, nhưng cô không tài nào kìm được. Hạnh phúc cứ tuôn trào từ bên trong, làm sao cô có thể nén lại được chứ.