Chương 17
Nhóm dịch Thiên Sơ Các
Trans: Linh Lê
Beta: Alice
Tôi phải rời đi vào sáng hôm sau để tham dự bữa tiệc của Bá tước Recesil, nhưng tôi không có thời gian để chào tạm biệt Hầu tước phu nhân trước khi đi.
“Thiếu gia Heim đã làm ầm ĩ cả đêm qua. Bà chủ đã tìm cậu ấy từ rạng sáng rồi.”
Tôi sửng sốt trước tình huống bất ngờ và nói.
“Vậy thì chúng ta không nên tham dự bữa tiệc. Ngay cả khi nó chỉ đơn giản là một lời chào…”
“Không.”
Niel cắt lời tôi và cười cười như thể anh không quan tâm chút nào.
“Nó không nghiêm trọng đến mức đấy đâu. Cô không cần phải làm thế.”
Đó là một giọng nói bình tĩnh, như thể chưa có chuyện gì xảy ra vậy.
“Anh đang nói gì vậy trong khi em trai của anh đang cố tự tử?”
“Đây là một dịp quý đấy. Dù sao thì cậu ấy cũng chẳng chết được đâu.”
Tôi nhớ lại vẻ mặt lo lắng của Hầu tước phu nhân khi bà ấy nói với tôi về hai đứa con trai của bà.
Bởi vì người con trai cả đang đứng bên cạnh tôi không thể thừa kế tước vị, nên người con trai út sẽ tiếp nhận nó, và tôi tự hỏi liệu Evgeny có thể tiếp tục tồn tại cho đến thế hệ tiếp theo hay không.
“Đi nào. Mẹ sẽ xấu hổ nếu cô đi xem nó đấy.”
Dù Niel đã nói vậy, nhưng cô vẫn thấy rất khó khăn. Sẽ có những lúc tôi không biết mình đang làm gì vì người mẹ và những đứa con của bà.
‘Còn chưa được một tháng kể từ khi tôi trở thành con gái nuôi của họ, nhưng tôi đã không thể chịu đựng được.’
Vì kinh nghiệm sống với dì ở kiếp trước của tôi, tôi hiểu rằng tôi không nên đi ra ngoài khi không có lý do chính đáng.
Nếu tôi đứng yên, tôi sẽ phải chịu một phần trách nhiệm. Vì vậy, Niel và tôi bắt đầu lên đường đến dinh thự của Bá tước Recesil.
Phải mất một lúc lâu xe ngựa mới đến dinh thự Bá tước. Nó giống như đi dự một bữa tiệc dài hàng tiếng đồng hồ vào buổi tối, và sau đó lại phải mất một lúc lâu nữa mới trở về được nhà.
Không phải vô cớ mà các quý tộc trẻ lại trở nên hoang dã khi ở thủ đô.
Niel vẫn im lặng và nghiêm túc khi anh ta ngồi bên cạnh tôi trong xe ngựa.
Tôi nheo mắt nhìn biểu cảm đầu tiên tôi thấy trên mặt anh ta. Anh ta trông thật đáng thương khi bị mắng mỏ bởi Dalton hoặc Hầu tước phu nhân, nhưng anh ta nhìn rất lo lắng khi anh ta trông nghiêm túc.
Đấy không phải là thủ lĩnh tiếp theo của tháp phù thủy mà mọi người biết tới.
“Đúng như dự đoán, thật kỳ lạ.”
Sau một khoảng thời gian dài, đấy là lời đầu tiên anh ta nói.
“Dòng chảy mana của cô rất kỳ lạ. Trên thực tế, tôi chưa bao giờ thấy bất cứ điều gì giống vậy trước đây. Thông thường, trừ khi cô rất cẩn thận, tôi không chắc lắm, nhưng nó cảm giác rất tuyệt vời khi cô ở trong những tư thế kỳ lạ hoặc trong cách cô điều chỉnh hơi thở.”
“Nhưng tôi chưa bao giờ học về phép thuật. Tôi không biết mana là gì. Tư thế hoặc cách thở mà anh đang đề cập đến là, a, thiền.”
“Thiền sao?”
“Ưm—Đó là một phương pháp huấn luyện mà chỉ hoàng gia Artise mới biết. Nó được gọi là yoga—”
Khi có một điều gì đó khó giải thích xuất hiện, thật may là tôi có thứ gì đó để bán đứng.
“Vậy là cô đã không trải qua bất kỳ điều gì khác thường?” Niel chết lặng.
“Mặc dù thực tế là cơ thể của cô đã trở nên gầy đi một cách bất thường trong khoảng thời gian nực cười này? Cô đã xuất hiện với một chút khác biệt.”
Tôi rất ngạc nhiên. ‘Bất thường’ dường như là một từ đúng, đúng như trong dự đoán.
Niel kiểm tra khuôn mặt và cơ thể tôi.
Tôi không cảm thấy bị xúc phạm bởi vì tôi cảm giác như mình chỉ đang khám trong bệnh viện, nhưng tôi không thể không rùng mình.
“Thông thường, cho dù cô có ăn kiêng như thế nào đi nữa, cơ thể của cô cũng không thể cho cô một nửa thân hình đó mà không có một chút tác dụng phụ kèm theo nào. Cô chưa bao giờ nghĩ nó rất lạ sao?”
‘Tôi đã nghĩ là nó rất lạ đấy! Chỉ là tôi không thể nói với ai về điều này.’
Tôi cảm thấy như tôi đã nghe thấy một lời sáo rỗng rằng tôi phải đến bệnh viện ngay bây giờ.
Tôi đáp lại một cách nghiêm túc, tự hỏi liệu những chuyện phát sinh tiếp theo có phải là giới hạn của tôi không.
“Nó rất lạ. Tôi đã không tập yoga trong một thời gian dài, nhưng gần đây tôi lại bắt đầu tập lại. Thật kỳ lạ là tôi đã giảm được rất nhiều cân.”
Niel gật đầu một cách chậm rãi, như thể đang xác nhận nó. Sau đó, với biểu hiện nghiêm túc hơn, anh ta nói.
“Hãy để tôi nắm tay cô. Tôi thực sự cần phải xem xét nó.”
Thật may, Dalton không có ở trên xe ngựa.
Tôi đưa tay ra, và anh ta đã nắm lấy tay tôi một cách rất cẩn thận.
Một nguồn năng lượng ấm áp truyền tới khắp cơ thể của tôi, đến mức khiến tôi phát run.
“.…..”
Niel lại càng trở nên nghiêm trọng và tiếp tục nhìn chằm chằm vào mặt tôi.
Tôi hỏi một cách cẩn thận, vì tôi không thích sự im lặng này cho lắm.
“Gì vậy?”
Niel nói với một ánh mắt kiên định, nằm dưới mái tóc xanh mềm mại của anh.
“Cô—cô đã sử dụng ma thuật hắc ám. Nó đủ mạnh để chọc thủng tất cả các mạch máu. Thật không thể tin được vì không ai có thể sử dụng được ma thuật hắc ám.”
“—Ý anh là sao?”
Tôi há hốc mồm.
Đầu óc tôi bắt đầu quay cuồng.
‘Elsia có bao giờ từng sử dụng ma thuật hắc ám chưa? Tại sao cô ấy lại chết nếu cô ấy thực sự có khả năng như vậy?’
Niel bắt đầu cắn móng tay.
Đôi mắt anh ta run rẩy, và dường như anh ta đang suy nghĩ về tất cả mọi thứ trên đời.
“Điều này rất khó khăn. Tôi không quen với ma thuật hắc ám. Bởi vì có ít người biết về ma thuật hắc ám, tôi không thể nghĩ ra ai khác có thể giỏi về nó ngoài Thủ lĩnh Tòa tháp Phù thủy. Tôi phải làm gì đây?”
‘Đợi đã.’
Ixion đã nghe được một điều gì đó giống vậy từ tôi.
Tôi không biết; tất cả những gì tôi biết là những gì mà tôi đã biết bây giờ.
‘Anh ta sẽ cần một nguyên liệu cho ma thuật hắc ám. Cái giá phải trả là linh hồn của gia đình hoàng gia.’
‘Ma thuật hắc ám chỉ có thể được sử dụng bởi hoàng gia Artise, và cái giá phải trả của Ma thuật hắc ám là linh hồn của gia đình hoàng gia? Có một gia đình hoàng gia nào khác mà Elsia có thể đã giết không?’
Không, cô ấy có thể đã trao đi một linh hồn để đổi lấy điều đó.
Đó chính là bản thân cô ấy.
Tôi nuốt nước bọt khi nhớ lại khoảnh khắc tôi nhập vào cơ thể này.
Chính xác là vào thời điểm mà tôi có thể nghe thấy mong muốn của cơ thể này.
“.…Elsia?”
Niel nhìn kỹ biểu hiện sửng sốt của tôi.
Niel không thể chịu đựng việc tra hỏi tôi, vì anh ta biết tôi luôn điềm tĩnh.
Tôi đã lạc lối trong chính suy nghĩ của mình trong một khoảng thời gian dài, im lặng nhìn chằm chằm ra cửa sổ xe ngựa.
‘Mình thấy hơi sốt ruột. Mình hiểu rồi. Đây vẫn chưa phải là kết thúc của câu chuyện. Vẫn còn đâu đó những mầm mống của nỗi bất hạnh và sự lo lắng.’
Dường như có một thứ gì đó vẫn còn sót lại, hơn là chỉ ở trong dinh thự Hầu tước.
* * * * *
Sau khi cho Heim uống thuốc ngủ và chờ đợi Heim chìm sâu vào giấc ngủ, Mela hướng đôi mắt mệt mỏi của mình vào thư phòng.
Lúc này, bà thậm chí còn đổ lỗi cho Hầu tước.
Dù có cố gắng đến mấy, đôi khi bà cũng không thể tự mình giải quyết tất cả mọi việc.
Mela, người đang cẩn thận nghe từng báo cáo một về thư từ, các loại tài liệu từ quản gia, nhảy dựng lên vì một tin tức vô lý.
“Chờ đã, cái gì?”
Mela, không giống như bà ấy thường ngày, đã reo lên phấn khích.
“Nói lại một lần nữa. Lại từ đầu, một lần nữa!”
Người quản gia bình tĩnh sắp xếp lại tài liệu theo trình tự và bắt đầu báo cáo lại.
“Quân đội của Thái tử được cho là đã đóng quân ở khu vực chiếm đóng, và Hoàng tử Ixion đã quay về thủ đô. Ngài ấy đã ngay lập tức gửi cho Quý cô Elsia một lời cầu hôn, đã đến đây vào đêm qua.”
Đó là một thông tin về chuyến đi của Ixion. Ngoài ra—
“Quý cô Elsia đã viết một lời từ chối.”
“Từ chối? Ông chắc chứ? Từ chối? Không thể nào, cái quái gì vậy?”
Tất nhiên, người quản gia không thể trả lời được.
Người quản gia gật đầu đáp lại.
“Nó hẳn phải có lý do nào đó. Ngài ấy hoàn toàn không hề muốn trêu chọc cô ấy; ngài ấy đã yêu cầu quý cô Elsia kết hôn với ngài ấy ngay sau khi phá hủy Artise.”
Người quản gia không biết tại sao Elsia lại từ chối, hay tại sao Hầu tước phu nhân lại tỏ ra bồn chồn đến vậy.
Mọi người trong dinh thự đều bối rối không hiểu tại sao đột nhiên Mela lại nhận đứa con gái hoàng gia của một đất nước kẻ thù làm con gái nuôi của bà.
“Hoặc có thể là đã có một sai sót nào đó ở đây? Hoàng tử là người đã phá hủy Artise. Sự kết hợp này rất kỳ lạ, cho dù mọi người có nhìn theo góc độ nào đi chăng nữa.”
“Không… Không phải vậy.”
Mela lầm bầm, cắn cắn móng tay, bà đã quên mất lễ nghi của mình.
Tất nhiên, Mela biết rõ về mối quan hệ giữa Elsia và Ixion.
‘Nếu tôi là Công chúa Elsia, tôi cũng sẽ không bao giờ quên. Tôi tin rằng ngày mà Elsia đến bữa tiệc, mạo hiểm tất cả những điều đó đều là vì Hoàng tử.’
Bà cũng chắc chắn về tình cảm của Elsia dành cho ngài ấy.
‘Ôi, thực sự—giống như cuốn tiểu thuyết lãng mạn mà mình đã đọc khi còn là một thiếu nữ vậy. Một câu chuyện đau lòng về việc một cô gái trẻ đã phải lòng vị vua của đất nước kẻ thù—’
Bà tự trấn an bản thân rằng tất cả những câu chuyện mà mình đã kể cho Ixion không phải là sai lầm của một người phụ nữ trung niên mất trí, và cố kìm nén lại nỗi lo lắng đang dâng trào.
Ba năm trước, trong bữa tiệc mừng chiến thắng, Elsia đã nhìn Ixion như thể cô ấy đang nhìn Đấng Cứu Thế của lòng mình, nhưng Mela từ từ ngồi xuống, cố gắng nhớ lại hình ảnh đó.
“Ông vẫn chưa gửi lá thư từ chối đi phải không?”
“Vâng, người đưa thư cần phải nghỉ ngơi, nên anh ta đã nói là anh ta sẽ rời đi sau bữa trưa.”
“Vậy thì hãy gửi cả lá thư của tôi theo nữa.”
Mela vội vàng mở tập giấy da ra.
Elsia chắc chắn đã không từ chối vì cô ấy không thích Ixion. Mặt khác, cô ấy có lẽ sẽ là một lựa chọn tồi tệ cho ngài ấy.
Đó là sự kết hợp mà ngay cả một người quản gia không biết gì cũng có thể nói nó không phải là một điều tốt đẹp.
Bà ấy có ấn tượng rằng Elsia hoàn toàn không hề tham lam khi bà sống với cô ấy. Cô ấy là Công chúa của một đất nước đã sụp đổ, và cô ấy đã không được gì ngoài những lời chế giễu trong suốt ba năm trời.
Hơn nữa, Elsia đã nhiều lần nói rằng cô ấy đã quá mệt mỏi với mọi thứ cho đến giờ, cô ấy chỉ muốn có một cuộc sống thật thảnh thơi ở dinh thự Hầu tước mà không phải làm bất cứ điều gì.
Mỗi lần điều này xảy ra, bà lại cảm thấy thương tiếc cho Elsia vì đã có một quá khứ đau khổ đến nhường nào.
Với lòng tự trọng quá thấp, Elsia hẳn đã rất sửng sốt khi biết rằng người mình thích lại cầu hôn cô ấy. Vậy nên cô phải từ chối nó, vì cô nghĩ rằng người ấy nằm ngoài tầm với của cô.
Mela gật đầu.
“Ta hiểu rồi—Đó là một tình yêu thuần khiết không cần được đền đáp—”
Nếu Elsia cố gắng lảng tránh nó, thì chỉ có một cách cho vấn đề này. Họ phải gặp mặt trực tiếp và thông báo cho cô ấy biết rằng Ixion đang rất nghiêm túc về việc này.
‘Ta đã hứa rằng mình sẽ đền đáp trọn vẹn tấm lòng của cô ấy.”
Ngay cả khi Elsia nghĩ như vậy, nếu cô ấy nhìn vào đôi mắt của ngài ấy và nghe thấy giọng nói của người ấy, cô ấy sẽ không từ chối.
Elsia bây giờ rất xinh đẹp, và cô là một thành viên của gia tộc Evgeny.
Nếu gặp trực tiếp ngài ấy trong một tình huống lãng mạn, cô ấy sẽ nghe theo trái tim của mình một cách tự nhiên.
Và Ixion vẫn chưa nhìn thấy sự biến đổi của Elsia.
Ngài ấy sẽ rất ngạc nhiên khi thấy Elsia với hình dáng và cơ thể hoàn toàn khác biệt như vậy. Có khi ngài ấy còn chẳng thể nhận ra cô ấy. Bà đoán rằng họ cần một cuộc gặp gỡ trước khi kết hôn.
Mela lấy lại bình tĩnh và bắt đầu viết xuống giấy những nét chữ thật đẹp.