Tôi Có Thể Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Thánh Nữ

Truyện tương tự

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

8 35

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

(Đang ra)

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

Itsuki Togami

-Tuy nhiên, việc trở thành Phù phép gia chắc chắn không hề vô ích. Thời gian tham gia tổ đội Anh hùng, kiến thức, kinh nghiệm và sự phát triển của vô số phép thuật căn nguyên chắc chắn sẽ bồi đắp cho

88 781

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

39 193

Corrupted Blood Salvatore: TS Villain’s Unorthodox Reincarnation

(Đang ra)

Corrupted Blood Salvatore: TS Villain’s Unorthodox Reincarnation

WhatSoon

Một linh hồn tái sinh vào thế giới game kinh dị tâm lý, nơi sức mạnh được đo bằng nỗi đau. Để cứu lấy những điều quan trọng, tôi sẽ trở thành kẻ ác trong mắt người mình yêu quý nhất.

5 23

Web Novel - Chương 02: Tôi bắt đầu nghe thấy tiếng lòng của Thánh nữ (2)

Lúc đầu, tôi chỉ nghĩ Victoria đang giở một trò đùa để trêu chọc tôi thôi.

Tính cách của cô ấy thực sự rất phiền phức và độc địa đến mức có thể ví như cổ có một con rắn độc đang cuộn tròn trong lòng cũng chẳng sai.

Có lần, chỉ vì tôi lỡ miệng gọi cô ấy là ‘Thánh Nữ’ sau khi uống chút rượu mà cổ đã nhại đi nhại lại câu: "Vâng, tôi là Victoria, Thánh Nữ của ngài đây" suốt mấy ngày liền.

"Này, Victoria. Cô có đang bỏ bùa mê thuốc lú gì vào người tôi không đấy?"

"...Tôi á? Ngài có bị gì không vậy? Hay là vì có được một nàng Thánh nữ xinh đẹp như tôi đây làm người yêu nên ngài đã trở nên lú lẫn chăng?"

Victoria bật cười khẩy tỏ vẻ chế giễu, rồi liếc xéo tôi một cái với vẻ khinh thường.

Thế nhưng,

『-Trời ơi...! Hợp đồng hẹn hò thực sự có hiệu quả luôn? Nếu giờ anh ấy bắt đầu coi mình là phụ nữ thì phải làm sao đây...! Aaa, mình vẫn chưa chuẩn bị tinh thần tí nào mà...!』

Một giọng nói thì thầm, ngập ngừng như thể xấu hổ, lại vang lên trong đầu tôi. Hoàn toàn trái ngược với giọng điệu khinh bỉ vừa rồi mà tôi nghe.

『-Cuối cùng thì mối tình đơn phương của mình suốt một năm trời cũng đã đơm hoa kết trái rồi sao! Rất cảm ơn về lời khuyên của ngài, ôi vị Thánh Thần của tôi...!』

"Cô có bị tâm thần hay gì không vậy...."

Tôi lẩm bẩm một mình đầy vẻ khó hiểu. Victoria, người mà tôi lúc nào cũng cãi lộn với nhau chí chóe không ngừng, hóa ra lại thích tôi?

Không thể nào. Tuyệt đối không thể nào xảy ra cái chuyện đó được.

Một thánh nữ mặt dày vô liêm sỉ, luôn buông lời cay nghiệt và cướp rượu thuốc lá của tôi, thì làm quái gì có thể hiểu được yêu là gì chứ?

"Tôi đã biết rõ ngài không bình thường rồi, nhưng để tôi xem thử xem như nào."

Victoria thở dài một tiếng bất lực như thể không còn cách nào khác rồi đặt tay lên trán tôi. Hơi ấm lan tỏa khắp cơ thể tôi, dần biến thành một cảm giác mềm mại dễ chịu.

"Không có dấu hiệu của sốt... Hay là ngài có ăn nhầm gì không đấy? Mà thôi, cũng do là ngài nghiện rượu với thuốc lá nặng như thế, có lẽ là triệu chứng do việc cai nghiện gây ra cũng nên á."

Nếu người ngoài nhìn vào, chắc chắn sẽ nghĩ chúng tôi như một đôi uyên ương đang âu yếm mặn nồng. Chúng tôi đã quá quen với việc chạm vào cơ thể nhau rồi.

Thời điểm đầu, để có thể đánh bại được Ma Vương, thì chúng tôi đã cùng nhau vượt qua vô số lằn ranh của sự sống chết rồi. Nên việc nhìn thấy cơ thể trần trụi của những người đồng đội hay phải tự tay gắn lại những chi lìa khỏi cơ thể đã trở thành chuyện thường ngày.

『-Ôi hàng mi dài thật đó. Sao trên đời lại có người đẹp trai đến thế vậy trời ơi? Chẳng lẽ Thần tạo hóa đã lỡ tay mà làm ra một tuyệt tác mỹ miều rồi sao?』

Giọng nói ấy hoàn toàn trái ngược với thái độ bình tĩnh, vô cảm của Victoria khi cô ấy thản nhiên đặt tay lên trán tôi.

“...”

"...? Sao vậy?"

Tôi đang nhìn chằm chằm vào cô ấy với mục đích là tìm cho ra nguồn phát giọng nói kia. Có lẽ đây lại là một trò ma pháp ác độc nào đó để sau này cổ có thể dễ dàng nắm thóp tôi cũng nên.

『-Aaa, như thể mình đang bị hút vào đôi mắt xanh biếc kia ấy. Ước gì thời gian cứ dừng lại mãi mãi như thế này...』

Ở Tháp Xanh nơi tôi từng thuộc về, việc trêu chọc nhau bằng trượng hoặc ma pháp là chuyện thường ngày, nên việc xảy ra nghi ngờ này là hoàn toàn hợp lý.

"Này, cô có khúc mắc gì với tôi sao? Từ cái vụ hợp đồng hẹn hò ban đầu đã rõ đáng ngờ rồi, giờ lại còn bày trò quái quỷ này để đùa với tôi nữa à?"

Tôi cẩn thận không để làm hỏng những bông hoa trên người của Victoria, đồng thời khẽ đẩy cô ấy ra xa một chút.

Những bông hoa trên xuất hiện người Victoria là tác dụng phụ của những ma pháp mà cô ấy đã sử dụng. Đó là những nơi được coi là bộ phận nhạy cảm có nhiều dây thần kinh kết nối dày đặt, nên tuyệt đối không được chạm vào một cách bừa bãi.

"Chỉ vì một người đàn ông vừa không có mắt nhìn người, vừa không có chút quyến rũ nào như ngài, tôi việc gì phải tốn công bày vẽ cho mệt chứ. Đúng là một câu hỏi chẳng có giá trị gì hết."

Victoria, người đã dần cách tôi một khoảng, nheo mày nhìn tôi như thể tôi mới là kẻ kỳ lạ lúc này.

『-Vâng, em đang cố bày trò á. Tại em chỉ muốn anh hiểu được tấm lòng em thôi mà...』

Giọng nói ảo diệu kia lại vang lên trong đầu tôi, một giọng nói lố bịch đến mức như thể ai mà có nghe được nó thì họ cũng sẽ câm nín mà hết cách.

Một người phụ nữ mà luôn được bao quanh bởi những sự ngưỡng mộ của cánh đàn ông mỗi khi xuất hiện ở bên ngoài, được ca tụng là mỹ nhân xinh đẹp nhất lục địa, làm sao có thể nghĩ ra một kế hoạch phức tạp tinh vi như vậy chỉ để níu giữ một người đàn ông tầm thường như tôi chứ.

"...Giải trừ (Dispel)."

Tôi hoàn toàn không thể hiểu nổi. Cuối cùng, tôi đã đành phải tự mình sử dụng cả ma pháp giải trừ lên bản thân.

Tôi thà tin rằng là có kẻ ghen ghét cái mối quan hệ giữa tôi và thánh nữ nên mới dùng cách này để tấn công tinh thần tôi còn hơn ấy.

Tôi, người từng được nhắc đến như là người sẽ kế vị cho vị trí Chủ Nhân Tháp Xanh, người mà từ nhỏ đã luôn được ca ngợi là thiên tài, lại không ngờ có ngày bản thân sẽ rơi vào một tình huống khó đỡ như thế này.

"Có tập kích từ kẻ địch à? Để phòng hờ, tôi sẽ dùng Thánh lực của tôi ngay..."

"Không cần đâu, mà dù thế nào đi nữa thì cũng đừng dùng ma pháp lên tôi đấy nhé."

Tôi vội ngăn Victoria lại khi cô ấy định sử dụng ma pháp. Ma pháp của cô ấy là sự đánh đổi cơ thể và tinh thần dùng để thực hiện những điều cho dù là bất khả thi nhất trong thực tế.

"Đừng có mà cố làm bản thân chịu thương tích rồi lại khóc lóc trong đêm vì đau nữa, những lúc thế này thì phải biết tử tế với chính cơ thể của mình đi chứ."

Tôi không muốn thấy Victoria phải chịu hy sinh bản thân nên thường chỉ cố gắng cầm cự bằng thuốc hồi phục và ma pháp trị liệu.

Chỉ vì cái danh Thánh nữ ấy mà một người vô tội phải chịu đựng những đau khổ cùng cực, tôi không muốn nhìn thấy cảnh đó chút nào cả.

Những bông hoa nở rộ tuyệt đẹp trên cơ thể Victoria cùng với ma pháp luôn đi kèm với nỗi đau tột cùng.

Tôi đã biết được điều đó sau khi tình cờ phát hiện ra cô ấy đang cắn chặt chăn hoặc vải trải giường gì đó để chịu đựng cơn đau khốn khổ, mồ hôi lạnh vã ra như tắm.

"...Ngài lúc nào cũng kiên định trong những khoảnh khắc như thế này đấy."

『-Chính cái điểm đó đó... là điều em thích nhất ở anh.』

“...”

Victoria khẽ nhếch khóe môi, trông có vẻ vui mừng trước phản ứng của tôi.

Lần đầu tiên mà tôi có cảm giác mọi thứ đang đi vào đúng quỹ đạo của nó.

"Vậy thì, ừm ngài không cảm thấy đang thiếu thiếu cái gì đó hả?"

Victoria đứng cạnh tôi, dùng ngón tay gõ nhẹ lên mu bàn tay tôi. Cô ấy đang ngầm muốn nắm lại bàn tay mà hai đứa tôi vừa buông ra.

『-Aaa, phải làm sao thì mình mới có thể ngỏ ý muốn nắm tay một cách tự nhiên nhất mà không bị gượng gạo đây? Chắc chắn sách dạy về chủ đề yêu đã bảo là mình phải tự nhiên đòi hỏi một số tiếp xúc cơ thể mà!』

Đến lúc này thì tôi mới nhận ra giọng nói thứ hai ảo diệu kia lại chính là tiếng lòng của Victoria. Dù không thực sự hiểu nó là nguyên nhân hay là tính năng, nhưng rõ ràng nó có sự truyền đạt cảm xúc trong đó.

"Quên mất tay của bạn gái mình luôn ấy. Tại tôi thấy cô bảo tay tôi lạnh nên tôi mới buôn ra đó."

Tôi vội vàng nắm lấy tay Victoria một cách bất ngờ, đồng thời vừa nói những lời lẽ sến súa như vậy với hy vọng một điều gì đó sẽ xảy ra.

Nếu thực sự có một giọng nói khác đang cho tôi biết rõ tiếng lòng của cổ, thì chắc chắn điều đó sẽ có phản ứng với hành động này của tôi.

"Tôi lại cứ tưởng ngài sẽ chẳng bao giờ có được chút tinh ý nào đó chớ."

『-Ôi trời ơi đất ơi, phải làm gì đây? Phải làm gì đây? Phải làm gì đây? Phải làm gì bây giờ đâyyyy...』

Hơi thở của Victoria dần trở nên gấp gáp. Má cô ấy hơi ửng hồng, và nhiệt độ cơ thể tăng lên khiến cả vành tai cũng nóng bừng theo.

『-Mình, mình hình như đang đổ mồ hôi rồi... Anh ấy có nghĩ mình đang gây phiền phức cho anh ấy không ta...?』

Bàn tay đang nắm chặt của hai bọn tôi đột nhiên ướt đẫm mồ hôi kỳ lạ, giọng nói hoảng hốt của cô ấy lại vang lên trong đầu tôi.

Đến nước này thì có vẻ chắc chắn một trong hai điều sau là đúng:

Hoặc là tôi đã phát điên sau khi chấp nhận ký kết hợp đồng hẹn hò với Thánh nữ, hoặc là tôi thực sự đã nghe thấy được tiếng lòng của Victoria.

"Rốt cuộc thì cô coi tôi là một người như thế nào vậy?"

"Một tên bợm rượu, nghiện thuốc lá, ma pháp thì lại dùng rất giỏi, nhưng lại hoàn toàn không hiểu ý con gái."

『-Một tên bợm rượu, nghiện thuốc lá, ma pháp thì lại dùng rất giỏi, nhưng lại hoàn toàn không hiểu ý con gái.』

Lần này, hai giọng nói vang lên cùng lúc. Có vẻ như đây là lần đầu tiên tiếng lòng và lời nói của cô ấy trùng khớp với nhau.

"Tôi biết ngay là cô sẽ nói thế mà..."

Tôi thở dài thườn thượt, nghĩ rằng mình đã hy vọng quá giới hạn rồi.

『-Nhưng mà, anh ấy lại là người tốt bụng hơn bất kỳ ai khác.』

Victoria cố tình chạm vào vai khi nhìn chằm chằm vào mặt của tôi.

"Tuy nói là vậy, thì tôi vẫn nghĩ ngài là một ma pháp sư khá ổn đó."

Cô ấy mỉm cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai, tiếng cười khẽ thoát ra đầy vẻ thích thú.

“...”

Có lẽ hiện tại tôi đã phát điên mất rồi.

Vì tôi vừa nghe được lời khen ngợi hiếm hoi từ Victoria, thứ mà cả năm trời may ra mới nghe được một lần duy nhất.

*~*~*

'H, hy vọng là không bị phát hiện...?'

Victoria, vị Thánh nữ mang trong mình một nửa dòng máu rồng vàng và con người trong cơ thể, tạm thời tách khỏi Astal để hồi tưởng lại tình huống vừa rồi.

'Tim mình như muốn nổ tung ra mất thôi...'

Victoria hít sâu một hơi dài để cố trấn tĩnh nhịp tim đang đập loạn xạ. Cô cảm thấy chán ghét bản thân mình, chỉ mới nắm tay thôi mà đã xao động đến thế này.

Kế sách hợp đồng hẹn hò vốn dĩ không phải là ý tưởng ban đầu của Victoria. Đó là ‘phương pháp’ mà cô nhận được lúc cầu nguyện và cô đã xin lời khuyên từ vị Thánh mà cô phụng thờ.

-[Ngươi thầm thích Astal sao? Lại còn suốt một năm trời nữa chứ? Ngươi cũng thật độc quá đấy. Sao lại có thể thích cái tên vô lại đó chứ...]

-Xin ngài hãy kiềm chế những lời lẽ cay nghiệt đó. Dù ngài có là Thần Linh đi chăng nữa, việc ngài xúc phạm tình yêu của tôi là điều không thể dung thứ thưa ngài.

Vài ngày trước, Victoria đã vô tình thổ lộ tình cảm của bản thân cô dành cho Astal khi cầu nguyện trong lúc đang say rượu.

-[Vậy cuối cùng thì ngươi muốn lấy lòng hắn sao? Cũng có cách đó là ký kết hợp đồng với Thần Tình Yêu và khiến đối phương mê mệt đấy.]

-Ngoài phương pháp đó ra, không có cách nào tự nhiên hơn sao ạ?

Victoria không muốn ép buộc Astal yêu mình. Cô chỉ muốn được nhìn thấy ngài ta hoàn toàn say đắm mình một cách thuần khiết.

-[Cách tự nhiên nhất để khiến hắn nhận ra ngươi là một người khác giới thực sự chính là thử hẹn hò với hắn trong một thời gian.]

-Hợp đồng hẹn hò sao...?

Giải pháp được đưa ra lúc đó chính là nó, hợp đồng hẹn hò.

-[Nếu không ổn thì có thể trở lại làm bạn bè, biết đâu được. Lỡ mà trải nghiệm hẹn hò thực tế có thể khiến cả hai nhận ra mình không hợp với nhau thì sao.]

-....

-[Mặt thì đúng là đẹp trai thật, nhưng người ta nói đâu phải cứ đẹp trai là tốt hết đâu? Quan trọng là nhân cách cơ mà.]

Victoria cũng không thể không đồng ý với lời đó. Lúc bị rơi vào ảo mộng của Nữ Vương Succubus, cô đã thực sự nhầm tưởng rằng Astal đang tỏ tình với mình.

Vừa nhìn thấy cảnh đó thôi, Victoria đã quá vui sướng đến nổi mà hét lên rồi sau đó ngất xỉu.

-[Đã đến nước này rồi thì cũng phải nói ra chuyện làm sao để đối phó với ảo mộng của Nữ Vương Succubus cho người ta biết đi chứ. Nếu lại ngất xỉu như lần trước thì thật sự là đại họa đấy.]

Bí mật giữa những người phụ nữ mà không thể nói với ai khác. Thánh Thần lo lắng cho Victoria và cùng cô nghĩ cách đối phó.

'Thật sự cảm ơn ngài... Thánh Thần.'

Victoria vừa nhớ lại tình huống vài ngày trước rồi thành tâm cầu nguyện những lời tạ ơn trong lòng.

Victoria đã dùng cái cớ là muốn ký kết hợp đồng hẹn hò để tiến thêm một bước đến gần người mình yêu hơn.

"...Nhân danh Thánh Thần Lumina, xin hãy tha thứ cho tôi vì đã nói dối ngài như vậy."

Victoria vỗ nhẹ vai mình rồi làm dấu thánh. Đó là thói quen của cô mỗi khi không biết phải làm sao với trái tim đang ngập tràn tội lỗi của bản thân.

"Vì trái tim con đã lỡ trao đi quá nhiều nên con rất sợ việc mình sẽ bị anh ấy từ chối."

Cũng bởi vì thế nên cô ấy mới tiếp tục nói dối người mình yêu.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Note: Khi bạn lỡ dính vào con đũyy tình iu ^^

Lộ rồi, chịu thua luôn...