Trong hai năm, tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng trước khi tôi biết được điều đó, tôi đã bị áp giải đến trước mặt nhà vua.
''...''
Tôi đang ở trong căn phòng nơi mà đức vua đang an tọa.
Trước mặt tôi, là đức vua và hoàng hậu, xung quanh là các thành viên khác giống như Rino. Rất nhiều vị quý tộc khác đứng đằng sau họ.
Bên cạnh nữ hoàng, Rino đang cúi đầu xuống trông rất đáng ngờ.
Và giữa những hoàng tử, công chúa, và các cận thần, tại sao Rino lại đứng ở vị trí nổi bật như vậy?
Nữ hoàng, vợ chính thức của đức vua, đứng cạnh ông ấy, tiếp đến là Rino.
Nó mang đến cảm giác thật sai trái.
''Reno Lastella. Cha của ngươi đã cấu kết với vương quốc thù địch và đã nổi dậy chống lại đất nước của chúng ta. Ngươi đã biết về việc này phải không?''
Trong căn phòng tĩnh lặng, nhà vua chậm rãi lên tiếng, từng từ của ông ấy vang vọng khắp căn phòng.
"Vâng.''
''Cha ngươi, và cả người mẹ của ngươi nữa, đã đứng về phía của kẻ thù, bỏ lại ngươi, Reno, như là thành viên còn sót lại của gia tộc phản loạn ở đất nước của chúng ta.''
Hình phạt cho kẻ phản bội chỉ áp dụng cho gia đình trực hệ.
Ông bà hay những người họ hàng sẽ không bị ảnh hưởng.
''Ngươi sẽ bị trục xuất khỏi đất nước, một mình.''
''Thần xin hoàn toàn chấp nhận.''
Đáp lại lời tuyên bố của đức vua, tôi trả lời ngắn gọn nhất có thể.
''...''
''...''
''...''
Và sau đó, cảm giác lại khá im ắng... Sự im lặng này là sao? Tôi nên nói thêm gì nữa không? Nhưng mà, trong hoàn cảnh này, gật đầu chấp nhận hình phạt có vẻ đúng mà nhỉ...
''...Điều... đó ổn à?''
''...Kể cả ngài có hỏi điều đó có ổn không, cha của thần đã phản bội quê hương yêu dấu của chúng ta, và mẹ của thần cũng đứng về phía ông ấy. Thần không có lời nào để bào chữa hết. Thần xin chấp nhận mọi hình phạt.''
''Ngươi đã lên kế hoạch bị trục xuất khỏi đất nước và sau đó đi cùng với gia đình ngươi đến quốc gia đối địch có phải không?''
''Thần sẽ không bao giờ làm như thế. Thần sẽ rời khỏi quê hương trong nước mắt và sống một cuộc sống lặng lẽ ở một quốc gia khác, chỉ cầu nguyện cho sự thịnh vượng của vương quốc thôi.''
Tại sao tôi lại phải trình bày dài dòng như thế? Tôi là tội phạm cơ mà. Chỉ cần đuổi tôi ra khỏi đây và ném tôi đến một đất nước xa lạ nào đó thôi là được mà?
''Cái..cái gì? Cái gì cơ?''
Và, này.
Tại sao trông đức vua bối rối thế? Và tại sao các quý tộc xung quanh lại có phản ứng bất ngờ như vậy? Tại sao mọi người nhìn tôi như thể tôi đang hành động kì lạ và không đúng như họ nghĩ? Không phải chỉ có nhà vua là được phép đặt câu hỏi hay sao?
''Đó là lời nói dối.''
''Ri-Rino?''
Khi cả tôi, đức vua, và các quý tộc xung quanh còn đang bối rối, giọng nói lạnh lùng và vô cảm phát ra từ miệng của Rino.