Tôi Chiếm Hữu Thân Xác Của Trùm Cuối Trong Tựa Game Kinh Dị

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Toàn tập - Chương 15

“Anh đã rất lo lắng khi em đột nhiên biến mất.”

“Vâng, em xin lỗi.”

“Vậy lý do là gì?”

Ngỡ ngàng trước cách nói chuyện thường thấy của Dalton, tôi ngước nhìn vẻ mặt luôn tỏ ra thờ ơ của anh ta. Miệng thì nói là lo lắng nhưng biểu cảm lại vô cùng lạnh nhạt.

Quả vậy, trông anh ta chẳng hề lo lắng chút nào cả, thế là tốt rồi.

Tôi đột nhiên nhớ ra mình đã nói về ý định mua một món quà tặng cho Dalton với Redcliffe. Lời nói như bát nước đổ đi, nên tôi chỉ có thể thuận theo nó.

“Vì em muốn tặng anh một chú chim.”

“Tặng anh?”

“Đúng. Một chú chim đặc biệt.”

“Vậy em tặng anh giống chim nào?”

Tôi tưởng Dalton sẽ từ chối, nên thậm chí còn nghĩ đến việc đáp lại lời chối từ của anh ta. Nhưng có vẻ chuyện này không cần thiết nữa.

Nếu đã vậy, tôi thật sự phải tìm một chú chim cho anh ta. Thay vì tìm kiếm xung quanh thì tôi đã quá tập trung vào chiếc lồng trống rỗng, thế nên không biết phải tặng anh ta thứ gì.

Vào lúc đó, tôi phát hiện ra một chú chim màu vàng nhỏ bé đáng yêu đang hót bên cạnh Donna. Đó là một chú chim xinh xắn dễ thương.

“Chú chim màu vàng này….”

“Chú chim nào?”

“Rất hợp với anh.”

Trông ổn đấy.

“Ahem, ừm, xin thứ lỗi.”

Redcliffe quay mặt sang hướng khác ho khan. Hôm nay anh ấy cũng đã trải qua nhiều chuyện. Donna khôn khéo lấy chiếc lồng kế bên mình và mang đến cho tôi.

“Chẳng phải nó rất xinh đẹp sao?”

“….Chắc vậy.”

Trên đường quay về, có một bầu không khí hòa nhã vây quanh chúng tôi. Dalton còn chẳng quan tâm tại sao Redcliffe lại ở cùng tôi trong lúc chọn quà, thế rồi Redcliffe và tôi liếc nhìn nhau. Có vẻ anh ấy sẽ sớm gửi thư đến.

Giờ thì tôi có thể gặp lại Redcliffe. Bằng cách này tôi sẽ có thể điều tra thêm.

Khi chúng tôi quay về Dark Castle thì những người hầu của Dalton đều đang đứng chờ. Tôi có thể nhìn ra sự tuyệt vọng hiện trên nét mặt họ, khẩn cầu chủ nhân của mình quay về vì họ không thể trì hoãn công việc thêm nữa.

Những người trưởng thành này mất kiên nhẫn đến mức không thể chờ đợi thêm, dù chúng tôi chỉ vắng mặt trong vài giờ thôi ư?

Nhưng rồi vào buổi tối đó, khi nhìn thấy Dalton đang vội vã thu xếp để rời đi thì tôi mới nhận ra rằng họ không chỉ chờ đợi trong vòng vài giờ— rõ ràng là Dalton đã cố ở lại Dark Castle này thêm một khoảng thời gian khá dài.

Dalton cũng không nhắc đến sự gặp gỡ giữa tôi và Redcliffe trước đó. Khi anh ta hoàn tất sắp xếp hành lý, anh ta cũng không ngần ngại mang chú chim vàng quay về cùng mình.

Tại khu chợ bán chim đó, còn có rất nhiều loài chim quý giá hơn chú chim được tôi chọn bừa này, cơ mà tôi cảm thấy có chút vui vẻ vì dường như anh ta quý trọng món quà này của tôi.

Anh ta bước lên cỗ xe ngựa, rồi lại đột ngột dừng bước. Tôi nhanh chóng chấn chỉnh biểu hiện của mình thành biểu hiện nhã nhặn, nhưng anh ta lại nhìn đến khu rừng phía sau Dark Castle.

Một vị kiếm sĩ hỏi Dalton xem có gì đó bất ổn không, nhưng anh ta chỉ đứng nhìn khu rừng trong im lặng. Rồi sau cùng, anh ta cũng bước lên xe ngựa.

Tôi tự hỏi anh ta đã nhìn thấy cái gì, nên mới hướng ánh mắt đến khu rừng, nhưng chẳng thấy gì lạ cả. Nơi đó chỉ có những chú chim đang vỗ cánh bay đi.

Dalton chỉ rời đi khi tôi đã hứa rằng sẽ đến dinh thự vào bữa ăn tối tiếp theo giữa chúng tôi. Điều này khiến tôi nhớ lại mình ghét đến đó đến mức nào.

Nhưng đương nhiên là tôi sẽ tham gia nếu mình đủ vận may để sống sót đến lúc đó rồi.

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu Redcliffe không có thông tin chính xác về bói toán? Dù thế nào thì ngày tôi buộc phải tự mình thi hành nghi lễ cũng sẽ đến mà thôi. Nhưng ít ra nó không phải chuyện bất khả thi.

Chẳng phải lần trước Tess đã thành công hay sao? Sự thật là hầu gái vô diện né tránh tôi khi tôi nhìn thấy cô ta đã chứng mình cho điều đó.

Trong lúc đang cố gắng tìm kiếm thêm thông tin về phép thuật và bói toán, sẽ tốt hơn nếu tôi có thể tìm ra cách nhanh chóng hoàn thành nghi lễ.

“Tiểu thư, chúng ta vào trong thôi.”

Cỗ xe ngựa của Dalton giờ đây đã rời khỏi khuôn viên của tòa lâu đài và gần như khuất bóng ở đường chân trời. Tôi dời mắt khỏi chiếc xe ngựa và đi theo Donna vào bên trong.

Hiện tôi quyết định học về cấu trúc của tòa lâu đài. Do bản chất của trò chơi ‘Dark Castle’, biết được cấu trúc của nó là yếu tố quan trọng. Lúc tôi chơi game trên máy tính, thì di chuyển trên đó lại dễ dàng và nhanh chóng hơn thực tế.

Sau khi nhận được bản thiết kế của Dark Castle từ quản gia, tôi liền tỉ mỉ ghi nhớ nó. Cẩn thận xác định có bao nhiều phòng phải khóa lại, và liệu có căn phòng ẩn nào không.

Ban đầu tôi khá tự mãn vì tòa lâu đài có quy mô tương đối nhỏ, nhưng nó có nhiều phòng hơn tôi tưởng. Liệu tôi có phải đi đến từng phòng một chỉ để nhìn xem chúng đã được khóa hay chưa không?

Nghĩ đến thôi cũng đủ khiến tôi thấy chóng mặt rồi. Ít ra tôi không cần phải làm thế với tầng một.

Mặt trăng đỏ thẵm đang dần nhô lên trên bầu trời, và những chuyện kỳ lạ cũng bắt đầu xảy ra, điều rõ nhất là chiếc thảm chuyển sang màu đỏ như tờ chỉ dẫn đã nhắc đến.

「Khi vô tình nhìn thấy chiếc thảm dần chuyển sang màu đỏ bên trong dinh thự, dù gì thì rượu cũng đã đỗ rồi, nên bạn cần nhờ người ở gần đó đến lau dọn.」

Tôi tức thì rời đi và dựa vào tờ chỉ dẫn, tôi yêu cầu một người hầu đến dọn tấm thảm đó. Tôi tạm lánh mặt khỏi nơi đó một thời gian để khi quay lại, những đốm đỏ sẽ biến mất.

Ban đầu thì tôi khá là kinh hãi, nhưng sau khi chuyện đó lặp lại vài lần thì tôi đã có chút quen với điều đó rồi

Những chuyện nhỏ bé này dần dà khiến tôi thấy khó chịu, và những cô hầu cũng vì đó mà lo lắng khi thấy tôi trở nên bất thường.

Trong lúc đang kiểm tra số lượng nến trong phòng yến tiệc, thì Donna lặng lẽ lại gần tôi.

“Tiểu thư, người có thư ạ.”

“Có phải người gửi là Redcliffe không?”

Donna đáp lại rằng đúng là vậy.

Cuối cùng anh cũng gửi đến một bức thư! Đây là tin tốt, rằng anh ấy viết thư cho tôi ngay khi có thể. Nhưng không như biểu cảm rạng rỡ của tôi, Donna trả lời với giọng điệu trang trọng.

“Nhưng tại sao lá thư lại được gửi đến lâu đài, thưa tiểu thư?”

“Hả? Thư được gửi đến đây là chuyện lạ sao?”

“…Không, không phải thế ạ.”

Tôi không ép Donna phải nói thêm vì tôi vô cùng tin tưởng sự im lặng của cô ấy, và tôi nghĩ rằng hẳn cô ấy có lý do để không giải thích thêm nữa.

Không nói một lời, tôi mở lá thư trong phong bì được đóng dấu. Tôi biết rằng chữ viết của người trong thời đại này rất đẹp khi chữ in vẫn chưa phổ biến, nhưng vào lúc nhìn thấy những nét chữ thảo, tôi thật sự đã nhầm lẫn nó với nét chữ được in ra từ máy.

“Tiểu thư, trong thư viết gì thế ạ?”

“Hừm….”

“Người không muốn nói cho tôi biết sao, thưa tiểu thư?”

“Anh ấy mời tôi cùng chèo thuyền tại Công viên Mald Garden.”

“Tôi không hiếu kỳ về lời mời, mà là nội dung trước đó cơ.”

“Tôi sẽ kể chi tiết cho cô.”

Donna thường thể hiện sự chuyên nghiệp của mình trong công việc và cũng không phải kiểu người thích chỏ mũi vào chuyện tình cảm của người khác. Nhưng tôi vẫn không muốn nói cho cô ấy biết về nội dung của lá thư.

Trong thư, lời khen ngợi dành cho tôi còn nhiều hơn chi tiết buổi hẹn hò nữa. Tôi không thể cho Donna xem được vì chuyện này rất xấu hổ.

Tôi cứ miên mang suy nghĩ nhưng thật sự không muốn chuyện rẽ theo hướng này. Tôi muốn nhận được sự yêu mến từ Redcliffe để có thể hỏi anh ấy về nghi lễ nhưng bằng cách nào đó, mọi chuyện lại phát triển thành mối quan hệ nam nữ. Bầu không khí càng ngày càng trở nên kỳ lạ….

Bỏ qua chủ đề về nội dung của bức thư với vẻ mặt có hơi chán nản, Donna giờ đang huyên thuyên về kiểu váy sẽ phù hợp để mặc trong buổi hẹn ở Công viên Mald Garden,

Khi tôi hỏi cô ấy liệu có nên đội một chiếc mũ lớn vì mình sẽ tiếp xúc với ánh nắng trong một khoảng thời gian khá dài không, thì cô ấy nói rằng nếu chúng ta tạo dựng lại bầu không khí giống với bữa tiệc từ thiện thì sẽ tốt hơn.

Sự phấn khích khi nhận được bức thư chậm rãi lắng xuống khi tôi nhớ lại mục đích gặp Redcliffe của mình.

Làm thế nào để khiến anh ấy nói về thuật bói toán đây?

‘Cô ta dường như chẳng có tí kiêng nể nào đối với mệnh lệnh của Hoàng tộc rằng không được dấn thân vào những thứ xấu xa.’

‘Cậu không biết rằng chỉ vì hành xử kỳ lạ mà tiểu thư Tess đã khiến cho Hoàng tộc thấy ác cảm rồi sao?’

Lời nói của các vị tiểu thư trẻ tuổi tại quán trà đột ngột xuất hiện trong đầu tôi. Hoàng tộc không hề nghĩ thoáng về thuật bói toán và phép thuật, và họ ra lệnh cho những quý tộc rằng không được dính líu đến những vấn đề đó.

Tôi sẽ không thể tránh khỏi trừng phạt nếu bị điều tra có liên quan đến nó vì đó là luật lệ, nên nếu tôi trực tiếp hỏi Redcliffe và nói gì đó sai trái… có thể anh ấy sẽ lập tức tố cáo tôi.

Tôi phải cảnh giác mới được.

“Tiểu thư, tôi vào phòng nhé?”

“Được, vào đi.”

“Người đang viết thư ạ?”

“Haa, đây không phải thư.”

Cô ấy chắc sẽ ngạc nhiên lắm nếu nhận ra tôi đã viết một quyển sổ chiến lược với Redcliffe. Ngay bản thân tôi còn thấy ngạc nhiên cơ mà. Đó là quyển sổ tôi viết vào tối qua.

Anh ấy có nói rằng sẽ đến đón tôi tại Dark Castle. Hiện giờ, những người hầu trong tòa lâu đài đều đang cuống cuồng cả lên vì họ không quen với việc có khách đến thăm.

Để làm cho gu ăn mặc của mình giống với bản thân diện chiếc váy xanh cùng mái tóc được thắt sang một bên tại bữa tiệc từ thiện, nên hiện giờ tôi đang khoác trên mình bộ cánh màu trắng được may bằng vải hoa với một chiếc ruy băng ở chính giữa làm điểm nhấn. Đây là diện mạo mà những cô hầu gái tài năng của Dark Castle đã đặt vào cả trái tim và tâm hồn để tạo ra.

Khi Redcliffe chào tôi, anh ấy nở một nụ cười rạng ngời.

“Xin chào, Redcliffe.”

“Tiểu thư, nàng xinh đẹp tựa những đóa hoa Phi Yến trên cánh đồng vậy.”

Tôi không biết hoa Phi Yến trên cánh đồng trông như thế nào, nhưng đây có vẻ không phải một phép ẩn dụ tồi. Khi đến gần, anh ấy dịu dàng hộ tống tôi, với mùi hương dịu nhẹ ấm áp của ánh nắng ban mai. Dù tôi hiếm khi được Dalton hộ tống, nhưng vẫn có một mùi hương thơm mát phảng phất chỉ có thể tìm thấy trên người Redcliffe.

Cảm giác như Redcliffe chính là mặt trời vậy.

Trong lúc anh ấy nhìn tôi, tôi cứ đang suy nghĩ rằng những điều này thật hợp với anh ấy. Và thế là, cùng nhau, chúng tôi đi đến Công Viên Mald Garden.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage