Tôi bị Ngân Long Vương Nữ biến thành Ấu Long Cơ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

300 2799

Thật Khó Để Yêu Một Otaku

(Hoàn thành)

Thật Khó Để Yêu Một Otaku

Fujita

Narumi trở thành hầu gái, còn Hirotaka lại là ông chủ của cô…? Một câu chuyện sáng tác bùng nổ trí tưởng tượng!

8 2

Bữa tối của Valhalla

(Đang ra)

Bữa tối của Valhalla

Kazutoshi Mikagami

Không không, tôi chỉ là một con lợn rừng thôi mà!?

1 2

Chronicle Legion

(Hoàn thành)

Chronicle Legion

Takedzuki Jou

Tất cả xoay quay những người anh hùng được tái sinh cùng dàn thiếu nữ tài sắc đầy quyến rũ

232 2

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

123 2

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

183 1259

【Tôi bị Long Vương Nữ biến thành Ấu Long Cơ】 Quyển 1: Trùng Sinh - Chương 9 : Nhổ Cỏ Tận Gốc

Loại đồ vật này mang ở trên người cũng chỉ sẽ chuốc lấy phiền toái, cho nên...... muốn ném nó đi sao?

Lý trí nói cho Mạc Ly biết, hiện tại không ném đi khối lông cáo lai lịch không rõ này thì sớm muộn cũng sẽ gặp xui xẻo, huống chi.......

Mất mà tìm lại mạng nhỏ, hắn cũng không nghĩ chỉ vì vậy mà vứt bỏ nó, quá không đáng.

Cho nên, quả nhiên vẫn là không ném, loại đồ vật không rõ ràng mang theo bên người hoàn toàn không có bất kỳ chỗ tốt gì, không phải sao?

“..........” Mạc Ly thở dài một hơi, đem lông cáo một lần nữa nhét trở lại túi.

Bất kể thế nào, khối lông cáo này rất có khả năng là một trong số không nhiều di vật cha mẹ để lại cho hắn, hắn vẫn không muốn cứ như vậy mà vứt bỏ, cho dù hắn đối với hai người cha mẹ chưa từng gặp mặt ấy không có chút tình cảm nào.

Cất cho kỹ đi, huống chi, hắn cũng chưa chắc sẽ lại gặp con hồ ly tinh chọc người ghét kia. Mạc Ly nhớ không lầm thì, nữ nhân đó hình như là Thánh nữ của Áo Thụy Vi giai.

Người có địa vị như vậy tất nhiên không thể tùy tiện xuất hiện ở vương quốc nhân loại.

Phải rồi.

Mạc Ly từ trong túi lấy ra chiếc nhẫn màu đen nguyên bộ với mặt dây. Dưới ánh trăng, ánh bạc phản chiếu lấp lánh như cây kim chỉ hướng.

Mặt dây dùng để phong ấn huyết mạch Long tộc trong người, vậy chiếc nhẫn này dùng để làm gì? Đã là cùng một bộ với mặt dây, nếu bảo đó chỉ là một chiếc nhẫn bình thường thì Mạc Ly tuyệt đối không tin.

Có thể triệu hoán giới linh? Hoặc bên trong chứa một lão đầu vô địch, mỗi ngày dạy hắn gọi một câu "ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây"?

Trước lúc rời đi, Elsa cũng đã dặn hắn đừng để chiếc nhẫn này bị người khác nhìn thấy, nhưng về công dụng hay cách sử dụng thì lại tuyệt nhiên không đề cập đến.

Chính là mặt dây cũng có thể đem ra cho người khác nhìn, cớ gì chiếc nhẫn này lại phải giấu kín? Nó có chỗ đặc biệt gì, hay tượng trưng cho ý nghĩa đặc thù nào?

Có lẽ là do sau khi thức tỉnh huyết mạch mà sinh ra liên kết, Mạc Ly cảm thấy Elsa sẽ không lừa mình.

Quan sát một lúc không thấy phản ứng gì, Mạc Ly cất chiếc nhẫn trở lại trong ngực.

Không rõ công dụng thì đừng dùng bậy, dù sao cũng không để người khác thấy là được. Sau khi trọng sinh, độ khó tăng vọt, nếu lại chọc ra một con yêu ma quỷ quái nào đó thì hắn chịu không nổi.

Nhất nhất nhất nhất nhất nhất một

Fran thành – lãnh địa của tử tước Munster, là một trong những vùng lãnh địa không mấy nổi bật trực thuộc Giáo Hoàng Quốc.

Gia tộc Munster đã kế thừa lãnh địa tử tước Munster qua nhiều thế hệ, lịch sử gia tộc thậm chí có thể truy ngược đến thời kỳ trung của Đế quốc Nam Á Đinh.

Trong tòa thành nhỏ thường thấy tại Giáo Hoàng Quốc này, bầu không khí lúc này đã chạm tới điểm đóng băng.

Ở vị trí gia chủ, một nam tử trung niên mặc hoa phục, đeo nhẫn gia chủ, hai tay nắm chặt, sắc mặt âm trầm dường như có thể vắt ra nước.

Hắn cau mày, mắt cụp xuống trầm tư. Hai bên trái phải là vợ và con trai kiêm người kế thừa, cuối cùng là con gái hắn – một thiếu nữ có mái tóc nâu dài.

Nam tử này tựa như một con sư tử ẩn nhẫn, bụng đói rền vang nhưng vẫn yên lặng, chờ đợi con mồi lộ ra sơ hở.

Ngoài ba người kia ra, không ai dám thở mạnh. Đặc biệt là thiếu nữ tóc nâu kia, hai tay đang đan chéo đầy bất an dưới bàn.

“Nói cách khác, kế hoạch ám sát thất bại phải không?” Một lúc sau, nam tử trung niên chậm rãi mở miệng, giọng nói khàn khàn và dày nặng mang theo lửa giận bị đè nén.

“Tại hạ vô năng.......” Một thích khách mặc đồ đen đang quỳ gối trên đất không dám ngẩng đầu lên một chút nào.

“Tại hạ cũng không ngờ người ngài sắp xếp lại bất ngờ phản bội, còn ngăn cản hành động ‘bổ cứu’ của tại hạ. Lúc đó vệ binh đã đến nơi, ta chỉ có thể từ bỏ ám sát.”

“........” Nghe vậy, thiếu nữ tóc nâu ngồi thẳng người lên.

“Đi xuống đi.” Munster tử tước liếc tên thích khách một cái rồi không thèm nhìn nữa.

“Tuân mệnh.......” Thích khách sững sờ, rồi như trút được gánh nặng, xoay người định rời khỏi phòng thì bỗng cảm thấy có thứ gì xuyên qua lưng mình, đôi mắt trợn to.

“Đại... đại nhân!......” Cảm giác vô lực lập tức lan khắp toàn thân, thích khách ngã vào vũng máu và rất nhanh đã mất đi hơi thở.

Lúc này, vệ binh từ tốn bước lên thu dọn thi thể thích khách......... Hắn sẽ trở thành một trong vô số cái xác vô danh trong khu ổ chuột không ai nhận.

Thích khách thất bại, không cần lưu. Huống chi....... chuyện như vậy càng ít người biết càng tốt.

“Phụ thân đại nhân, nếu không thì phái thêm vài thích khách nữa? Cơ hội không thể bỏ qua, thời gian không đợi người a.” Con trai Munster tử tước – Barlow không nhịn được đề xuất.

“Ngu xuẩn.” Munster tử tước lạnh lùng đáp. “Ám sát thất bại, Norma tên kia nhất định sẽ cảnh giác, tiếp tục hành động chỉ khiến thất bại thêm rõ ràng, thậm chí còn bại lộ tuyến ngầm ta cài bên hắn.”

“Vậy, giờ nên làm thế nào?...... Qua thêm vài ngày nữa là Norma bá tước sẽ trở về lãnh địa, đến lúc đó chúng ta càng không có cơ hội.”

“...... Xét tình hình hiện tại, chuyện này không thể tiếp tục tiến hành.” Munster tử tước thở dài một hơi, sau đó đưa ánh mắt sắc bén về phía con gái mình vẫn đang cúi đầu.

“Martha, nếu ta nhớ không lầm, thích khách phụ trách ám sát Norma là do ngươi tiến cử, đúng không?”

“Đúng vậy, phụ thân đại nhân....... Với những người cùng tuổi, Mạc Ly kia đúng là một tay giỏi, ta cũng không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.” Nói xong, Martha cúi đầu càng thấp.

“Hừ, ta biết ngay mà, loại tiện dân bùn nhão không trát được lên tường căn bản không đáng tin.” Là con trai duy nhất và người thừa kế tương lai, Barlow cực kỳ bất mãn với chuyện này.

Nếu ám sát thành công, gia tộc Munster sẽ danh chính ngôn thuận tiếp quản lãnh địa của bá tước Norma. Nhưng hiện tại....... tất cả đều đổ sông đổ biển, chỉ vì tên tiện dân đáng chết đó!

“Phụ thân đại nhân, tên tiện dân đó không thể để sống! Hắn biết quá nhiều rồi.”

“Ta đương nhiên biết. Không rõ hắn có cùng Norma đạt thành thỏa thuận gì hay không, liệu có thể vì thế mà trốn thoát.” Munster tử tước nhíu mày.

“Hòa thượng có chạy cũng không thoát khỏi miếu, cô nhi viện chứa chấp tên đó là do chúng ta đầu tư dựng lên, muốn tìm hắn dễ như trở bàn tay.”

Barlow nói đúng, Munster tử tước đương nhiên biết điều đó. Dù thế nào đi nữa, thằng nhóc đã biết kế hoạch của họ thì tuyệt đối không thể để sống. Cho nên ngay khi sự việc xảy ra, hắn đã lập tức phái người đi truy tìm.

Đúng lúc này, vài kẻ bịt mặt xuất hiện phía sau Munster tử tước.

“Thế nào rồi?” Thấy đám thích khách quay về, Munster tử tước nhướng mày.

“Thằng nhóc đó không rời đi, vừa nãy mới quay về cô nhi viện, còn ngủ rất ngon.”

“Xử lý hắn đi.” Munster tử tước làm động tác cắt cổ.

“Rõ, đại nhân, giao cho ta.” Một thích khách thân hình cao lớn tiến lên.

“Không, các ngươi cùng đi.” Munster tử tước bổ sung.

“Đại nhân, một mình ta là đủ rồi. Thằng nhóc thay đổi giữa chừng đó đêm nay chết chắc.” Tên thích khách cao lớn tràn đầy tự tin nói.

“Không, tất cả cùng đi, để phòng bất trắc.” Munster tử tước cẩn trọng ra lệnh.

“Được thôi, như ngài mong muốn.” Trong mắt thích khách cao lớn, đây chỉ là chủ tử không tin tưởng vào năng lực của mình.

Hắn cảm thấy rất coi thường.

Chẳng qua là một thằng nhóc chưa dứt sữa, không có sư phụ dạy dỗ, giết hắn cũng đơn giản như ăn cơm uống nước.

Đêm nay sẽ dạy cho tên tiểu tử kia biết thế nào là thích khách, nhân tiện chứng minh thực lực của mình với chủ nhân.