“Nina, sao cô lại trông bực bội vậy?” Nina, người đang ngồi ở bàn ăn, hiện đang có một khuôn mặt không mấy hài lòng.
Lý do là vì: “Ngon tuyệt vời! Mặc dù tôi đã từng ăn thịt Heo chiến rất nhiều lần nhưng lần này thì nó lại hoàn toàn khác!” (Mussu)
“Sẽ rất khó nhai nếu như nó bị nguội nên tốt nhất là hãy ăn trong khi nó vẫn còn nóng.” (Nungu)
Mussu đang ăn với một khuôn mặt cực kỳ vui vẻ nhưng tất nhiên là có lý do cho việc ông ta đang ăn cùng với Yu và các cô gái.
Mọi chuyện bắt đầu từ khi Yu mua ngôi nhà từ Mussu. Trước đó Mussu và Nungu đã đứng chờ sẵn ở ngoài cổng của căn biệt thự.
Bởi vì lũ Sói đen vẫn còn đang gác ở trong vườn nên họ không thể đi vào trong được. Tuy nhiên khi Yu vừa về đến nhà thì ngay lập tức lũ Sói lơ là cảnh giác và vẫy đuôi. Và rồi chúng đều đồng thanh tru lên để chào Yu.
“Này, tôi đã chờ cậu đó.” Mussu cư xử như thể họ là bạn và Nungu thì cúi gập người để chào.
“Ông cần thứ gì sao?”
“Liệu cậu sẽ để TÔI, thị trưởng của thành phố, đứng ở ngoài không?”
Yu mở cánh cổng ra và đi vào trong, lũ Sói thì chào mừng cậu trở về, còn Mussu thì đi theo sau.
“Tôi đang tự hỏi làm thế nào mà cậu tránh mặt được khỏi mấy người quý tộc.” (Mussu)
“Ý ông là sao?” (Yu)
“Fufu, hãy nói chuyện trong khi ăn.” (Mussu)
“Tôi đã mang theo món cá và món thịt do chính tay tôi làm. Tôi không mấy tự tin về tay nghề nấu nướng của tôi nhưng xin hãy cho tôi một lời nhận xét.” (Nungu)
Trong khi Mussu và Nungu nói, họ đã đến được trước cửa nhà.
Mặc dù lũ Sói đen không thể giao tiếp bằng lời nói khi chúng thấy Marifa, nhưng lũ Sói nhìn nhau và ngay lập tức, như thể hiểu ý nhau, chúng đồng loạt gật đầu chào cô.
Mussu xem số thảo mộc và cỏ ma thuật được trồng ở trong khu vườn và ông ta thì luôn miệng nói, thúc giục Nungu chuẩn bị bữa ăn. Không thèm để ý đến con Goblin màu đen, Kuro, Mussu cứ thế tiếp tục nói và nói không ngừng nghỉ.
Nina ban đầu khá thận trọng nhưng rồi sau đó đã bớt căng thẳng đi một ít sau khi thấy Mussu nói chuyện bình thường. Và rồi bữa ăn mà Nungu đã chuẩn bị được dọn lên. Mussu, tất nhiên, là người bắt đầu ăn đầu tiên. Nungu đứng ở đằng sau Mussu và ngồi bên cạnh ông ta là Yu và Marifa. Nina và Lena thì ngồi đối diện với họ.
“Đừng có nói trong khi ăn.” Yu nói và mong rằng Mussu sẽ kết thúc cuộc nói chuyện không có hồi kết này.
“Phew, ta no quá. Nhân tiện, cậu tự nấu ăn à? Ý tôi là, tôi đã thấy số thảo mộc và cỏ ma thuật được trồng ở khu vườn. Tôi khá là ấn tượng bởi vì chúng cần phải được chăm sóc đặc biệt. Liệu cậu sẽ trao đổi số thảo mộc đó với số thảo mộc trồng ở nhà tôi không? Ah, về vụ quý tộc khi trước. Cậu biết rằng là tôi thích tập hợp những thám hiểm gia mạnh tuy nhiên một số nhà quý tộc thì thích tập hợp những thám hiểm gia mới và có thứ hạng thấp. Có một tin đồn về một thám hiểm gia mới, cậu ta đã đánh bại được Vua Goblin, bán bình thuốc, và mới gần đây là bắt đầu tặng đồ ăn cho các nhân viên lễ tân. Nguồn tin mới nhất là ngày hôm nay cậu ta đã tiêu diệt cả tá lũ yêu tinh chỉ với ma thuật cấp một của kỹ năng [Hắc ma thuật]. Nhân tiện tôi nghe điều đó từ tử tước Gorubado, Nam tước Peritto. Ừ thì kể cả ông ta không nói cho tôi biết thì tôi vẫn sẽ biết mà thôi.”
“Nhưng, chẳng phải các thám hiểm gia đều thuộc về Hội thám hiểm gia sao?”
“Tất nhiên đó là sự thật hiển nhiên rồi nhưng Hội thám hiểm gia vẫn chỉ là một tổ chức. Giới quý tộc, thương nhân, vàng, phụ nữ, sức mạnh, thỉnh thoảng có một vài áp lực có thể ép họ và cũng chẳng hề kỳ lạ khi các thám hiểm gia được chiêu mộ. Đe dọa một vài thám hiểm gia hạng D cũng chả phải là một chuyện to tát.”
“Kinh thành Samuwana ..” Lena bỗng thốt lên điều đó trong khi miệng có đầy món thịt Gấu.
“Đúng vậy, một thám hiểm gia hạng B đã được kinh thành chiêu mộ tuy nhiên hắn ta từ chối và làm phản. Hơn 1000 chiến binh đã bị quét sạch.” (Mussu)
“Tôi đang thắc mắc liệu người đó có còn được coi là một thám hiểm gia hay không.” (Yu)
“Cậu biết rằng có một thám hiểm gia xuất thân là một nam tước và hiện giờ đang là thám hiểm gia hạng A. Ông ta có một tổ đội được gọi là ‘Binh đoàn Rồng’, sức mạnh tương đương với cả một hội nhóm thông thường.” (Mussu)
“Chúng tôi sợ rằng một ngày nào đó Yu-san sẽ trở thành ‘Nỗi ác mộng tiếp theo của kinh thành Samuwana’.” Mussu khá bối rối khi nghe thấy Nungu nói vậy.
“Bây giờ, tôi không hề muốn phóng đại tí nào. Ngày hôm nay tôi tới đây như là một vị khách. Cậu thừa biết là Joseph có đủ tài năng để trở thành thám hiểm gia hạng A trong tương lai và cả cậu cũng có tiềm năng tương tự như vậy.”
“Như tôi đã nói trước đó, tôi không thích làm việc dưới trướng của một ai cả.”
“Có lẽ chúng ta sẽ bàn về việc này vào một lúc khác. Tôi hi vọng cậu sẽ cân nhắc lời đề nghị của tôi. Nhân tiện, có chuyện gì với con Goblin màu đen kia thế? Tôi chưa bao giờ thấy hay là nghe về nó cả.” (Mussu)
“Đây cũng là lần đầu tôi thấy nó. Nó có thể là một loài hiếm hoặc là loài đột biến. Sức mạnh của nó phải tầm hạng 4.” (Nungu)
Mặt trời đã lặn và có bóng dáng hai người đang bước đi trong bóng tối. Nungu đi trước trong khi giữ một chiếc dụng cụ ma thuật có thể phát sáng và Mussu thì đi đằng sau. Bỗng nhiên có ba con quái vật xuất hiện trước mặt họ. Đó là goblin và yêu tinh thường xuất hiện từ khu rừng. Mussu đã biết được rằng chúng sẽ tới dựa vào mùi của chúng trong không khí. Tuy nhiên khuôn mặt của lũ Orc hiện giờ trông khá bối rối vì chúng không thể di chuyển. Chúng thậm chí còn không thể quay đầu.
Từ đằng xa có thể thấy rằng cơ thể của lũ goblin và orc đã biến mất. Chí có đầu của chúng được treo lơ lửng trong không trung bằng một sợi dây. Dường như chúng đã chết mà không biết chuyện gì đã xảy ra.
“Đây là một bài luyện tập khá tốt cho tay của ta nhưng bây giờ máu mới là vấn đề.” (??)
“Kỹ năng của ngươi vẫn còn lâu mới đạt đến trình độ hoàn hảo.” (??)
---
Ở trong một quán rượu ở thành phố Comer có rất nhiều thám hiểm gia tụ họp ở đây do giá cả lẫn thức ăn đều phù hợp. Tiếng nói lớn phát ra từ một trong số các bàn ở đây.
“Haa, tao cứ nghĩ rằng ngày hôm nay chúng ta sẽ chết rổi cơ.”
“Đó là do thằng ngu nào đó đã thất bại trong việc phá bẫy.”
Thất bại trong việc mở rương và kích hoạt bẫy. Và xác suất xảy ra việc đó là 2%.
“Tao cũng không thể tin được. Wow, Brit, những gì mày nói ở Hội là sự thật chứ?” Một người đàn ông vừa uống xong nói.
“Puhaaa .. Nó vẫn là sự thật dù cho tao có nhắc lại đi bao nhiêu lần đi chăng nữa. Nó vẫn sẽ thế mà thôi.” Brit từ hội “Sắt” đang ngồi uống bia và nói chuyện.
“Cậu bé đó tên là Yu và cậu ta tiêu diệt cả đàn yêu tinh chỉ trong một tích tắc bằng ‘Đạn đá’. Tôi không thể nào tin nổi. Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết nhưng cậu ta xuất hiện và không hề niệm chú. Thậm chí đồng đội của cậu ta cứ thế mà tiếp tục nghỉ trong sự im lặng. Khi viên đá đầu tiên đâm trúng ngực của con yêu tinh thì nó ngay lập tực bị thổi văng ra xa. Giết một con yêu tinh chỉ bằng một viên đá. Đừng có cười, những con yêu tinh khác cũng bị giết như vậy chỉ trong vài giây.”
“Không, không, bọn tao không cười đâu. Nhưng, ‘Đạn đá’ là ma thuật cấp một, làm thế nào mà nó có thể giết được một con yêu tinh?”
“Nếu như mày không tin tao thì cứ hỏi thử Rei và Klang, họ cũng đã chứng kiến đấy.”
Khi Brit đang kể chuyện rất thoải mái, một trong số các thám hiểm gia đang ăn và uống ở ghế bên cạnh bỗng bật cười. Tất nhiên là Brit nghe thấygiọng cười mỉa mai đó.
“Này, có gì buồn cười ở đây sao?”
“Ông biết đấy, nếu như một ma pháp sư như vậy xuất hiện thì cậu ta chắc chắn sẽ bị săn lùng bởi các hội nhóm quý tộc và thương nhân. Hơn nữa, tiêu diệt cả đoàn yêu tinh khi mà cậu ta mới là hạng D? Tôi không thể nào tin chuyện đó được.”
“Nhưng dựa theo ngoại hình thì cậu ta không phải là một ma pháp sư.”
“Vậy ý ông ở đây cậu ta là một chiến binh và có thể sử dụng ma thuật? Hahaha, chuyện đó còn khó tin hơn nữa.”
“Moran, dừng lại đi. Cậu đang trở nên thô lỗ đấy.”
“Chúng tôi đén từ hội nhóm ‘Hoa Kimutsuki’. Chúng tôi thường ở thủ đô và rất hay lui tới đây.”
Hội nhóm ‘Hoa Kimutsuki’ là một hội nhóm chỉ có bao gồm phụ nữ. Anita Roselle, thủ lĩnh và là một trong số những tài năng trẻ tuổi. Hiện giờ cô đang ở hạng C. Cô ấy xin lỗi và cúi đầu xuống.
“Chúng ta không cần xin lỗi. Chúng ta không hề làm gì sai cả.”
“Moran, cậu muốn tớ nổi giận à?”
Moran sau đó im lặng khi nhìn thấy cái lườm sắc lạnh đó.
“Tuy nhiên kể cả nếu như tôi nói là tôi tin câu chuyện đó, ông nói rằng cậu bé tên Yu đó mang giáp Damascus và kiếm, cho nên chắc chắn cậu bé đó là chiến binh trên tiền tuyến và sẽ không sở hữu ma thuật nào mạnh đến mức có thể giết một con yêu tinh.
“Memetto, cậu nghĩ gì về câu chuyện này?”
Đột nhiên, cô gái tên Memetto đang ăn món bò hầm bỗng ho khẽ.
“Kehokke, nóng … xin đừng làm tôi giật mình như vậy. Keh … Tiêu diệt yêu tinh mà chỉ sử dụng ‘Đạn đá’? Điều đó là bất khả thi. Nó có thể tiêu diệt được quái vật yếu nhưng một con yêu tinh? Khả năng của ‘Đạn đá’ bị giới hạn. Có một khả năng nếu như tất cả mana được dùng để tăng kích thước viên đá nhưng theo như câu chuyện ban nãy, ‘Đạn đá’ của cậu ta chỉ có kích thước như hạt dẻ. Đó là một việc bất khả thi.”
“Thấy chưa, Memetto cũng nói rằng điều đó là bất hợp lí. Tớ đâu phải là người sai ở đây, Ann.”
Moran nhảy cẫng lên vì vui sướng như Memetto lại nói tiếp.
“Nhưng nếu điều đó là sự thật, ‘Đạn đá’ to bằng hạt dẻ đủ mạnh để tiêu diệt yêu tinh chỉ trong một cú và được thực hiện bởi một chiến binh. Cậu ta cũng là một thám hiểm gia hạng D phải không? Có thể cậu ta chính là thám hiểm gia hạng D mạnh nhất của kinh thành Houdon.”
Lời nói của Memetto khiến cho mọi người im lặng và quán rượu ầm ĩ trở nên yên ắng.