Yu và Lena đang chờ trên tầng ba trong trụ sở chính Guild Adventurer của thành phố Comer sau khi nhận được lệnh triệu tập.
Chủ tịch guild, Mofisu, chậm rãi nhâm nhi một điếu xì gà trên chiếc ghế xa xỉ được làm từ gỗ cây 500 năm.
“... Nói chúng tôi nghe đi? Lão hói.” Lena tỏ rõ sự thất vọng của mình vì bị triệu tập đến đây. Mofisu đáp trả đầy khoa trương.
“Ai hói? Ta chỉ ít tóc hơn người khác thôi! Hôm nay ta muốn hai người làm bài thi thăng hạng C. Lần này Lalit, Eckart và Moran, Ann còn cả Memetto từ Kimutsuki Flower cũng sẽ tham gia. Tiếp theo là mấy tên người Thái từ nhóm “Crimson meteor” rồi đến hai người. Thông thường nếu không có thư giới thiệu từ gia tộc, các cậu không có khả năng được tham gia bài kiểm tra này đâu”.
(sanada: sao lại có người thái lan trong này nhỉ??)
“Vậy ư? Ai đã giới thiệu cho chúng tôi vậy?”
“Joseph. Theo ta, chỉ mới làm người thay thế được hai tháng thì chưa đủ khả năng để làm bài kiểm tra cấp C được, nhưng Joseph đã khẳng định rằng hai người có thể, ta cũng không hiểu sao anh ra lại nghĩ như vậy, có lẽ do hai người đã từng hạ gục một con vua Goblin chăng?”
“Ra thế, lời giới thiệu từ một kẻ tiên phong hạng A là điều kiện cần thiết để tham gia bài kiểm tra thăng cấp?”
“Thực ra không có cũng được.”
“Vậy sao ông lại nhắc đến nó?”
“À. Tôi biết cậu đã đủ điều kiện để thăng cấp. Đó chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên khi những người khác cũng có những lời giới thiệu tương tự như vậy. Dù sao thì, Joseph cũng đã bước ra khỏi những luật lệ của anh ta để giới thiệu cho cậu, như những người khác.”
“Tôi không muốn tin vào điều đó.”
Yu nói, vì đó là lần đầu tiên cậu nghe về chuyện thứ hạng của mình cần một bài kiểm tra để thăng cấp. Lẽ ra chỉ cần điểm thưởng trong guild của cậu tăng lên thì tự nhiên thứ hạng cũng sẽ tăng theo. Ngạc nhiên làm sao khi Joseph lại giới thiệu cậu. Chỉ bằng những vật liệu quái mà Yu đã bán, cậu đã hoàn toàn có thể thăng cấp rồi.
“Tôi sẽ về nhà.” (Lena)
“Tôi nghĩ cái thứ trong đầu ông còn ít hơn mấy sợi tóc trên đầu ông nữa.”(Yu)
“Chờ đã nào các chàng trai. Đây cũng là một cơ hội tốt để đuổi bớt những ánh mắt không tốt từ những tên quý tộc và thương nhân đang chằm chằm vào các cậu mà”
“Tôi sẽ nghĩ biện kháp khác. Đừng đánh giá thấp tôi.”
“Có thể sẽ có sự tham gia của guild Assassins, cậu có chắc cậu có thể xử lý hết chúng?”
“Tôi chưa nói với ông rằng tôi có những con thú nuôi rất tuyệt vời à?”
Bằng cách sử dụng [Spectre Magic], Yu đã hồi sinh mọi con chuột và chim chóc đã chết ở Comer. Mọi cuộc di chuyển của lũ quý tộc và thương nhân đều nằm trong tay họ mà không cần tốn công theo dõi từng hàng ngày.”
Thậm chí còn có một số kẻ cho rằng Yu là con hoang của một quý tộc nào đó.
“Đợi đã … Nina cũng có thể tham gia bài kiểm tra cùng cậu.”
“Chúng tôi sẽ đợi điều đó sau.”
“Đừng … con dark elf đó sẽ đượ thăng cấp lên E. Tôi không thể tăng giá thêm nữa.”
“Cấp E? Có thể xem xét nếu là cấp D”
Mofisu đang cố gắng dùng mọi cách để Yu tham gia.
------
“Đó là gì vậy Mari-chan?”
“Nó là một là bùa.”
Marifa đang cầm một bó tóc đen được quấn trong miếng vải từ chiếc túi đựng đồ. Cả Nina và Marifa đều đợi ở tầng một trong hi Yu và Lena được chủ Guild triệu tập. Do đột nhập các dungeon mỗi ngày nên Marifa cũng đã lên cấp 20, do vậy cô đến để đổi đổi nghề.
“Marifa, xin lỗi đã để cô phải chờ. Làm ơn đi theo tôi, tôi sẽ hướng dẫn bạn cách chuyển nghề.”
“Nina, tôi vào trước nhé.”
“Chúc may mắn.”
Ngay khi Nina bị bỏ lại một mình, không mất quá nhiều thời gian để trước khi xung quanh cô vây đặc đàn ông.
“Nina-chan, hôm nay bạn sẽ đi cùng chúng tôi chứ?”
“Không gì tuyệt vời bằng nếu được làm nhiệm vụ cùng em, một chiến binh thực thụ. Sao em không đi cùng bọn anh nhỉ?”
“Nghề đầu của Nina là đạo tặc và nghề thứ hai là sát thủ. Trong khi tôi là một gã chiến binh chậm chạp, không phải khả năng phối hợp giữa chúng ta sẽ rất tuyệt sao?”
Khác với mọi khi, bức tường luôn mang tên Yu hôm nay không ở đây nên những kẻ khác ngay lập tức lợi dụng cơ hội tiếp cận cô. Nina bắt đầu cảm thấy hoảng sợ khi bị bao xung quanh bởi những gã đàn ông xa lạ.
“A, tôi đang đợi Yu … xin lỗi, tạm biệt nhé.”
Bộ ngực của Nina bị ép chặt lại mỗi khi làm động tác xin lỗi bằng tay, con mắt của mọi gã đàn ông chỉ dính chặt vào chỗ đó. Các nữ mạo hiểm giả và nhân viên lễ tân chỉ nhìn mọi thứ bằng đôi mắt lạnh lùng.
“Huh, Nina luôn gặp rắc rối khi bị những gã động dục vây quanh. Tôi khá thắc mắc tại sao cô ta lại chọn Assassin là nghề thứ hai. Rõ ràng cơ thể ấy hợp với một Treasure Hunter hơn là một Assassin.”
“Ừm, Chắc cô ấy phải có lý do đặc biệt nào đó.”
“Vậy ư? Tôi thấy cô ta hành động như một Treasure Hunter vậy.”
(Sanada: để nguyên cho nó hay chứ Treasure Hunter nghĩa là kẻ săn kho báu, nhưng theo cách nói mỉa mai của mấy bà cô này thì có lẽ nên hiểu thành “kẻ đào mỏ” thì đúng nhất :D )
Collet trò chuyện với một nhân viên tiếp tân.
“Collet, nhìn những khuôn mặt lúng túng dâm đãng của mấy kẻ đó đi. Những nhà thám hiểm, niềm tự hào của thành phố Comer thật thảm hại.”
“Vậy Collet. Cho tôi biết lý do đặc biệt của cô đi?”
Đó là một nhân viên tiếp tân tên Rebecca. Cô ôm lấy eo Collet đề phòng có kẻ chạy thoát.
“Tôi không hiểu ý của cô?”
“Thật không? Lúc trước tôi có thấy cô đi ra ngoài?”
Mồ hôi chảy trên trên má Collet.
“Tôi chỉ đi dạo một chút phía ngoài bức tường thôi.”
“Tôi nhìn thấy cô đi dạo với một con sói đen. Tôi đã sợ rằng nó có thể làm hại cô, nhưng liền sau đó tôi thấy cô vuốt ve cổ áo nó rất cẩn thận. Nghe đồn có một con tương tự bị phát hiện trong lâu đài gần cổng thành tây. Oh, bạn nghĩ sao về con sói đen đó?”
“wawawa .. cậu đang nói gì vậy Rebecca?”
“Và có vẻ bụng cô dạo này đang mập ra?”
“Do nhiều lý do thôi. Thực tế là vì Yu-san. Tôi đã đến đó để giao hợp đồng cư trú cho anh ấy.”
“Ra vậy, có vẻ nó giải thích cho con sói đen và căn biệt thự. Cô đã ăn gì vậy?”
“Tôi nhận được bánh nóng và vài thứ khác”
Ngay khi Collet nói về bánh nóng, miệng Rebecca giống sắp chảy ra một dòng nước dãi. (sanada: Kinh vãi)
“Sẽ không tốt nếu có ai đó phát hiện ra chuyện này đúng không? Tôi sẽ im lặng”
“Cảm ơn cô nhiều”
“Dĩ nhiên không có bữa trưa nào miễn phí, phải không?”
Ngày hôm sau, Collet đã xin Yu chuẩn bị món bánh nóng nhưng dĩ nhiên cô không nói với anh rằng thực chất đó là để chuẩn bị cho Rebecca. (sanada: Ngồi gõ mòn tay hóa ra cn tranh nhau có mỗi cái bánh ~~)
………….
“Cô sẽ không suy nghĩ lại?”
Adele vẫn cố hỏi gặng lại nhưng sự quyết tâm của Marifa vẫn không suy chuyển.
Với lần chuyển nghề thứ hai, Marifa đã chọn nghề [Insect Master](bậc thầy về côn trùng).
“Sao cô lại chọn Insect Master?”
“Trước đây tôi lớn lên trong một khu rừng đầy côn trùng và nghe nói trong đó có một cả một tổ Giant Bees.” (ong khổng lồ)
“Gì cơ? Đó là cũng là một lý do à? Không phải lời nói dối đấy chứ?”
Những nữ mạo hiểm giả thông thường sẽ không bao giờ chọn nghề đó. Thậm chí cũng rất ít ai lại đi chọn nghề này. Côn trùng không chỉ rất mạnh mà tìm chúng cũng rất khó khăn. Có quá nhiều lý do khiến nghề này chưa bao giờ được ưa chuộng.
“Thực sự tôi chỉ muốn được giúp đỡ để thành một Master thôi.”
Adele không nói thêm gì nữa, do đó nghề thứ hai của Marifa đã được quyết định.
Khi Marifa trở lại sảnh, Mina vẫn đang chật vật để tránh bị các nhà thám hiểm nam bao quanh. Ngay lúc đó cánh cửa mở ra, ba người ăn mặc như những quý tộc bước vào.
“Nơi này thật dơ bẩn”
“Ở đây cũng có một nô lệ.”
“Satetto, bình tĩnh lại nào. Chúng ta phục vụ cho Gorubado. Chúng ta nên để ý đến thái độ của mình để bảo vệ vinh dự của Viscount Gorubado.”
Gã Satetto định nắm cổ áo Marifa dừng lại.
Trong khi Coro đứng một bên Marifa nhìn chằm chằm vào kẻ lạ mặt tên Satetto thì Suke chỉ im lặng trốn sau hai người.
“Gorubado dạo gần đây thật buồn cười. Chúa tể của chúng ta đang tìm kiếm một kẻ mang tên Sato? Có ai biết hắn không?”
“Nếu tôi biết thì sao?” Marifa trả lời với giọng thô ráp.
“Ồ, cho chúng ta biết hắn đang ở đâu! Lệnh của Lord Gorubado. Mang nó lại đây!”
“Borufimu, đừng xúc động như vậy chứ. Chúng ta đến để gặp anh ta một cách đàng hoàng. Anh đang hăm dọa họ như thể chúng ta là những tên cướp vậy. Tuy nhiên, muốn chúng ta hạ mình gặp hắn đúng là rất khó.”
“Các ngươi muốn gì ở Master?”
“Cái gì? Ta không nghe thấy mày nói gì cả.”
“Bernd, quý tộc chúng ta không thể nghe thấy những gì một tên nô lệ nói, người quên rồi à?”
Trong khoảnh khắc tiếp theo, một viên đá nhanh như gió bay đến Borufimu.
“Mày nói mày “hạ thấp mình”? Nhìn tao này, mày có thể xúc phạm tao bao nhiêu cũng được, nhưng cái thời điểm mày xúc phạm Master của tao, mày đang đùa giỡn với thần chết đấy.”
Bernd ngạc nhiên trước cơn giận bất ngờ của Marifa. Satetto và Borufimu ngay lập tức rút kiếm ra khỏi vỏ.
Marifa đã chuẩn bị [Spirit Magic] còn Coro đang niệm phép.
“Hohoho, đây là một cảnh hiếm có đấy. Hãy xem ba hiệp sĩ Gorubado đang làm gì ở đây này.”
“Earl Mussu, cậu làm cái gì vậy?”
“Nhìn những gì các ngươi đang làm đi. Ba hiệp sĩ đang bắt nạt một cô gái vô tội.”
“Đây là chuyện giữa chúng tôi và Yu Sato. Hi vọng cậu không can thiệp.”
Mussu lặng lẽ tiến lại vào chắn giữa hai bên.
“Làm ơn tránh sang một bên đi Mussu-sama, đây là vấn đề giữa Gorubado Viscount và Yu Sato.”
“Ta chỉ đứng đây thôi mà.”
“Làm sao mà chúng tôi tin cậu được!”
“Đây cũng là mệnh lệnh của Hidari-sama. Hành động nàu đang làm mối quan hệ của cậu với Viscount Gorubado trở nên xấu đi đấy.”
Cả ba nhìn chằm chằm vào Mussu, người đang tỏ ra vô cùng bất cần, cho đến khi Nungu xuất hiện.
“Hmmm. Marifa, có vẻ công việc của chúng ta ở đây đã kết thúc, đi với tôi. Yu sẽ lo lắng lắm nếu cô không trở lại.
“Ồ, được thôi.”
Đó là lần đầu tiên Marifa tỏ ra hiền lành kể từ Mussu xúc phạm đến Yu, cô ngoan ngoãn đi theo sau Nungu rời khỏi guild. Ba gã hiệp sĩ cùng rời đi ngay sau đó.
“Tại sao Nungu lại xuất hiện đúng lúc đó?”
“Có lẽ hắn vẫn theo dõi chúng ta suốt cả ngày?”
“Thật rắt rối. Chúng ta nên sử dụng đến biện pháp cuối cùng rồi.”
“Không giống Satetto! Yu Sato chỉ là một kẻ lang bạt đơn độc. Tôi không thể chờ đến lúc nghe hắn quỳ xuống van khóc với đôi tay cắt lìa của bản thân nữa … !!!!!!”
(P/S: Nội dung sau đây có chút máu me bạo lực, nên cân nhắc bụng dạ trước khi xem)
(sanada: Móa tác giả, lúc xxx thì không thấy cảnh báo đâu :v)
Một người phụ nữ đột ngột xuất hiện sau Borufimu. Một kẻ trong nhóm Yu.
Ngay lập tức Borufimu mất đi ý thức, Satetto và Bernd còn chưa kịp ngạc nhiên đã thấy cổ đồng bọn mình bị vặn xoắn 360 độ ngay trước mặt mình.
“Cheetstt!” Satetto vung thanh kiếm lên nhưng chỉ trúng tàn ảnh của Nina.
“Tôi phải nói câu đó mới đúng”
Ngay khi Satetto có ý định khua thanh kiếm lên lần nữa, Nina đã nắm được đầu hắn từ phía sau. [Assassination Skill lvl2] <<Neck Screw>>. Kẻ xấu số gục xuống với cái đầu vặn vẹo y như đồng bạn mình.
“Ai bảo mày làm chuyện này? Yu Sato đúng không?”
“Hehe, đây là quyết định của riêng ta. Ta nghĩ ngươi có hại với anh ấy.”
“Tất cả chỉ là hăm dọa, một trò đùa thôi. Chúng tôi đâu muốn làm bất cứ điều gì với anh ta đâu.”
Hắn cố gắng giữ lại cuộc sống của mình bằng cách ngụy biện như mình vô tội nhưng Nina chỉ đeo lên một khuôn mặt vô cảm. Dù Bernd có nói gì cô cũng không phản ứng.
“Cứu, cứu với! Có ai không?”
Đáng tiếc mọi chuyện xảy ra trong trong lòng một con hẻm nhỏ nên hầu như không ai có thể nghe thấy tiếng hét trong tuyệt vọng của hắn.
Nina từ từ tiến lại gần Bernd và nhìn sâu vào đôi mắt hắn.
“Người biết người không được phép làm tổn thương Yu, đúng không?”
“Làm ơn, tha cho tôi. Sẽ chưa có chuyện gì xảy ra hết và Yu Sato sẽ không dính vào chuyện này nữa.”
“Kinh tởm”
Nina đưa tay lên đầu Bernd, hắn cố chống cự nhưng không suy chuyển được thứ gì. Bernd đã lên cấp 23 với nghề Warrior và chuyển thành Kị sĩ nhưng so với sức mạnh của Nina khi cô sử dụng vòng tay rồng và vòng tay quỷ thì không là gì.
“Nguyền rủa mày, dừng lại, đừng làm vậy. Đừng!!!!”
“Guuu … aaa … uuu …”
Âm thanh gào thét dừng lại khi xác Bernd vô lực rớt khỏi lưng ngựa.
Nina nhét ba cái xác vào bao rồi đi thẳng về Adventurer như chưa từng có gì xảy ra.