Có một tòa biệt thự nổi bật dễ thấy ở trong khu dân cư trong thành phố Comer nơi mà các quý tộc và thương nhân sinh sống. Tòa biệt thự này lấn át hết những tòa khác, thậm chí nó rộng tới 160,000 mét vuông và to tương đương với một khu công viên giải trí.
Những căn phòng bên trong ngôi nhà được trang trí bằng các đồ cổ và nội thất đắt tiền. Những vật phẩm được đặt trong nhà có thể dễ dàng nhận thấy là chúng được làm bởi thợ thủ công.
Có một người đang uống trà trong khi ngồi một cách ngạo mạn trên chiếc ghế sofa. Từ bộ quần áo, chỉ với một cái liếc nhìn, ai cũng có thể biết được rằng người đó là một nhà quý tộc.
“Joseph, không phải cậu có chuyện gì muốn nói với tôi sao?”
“Eh? Nhưng chẳng phải hợp đồng giữa hai ta có ghi là tôi có thể tự do làm những mà điều tôi thích còn gì?”
“Cậu biết rằng tôi rất thích chiêu mộ những người có tài. Tại sao cậu lại che giấu thông tin về Yu Sato?”
Joseph nhanh chóng uống hết số trà còn lại trong một hơi và ợ.
“Ông biết rằng tôi buộc phải làm như vậy. Do Hội cũng yêu cầu thông tin tương tự, tôi buộc phải giấu nó đi.”
“Vậy, nếu như tôi hỏi, liệu cậu sẽ nói cho tôi biết chứ?”
Và rồi từ phía sau, người quản gia xuất hiện và có cầm theo một chai rượu vang. Ông cũng mang theo một cái ly và rót vang vào đó.
“Đây là rượu vang ngon nhất được làm bởi nhà máy Buryuto. Nó đã được bảo quản trong 30 năm. Cậu biết đấy, rượu vang thượng hạng từ nhà máy Buryuto, đạt được hương vị ngon nhất là khi được sử dụng sau 30 năm bảo quản và chỉ có từ 400 đến 500 chai được làm trong một năm."
Mussu nhấp một ngụm rượu vang để trêu ngươi. Trong khi đó Joseph thì chỉ có thể thưởng thức mùi thơm của nó.
“Vậy, liệu cậu sẽ nói cho tôi biết về cậu bé chứ?”
“Gì thế này? Ông có biết là ông đang trêu tôi hơi quá đà không đấy.”
“Hâh, xin lỗi vì trò đùa nửa vời của ta. Ta muốn làm bạn với cậu, nhưng cũng muốn làm bạn với Yu Sato. Chúng tôi biết rằng chúng tôi nên chiêu mộ cậu ấy sớm.”
Sau đó người quản gia lùi ra sau lưng Mussu để ông ta có thể hành động ngay lập tức khi được đưa ra chỉ thị.
“Tôi cũng có một vài báo cáo từ ông già, cùng thử xác nhận những việc này với cậu. Ông ơi.”
“Được thôi. Yu Sato tới từ làng Resser. Ở trong làng, cậu đã phải đối mặt với sự phân biệt đối xử do màu tóc và mắt. Cậu ta đã được cấp cho một chiếc thẻ guild giả và một số tiền thưởng nhiệm vụ đã bị lấy đi.”
Mắt của Joseph trở nên đỏ ngầu khi ông ta nghe thấy những lời nói của người quản gia.
“Ở làng Resser, việc cậu ta bị bắt nạt bởi một số thám hiểm gia là một chuyện rất bình thường tuy nhiên không hiểu vì sao mà thám hiểm gia đó đã chết. Sau đó dường như cậu ta gặp được Nina và lập một tổ đội với cô ấy.”
“Vậy, cậu thấy có gì sai sót không?” (Mussu)
“Đó là lời nói dối tệ nhất mà tôi từng nghe.” (Joseph)
“Việc này quá hoàn hảo nếu nghĩ rằng đó là một sự trùng hợp. Nhà thám hiểm bắt nạt cậu ta đã chết khi thực hiện nhiệm vụ giết goblin. Những tên khác cũng có số phận tương tự không lâu sau đó.” (Quản gia)
“Ý ông là sao?” (Joseph)
“Theo tôi, Yu Sato là người có khả năng giết những nhà thám hiểm khác, kể cả những ai có thứ hạng cao hơn. Ông không bao giờ nghĩ rằng cậu ta làm những việc đó đúng không?” (Mussu)
Sau đó Mussu ra hiệu cho người quản gia tiếp tục.
“Sau một năm cuối cùng cậu ta cũng hướng đến thành phố Comer. Trên đường đi cậu ấy gặp Lena và như vậy, ba người đó liền đi cùng nhau để tới thành phố. Sau khi đăng ký, mười ngày sau cậu ta đã đánh bại Vua Goblin và nhóm thợ săn tân thủ của “Zero Long Nhân” và hai kẻ đồng hành với hắn ta. Ngay cả khi một người dường như đã bị hạ gục bởi Joseph, cậu ta vẫn đánh bại được hai người còn lại. Trong sự kiện gần đây nhất, cậu ấy mua một cô nàng tiên hắc ám nên có lẽ tổ đội của cậu ta sẽ có bốn người.” (Quản gia)
“Có lưu ý được báo rằng Zero sử hữu nhãn kỹ giúp hắn ta trong chiến đấu. Bản thân hắn ta nắm giữ nhiều chiến tích khi đánh nhau với tộc người da đỏ Marukia. Vậy, làm thế nào mà Yu có thể đánh bại hắn ta?”
Joseph bị sốc khi thấy rằng ông ta biết nhiều như vậy, nhưng anh vẫn tỏ ra bình tĩnh.
“Vậy, tôi thấy được rằng ông đang ám ảnh với cậu ta, tuy nhiên tôi không có lý do gì để giúp ông.” (Joseph)
“Cậu biết đấy, trước kia cậu ta đã sống ở làng Resser cùng với Nina và một người khác.” (Mussu)
“Có thể đó là người nhà của cậu ta.” (Joseph)
Nhưng người quản gia lắc đầu.
“Dân làng đã xác nhận sự thật rằng cậu ta sống trong một gia đình ba người nhưng ai là người thứ ba? Người thứ ba này vẫn là một điều bí ẩn. Không một ai trong số dân làng nhớ, như thể là ký ức của họ đã bị xóa sạch vậy.”
“Ý ông là gì?” (Joseph)
“Dân làng nhớ được rằng cậu ta sống với hai người khác. Một người là Nina và người còn lại tên Stella. Tuy nhiên không một ai nhớ bất cứ điều gì liên quan đến Stella. Như thể là bà ấy bỗng nhiên biến mất vào một ngày nào đó.”
“Vậy, vấn đề chính ở đây là gì?” (Joseph)
“Bây giờ, hãy kể cho tôi bất cứ điều gì liên quan đến cậu bé và trong tương lai hãy ngay lập tức báo cáo cho tôi.” (Mussu)
“Được thôi.” (Joseph)
Sau đó Joseph hướng về phía cửa ra vào trong khi Mussu lặng lẽ nhấp một ngụm rượu vang.
“Oh yeah, tôi suýt quên mất một việc Cậu nên để mắt tới cô gái tên Nina.” (Mussu)
“Ojou-chan? Well, tôi không nghĩ rằng cô bé đó là một mối đe dọa.” (Joseph)
“Ta cũng mong là vậy.” (Mussu)