To Be A Power In The Shadows

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 388

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 771

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 264

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1793

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 733

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8198

Chương 14: Nhân tiện thì tôi về phe thầy Zenon nhé

Chapter 13: Incidentally, I’m In the Zenon FactionĐã hai tuần qua, và bằng cách nào đó mà tôi vẫn còn có thể đóng giả làm bạn trai của Alexia. Dù thỉnh thoảng lại bị mấy học sinh khác quấy rối, nhưng đến nay thì mọi thứ vẫn trong quá giới hạn chấp nhận được.Hơn hết thảy, đó là Zenon-sensei vẫn chưa tới mà dần tôi một trận hay tìm cách “giải quyết” mọi chuyện theo hướng bạo lực gì. Nên ít nhất, tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm.Còn lúc lên lớp, thầy ấy vẫn tiếp tục tận tâm dạy bảo tôi và Alexia. Tuy là không còn đến để nói chuyện như trước, nhưng tôi dám chắc, thầy ấy là người có thể phân định rạch ròi giữa công và tư.Trái lại, khi so với thầy thì…”Tên đó rõ ràng là đang kiêu khích ta. Hắn làm như thể mình có tất cả chỉ vì kiếm thuật của hắn khá tốt vậy!”Khi đứng trước mọi người, cô ấy sẽ rất lễ phép và nhã nhặn. Tuy nhiên, khi ở một mình, những gì phát ra từ miệng cô chỉ còn là một đống những lời phỉ bán.”Vâng, vâng, đúng vậy ạ.”Còn tôi thì chỉ là con robot dễ thương biết vâng lời thôi. Bởi tôi đã sớm hiểu là bất kì lời phản bác nào cũng chỉ tổ tốn thêm thời giờ trước cái sự độc đoán vô bến vô bờ của quý cô ấy.”Pochi, ngươi cũng thấy nụ cười giả tạo của hắn mà, đúng không?””Vâng, vâng, tất nhiên là em thấy.”Hiện tại, việc trở về kí túc xá bằng con đường dài xuyên rừng vắng vẻ đã trở thành thói quen của tôi.Và trong suốt thời gian này, tôi cứ đơn giản là liên tục phán ‘vâng’ hết với tất cả những gì Alexia nói. Mặc cho không đến 10% mấy thứ đó lọt vào tai tôi.Cứ thế, chúng tôi chậm rãi bước đi trên con đường khi mặt trời lặng. Dù bình thường một người đi bộ chỉ mất khoảng 10 phút để đi qua đây, thì đối với chúng tôi, nó lại mất đến tận nữa tiếng. Thậm chí có khi tôi còn thấy cả một bầu trời sao khi qua đây, nhưng vẫn phải nhịn. Mặc luôn những lúc, tôi muốn hét lên thẳng mặt với cổ là ‘BỤM HỌNG LẠI VÀ DI NHANH LÊN’ nhưng cuối cùng lại chỉ có thể biết tự bụm họng mình. Bởi mấy thứ này có là gì, đúng không?.Phải kiên nhẫn, kiên nhẫn, kiên nhẫn nào.Nhưng có một chuyện tôi thật sự phải nói.”Ahh, em có thể hỏi ngài một vào điều không ạ?””Gì nào, Pochi?”Alexia lại ngồi xuống cái gốc cây ưa thích của cô ấy và bắt chéo chân.Mắt cái chứng gì mà cô lại ngồi xuống hả? Đứng lên đi tiếp ngay cho tôi – đó là nhừng gì tôi thật sự muốn phun ra ngay tức khắc nhưng đành lấy ta mà ém thẳng vào họng mình lại. Bởi tôi biết, tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc ngồi xuống và nghe kinh.”Cuối cùng thì, Zenon-sensei đã là gì mà ngài lại ghét thầy ấy đến thế? Nhìn một cách khách quan trên phương diện một đối tác hôn nhân thì thầy ấy trông cũng khá tốt mà.””Ngươi… Từ nãy đến giờ có nghe ta nói không hửm?Alexia tỏ vẻ hơi khó chịu.”Là mọi thứ, hiểu chứ? Ta không thích sự tồn tại của hắn, cũng như tất cả mọi thứ có liên quan tới hắn nốt.””Nhưng thầy ấy đẹp trai, là người huấn luyện kị sĩ cho cả nước, có địa vị cao, có tiền, và còn có thể phân chia rõ ràng giữ công và tư. Mọi thứ về thầy đều tốt hết. Thực tế, em nghe là thầy ấy còn khá nổi tiếng trong số các nữ sinh.”Và lời nói đó của tôi được đáp lại bằng một tràng cười khinh bỉ.”Đó chỉ là bề ngoài thôi. Phải, bề ngoài, muốn giả vờ thế nào cũng được hết. Điển hình là ta nè thấy không?.””Em hiểu, thật là một ví dụ quá sức thuyết phục.”Theo cùng cách đó, Alexia cũng rất nổi tiếng. Cô ấy diễn sâu đến mức tôi chỉ muốn nôn ngay.”Đó là lý do khiến ta không bao giờ đáng giá bất kì ai chỉ qua bề ngoài.””Vậy thì phải làm sao để đánh giá họ?””Qua khuyết điểm”Alexia để lộ một nụ cười tự mãn,”Cách đánh giá mới tiêu cực làm sao. Nhưng thật hợp với ngài.””Oh, vậy ta cảm ơn nhé. Mà tình cờ thay, bản thân ngươi chỉ toàn là khuyết điểm trong khi tính cách thì hoàn toàn vặn vẹo luôn ấy. Mà nhờ thế ngươi lại được ta đánh giá khá là cao.””Cảm ơn ngài, đây là lần đầu tiên em nhận được một lời khen mà chả vui nổi tẹo nào đấy.”Alexia cười nhăn nhó.”Thật là tốt nhỉ? Khi ngươi chỉ là một thứ rác thải dễ dàng tìm ra. Chỉ nhìn vào ngươi thôi là ta lại càng ghét cai ghét đắng tên đó rồi.””Nếu đã nói vậy thì xin ngài hãy kể một vài khuyết điểm của Zenon-sensei xem.””Um…Từ những gì mà ta thấy, hắn không có khuyết điểm””Vậy chẳng phải là hoàn hảo rồi à?””Không có con người nào là hoàn hảo hết. Nếu có, hoặc hắn là một kẻ cực kì dối trá, hoặc hắn là kẻ có vấn đề về thần kinh.””Hiểu rồi, hiểu rồi. Cảm ơn ngài về câu trả lời hoàn toàn trơ tráo và đầy tiêu cực đó. Ngày hôm nay em thật sự đã học được nhiều thứ rồi.””Wao~ ngươi thật tuyệt vời đó, Pochi của ta quả là méo mó đến cùng cực mà~. Vậy, đi nhặt đi nào!”Cùng lúc nói thế, Alexia lấy ra một đồng xu và ném nó. Tôi đã phải lao lên hết tốc lực thì mới có thể chụp kịp chứ chẳng đùa.Mà chết tiệt thật, chỉ cần như vầy mà tôi kiếm được tận 100,000 Zeny.Xong, tôi đặt đồng vàng vào túi. Sau đó trở lại với Alexia, người đang không ngừng vỗ tay trong sự vui sướng.”Thật là nột cậu bé ngoan~”Cô ấy lại tự tiện xoa đầu cho tôi. Nhưng tôi phải ráng nhịn.”Xem ra em ghét việc này lắm đúng hông~?”Trong khi được xoa đầu, một lần nữa tôi lại có cảm giác rùng mình trước cô ta.”Nó hiện lên mặt em hết rồi kìa.””Em cố tình để vậy đấy ạ”Cùng với tiếng cười ‘fufu’, Alexia đứng dậy.”Tốt thôi, mà đến giờ về rồi””Vâng, vâng””À Pochi này, ta định là sẽ dùng kiếm gỗ để đập nát cái mặt khó chịu đó của hắn ta vào ngày mai, vậy nên em hãy cố mà thưởng thức cho kĩ đấy nhá.’Nghe thấy thế, tôi không thể không hỏi lại.”Cái đó… Ngài nghiêm túc chứ ạ?””Em đang nói gì thế?”Alexia quay lại và trừng mắt nhìn tôi.Tôi xem ra không nên hỏi về vái này. Nhung dẫu thế, có một thứ tôi không thể nhắm mắt làm ngơ được.”Zenon-sensei thực sự mạnh hơn ngài. Dù theo em, khoảng cách của ngài và thầy ấy không quá đến nỗi ngài ăn hành toàn tập, nhưng đó vẫn không phải ý hay khi chiến đấu một chọi một với thầy ấy.”Tôi thích đường kiếm của Alexia. Bởi nó là đường kiếm được gây dựng bằng cách tích luỹ những nỗ lực ngày qua ngày. Nhưng trong một trận thực chiến, nó lại có một yếu tố xấu xí nào đó trộn lẫn. Nên nếu tôi cứ khoanh tay đứng nhìn thì chắc chắn, sớm muộn gì đường kiếm tôi công nhận cũng sẽ bị ung mọt mất.”Nói nghe hay nhỉ? Nhưng em thì biết gì hả, đồ áo trắng?””Có lẽ vậy, em chỉ là một tên áo trắng ngu ngốc. Nhưng dù thế, cô cũng đâu cần phải bận tâm đến ‘thứ đó’ chứ.””Được rồi, để ta nói cho ngươi biết. Mọi thứ trên thế giới này không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.””Thật sao?””Như việc ta không phải là một thiên tài. Dù ta sinh ra với lượng ma thuật to lớn và đã nỗ lực rất nhiều trong kiếm thuật. Dù ta cho rằng ta cũng đã mạnh mẽ hơn cả những người bên cạnh. Thì ta vẫn chẳng bao giờ chiến thắng được một thiên tài thật sự.””Ngài chắc chứ?””Ta đã luôn bị so sánh với Iris nee-sama. Dù cho có vài người xung quanh đặt kì vọng vào ta, nhưng hơn hết thảy bọn họ, ta vẫn luôn luôn tôn trọng và khao khát bắt kịp chị ấy. Tuy vậy, ta lại không thể làm mọi thứ như Iris nee-sama. Những thứ chúng ta có từ đã quá khác nhau ngay từ lúc bắt đầu. Vì vậy, ta đã quyết định sẽ trở nên mạnh mẽ theo cách riêng của ta. Nhưng kết quả là… Ngươi có biết họ gọi kiếm thuật của ta là gì không?Khi kiếm kĩ của hai chị em họ bị đem ra so sánh, thì chỉ có một định kiên duy nhất là…”Kiếm kĩ của thường dân”(T/n: thường dân ở đây được hiểu như một con người bình thường, trái ngược với thiên tài. Chứ ko liên quan gì đến địa vị công chúa của cô ấy)”Đúng vậy, y như kiếm kĩ của ngươi đấy, là kiếm kĩ của một thường dân. Có vẻ tệ quá nhỉ?”Đến đây, Alexia chỉ còn biết nở nụ cười tự giễu.”Tôi không nghĩ nó là xấu đâu. Bởi dẫu sau, tôi cũng thích đường kiếm của cô mà.”Nghe những lời tôi nói, hơi thở của Alexia bỗng ngừng lại thoáng chốc rồi câu ày.”Trước đây cũng có một người đã từng nói như thế với ta. Đó là Iris nee-chan, chị ấy nói thế trên vũ đài của lễ hộ chiến thần, sau thất bại khó coi của ta trước chị ấy.””‘Chị thật sự thích kiếm kĩ của em đấy, Alexia.'”Với đôi môi cong lên, Alexia cố bắt chước lại giọng điệu của công chúa Iris.”Ta dám chắc người đó đã không hiểu được dù chút cảm giác của ta. Ta đã cảm thấy thật sự tồi tệ vào lúc đó. Và cũng từ đấy, ta bắt đầu căm ghét kiếm kĩ của mình.’Alexia cười. Dù không biết điều gì ẩn chứa sau nụ cười đó, nhưng ít nhất, tôi biết nó không phải là một nụ cười hạnh phúc.Dẫu vậy, có vài thứ mà tôi thực sự phải nói. Nếu không, nó sẽ giống như việc tôi tự chối bỏ đi chính mình.”Tôi là một người vô cùng lịch sự. Nên nếu có chuyện gì đó xảy ra và hàng triệu người phải chết, tôi cũng chẳng quan tâm. Hay nếu cô phát điên và trở thành một kẻ giết người bừa bãi. Tôi cũng sẽ không xía vào.””Nếu phát điên, người đầu tiên ta đem đi cắt khúc sẽ là ngươi. Ta cam đoan luôn đấy.””Tuy nhiên, có một diều mà tôi không bao giờ thoả hiệp. Ngay cả khi nó hoàn toàn không có giá trị gì đối với người khác, nó vẫn là đều quan trọng nhất trong tôi. Và tôi sống cuộc đời này chỉ là để bảo vệ đều quan trọng duy đó. Đó là tại sao, những gì tôi sắp nói đây, hoàn toàn là ý nghĩ từ tận trái tim mình.”Chỉ một câu thôi.”Tôi thích kiếm thuật của Alexia”Sau một khoảng thời gian im lặng, Alexia trả lời.”Cái đó thì có nghĩa là gì chứ?!””Không gì cả. Nhưng nếu thật sự phải nói, nó là tại tôi sẽ rất tức giận khi thứ mình thích bị chối bỏ. Đó là tất cả.””Thế… à…”Alexia dần quay đi…”Hôm nay ta sẽ về nhà một mình.”…Và rồi cô đi mất sau khi bỏ lại câu nói đó/———————————————–Trans + Edit: RimoRimo: Um… thi…̀ chap này sao thấy lận đận quá, ai thấy mình làm không hay chỗ nào thì chỉ với nha.Shinigamilnteam.com