To Be A Power In The Shadows

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 610

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 1253

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 367

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 2763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 1140

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 12996

Chương 16: Wao ý đó nghe có vẻ hay đấy (giọng vô cảm)

“Đây là báo cáo của cậu à?”

Một cô gái xinh đẹp với mái tóc đỏ rực như ánh lửa cất tiếng hỏi. Mái tóc đỏ dài đến tận lưng cô khẽ lấp lánh dưới ánh nến, khi đôi mắt đỏ rượi một tông màu rượu vang lướt qua bản báo cáo điều tra. Vẽ đẹp đầy quyến rũ xen lẫn sự uy nghiêm đó khiến cả đôi má của người hiệp sĩ đang báo cáo nhuộm đỏ.

“V-vâng, đúng là vậy thưa Iris-sama. Còn giờ, tôi xin phép được đi điều tra tiếp tục.”

Iris nhẹ gật đầu, ra hiệu cho người hiệp sĩ rời khỏi.

Và, khi cánh cửa đóng lại, chỉ còn mỗi Iris cùng một người đàn ông tóc vàng đẹp mã là vẫn nán lại bên trong.

“Thật rất cám ơn ngài vì sự giúp đỡ lần này, hầu tước Zenon.”

“Ah không, vì vụ việc này xảy ra trong khuôn viên trường nên thần cũng phải gánh một phần trách nhiệm. Hơn thế nữa, thần cũng rất lo cho Alexia-sama…”

Zenon chỉ biết nhìn xuống và cắn môi trong sự thất vọng.

“Ngài còn có nhiệm vụ là giảng viên kiếm thuật. Nên tôi chắc không ai có thể chỉ trích ngài về việc lần này hết. Và hiện tại, điều duy nhất chúng ta nên nghĩ không phải là ai có lỗi, mà là làm cách nào để giải cứu Alexia an toàn.”

“Đúng thật…”

“Vậy.”

Iris đột ngột đóng phần tài liệu báo cáo lại.

“Ngài cho rằng người tên Sid Kagenou này là thủ phạm?”

“Vâng, dù có không thích việc nghi ngờ học sinh của mình nhưng mọi thứ lại cho thấy cậu ta là người đáng ngờ nhất. Dù vậy, khi xét về sức mạnh, thật sự khó mà tin được là cậu ta có thể thắng Alexia-sama trong một trận chiến…”

Zenon đang gắng lựa lời để hồi đáp một cách cẩn thận.

“Nếu là vậy, nghĩa là cậu ta còn có đồng phạm, hoặc cậu ta đã phải sử dụng đến một số loại thuốc nào đấy. Nhưng mà, cậu ta đã chẳng hề thú nhận bất cứ điều gì khi bị các hiệp sĩ thẩm vấn phải không? Liệu ngài có chắn về điều này chứ?”

“Thật lòng thì, thần muốn tin vào học trò của mình hơn…”

Iris nhẹ gật đầu, rồi nhắm mắt lại.

“Ngài đã cử các hiệp sĩ đáng tin cậy để theo dõi anh ta nhỉ? Vậy chắc chúng ta chẳng thể làm gì ngoài việc chờ họ báo cáo thôi.”

“Vâng, cầu cho Alexia-sama được an toàn.”

Với một cái cuối đầu, Zenon quay lưng rồi rời đi.Nhưng ngay lúc đó, một cô gái bỗng ngã lăng vào phòng qua cánh cửa mà Zenon vừa mở.

“Iris-sama! Làm ơn hãy nghe thần nói!”

“Clare, cô nghĩ cô đang làm cái gì thế hả?! Xin hãy thứ lỗi cho sự thô lỗ của cô ấy, thần sẽ mang cô ấy ra ngoài ngay lập tức, thưa Iris-sama.”

Zenon tóm ngay lấy cô gái vừa trượt vào – Claire Kagenou, và cố kéo cổ ra khỏi đó.

“Khoang đã hầu tước Zenon, người này là ai vậy?”

Tuy nhiên, Iris đã kịp chặn Zenon lại và hỏi.

“Cô ấy là…”

“Tên thần là Claire Kagenou! Và thần là chị gái của Sid Kagenou!”

“Claire! C-cô ấy là một học sinh gương mẫu của học viện, và hiện tại đang tham gia thực tập cùng với hội Hiệp sĩ của chúng thần thưa ngài.”

“Đã hiểu… Được rồi, ta cho phép cô được quyền nói chuyện.”

“Cảm ơn ngài rất nhiều!”

Xong, Claire Kagenou liền thay đổi cách cư xử thành điệu bộ cầu khẩn.

“Việc là em trai thần, Sid, nó sẽ không bao giờ làm những chuyện như bắt cóc Công chúa Alexia! Thần chắc chắn là phải có gì đó nhầm lẫn ở đây, thưa ngài!”

“Đội Hiệp sĩ vẫn còn đang cẩn thận điều tra để tránh sai sót. Chưa hề có khẳng định về việc em trai của cô là thủ phạm cả-…”

“Nhưng mà, nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn và thủ phạm thực sự không bị bắt, thì chính em ấy sẽ là người bị xử tử mất!”

“Đội Hiệp sĩ rất cẩn thận. Họ sẽ không xử tội nhầm người đâu.”

“Nhưng vẫn-!”

“Claire!”

Zenon ngăn Claire lại, khi cô vẫn đang ngày càng tiến sát lại Iris hơn.

“Claire, dừng ở đây là được rồi. Nói thêm nữa sẽ là một sự xuất phạm đến Đội Hiệp sĩ đấy.”

“Kuh…!”

Claire nghiến răng, hướng ánh mắt trùng trừng về phía Zenon, sau đó là Iris.

“Nếu có bất cứ điều gì xảy ra với em ấy…!”

“Claire, không được nói nữa!”

Zenon lao đến bịp miệng Claire bằng tay và tức tốc kéo cổ ra khỏi ngoài.

BAM.

Cánh cửa bị đóng lại mạnh bạo, khiến Iris chỉ còn biết thở dài trong khi nhìn về phía nó.

“Xem ra tình cảm mà chúng ta dành cho gia đình là như nhau, nhỉ…?”

Cô đã không ngăn nổi những suy nghĩ của mình khẽ vượt ra khỏi miệng.

“Alexia, làm ơn hãy bình an…”

Bởi trước đây, hai chị em cô cũng đã từng rất thân thiết.

Nhưng từ khi nào họ bắt đầu xa cách nhau?

Đã bao năm qua kể từ lần cuối họ trò chuyện?

Và, có lẽ nào họ sẽ chẳng bao giờ có thể nói chuyện với nhau, một lần nào nữa?

“Alexia…”

Lặng nhắm đôi mắt đỏ lại, một giọt nước mắt khẽ lăn dài trên má của Iris.

◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆

Tỉnh dậy, Alexia thấy mình đang ở trong một căn phòng tăm tối.Không cửa sổ, chỉ một ngọn nến duy nhất.Với các bức tường là đá và một cánh cửa trông rất chắc chắn ngay trước mặt.

“Đây là……”

Hầu như cô chẳng thể nhớ được gì từ lúc tách khỏi Pochi.Và khi cố cử động, âm thanh leng keng của kim loại chạm nhau bỗng chạm tới tai cổ.Nhìn về phía đó, Alexia nhận thấy cả tay và chân mình đều đang bị xích lại vào một bệ đá nặng trĩu.

“Xích phong ấn ma thuật…”

Tự mình trốn thoát đã trở thành một việc vô cùng khó khăn với cô khi không còn sử dụng được phép.Tuy vậy, chính xác thì ai đã đem cô đến đây, và vì mục đích gì? Bắt cóc, cưỡng hiếp, buôn bán nô lệ… Hàng loạt các khả năng lướt qua tâm trí cô, nhưng không có cách nào để xác nhận cả.

Dẫu vậy, Alexia vẫn hiểu được một chuyện là, dù bản không nằm trong hàng ngũ kế vị thì địa vị công chúa của cô vẫn sẽ có một giá trị nhất định nào đấy.Tuy nhiên lượng thông tin má cô có trong tay lúc này thực sự quá là ít ỏi để đưa ra bất kỳ kết luận nào.Vì thế mà Alexia đã ngừng suy nghĩ về nó, nhưng rồi… một ý nghĩ khác bỗng lé lên trong cô.

Pochi có ổn không?

Chàng trai với tính cách tệ hại mà gần đây đã trở thành bạn của cô. Một người cô khá thích vì cái cách luôn thẳng thắng trò chuyện mà không hề sợ hãi.

Nếu hắn thực sự bị cuốn vào chuyện này, thì có lẽ giờ này hắn ta đã… không, dừng nghĩ về chuyện đó nào.

Alexia lắc đầu, rồi quay ra quan sát lại xung quanh.

Cô thấy những bức tường đá, cửa sắt, chân nến và… một đống gì đó bẩn thỉu giống như rác.

Cái ‘đống’ đó nằm ngay bên cạnh Alexia, và vì lý do nào đấy mà nó cũng bị xích lại.Kiểm tra lại kỹ hơn, Alexia nhận thấy là cái ‘đống’ ấy đang nhè nhẹ chuyển động.

Nó đang thở.

Cái ‘đống’ đó là một sinh vật sống với quần áo rách rưới như giẻ lau.

“Cậu gì đó ơi, cậu có thể nghe-…?”

Sinh vật đó đột ngột di chuyển và đâm ánh nhìn vào Alexia, khi cô cất tiếng

Nó… là một con quái vật.Nó là một con quái vật cực kỳ hốc hác đang bị kìm hãm bởi những sợi xích.Nó sở hữu một khuôn mặt đen hôi thối chỉ còn những thứ dường như là mắt, mũi và miệng. Toàn bộ cơ thể đều bị phình to một cách không đồng đều, cánh tay trái thậm chí dài hơn cả chân của Alexia. Ngược lại, cánh tay phải của nó lại ngắn và ốm yếu, gấp chặt vào ngực như đang cố giữ lấy thứ gì không rõ.

Một con quái vật như vậy đang ở ngay bên cạnh Alexia.Và trong khi tay chân Alexia đều bị xích lại, con quái vật đó chỉ bị xích cổ. Nếu nó vươn cánh tay ra, nó thực sự có thể chạm tới cô ấy.

Do vậy, để không làm kinh động đến bạn quái vật dễ thương kia, Alexia đã rất cố gắng hạ thấp nhịp thở và quay mặt đi nơi khác.

Nhưng, quái vật vẫn nhìn cô ấy.

Alexia có thể cảm nhận được ánh mắt của con quái vật vẫn đang ghì chặt lấy cơ thể cô.

Và sau một thời gian im lặng như thời gian dừng trôi…Jyarara, âm thanh của sợi xích lại vang lên trong không khí.

Từ khóe mắt, Alexia có thể thấy rằng con quái vật đã cuộn tròn lại và đi ngủ.

Cô thở phào.

Tuy vậy, một lúc sau đó, tới lượt cánh cửa phía trước mở ra.

“C-cuối cùng! Cuối cùng, ta cũng c-chạm tay đến nó!”

Người đi vào là một gã đàn ông gầy còm, mặc chiếc áo khoác trắng như bác sĩ.Má gã hóp vào, đôi mắt trũng xuống còn môi thì nứt nẻ.Mái tóc thưa thớt của gã bám chặt vào da cứ tỏa ra một mùi hôi đến chống mặt.

Và với bọ mặt khôn chút biểu cảm, Alexia vẫn im lặng quan sát gã ta.

“D-dòng máu hoàng gia, máu h-hoàng gia, máu của hoàng gia!”

Dòng máu của hoàng gia.Gã cứ liên tục lặp đi lặp lại cụm từ đó, trong khi lấy ra một vật dụng hình trụ được nối với một cây kim nhỏ.Dường như, gã ta đang có ý định lấy máu của cô. Cô có thể nhận ra ngay chuyện đó bởi vì bác sĩ hoàng gia cũng từng làm thế vài lần rồi.

Tuy nhiên.

Cô không hiểu sao người đàn ông này lại khao khát máu của cô, đến mức đủ để bất chấp mọi rắc rối mà tiến hành việc bắt cóc chỉ vì nó.

“À này, tôi có thể hỏi ông vài chuyện được không?”

Alexia cố hỏi gã bằng một giọng vô cảm.

“N , nn?”

Nhưng, đáp lại Alexia với vài tiếng lằm bằm đầy kỳ quái từ gã đó.

“Tại sao ông lại muốn máu của tôi?”

“M-, m-, máu ngươi, là máu q-quỷ. D-dùng nó, ta có thể, h-, hồi sinh được cả a-,ác quỷ!”

À thì, sau khi nghe câu trả lời đó, Alexia đã nhận ra là chẳng thể hiểu nổi gã này đang nói gì nữa. Điều duy nhất cô đúc kết được là “gã này cuồng đạo đến điện rồi” .

“Nhưng sẽ không tốt nếu ông rút quá nhiều máu đấy. Tôi chưa sẵn sàng để chết đâu.”

“ Hihi-, hi, k-, không cần lo. Ta muốn rấ-, rất nhiều vì vậy ta sẽ c-, đến hàng ngày để l-, lấy từng chút m-một.”

“Nghe hay thật, vậy cứ làm thế đi.”

Chừng nào người đàn ông này cần máu cô thì khả năng cô bị giết sẽ rất thấp.Như thế, thay vì kháng cự thì hãy hợp tác với gã. Đó là lựa chọn mà Alexia cho là tốt nhất lúc này, khi mà cô chỉ có thể ngồi một chỗ chờ người khác đến cứu.

“Đ-đáng ra, n-,nó không n-n-như thế này. T-Tất cả l-à lỗi c-của, những kẻ ngốc đó!

“Tôi hiểu, tôi hiểu. Tôi cũng chả ưa gì mấy tên ngốc hết.”

‘Bởi đối phó với mấy tên ngốc như ông đây thì là mệt chết được’, Alexia tự nhủ như thế khi nhìn người đàn ông.

“N- N-, nghiên cứu của ta, tất cả, tất cả đều bị hủy! Chúng, Chúng đến là, tại k-khốn Olba đó!.”

“Đúng vậy, tất cả đều là tại tên Olba.”

“P-Phải, sau đó, chúng lại p-,phá ta, lần nữa, LẦN NỮA! RỒI LẦN NỮA!!’

“Thật kinh khủng. Tôi chắc họ đã làm phiền ông dữ lắm.”

“PHẢI, Đ-,ĐÚNG, ĐÚNG VẬY! NGHIÊN, NGHIÊN CỨU CỦA TA, ĐÃ GẦN, HOÀN THÀNH! V-ẬY MÀ, CHÚNG-, NẾU TA KHÔNG, H-,HOÀN THÀNH ĐƯỢC NÓ, TA, T-A SẼ BỊ GIẾT MẤTTTTT!!!!!!”

“Cái, sao họ có thể làm những chuyện độc ác thế chứ.”

“PHẢI-, L-, LŨ CHÓ CHẾT, V-, VÔ DỤNG, ĐỒ VÔ DỤNG!!!”

Vừa hét, gã ta vừa lao đến đá con quái vật dữ dội

.Một lần, rồi một lần nữa, gã cứ liên tục đá mà không hề ngừng nghỉ.

Còn về phần quái vật, nó đơn thuần là cuộn người lại, nằm bất động trên nền đá.

“À này, bộ ông không phải muốn lấy máu của tôi sao?”

“Đ-Đúng, đúng rồi, m-máu, miễn là ta có máu, ta có thể, h-hoàn thành nghiên cứu!”

“Nghe tuyệt thật nhỉ?”

Gã ta hớn hở nhặt cái ống tiêm lên và bắt lấy tay của Alexia.

“V-với cái này, với cái này! Ta có thể, h-, hoàn thành, t-ta sẽ không bị trục xuất!”

“Làm nó nhẹ nhẹ thôi đó, được không?”

‘Nếu không muốn ta cho ông một đấm vào mặt,’ Alexia nghĩ thế trong đầu.

Rồi, cây kim đâm vào cánh tay của Alexia.Dần dần, dòng máu đỏ ngập tràn trong ống chích, nhưng có vẻ Alexia coi nó như việc của người khắc vậy.

“Hihi-, hihihi-…”

Khi ống thủy tinh đầy, gã ta rút ông tiêm ra và hết sức nâng nêu mang nó rời khỏi.

Đợi cho đến khi cánh cửa đóng lại, Alexia buôn một tiếng thở dài.

◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆

Tất cả mọi cố gắng đều là vì ngày hôm nay.

Hai ngày sau khi được thả khỏi Hội Hiệp Sĩ, tại căn phòng kí túc xá, tôi hiện đang phân loại và chọn ra cái nào dùng được trong bộ sưu tập bóng tối.

Đầu tiên là xì gà… chắc sẽ khá lâu cho đến khi tôi đủ tuổi để dùng nó đây.

Tiếp theo, rượu vang cổ… một loại hiếm từ Portau thuộc miền tây nam nước Pháp, một chai như vầy thôi cũng có giá lên đến 900.000 Zeny.

Thật tuyệt vời, thứ này có vẻ hợp với đêm nay – một đêm không trăng nhỉ?

Nhưng như thế cũng có nghĩa là tôi cần một cái ly tối thượng để dùng cùng với rượu… Ah, đây rồi, chiếc ly duy nhất được sản xuất bởi Vuitton. Đây cũng là một sản phẩm đắt giá của Pháp mà tôi đã phải bỏ ra tới tận 45.000 Zeny để sỡ hữu.

Tiếp theo là… Một chiếc đèn cổ… Rồi đây… Cả thứ này nữa… Và còn, bức tranh huyền thoại mang tên ‘Tiếng thét’ mà tôi đã “lụm” được trong một lần luyện tập. Phải treo nó lên tường như vầy nè, và… Ahh~, thật hoàn hảo.

Trái tim tôi cảm giác như đang được lấp đầy vậy.

Phải trãi qua những việc như bắn cướp mỗi ngày hay phải bò lăng trên đất như một con chó, nhặt nhạnh từng đồng tiền vàng, tất cả đều là vì những thứ này hết.

Chỉ cần nghĩ đến đó trong khi nhìn ngắm căn phòng được trang hoàng bằng những món đồ quý giá nhất từ bộ sưu tập của mình thôi, tôi đã chẳng thể cầm nổi nước mắt rồi.Phải, tất cả là vì thời khắc này, đỉnh điểm của sự chết chóc, cuộc gặp mặt với cấp dưới của mình như một ông trùm. Và giờ, tất cả những gì tôi cần làm là chờ đợi họ đến.

Đúng vậy, tôi phải tiếp tục chờ, cho đến khi khoảnh khắc đó đến.Phải chờ.Phải chờ họ……Chờ đợi trong khi toàn thân rung lên vì hồi hộp!Và cuối cùng… đến rồi!

Khoảnh khắc cô gái mặc đồ đen phóng qua cửa sổ, tôi mở miệng.

“Thời khắc đã điểm, đêm nay sẽ là đêm của bóng tối”

Quả thật, tất cả mọi thứ chỉ là vì lợi ích của ngày này!

————————————————-

Trans + Edit: Rimo

Rimo: Mình vừa được vài người bạn chỉ cách edit sao cho hay, nên cũng thử áp dụng luôn trong chap này. Vậy, mọi người thấy chap nào ra sao ạ?

Shinigamilnteam.com