Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

43 4801

Tôi đã trở thành phụ tá trong một tiểu thuyết lãng mạn giả tưởng

(Đang ra)

Tôi đã trở thành phụ tá trong một tiểu thuyết lãng mạn giả tưởng

galaseomandeunbae (갈아서만든배)

Họ nói rằng tôi chỉ cần đi theo một người. Nhưng người đó hóa ra lại là người mạnh nhất thế giới.

1 6

Cái kết duy nhất dành cho tên Bá tước Lợn phản diện là sự hủy diệt

(Đang ra)

Cái kết duy nhất dành cho tên Bá tước Lợn phản diện là sự hủy diệt

bansukgoguma (반숙고구마)

"Đây không phải là cái kết tôi mong muốn!" Cuốn tiểu thuyết yêu thích của tôi đã được chuyển thể thành game trực tuyến. Thật như một giấc mơ thành hiện thực khi thấy những nhân vật yêu thích của mình

1 8

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

(Đang ra)

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

geulsseuneunbara (글쓰는바라)

"Im đi! Nhân danh công lý, tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu!!" . . . Này, chết tiệt! Ai đó cứu tôi với!!

1 5

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

171 4388

WN - Chương 01

♠ (góc nhìn main)

Lớp của tôi, nơi tôi sẽ dành một năm ở đây, nằm ở phía cuối tầng trệt của tòa nhà chính.Dù rằng hôm nay là một ngày nắng đẹp thì không khí vẫn khá là lạnh, điều đó khiến tôi tỉnh ngủ, Nhân tiện thì tôi được chỉ định ngồi ở góc sau cùng của lớp học.

“Erm, cô tên là Mori, chủ nhiệm mới của lớp này. Cô hi vọng rằng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ trong năm học này.”

Giáo viên nhanh chóng bước vào lớp.

Là một giáo viên nữ với tuổi đời còn trẻ

Nhưng trông cô ấy giống như mang vẻ đẹp trưởng thành của 1 người phụ nữ nhiều hơn .

Cô trông thật gợi cảm khi vừa nói vừa vén tóc ra khỏi mặt của cô ấy, và mấy thằng trong lớp tôi tỏ vẻ hài lòng khi có một giáo viên chủ nhiệm như này.Tuy nhiên khi mọi người còn đang trò chuyện rôm rả, cô ấy bảo chúng tôi giữ trật tự.

Cô sau đó bắt đầu giải thích về tài liệu học tập của nhà trường và cách các lớp nhận được nó.Tài liệu in ngoài bị cấm, và giáo viên bắt đầu giải thích tại sao lại như vậy.

Nhưng tôi vẫn cảm thấy quá chán để nghe vì mấy cái này lúc khai giảng cũng đã nói rồi, kể cả khi tôi đã là 1 cậu học sinh cấp 3 rồi.Tôi không có ý định tham dự một câu lạc bộ nào đó, nên tôi mong rằng cuộc gặp mặt này nhanh chóng kết thúc sớm để chúng tôi sớm được đi về.

Và rồi,

“……Hmm?”

Bên ngoài cửa sổ nơi tôi ngồi, tôi đã thấy một người đứng ở cạnh của sổ của tòa nhà trường học ở bên kia đường.

Có phải đó là…..cô gái mà tôi thấy ở bãi đất trống trước đó?

Hình như thời gian này là thời gian ra chơi của anh chị lớp trên thì phải?

Và cô ấy đang nhìn mình?

Tôi không thể nói chuyện ở khoảng cách này nhưng ánh mắt chúng tôi thì lại giao nhau.Trong khoảnh khắc đó, cô ấy rời khỏi cửa sổ một cách lặng lẽ và đi bộ đến một nơi nào đó.Có phải do mình bị ảo giác không nhỉ?

“…..Nhưng, cô ấy thật xinh đẹp.”

Tôi cố gắng nhỏ giọng lại để không ai có thể nghe thấy tôi nói gì.Sau đó, khi tôi đang mải nghĩ về cô gái trước đó, tôi mới nhận ra rằng lời giải thích của giáo viên đã kết thúc.

Đó là kết thúc của ngày đầu tiên nhập học.

“Hey, bạn không sống ở chỗ này phải không?”

Sau khi tan học lúc buổi sáng, học sinh bắt đầu phân tán ra một cách riêng lẻ, họ ở lại lớp để tán gẫu hoặc đăng kí vào câu lạc bộ.Tôi từ từ thu gom lại đồ đạc của mình và đứng dậy rời khỏi vị trí thì có một thanh niên ngồi cạnh tôi đã bắt chuyện với tôi.

“Hm, đúng vậy, có vấn đề gì sao?”

“Không, mình chỉ nghĩ nó dị biệt. Bạn đi tàu đến trường phải không? Nhà ga nào gần đây nhất?”

“Oh, là nhà ga Akaitohama.”

“Oh, thật tốt, nó trong thành phố này. Hey, tớ luôn muốn được đến đó.”

“Chà, thật tốt. Tên bạn là gì?”

“Oh, lỗi tớ. Tớ tên là Kaneko Taiki. Thế còn cậu?”

“Tớ tên là Tokiwa Sendai. Đó là một cái tên lạ phải không?”

“Nó tốt và ngầu mà. Được rồi, Sendai, đi thôi.”

“Yeah.”

Kaneko, người vừa tiếp cận tôi, là 1 chàng trai cao lớn với mái tóc cắt ngắn trông rất ưa nhìn.

Tôi ban đầu có chút cảnh giác với cậu ấy vì nhìn cậu ấy như kiểu cậu ấy đã có bạn gái rồi, nhưng sau khi nói chuyện, tôi thấy cậu ấy là một người tốt bụng và thân thiện, tôi nghe rằng cậu ấy đang có ý định vào câu lạc bộ bóng rổ.Cậu ấy nói rằng những người bạn thân thiết cậu ấy hồi cấp 2 giờ đây đang học ở những lớp khác nhau, nên cậu ấy muốn kết bạn với tôi.

“Nhưng thật đau đầu khi phải đổi giày mỗi lần khi cậu đi đến trường. Nếu như cậu ở trong câu lạc bộ bóng rổ, cậu phải mang theo giày dép và đồ đạc, vì vậy nên có rất nhiều hành lý”

“Chà, tớ ước họ sẽ cho phép dùng giày, nhưng nó nhanh bẩn quá.”

“Oh, ý tớ là, tủ giày của Sendai ở đâu? À, ở ngay cạnh tủ của tớ”

“Đúng vậy. Chúng ta ở cùng dãy mà……cái gì đây?

Tủ giày của chúng tôi tình cờ nằm ngay cạnh nhau, nên tôi đã mở nắp tủ giày ra với sự thích thú.

Có cái gì đó ở bên trong này.

………Một phong thư?

“Là 1 phong thư có thư ở bên trong?”

“Hey, hey, một lá thư tình ở trong đây ngay từ đầu luôn sao?Sendai, cậu hẳn phải nổi tiếng lắm đấy.”

“Không, đừng ngộ nhận chỉ vì vẻ ngoài của nó vậy chứ. Nhưng liệu mình nên mở bức thư ra nhỉ?”

“Nên. Hey, hey, điều này thật thú vị.”

“Đừng háo hức vậy chứ. Erm…….hm, nó viết cái gì vậy.”

I mở phong thư ra và lấy tờ giấy ra.

[Hãy quay lại nhà đa năng.]

Đó là nội dung trong bức thư.

“Hey, hey, hey, đây chắc chắn là thư tình phải không? Tớ chắc chắn luôn nét chữ này chắc chắn là của một đứa con gái. Và hẹn cậu ở chỗ đấy, phải chăng cô ấy sẽ thổ lộ tình cảm của mình cho cậu ?”

“Bình-bình tĩnh thôi, Kaneko. Ý tớ là bức thư không đề tên người gửi và nội dung thư thì không đề thời gian gặp mặt nên tớ chịu, cậu nghĩ sao?”

“Thì chắc chắn rồi. Nhưng bây giờ là lúc tan học mà phải không? Nếu như cậu đi ngay bây giờ, cậu sẽ rất là bất ngờ khi thấy được một cô gái dễ thương đang đứng một mình để đợi cậu đó.”

“Đúng là một nước đi thiên tài. Nhưng…chà nếu thật sự có một ai đó đang đợi tớ, thì tớ sẽ đi kiểm tra xem.”

“Cậu mong đợi điều đó à?”

“Không, tớ không. Chà, nếu người gửi thực sự là một cô gái, tớ nghĩ điều đó thật là tốt khi có một người con gái giản dị như này.”

“Thôi thì đi đi. Chỉ là đừng sốc khi ở đấy không có ai nhé.”

“Okay, okay, tớ sẽ đến đấy mà không mong chờ gì cả.”

Tôi không hề nhớ là mình tự dưng nổi tiếng như vậy, kể cả vào hồi cấp 2, mặc dù tôi cũng có khá nhiều bạn tốt biết đến tôi chỉ vì cái tên độc lạ của tôi, Tokiwa Sendai.

Tôi chỉ là một chàng trai tốt.

Trông tôi rất là bình thường nữa.

Tôi chưa bao giờ để ý về kiểu tóc của mình, nên tóc tôi rất bù xù và phần mái thì dài nên nó bị xõa xuống.

Tôi cũng không có cao, và thể chất của tôi cũng không được tốt như những người khác.

Tôi không phải kiểu người thích chơi thể thao và tôi cũng chả phải dạng thông minh gì.

Tôi thật sự không quá kì vọng vào việc này.

Vì vậy, chỉ có thế là do tim tôi trở nên loạn cào cào 1 cách tự nhiên trước sự kiện không hề được báo trước xảy đến với tôi vào ngày đầu tiên nhập học này.Tôi đang thắc mắc rằng liệu thực sự có một cuộc gặp gỡ định mệnh đang chờ đợi tôi trong nhiều phút, vì vậy tôi nên quay lại chỗ nhà đa năng.

♥  (góc nhìn nhà gái)

“……Mình tự hỏi rằng nếu anh ấy đến đây...”

Một mình tôi đang chờ đợi anh ấy ở phía sau nhà đa năng.

Sau khi thấy anh ấy đang ngồi bên cửa sổ, Tôi đi đến lớp đó và biết được rằng anh ấy đúng thật là học sinh mới.Tôi đã thấy danh sách chỉ định chỗ ngồi vẫn còn đang dán ở trên bảng tin, và biết được rằng tên anh ấy Tokiwa kun.

Tôi sau đó đã bí mật nhét bức thư vào trong tủ giày của anh ấy.

Tôi không có đủ dũng khí để nói chuyện trực tiếp với anh ấy.

Nhưng nếu anh ấy tới…….

“Ah, tôi tự hỏi……. hình như anh ấy đang ở cùng với ai đó?”

Tôi đứng dậy, trái tim tôi loạn nhịp cùng tiếng bước chân và sự xuất hiện của nhiều người.Rõ ràng là có nhiều hơn một người đang tiến vào đây.Tôi vô thức núp đằng sau cầu thang.

“Hm, cô ấy không có ở đây. Tất cả chỉ là trò đùa à?”

“…..Không có ai ở đây cả”

“Hey, hey, Sendai, đừng có bị sốc đấy.”

“Tớ-tớ không. Nhưng mà này, ai là người viết bức thư và mục đích là gì?”

“Nó chỉ là một trò đùa thôi.”

“Hmm, tớ thắc mắc rằng nếu thật sự có một người viết bức thư này với chữ viết đẹp như vậy chỉ để làm trò con bò thì đó là 1 nước đi sai lầm.”

“Vì điều đó quá tốt để có thể là sự thật, phải không?”

“Ư-ừ đúng thế. Thật thế, tớ cảm thấy thích những người có chữ viết đẹp vì họ khi ấy cũng sẽ có một trái tim đẹp, vì vậy nên tớ mới tò mò mà đi đến đây.”

“Hmm, cậu dễ dàng đổ chỉ vì chữ viết của cô ấy luôn sao. Sendai, cậu đơn giản thật đấy.”

“Thôi dẹp đi. Nhưng tớ không muốn cậu phải đợi tớ, nên bây giờ đi tới nhà ga thôi.”

“Phải đó. Mà buồn nhỉ.”

“Sau tất cả tớ chả buồn phiền gì cả.”

Tôi đang liếc nhìn họ đang nói chuyện với nhau ở trước cầu thang và toàn thân tôi lại trở nên nóng ran.

Tokiwa kun đang ở đây .

Anh ấy đã xem bức thư và đã đến đây.

Nhưng tôi quá lo lắng khi muốn lộ mặt.

Và tôi không chắc rằng liệu tôi có đủ khả năng để đứng trước mặt anh ấy không.

…..Tôi chỉ có thể nhìn anh ấy từ trong bóng tôi như thế này thôi.

Mình thật hạnh phúc.

Mình muốn được dõi theo anh ấy cả đời.

“……Ah.”

Tôi muốn ở lại đây và ngắm anh ấy vĩnh viễn, nhưng anh ấy đã bỏ đi cùng người bạn.

Tôi đã nghĩ mình phải gọi anh ấy quay lại, nhưng chân không phản hồi.

Toàn thân tôi trơ nên nóng ran và tôi không thể nghĩ được bất cứ điều gì nữa.

Bên cạnh đấy,

“Chữ viết của mình thì đẹp. Anh ấy bảo anh ấy thích người có chữ viết đẹp…..chả lẽ anh ấy thích mình?”

Khi tôi nhớ lại những lời mà Tokiwa kun nói trước đó, cơ thể tôi nóng lên như kiểu bị thiêu sống bởi một ngọn lửa nào đó.

Mồ hôi đổ xuống từ cổ tôi.

Cơ thể tôi trở nên ướt át.

“……Em cũng…cũng thích anh nữa. Đây chính là sự tương đồng.”

Tôi nhìn vào bóng lưng anh ấy đang xa dần…xa dần...

Tôi nuốt nước bọt.