Đó là nơi những cồn cát nhấp nhô, tuần tự nối đuôi nhau tưởng chừng như vô tận.
Ánh chiều tà tỏa ra ánh sáng phức tạp, toàn bộ bầu trời sáng rọi như một cầu vồng khổng lồ.
Bảy sắc cầu vồng được hòa lẫn cùng với ánh vàng kim và soi sáng xuống những cồn cát.
Trong ánh nắng vàng kim, Ouja và Zolda đang chiến đấu cách đó khoảng năm mét.
Takeshi lè lưỡi dài ra từ trong mặt nạ của Ouja. Đầu lưỡi của gã ướt đẫm máu từ những người đã bị sát hại trước đó.
Zolda bắt đầu di chuyển trước.
Anh xông thẳng về phía Ouja và dùng Magnuvisor bắn ra từng viên đạn một.
Ouja nhẹ nhàng thả lỏng cơ thể và tránh đạn.
Chân phải gã kéo lê xuống, sau đó tung một cú đá vòng và tấn công vào bụng của Zolda.
(Mày là ai hả?)
Ouja trừng mắt vào Zolda. Đó không phải là Zolda như mọi khi. Di chuyển quá chậm chạp.
Zolda liều lĩnh bám vào hông của Ouja.
Sức lực rất là mạnh, nhưng chỉ có vậy. Cùng một Rider nhưng phong cách chiến đấu đã hoàn toàn khác trước.
Sức mạnh của Zolda suy cho cùng là nằm ở những viên đạn tầm xa. Giáp có dày đến đâu đi nữa thì khi cận chiến cũng bất lợi vì sẽ khiến việc di chuyển chậm chạp.
Tuy nhiên, sức lực siêu phàm của Zolda đã khiến Ouja ngạc nhiên. Anh vòng tay quanh người Ouja và siết chặt sống lưng của hắn giống như đòn sabaori trong môn sumo.
Ouja nắm chặt thanh kiếm mũi khoan Venosaber bằng tay trái và chém xuống lưng Zolda.
Áo giáp của Zolda đẩy lùi mũi kiếm.
Liệu Zolda đã bẻ gãy xương sống của Ouja? Hay Ouja đã phá nát áo giáp của Zolda? Phân thắng bại sẽ được quyết định bởi một trong hai đòn trên.
Ouja bình tĩnh như chẳng có gì đau đớn. Cho dù có một vết nứt ở xương sống thì gã cũng không hề hấn gì.
Tuy nhiên hắn đã nhắm vào một vị trí trên lưng của Zolda và liên tục vung Venosaber vào đó.
Vô số nhát kiếm đã phá hủy áo giáp của Zolda. Venosaber cắm sâu vào cơ thể Zolda đến tận gốc.
Ouja đập vỡ mặt nạ của Zolda, và nó rơi xuống dưới đống cát.
Khuôn mặt của Goro cùng với đôi môi rỉ máu đang dần trở nên méo mó.
(Sensei.......!)
Goro hét lên và dang tay về phía bầu trời cầu vồng.
☆
Ngồi trên chiếc ghế sofa trước lò sưởi, Kitaoka Shuichi quay lại và nhìn vào gương.
Từ phía bên kia tấm gương ở trên tường, hình như có như ai đó đang gọi anh.
Shuichi nghĩ rằng mình chỉ đang tưởng tượng. Gương biết nói à? Anh thì thầm rồi nhanh chóng mất hứng, sau đó mút những ngón tay.
Shuichi đã mút ngón tay suốt thời gian đó.
Anh cứ ngỡ rằng mình đang liếm thanh kẹo chitose. Một hương vị ngọt ngào thực sự đang lan tỏa trong miệng.
Shuichi rất phấn khích khi cuối cùng cũng tìm thấy chiếc kẹo chitose mà anh đã tìm kiếm bấy lâu nay.
Vào ngày lễ Bảy-Năm-Ba, mẹ đã giấu kẹo Chitose mà khó khăn lắm anh mới mua được vì nghĩ rằng nó sẽ gây sâu răng. Thanh kẹo đó đang ở ngay trước mặt.
Shuichi đưa từng ngón tay một của cả hai bàn tay vào miệng.
Nước dãi đang chảy ra.
Khi thọc sâu những ngón tay vào cổ họng, anh ho dữ dội và ngạc nhiên khi thấy nước dãi chảy xuống người mình nhiều như thế nào.
Sự ấm áp đó thật là dễ chịu.
Nước dãi cứ từ từ chảy ra, Shuichi thanh thản nhắm mắt lại.
☆
Khi cơ thể của Goro tan biến, Femme dang rộng đôi cánh trắng tinh và đáp xuống cồn cát.
Miho biết rằng khi cảnh sát vũ trang xông vào, họ đã không thể tìm thấy Asakura Takeshi.
Cô nhận ra mánh khóe này ngay lập tức. Lợi dụng việc là một Kamen Rider, Takeshi đã nhiều lần phạm tội. Gã không thể bị bắt nếu lẩn trốn vào Thế Giới Gương.
(Chỉ mình ngươi là không thể tha thứ được!)
Trong suy nghĩ của Miho, những người bị giết ở cửa hàng tiện lợi đã gợi nhớ đến cha mẹ cô.
Cha mẹ Miho đã bị Asakura Takeshi sát hại trong một chuyến du lịch. Đó là chuyến du lịch mà Miho đã tiết kiệm tiền từ công việc làm thêm của mình, cô tặng họ như một món quà.
Takeshi bất ngờ nhảy vào chiếc xe đang dừng đèn đỏ mà cha cô đang lái, gã đập vỡ kính chắn gió và tàn sát cha mẹ cô dù chẳng có một lý do nào.
(Ngươi không phải là người!)
Femme cầm vũ khí dạng cây kích Wingslasher ở phía dưới.
(Tại sao ngươi lại giết người? Tại sao lại giết cha mẹ ta?)
(Hả? Vì lũ người đó quá thối, càng giết chúng lại càng hôi thối thêm. Nhưng càng có mùi thối thì thứ mùi đó sẽ giảm bớt đi.)
Ouja bắt đầu bẻ cổ và những ngón tay.
(Ngươi điên rồi! Chết đi!)
Đón nhận tàn dư của ánh hoàng hôn, Ouja và Femme tỏa ra ánh vàng kim trên đỉnh những đụn cát vàng.
Femme đá tung bụi cát vàng và lao về phía trước.
Cây Wingslasher ở phía dưới đang nhắm vào phần dưới ngực của Ouja.
Ouja giẫm lên Wingslasher và ngăn Femme lại trước khi cô tung ra đòn tấn công của mình.
Chỉ trong giây lát, Femme mất thăng bằng nhưng cô nhanh chóng kiểm soát được, rồi sau đó cô vung cây kích lên.
Cây kích nhắm vào mặt Ouja, rồi cắt đôi bầu trời với một tiếng xoẹt.
Femme bắt đầu nhìn xung quanh.
Cơ thể của Ouja bỗng biến mất như một ảo ảnh.
Chỉ còn lại cái bóng đổ dài trên những cồn cát mênh mông.
Chợt có thứ gì đó nắm lấy mắt cá chân của cô.
Ouja đang vùng vẫy bên dưới cát. Hắn nắm lấy gót chân Femme và kéo cô theo.
Femme nhanh chóng bị nhấn chìm xuống cát đang ngập đến thân.
Nửa thân dưới của Femme bị vướng vào cơ thể Ouja.
Những tia nắng cuối cùng của hoàng hôn sắp biến mất.
Màu sắc lần lượt mờ dần khỏi bầu trời cầu vồng.
Ouja thò đầu ra khỏi cát, gã cố vươn cao hơn nữa và cắn vào cánh của Femme.
Máu tươi và lông vũ bắn tung tóe khắp xung quanh.
Ouja xé toạc chiếc cánh, gã nhảy ra khỏi cát và ném nó lên bầu trời.
Femme nghiến chặt hàm răng và cố kiềm chế tiếng hét của mình.
Gì thế này, cô tự nhủ với bản thân. Cô chẳng còn có thể bay được nữa.
Mình vẫn có thể chiến đấu mà.
Chiếc cánh bay trên cao và rơi vút xuống cùng một tiếng uỵch, Ouja nhắm vào Femme vẫn đang bị chôn vùi trong cát, và vung thanh Venosaber về phía cô.
Khoảnh khắc tiếp theo, Dragsaber đã bật ngược lại thanh Venosaber đang vụt xuống.
(Em có sao không, Miho!)
Ryuki nói.
(M-muộn quá đó, Shinji!)
Ryuki tung nắm đấm vào mặt Ouja và giải cứu Femme từ trong cát.
Muộn là do em đó, tự dưng lại biến mất đi. Anh đã đi tìm em lâu lắm rồi. Shinji cố kiềm chế mình khi nói những lời đó ra. Máu chảy ra từ lưng Femme, cô đã mất đi đôi cánh của mình.
(Có chắc là em ổn không? Chảy nhiều máu quá!)
Đừng lo, có mỗi thế này thì em chưa chết được đâu. Femme đáp.
Ouja lặng lẽ nhảy ra phía sau Ryuki đang buồn bã.
Gã dồn hết sức lực lên Venosaber và chém xuống về phía sau đầu của Ryuki.
(Đừng có mất cảnh giác! Kido!)
Chính Knight đã cứu Ryuki.
Knight xòe áo choàng như đôi cánh dơi ra, chắn tầm nhìn của Ouja lại.
(Chậc!)
Ouja bị chiếc áo choàng đẩy lùi và ngã khuỵu xuống cát.
(Ren!)
Ryuki quay sang đối mặt với Knight.
Ren bất ngờ trước hành động của bản thân. Khoảnh khắc anh xông vào Thế Giới Gương là khi chứng kiến Ouja lao về phía Ryuki, anh đã ngay lập tức can thiệp.
Không, Ren nói với chính mình. Mình không hề cứu tên đó, mình cần sức mạnh của tên đó để đánh bại Asakura Takeshi.
(Kido! Đến lúc rồi! Mau hợp sức để đánh bại Asakura.)
(Được!)
Đó là những gì Shinji muốn.
Anh không còn ngần ngại đánh bại Asakura Takeshi. Cuối cùng Shinji đã hiểu ra sự ngây thơ của chính mình khi cố gắng thuyết phục Takeshi từ bỏ chiến đấu.
Đó là lỗi của mình, anh nghĩ. Nhiều người đã bị giết hại, Miho thì bị thương nặng.
Đó là bởi vì mình đã không đánh bại hắn.
Ryuki cầm thanh Dragsaber, Knight chậm dãi quay về phía Ouja cùng với vũ khí dạng cây giáo, Winglancer.
Ouja lắc cổ và bẻ các đốt ngón tay.
Đôi cánh bị xé toạc của Femme đang run rẩy ở giữa.
Femme quan sát trận chiến trong khi chịu đựng vết thương đau đớn. Giờ đây cô không thể làm bất cứ điều gì.
Ouja bắt đầu di chuyển trước. Gã vung thanh Venosaber tấn công Ryuki và Knight với chuyển động của một con thú.
Trước đòn tấn công khó lường đó, Ryuki và Knight lùi lại.
Thối quá...... Thối chết đi được......
Những suy nghĩ trong câu lẩm bẩm của Takeshi được truyền đến Ryuki và Knight.
Đã từ rất lâu rồi, người mẹ trẻ của Takeshi đã sinh ra gã ở dưới tận cùng nhà vệ sinh. Takeshi vẫn đang ở trong không gian hôi thối đó. Gã leo lên bể chứa rác và hướng đến lối ra, nhưng ngay lập tức trượt về chỗ cũ. Vì vậy, gã chiến đấu. Vì vậy, gã không còn cách nào ngoài việc giết chóc.
Winglancer của Knight đã xuyên thủng mạn sườn của Ouja.
Ouja lấy máu của chính mình rồi bôi lên mặt. Mặt nạ của Ouja đã được nhuộm một màu đỏ thẫm.
(Venosnaker!)
Gã gọi tên Monster giao kèo lên, Ouja chuẩn bị đòn kết liễu đặc biệt của chính mình.
(Dragreder!)
Ryuki cũng đáp trả Ouja bằng tư thế của đòn kết liễu.
Một con mãng xà màu tím và một con rồng đỏ xuất hiện.
Venosnaker và Dragreder gầm lên đe dọa lẫn nhau.
Hai con Monster đập đầu vào nhau, lắc đuôi để hất văng con kia và vùng vẫy cơ thể khi chúng lượn quanh bầu trời.
Ryuki và Ouja cùng nhảy lên.
Venosnaker phun ra nọc độc, Dragreder khạc ra lửa.
Ouja lướt trên dòng nọc độc, Ryuki lướt trên ngọn lửa bùng cháy.
Đạt được tốc độ tương đương nhau, cả hai đều tung ra một cú đá chí mạng.
Cùng lúc đó, nọc độc của Venosnaker bắn xuống Femme, cô vẫn đang cúi mình. Knight ngay lập tức lao đến để bảo vệ Femme.
Ngay sau đó, cú đá của Ryuki và Ouja va chạm trực diện nhau.
Những nguồn năng lượng đầy bạo lực đâm vào nhau, một vụ nổ khổng lồ chói sáng dữ dội giống như một siêu tân tinh.
Ngọn lửa tan biến và tầm nhìn dần dần trở lại.
Người đã ngã xuống là Ryuki.
(Kido!)
(Shinji!)
Khi Ren và Miho hét lên, Ouja từ từ tiếp cận Ryuki.
(Miho!)
Ryuki ngẩng đầu và hét lên.
(Kết thúc hắn đi!)
Shinji biết rằng mình đã thắng. Cú đá của anh đã trúng Ouja sớm hơn vài giây. Cú đá của Ouja chỉ sượt qua mặt Ryuki.
Tấm giáp ngực của Ouja nứt vỡ thành hình thánh giá, máu tươi bắn ra tung tóe.
Venosaber rơi khỏi tay gã và nằm xuống cát.
(Blancwing!)
Femme bật dậy và hét tên của Monster giao ước.
Một con quái điểu màu bạc xuất hiện và nó dang rộng đôi cánh.
Tiếng vỗ cánh tạo ra một luồng gió lốc thổi bay cơ thể Ouja.
Wingslasher của Femme chém đứt Ouja đang bị thổi bay đến.
Chiếc mặt nạ của Ouja rơi xuống cát.
Asakura Takeshi bật cười khi nhìn lên trời.
Trăng tròn đang lơ lửng trên khoảng không kia.
Vậy đó là lối ra, Takeshi nghĩ trong đầu.
Takeshi với lấy và bóp cổ Femme bằng cả hai tay.
Gã cảm thấy như đó một sợi dây cứu cánh. Nếu bám lấy cái cổ này và leo lên trăng tròn kia, một thế giới mới chắc chắn sẽ mở ra.
Khuôn mặt, cơ thể của Takeshi dần tan biến.
Cuối cùng, chỉ còn lại đôi tay nắm lấy cổ Femme, rồi chúng cũng biến mất theo.
Trước khi nhận ra điều đó, bầu trời bừng sáng lên cùng những vì tinh tú, vô số chòm sao và tinh vân đan xen vào nhau, chúng đều rơi xuống một cách điên rồ.
Khi Miho trở về thế giới thực, cô đã ôm lấy Shinji và hôn anh.
"Gì vậy, tự nhiên lại… "
Shinji giật mình và buông tay. Miho vẫn không biết phải làm gì như mọi khi.
"Răng của anh có rong biển kìa, em mới gỡ nó ra đó."
Nghe vậy Shinji liền nhớ lại bữa ăn okonomiyaki với Miho chỉ mới lúc nãy. Cảm giác như hàng giờ đã trôi qua kể từ lúc đó, nhưng thực ra mới chỉ có hai mươi phút.
"Quan trọng hơn là em có sao không? Cho anh xem vết thương chút đi."
"Đừng lo mà. Đi ị tầm một hai lần là hết thôi."
Đôi cánh đẫm máu bị xé toạc và run rẩy trên mặt đất chợt xuất hiện trong đầu của Shinji.
"Cơ thể của Femme mạnh mẽ hơn là anh nghĩ đó. Nên em không sao đâu."
"Thật sao? Đừng cố chịu đựng mà."
"Thật đó. Từ bé đến giờ em chưa từng làm điều gì vô nghĩa như thế đâu nha."
Anh hiểu rồi, Shinji nghĩ. Nếu là Miho thì chắc chắn sẽ như vậy thôi.
"Em tệ lắm đó biết không? Em đã tự ý chiến đấu một mình." Shinji ngồi xuống chiếc ghế dài bên đường và trách móc Miho lần nữa.
"Thậm chí em còn nói rằng sẽ từ bỏ việc làm Rider mà."
"Em sẽ dừng lại, lần này là thật đấy. Asakura cũng đã bị đánh bại rồi mà. Em không còn gì luyến tiếc nữa. Shinji cũng sẽ từ bỏ cùng em nhé."
"........."
Anh không thể nói được gì sau khi nghe điều đó.
"......Anh....."
"Không sao. Đừng cố quá mà. Em hiểu rồi."
Miho tựa đầu vào vai Shinji.
"Nếu dừng lại bây giờ thì anh sẽ bị coi kẻ chạy trốn mất, em biết mà. Shinji, cứ làm bất cứ điều gì anh muốn đi. Em sẽ đợi anh."
Miho trao cho Shinji một biểu tượng có hình con thiên nga.
"Làm những gì anh muốn đi. Em sẽ chờ anh mà."
Cô nhắc lại lần nữa. “Em hy vọng Shinji sẽ trở lại với một câu trả lời thấu đáo.”
Sau khi chứng kiến cái gật đầu mạnh mẽ của Shinji, Miho đứng dậy và nói rằng đã đến lúc cô phải về nhà.
Để anh đưa em về nhé. Shinji hỏi. Không sao đâu. Cô mỉm cười đáp lại.
Sau cùng, Miho buộc lại dây giày cho Shinji.
Tạm biệt. Cô vẫy tay chào và bắt đầu bước đi.
Nè
Cô dừng lại lần nữa và nói.
Sao vậy?
Một ngày nào đó hãy đưa em đến thăm quê nơi Shinji được sinh ra nha.
Ừ, anh sẽ đưa em đi. Shinji nói.
Được đấy chứ, Shinji nghĩ. Dù cho vườn táo không còn nữa, dù cho người ta có bỏ rơi, dù cho giờ đây chỉ còn là một đống đổ nát không người ở, thì điều đó cũng không sao hết.
Mình muốn cho Miho thấy quê hương của mình.
"Anh sẽ đưa em đi!"
Shinji hét lên một lần nữa sau lưng Miho về phía xa.
Sau khi từ biệt Shinji, Miho liền bắt một chiếc taxi.
Cô nói rằng hãy ra biển.
Cô cần phải đi đến một nơi không ai có thể tìm thấy mình.
Cô không muốn Shinji biết về cái chết của mình.
Máu tràn ra từ vết thương trên lưng rồi chảy xuống gấu quần jean, sau đó làm lấm lem chỗ ngồi.
Cô ra khỏi xe và đi bộ dọc theo bờ biển.
Nụ cười của Shinji hiện lên trong tâm trí Miho, cô khẽ mỉm cười.
Giờ thì…
Cô thì thầm như vậy và ngước nhìn về phía chân trời.
Đến lúc chết rồi nhỉ?
Miho nhấn chìm cơ thể mình sâu trong làn nước.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage