Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

44 4802

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

172 4390

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

(Đang ra)

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

sujeongyojeong (수정요정)

Tôi đã phục vụ cho nữ phản diện này suốt mười ba năm, và giờ đây cô ấy đã sụp đổ.

5 29

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

252 6476

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

21 175

Quyển II: Cuồng Vương Ain - Chương 92 - Hồi sinh

Ta biết chuyện này rất khó.

Nhưng Ngài là Thần Linh đại nhân mà.

Trong đôi mắt to màu xanh lục bảo lấp lánh của Phynia lộ ra một vẻ mặt như vậy.

Thoth thấy vậy không khỏi phiền não xoa đầu, giờ Ngài chỉ muốn xuyên không về quá khứ, cho bản thân mình một năm trước đã ban Thần Ân cho Phynia một cái tát—ngươi rảnh rỗi không có việc gì làm sao? Tại sao lại phải quen biết cái đồ phiền phức này!?

Nhưng phàn nàn thì phàn nàn, trong lòng Thoth hiểu rằng, cùng với sự gia tăng sức mạnh mà Phynia có thể sử dụng ở phàm giới, tầm quan trọng của nàng đối với kế hoạch tương lai của Ngài cũng ngày càng lớn. Để tránh mình trong sự kiện tương lai đó mà lật thuyền trong mương, Ngài phải tăng cường mối liên hệ của mình và Phynia.

Còn về phía Thần An Nghỉ Thanatos… tạm thời cứ đắc tội một chút vậy.

Cùng lắm thì đến lúc đó, bảo Phynia đừng nói ra tên của mình.

Sau khi cân nhắc một lúc về lợi và hại, Thoth lại ngẩng đầu nhìn Phynia, từ từ mở miệng.

“Phương pháp hồi sinh người chết… ta có.”

“Thật à!? Vậy thì tốt quá!”

Phynia không khỏi kinh ngạc mở to mắt.

Tuy nhiên, chưa kịp để nàng vui mừng quá lâu, Thoth đã đưa tay ra ngăn lời nàng.

“Đừng vội mừng. Phương pháp hồi sinh người chết tuy có, thế nhưng, phương pháp này cũng chỉ là về mặt lý thuyết mà thôi, có thành công được hay không còn chưa chắc… ngươi cứ nói cho ta nghe trước, người ngươi muốn hồi sinh rốt cuộc là ai, và tại sao ngươi lại muốn tìm cách hồi sinh ông ta?”

Nghe vậy, Phynia vô thức do dự một chút.

Dù sao thì chuyện này còn liên quan đến một âm mưu lớn có liên quan tới Albert… nhưng nhớ lại sự chăm sóc nhiều lần của Thoth đối với mình từ trước đến nay, nàng vẫn quyết định nói cho Ngài biết âm mưu liên quan đến ma tộc.

“Người tôi muốn hồi sinh là cựu Hoàng Đế của Thần Thánh Quốc Lothiris, Ursel, còn tại sao lại muốn hồi sinh ông ấy…” Phynia kể hết cho Thoth nghe về giao dịch giữa Albert và ma tộc trong hang động dưới lòng đất.

Sau khi nghe xong, Thoth không khỏi nhướng mày.

“Ngươi nói là… bạn trai của ngươi… có cấu kết với ma tộc?”

“Ừm…”

“Ngu xuẩn!”

Khuôn mặt vốn đang mỉm cười của Thoth đột nhiên trở nên ngưng trọng, lớn tiếng quát mắng Phynia.

“Chuyện tranh giành quyền lực giữa hoàng gia gì đó không liên quan đến ta, nhưng tên Albert đó lại dám vì đấu tranh hoàng gia mà đi chọc giận ma tộc… hắn không biết việc chống lại ma tộc là nguồn gốc của hai chữ Thần Thánh trong Thần Thánh Quốc Lothiris!? 

Hắn không biết việc chống lại ma tộc là sự đồng thuận từ trước đến nay của Chư Thần? Giữa các Chư Thần đã đánh giết bao nhiêu năm, cũng không kẻ nào dám phạm huý đi cấu kết với ác quỷ, vậy mà tên Albert kia lại dám dễ dàng đi cấu kết với ma tộc!?”

Nghe tiếng quát mắng của Thoth, Phynia sợ hãi rụt cổ lại.

“Tốc độ thay đổi của loài người vẫn là quá nhanh, mới qua chưa đầy một ngàn năm đã quên đi mối đe dọa của Ác Quỷ năm xưa.” Thoth cúi đầu thở dài một tiếng, rồi ngẩng mắt nhìn Phynia: 

“Còn ngươi thì sao? Tại sao lúc đó ngươi lại không ngăn cản hắn? Quyết định của tên Albert đó chắc là không phù hợp với quan niệm của ngươi thì phải? Nếu không ngươi cũng sẽ không đến tìm ta để tìm cách hồi sinh Ursel đó.”

Phynia lúng túng cười.

“Ờ… lúc đó tôi bị kẻ địch đánh ngất, còn vì thế mà mất trí nhớ… chuyện này chắc Ngài không biết nhỉ? Lý do nửa năm qua tôi không liên lạc với Ngài là vì—”

“Chuyện ngươi mất trí nhớ ta biết.”

“A?” Vẻ mặt của Phynia lập tức kinh hãi: “Ngài nhìn trộm ta!?”

“Không có!” Thoth bực bội: “Lúc đó ngươi đang cầu nguyện với Nữ Thần Tinh Linh Atina, bị ta cảm nhận được, rồi ta mới chú ý đến tình hình của ngươi một chút, mới biết được chuyện ngươi mất trí nhớ.”

Vẻ mặt của Phynia có chút kinh ngạc: “Bá đạo… lợi hại như vậy sao? Ngay cả việc tôi cầu nguyện với Thần Linh khác mà Ngài cũng cảm nhận được?”

“Đừng tưởng ta không biết ngươi muốn nói gì.” Thoth khẽ liếc nhìn Phynia: “Mối liên hệ giữa Thần Linh và tín đồ vô cùng chặt chẽ, đặc biệt là trong những chuyện liên quan đến tín ngưỡng như thế này.”

“Nhưng… tôi dường như không hề tín ngưỡng Miện Hạ ngài mà?”

“Trong tình hình trên người ngươi có Thần Ân, việc ngươi có tín ngưỡng ta hay không là do ta quyết định, chứ không phải ngươi.”

“Ồ…”

Phynia gật đầu.

“Nói về chuyện chính đi.” Thấy chủ đề của hai người dường như có dấu hiệu lạc đề, Thoth lập tức mở miệng kéo nó lại:

“Chuyện Albert cấu kết với ma tộc, ta tạm thời không quản đến hắn. Nhưng Phynia ngươi phải nhớ, ma tộc, ác ma, ác quỷ, ba loại này đối với đại lục Yieta có sức phá hoại không thể lường được, và sau lưng chúng còn có sự tồn tại đáng sợ hơn. Hy vọng tên Albert đó sau khi trở thành Hoàng Đế của Lothiris có thể xử lý được ma tộc, nếu không hắn khó thoát khỏi cái chết.”

“…Tôi biết rồi.”

Phynia với vẻ mặt ngưng trọng gật đầu.

Xem ra quyết định lúc đầu của Albert dường như đã gây ra một phiền phức lớn.

Thoth lại nói: “Ta đã biết ngươi làm như vậy là muốn bù đắp sai lầm do Albert gây ra. Nhưng ngươi có từng nghĩ, những người chịu nạn vì chuyện này, còn nhiều hơn chỉ một mình Hoàng Đế Ursel đó không?”

“Ý của Ngài là…”

“Tân Hoàng Đế Ain, con trai của hắn, và vô số người dân thường đã chết dưới tay Ain, đều là vì Albert mà chịu nạn thì sao? Nếu lúc đó Albert nói cho Ursel biết chuyện của ma tộc, thì Ain hoàn toàn không đến mức trở nên điên cuồng như vậy.”

“…”

Phynia im lặng.

Bởi vì nàng biết, nếu không xem xét đến chuyện kiếp trước, những lời này của Thoth là sự thật.

Có quá nhiều người đã chết vì tham vọng ích kỷ của Albert.

Dù cho sau này Albert có trở thành một minh quân lỗi lạc đến đâu, có nỗ lực bù đắp thế nào thì cũng là vô ích.

Bởi vì những người này đã chết, hơn nữa còn là chết oan uổng, họ sẽ chẳng vì việc Albert tương lai cai trị Lothiris tốt đẹp, mà cảm thấy cái chết của mình mang ý nghĩa.

Điều đó đã quá khó cho họ rồi — một người chưa từng trải qua chuyện gì đã đột ngột chết đi, thử hỏi lấy đâu ra phẩm chất đạo đức cao cả để tự an ủi rằng cái chết của mình còn mang ý nghĩa?”

Mình phải đưa những người này trở về!

Sau khi im lặng một lúc, Phynia như đã hạ quyết tâm, lại một lần nữa nói với Thoth: “Tôi sẽ xử lý tốt chuyện này.”

“Ngươi định xử lý chuyện này thế nào?”

“Hồi sinh tất cả bọn họ, giống như hồi sinh Hoàng Đế Ursel vậy.”

“Hồi sinh tất cả?” Lông mày của Thoth nhíu lại: “Ngươi có hiểu việc hồi sinh một người, và hồi sinh cả một đám người, đối với xã hội có tác động hoàn toàn khác nhau không?”

“Tôi hiểu.”

“Vậy ngươi có biết nếu dám làm như vậy, Thần An Nghỉ Thanatos chắc chắn sẽ không đội trời chung với ngươi, ngươi có quyết tâm chọc giận một vị Thần hùng mạnh như vậy không?”

“Tôi có.”

“Vậy ta lại nói cho ngươi biết một chuyện, phương pháp ta đưa cho ngươi sẽ vô cùng nguy hiểm, mang theo nhiều người như vậy gần như không thể thành công, ngươi không sợ sao?”

“Tôi khá sợ…” Phynia bất đắc dĩ cười cười: “Nhưng tôi phải vãn hồi sai lầm mà Albert đã phạm phải.”

“Sai lầm mà hắn đã phạm thì có quan hệ gì với ngươi?”

“Tôi và anh ấy không phân biệt đôi bên.”

“Đây quả thực là một tình cảm đáng ghen tị.” Thoth nhún vai, nhưng trên mặt lại không hề lộ ra chút ghen tị nào: “Nếu đã như vậy, thì ta sẽ nói cho ngươi biết phương pháp hồi sinh những người đó.”

“Tôi nên làm thế nào?” Phynia kìm nén sự phấn khích hỏi.

“Rất đơn giản.” Từng ngón tay của Thoth giơ lên: “Đầu tiên, đến vương quốc của người chết cướp lấy linh hồn của những người đó, sau đó chuẩn bị một thi thể mới còn nguyên vẹn cho những linh hồn này, cuối cùng thi triển thuật hồi sinh cho mỗi người họ, để họ hồi sinh trong một cơ thể mới.”

“…”

Phynia nghe vậy chỉ biết im lặng.

Nói thế nào nhỉ… mấy lời này có quá nhiều điểm đáng nghi.

Chẳng trách trước đó lại nói với nàng là vô cùng nguy hiểm. Trực tiếp xông vào nhà của Tử Thần cướp người, thử hỏi liệu có nguy hiểm không?

Suy nghĩ một lúc, Phynia lại hỏi.

“Những linh hồn đã chết đó sẽ không chuyển thế sao?”

“Sẽ, nhưng sẽ không chuyển thế ngay lập tức.” Thoth trả lời: “Nếu Thần Quốc của Thanatos được gọi là vương quốc của người chết, thì điều đó có nghĩa là linh hồn của người thường sau khi chết đi, sẽ ở lại trong Vương quốc của người chết sống một thời gian. Thông thường mà nói, khoảng thời gian này là khoảng mười năm, chỉ cần ngươi không định mười năm sau mới đi hồi sinh những người này, thì vẫn có cơ hội vớt họ về.”

“Vậy thì vương quốc của người chết ở đâu? Tôi đến đó như thế nào?”

Nghe câu hỏi của Phynia, Thoth không mở miệng trả lời, mà cẩn thận vẫy tay với nàng.

“Lại đây.”

Nghe vậy, Phynia kinh ngạc đi đến bên cạnh Thoth.

Thoth đưa ngón tay ra nhẹ nhàng điểm lên trán nàng một cái, rồi, một luồng thông tin liền ùa vào đầu óc Phynia.

“Đây là…”

Phynia chìm ý thức vào bên trong, phát hiện trong luồng thông tin này là một tọa độ xa lạ trong Tinh Giới, và phương pháp để đến tọa độ này.

Thoth thấp giọng nói với Phynia.

“Đây chính là cách để đến vương quốc của người chết, trong tương lai lỡ như ngươi bị Thanatos bắt được thì đừng khai ta ra nhé, bao nhiêu năm ta qua đã chọc giận đủ kẻ thù rồi, không chịu nổi sự thù địch của một Thần Linh mạnh mẽ như vậy đâu.”

“Tôi hiểu rồi.”

Nghe lời dặn dò của Thoth, Phynia nghiêm túc gật đầu.

Thấy vậy, Thoth hài lòng cười cười, rồi lại nói tiếp: “Còn về việc làm thế nào để mang đi linh hồn của những người này và hồi sinh họ, hạ giới cũng có rất nhiều phương pháp, ta sẽ không nói nhiều nữa. Ngươi cũng có thể thử nghiên cứu ma pháp vong linh và ma pháp hệ Tử Linh của học phái Huyền Pháp. Nhớ kỹ, chuyện này chỉ có một cơ hội, ngươi phải chuẩn bị đầy đủ rồi mới thử làm. Và nếu như bị bắt thì đừng khai ra tên của ta.”

“Biết rồi~”

Phynia ngoan ngoãn gật đầu liên tục.

Đối với dáng vẻ nhát gan này của Thoth, Phynia có chút hiểu, nhưng cũng không tránh khỏi cảm thấy có chút buồn cười—cũng quá nhát gan rồi. Nhưng cuộc giao tiếp này với Thoth cũng khiến Phynia nhận ra Thần Linh không có gì to tát cả, chẳng qua chỉ là một đám người sở hữu sức mạnh to lớn.

Dù sao thì người phàm cũng có thể trở thành Thần Linh.

Nhưng sau khi cười xong, trong lòng Phynia lại đột nhiên thở dài một tiếng.

Ma pháp vong linh… nàng quả thực và thứ này có một mối duyên không thể giải được.

Xem ra là phải nghiên cứu thử rồi.

Về mặt thời gian thì không quá vội, dù sao thì thời hạn mà Thoth đã cho là mười năm.

Với tốc độ trưởng thành của mình, đợi đến mười năm sau, chẳng phải là tay đấm Thần Sáng Thế, chân đạp Yieta sao?

Không đúng không đúng, Mẫu Thần Yieta là nữ, vậy nên là ôm vào lòng.

“Vậy… tôi xin cáo từ trước, thưa Miện Hạ.”

“Ừm, thời gian ở hạ giới cũng không còn sớm nữa.”

Thoth đáp lại.

Nhưng ngay lúc này, Ngài như đột nhiên nhớ ra điều gì, lại mở miệng nói với Phynia.

“Đúng rồi, chuyện giữa ngươi và tên Albert đó hoàn toàn không cần che giấu, ta sẽ không rảnh rỗi nhàm chán mà nhìn trộm các ngươi đâu.”

“Câu nói này của Ngài chẳng phải là đang thú nhận rằng Ngài có thể nhìn trộm sao!?”

Phynia không nhịn được lớn tiếng phàn nàn. Ngay sau đó, đầu óc nàng đột nhiên choáng váng.

Đây là dấu hiệu sắp thoát khỏi giấc mơ.