Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

44 4805

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

172 4392

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

(Đang ra)

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

sujeongyojeong (수정요정)

Tôi đã phục vụ cho nữ phản diện này suốt mười ba năm, và giờ đây cô ấy đã sụp đổ.

5 30

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

252 6479

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

21 175

Quyển I: Bão Ngầm Trỗi Dậy - Chương 180 - Ước chiến, khởi động! (3)

Sau khi hai người đến hiệu sách, Phynia đảo mắt nhìn quanh những kệ sách ở cửa, còn Albert thì đứng bên cạnh nhìn nàng thiếu nữ.

Phynia rất thích sách, bởi lẽ đại lục Yieta không có nhiều hoạt động giải trí phong phú như kiếp trước của nàng, mà nàng lại được Albert nuôi dưỡng, không phải bươn chải vì miếng cơm manh áo như người thường, thời gian rảnh rỗi đương nhiên chỉ có thể dùng để đọc sách.

Đối với nội dung sách, nàng cũng không kén chọn, bất kể là tiểu thuyết nhẹ nhàng, tác phẩm nghiêm túc, hay những loại sách tạp nham khác, ngoại trừ những cuốn tiểu thuyết kỵ sĩ như đang cưỡng bức não bộ, nàng đều có thể đọc một cách say mê – dù nguyên nhân chính vẫn là rảnh rỗi quá mức.

Phynia lướt mắt qua, phát hiện phần lớn sách ở đây vẫn là những cuốn tiểu thuyết kỵ sĩ mà nàng ghét nhất, bởi vì loại tiểu thuyết này tuy nàng không thích, nhưng lại có người mê mẩn. Thành St. Mill, thủ đô của Lothiris, có khả năng tiêu thụ của phụ nữ không hề kém cạnh đàn ông, và loại tiểu thuyết này chính là được thiết kế riêng cho họ.

Trong số những người bạn đồng hành của nàng, như Siglisse và Liliana, cả hai cũng rất thích đọc những cuốn sách như vậy.

Camilla trước đây cũng từng thích, tiếc thay, sau này nàng đã nghe những câu chuyện mà Phynia kể. Ngành tiểu thuyết ở kiếp trước của Phynia có thể nói là trăm hoa đua nở, mức độ hấp dẫn của một số tiểu thuyết dành cho nữ giới cao hơn không biết bao nhiêu bậc so với những cuốn tiểu thuyết kỵ sĩ ở đại lục Yieta hiện nay.

Sau khi nghe những câu chuyện của Phynia, gu thẩm mỹ tiểu thuyết của Camilla vô tình được nâng lên vài cấp độ, những cuốn tiểu thuyết kỵ sĩ trên thị trường hiện giờ, dù thế nào cũng chỉ khiến nàng cảm thấy nhạt nhẽo vô vị… Và đây, chính là mục đích của Phynia.

Học trò của mình sao có thể để đống tiểu thuyết kỵ sĩ não tàn lấp đầy đầu óc chứ?

Hãy dành hết thời gian rảnh rỗi để học tập!

Câu dưới là đùa thôi. ( ˶ˆᗜˆ˵ )

Ngoài những cuốn tiểu thuyết kỵ sĩ đó, còn lại là những tiểu thuyết thông thường, tạp chí, báo chí, v.v. Ngành xuất bản của Lothiris phát triển không hề tệ, về cơ bản mỗi thành phố lớn đều có thể có hội xuất bản riêng, và thành St. Mill, với tư cách là thủ đô của Lothiris, ngành xuất bản càng phát triển đến mức man di. Hiệu sách về cơ bản có đủ mọi loại sách, và dưới lượng lớn người tiêu dùng, các loại sách cũng có thể nhanh chóng bán hết mỗi ngày.

Vào lúc này, khi Phynia đang mua sách, xung quanh nàng có rải rác vài vị khách cũng đang đến mua sách, trong đó có hai cậu bé trông khoảng mười bốn, mười lăm tuổi. Hai người bọn họ đi cùng nhau, đang chỉ trỏ vào những cuốn sách trên một kệ sách nào đó trong hiệu sách.

Phynia theo hướng tay họ nhìn tới, thấy trên bìa cuốn sách đó, vẽ một cô gái ăn mặc cực kỳ hở hang… Phynia lập tức biết nội dung cuốn sách là gì, và hai cậu bé kia dường như cảm nhận được ánh mắt của Phynia, nhìn về phía nàng, ngay sau đó nhận ra ánh mắt của Phynia liền hoảng hốt chạy trốn mất.

“…”

Hừ, con trai~ (≖⩊≖)

Phynia không nhịn được nở một nụ cười khẩy, ngay sau đó, trong đầu nàng cũng không khỏi hiện lên những chuyện ngốc nghếch mình đã làm hồi nhỏ ở kiếp trước.

Sau khi lắc đầu như đang cảm thán, Phynia chỉ tay vào kệ sách, nhìn Albert hỏi.

“Anh đã đọc loại sách đó chưa, Albert?”

“Loại sách đó?”

Albert nghi hoặc nghiêng đầu, rồi lập tức theo hướng tay Phynia chỉ, nhìn về phía kệ sách mà hai cậu bé kia vừa xem. Sau khi nhận ra đó là những cuốn sách gì, Albert đỏ bừng mặt, không chút do dự phủ nhận.

“Chưa!” 

“Vậy thì… có cần mua một cuốn về học hỏi không?”

“Không cần…!” (# `Д ‘)

Giọng Albert có vẻ nghiến răng nghiến lợi.

“Hí hí~” ꉂ(˵˃ ᗜ ˂˵)

Phynia đắc ý cười một tiếng, nhưng cũng dừng tay ở đó, không định tiếp tục chọc ghẹo Albert nữa.

Những lời trêu chọc như thế này, thỉnh thoảng làm một lần là đủ rồi, nếu chơi nhiều quá khiến Albert tức giận rồi trả thù thì lại không hay.

Phải nói rằng, sau thời gian dài chung sống, không chỉ Albert đã quen với tính khí của Phynia, mà ngược lại, thiếu nữ cũng hiểu rõ tính cách của Albert như lòng bàn tay.

Sau một hồi đùa giỡn, Phynia cuối cùng cũng nhìn về phía kệ sách, nghiêm túc bắt đầu chọn lựa sách.

Lần này tuy vẫn là lướt qua, nhưng lại nghiêm túc hơn lúc đầu rất nhiều, sau khi bỏ qua phần lớn những cuốn tiểu thuyết kỵ sĩ vô dụng, một tạp chí đặc biệt đột nhiên thu hút sự chú ý của Phynia.

“《Tạp chí Triết học Tự nhiên》…?”

Phynia lẩm bẩm nhìn tên sách. Ngay sau đó, nàng lại bắt đầu tìm kiếm ngày phát hành của cuốn sách này, phát hiện nó không cách thời điểm hiện tại bao xa.

Nói cách khác, trình độ khoa học của đại lục Yieta, đã phát triển đến mức có thể xuất bản tạp chí rồi sao?

Nhưng cũng có thể là do ngành xuất bản của thành St. Mill quá phát triển, dù sao mỗi thế giới đều có tình huống riêng của mình, không có nghĩa là mọi tình huống ở đại lục Yieta nhất định phải theo tình huống ở kiếp trước của Phynia.

Phynia lấy tạp chí ra khỏi kệ sách, rồi bắt đầu lướt qua từng trang.

Dù sao nàng đã quyết định sẽ “đạp” mạnh vài phát vào quá trình phát triển khoa học của đại lục Yieta, nếu không hiểu rõ hiện trạng khoa học bây giờ, những thứ viết ra mà lại trùng với bài của người khác, hoặc những thứ mình viết ra mà người ta hoàn toàn không hiểu, thì chẳng phải rất xấu hổ sao?

Trong khi Phynia đang lật sách, Albert cũng tò mò ghé lại gần.

“Triết học tự nhiên… sao cô đột nhiên lại muốn xem thứ này?”

“Cũng không quá đột ngột, chỉ là có vài ý tưởng thôi.”

Phynia khép cuốn tạp chí trong tay lại, rồi đắc ý cười với Albert.

“Tôi nói giả sử, chỉ là giả sử thôi nhé… Giả sử tôi viết ra một cuốn sách rồi bán chạy, kiếm được bảy vạn kim tệ, Albert sẽ làm gì?”

Trình độ khoa học của thế giới này nàng đã đại khái hiểu qua cuốn tạp chí trong tay, tức là bộ dạng trước khi Newton xuất hiện ở kiếp trước.

Tuy nói vậy, nhưng trước khi đăng bài sau này vẫn phải xác nhận lại một chút, dù sao mỗi thế giới đều có thiên tài, ai nói định luật nhiệt động lực học gì đó, không thể được một số người tự tay tạo ra trước khi cơ học cổ điển xuất hiện chứ?

“Ta sẽ làm gì?” Albert hỏi ngược lại, nhưng ngay sau đó không nhịn được nở một nụ cười không thể kìm nén: “Cô nó mình dựa vào việc xuất bản nội dung triết học tự nhiên, kiếm được bảy vạn kim tệ sao?”

“Ừm hứm!” (⁠ ⁠ꈍ⁠ᴗ⁠ꈍ⁠)

“Nghĩ hơi xa rồi đó?”

“Hứm, điều này chưa chắc đâu, lỡ như tôi viết ra nội dung mang tính thời đại thì sao?”

“Dù có mang tính thời đại đến mấy cũng vô dụng, cô cũng không nhìn xem trong hiệu sách này có mấy cuốn sách triết học tự nhiên? Chưa nói đến triết học tự nhiên, cô xem có mấy cuốn sách nói về kiến thức? Cô viết hay đến mấy thì có liên quan gì đến người bình thường? Họ đọc cũng không hiểu, chẳng lẽ mua về để sưu tầm sao?”

“…” ( ˶°ㅁ°) !!

Phynia nghe xong, vẻ mặt đắc ý trên mặt nàng cứng đờ ngay lập tức.

Nàng nhìn quanh hiệu sách theo lời Albert nói, phát hiện những cuốn sách công cụ liên quan đến các môn học khác nhau ở đây, cũng chỉ khoảng mười mấy cuốn.

Nàng nhìn ông chủ đang đứng không xa, run rẩy chỉ vào những cuốn sách đó hỏi.

“Ông chủ… những cuốn sách này một tháng bán được bao nhiêu vậy?”

“Bán được bao nhiêu?” Ông chủ nhìn kệ sách, khá khinh thường bĩu môi: “Một cuốn cũng không bán được…”

“Vậy sao ngài vẫn còn nhập hàng vậy?”

“Nhập hàng, ai mà nhập mấy thứ này chứ? Những cuốn sách này đều là do những người đó tự bỏ tiền ra xuất bản, rồi nhét cứng cho ta khi ta đến xưởng in.”

“…Ồ.”

Phynia gật đầu, rồi vẻ mặt khá ngoan ngoãn nhìn Albert.

“Cứ coi như tôi vừa rồi chưa nói gì cả.”