Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi trở thành bạn thuở nhỏ nghiện ma túy

(Đang ra)

Tôi trở thành bạn thuở nhỏ nghiện ma túy

Musiya

Người bạn thuở nhỏ đã chết vì chơi đồ.

6 8

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

250 5149

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

(Đang ra)

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

Ngửi Hương Nhận Cáo - 闻香识狐

…Thế mà ai ngờ được - từng người, từng người một, lại bắt đầu hối hận rồi quay về tìm hắn?

16 16

Quyển II: Cuồng Vương Ain - Chương 127 - Vấn đề giáo dục

Clyde nhận ra mình vừa phạm một sai lầm chết người.

Vừa đánh vừa lui để tập hợp binh lính, trong tình hình thông thường, cách làm này không có vấn đề gì. Tuy nhiên, đường lui của quân St. Mill lúc này không phải là vô tận. Sau lưng ba vạn đại quân là một con sông không quá rộng, nhưng tuyệt đối không thể lội qua được — sông Raga.

Bây giờ đang là tháng ba, với thời tiết phương bắc, nếu hắn thực sự mất trí mà để ba vạn quân St. Mill cứ thế vượt sông, e rằng tất cả bọn họ sẽ nhiễm phong hàn. Như vậy thì chẳng cần Albert ra tay, ba vạn đại quân này cũng tự sụp đổ.

Và ngay lúc Clyde đang do dự, ở một nơi khác, Albert đứng trên đỉnh đồi, trông thấy quân St. Mill chỉ còn một bước nữa là tan rã hoàn toàn, liền biết đã đến lúc mình ra trận.

"Xuất phát!"

Hắn quay ngựa trở lại khu rừng, dẫn theo Kỵ Sĩ Đoàn Rusatinia do Ella tạm thời chỉ huy và Quân Đoàn IV của Ondelo, xông thẳng về phía đại doanh của quân St. Mill.

Sau khi vào trong doanh trại, Quân đoàn IV lập tức tản ra. Albert không định tập trung binh lực tấn công ba vạn quân địch đang bị ba mặt vây khốn, mà là truy sát bảy vạn tàn quân đã hoàn toàn mất đi khả năng tổ chức trong doanh trại.

Dưới sự truy đuổi có chủ đích của Albert, bảy vạn người này dần dần bị dồn lại, trong tình trạng hoàn toàn không ý thức được chuyện gì đang xảy ra, đã lao thẳng về phía ba vạn chủ lực đang bị bao vây ở phía bắc.

Ensna đã nhận được lệnh từ trước, sớm cho quân đoàn của mình rút về hai bên. Clyde còn đang nghi ngờ tại sao cường độ tấn công của đối phương đột nhiên giảm xuống, thì liền nhìn thấy bảy vạn quân mã của phe mình đang ùn ùn kéo tới.

Cùng lúc đó, trên bầu trời, chín vị cường giả cấp Truyền Kỳ của phe St. Mill cũng bị Đại sư Valentine và những người khác đánh cho liên tiếp bại trận, ngay cả vị pháp sư Truyền Kỳ cũng bị đánh cho bất tỉnh. Thấy phe mình ngày càng yếu thế, một vị chiến sĩ Truyền Kỳ trông như thủ lĩnh nghiến răng hét lớn:

"Rút lui!!!"

Theo lệnh của hắn, bảy vị chiến sĩ Truyền Kỳ còn lại gần như ai cũng mang thương tích, xách theo vị pháp sư đã bất tỉnh, vội vàng chạy trốn về phía nam.

Thấy cảnh này, trái tim Clyde nguội lạnh như tro tàn. Phía sau là sông Raga, nhảy xuống gần như không thể sống sót. Phía trước là hơn bảy vạn tàn quân đang ập tới. Trên trời thì các cường giả Truyền Kỳ của phe mình cũng đã bỏ chạy.

Lần này, hắn ta đã thua một cách thảm hại.

"Haha…"

Nhìn cảnh tượng bi thảm, Clyde đột nhiên bật cười, rút kiếm định tự vẫn. Thế nhưng chưa kịp để hắn ta ra tay, một đám thân binh dưới trướng đã hét lớn: "Không được! Chủ soái!"

Năng lực của Clyde chỉ đủ để chỉ huy vài ngàn binh sĩ, chứ không thể chỉ huy hàng vạn người. Bởi vì hắn ta dùng tình cảm để đối đãi với cấp dưới chứ không phải quy củ.

Tình cảm có thể khiến vài ngàn binh sĩ dưới trướng Clyde bộc phát sức mạnh không tưởng, nhưng lại khiến việc chỉ huy hàng vạn người trở nên hỗn loạn, bởi vì dù mạnh đến đâu, hắn ta cũng không thể áp đặt tình cảm lên hàng vạn, thậm chí mười vạn binh sĩ.

Không có quy củ, đại quân mà Clyde chỉ huy chỉ là một đám ô hợp, gần như không có sức chiến đấu.

Nhưng cũng chính vì vậy, tình cảm giữa hắn ta và các thân binh lại vô cùng tốt đẹp. Thấy Clyde có ý định tự vẫn, họ liền vung tay đánh ngất hắn, rồi đưa hắn ta nhảy xuống sông Raga để trốn thoát. Xuyên xuốt dọc đường bỏ chạy, bọn họ đều nâng Clyde lên, dùng thân mình che chắn để hắn không bị nước sông tháng ba lạnh buốt làm ướt, còn bản thân thì chịu đựng cái lạnh thấu xương.

Cú nhảy của Clyde và các thân binh đã gây ra hiệu ứng bầy đàn. Dưới tác động của rượu và sự tuyệt vọng, rất nhiều binh sĩ mất hết lý trí cũng nhảy xuống dòng sông băng giá.

Trong ba vạn người, có một vạn năm ngàn người nhảy xuống nước, nhưng chỉ có bảy ngàn người theo Clyde trốn thoát về bờ bắc, những người còn lại đều bị dòng nước lạnh lẽo nhấn chìm.

"Đại sư Valentine, cứu các binh sĩ dưới sông!" Albert hét lớn về phía không trung.

Đại sư Valentine nghe vậy liền gật đầu. Năng lực của ông là thích hợp nhất để cứu viện. Chỉ thấy ông chớp mắt một cái đã xuất hiện trên mặt sông, vớt lên vài binh sĩ rồi lại chớp mắt trở về bờ, ném họ xuống đất rồi lại quay lại.

Dưới sự cứu viện không ngừng của Valentine, khoảng sáu ngàn người đã được vớt lên, còn những người khác đã không may chìm xuống đáy sông.

Hơn tám vạn binh sĩ còn lại, mất đi người chỉ huy, dưới sự dẫn dắt của Royce, đã trực tiếp đầu hàng Albert.

Số người thiệt mạng trong trận chiến này không nhiều, chỉ có vài ngàn người, chưa đến một phần mười, trong đó phần lớn là do chết đuối ở sông Raga.

Nhưng điều này cũng là bình thường, bởi đây mới là con số thương vong thực tế trong các cuộc chiến thời phong kiến. Dù sao thì đi lính cũng chỉ để lĩnh lương, cớ sao phải vì cấp trên mà hy sinh tính mạng? Nhân viên có vì ông chủ hay công ty mà hy sinh bản thân không?

……

Tại thành Wende, kỳ tuyển sinh của học viện ma pháp cũng đã chính thức kết thúc vào ba giờ chiều.

Đợt này có tổng cộng hơn một vạn người tham gia. Nhưng trong đó, đa số là cha mẹ, người hầu hoặc bạn bè đi theo, số người thực sự đăng ký chỉ có hơn ba ngàn. 

Từ ba ngàn người này, Phynia đã chọn ra tám trăm người làm lứa học sinh đầu tiên, tỷ lệ trúng tuyển khoảng 20% — cao hơn tỷ lệ chọi công chức ở kiếp trước.

Phynia thầm đánh giá như vậy.

Tuy nhiên, đối với những người bị loại, tình hình lại không như vậy.

Phân viện Huyền Thuật của Học Viện Tổng Hợp Đế Quốc một năm chỉ tuyển chưa đến một trăm người, trong khi học viện ma pháp Wende một lần tuyển sinh đã hơn tám trăm. Nói cách khác, độ khó để vào học viện Wende chắc chắn thấp hơn Học Viện Tổng Hợp Đế Quốc.

Phynia lần này cố định chỉ tiêu tám trăm người, nghĩa là bất kể thiên phú cao thấp, chỉ cần xếp hạng trong tám trăm người đầu là có thể nhập học.

Nhờ chiến lược quảng bá rầm rộ trước đó của Franken, thiên phú của những người đến đăng ký lần này vô cùng cao. Tám trăm người đứng đầu, ngoại trừ vài người xếp cuối, gần như ai cũng có thiên phú trên cấp B, thậm chí còn có vài học sinh cấp S.

Và điều này đã mang đến một cơn đau đầu dễ chịu. Đó là những học sinh vốn tưởng mình chắc suất vào học viện, lần này lại bất ngờ trượt vỏ chuối. Con em quý tộc đa số đều mang lòng oán hận Rusatinia, còn thường dân không dám trút giận lên quý tộc, thì lại đổ hết lên đầu con cái mình.

"Đồ vô dụng! Sao lại không đỗ được? Mày có biết cơ hội này quan trọng đến mức nào không?"

Những lời chửi mắng tương tự lọt vào tai Phynia không hề hiếm. Nghethấy vậy, thiếu nữ khẽ thở dài.

Quyền lực, về bản chất, là năng lực bóp méo ý chí của người khác. Cha mẹ đối với con cái, chính là có quyền lực. Đây cũng là lần đầu tiên họ nếm trải mùi vị của quyền lực.

Người bình thường vốn luôn bị người khác sai khiến, chưa từng được dạy cách sử dụng quyền lực, nên rất dễ chìm đắm trong đó, cuối cùng lại dùng thái độ hách dịch và đáng ghét nhất để đối xử với con cái của mình.

Phynia thì lại rất may mắn, kiếp trước của nàng có một cặp cha mẹ vô cùng yêu thương nàng...

Thật lòng mà nói, Phynia vốn không hề muốn xuyên không, nhưng khi chiếc xe tải định mệnh ấy ghé thăm, nàng cũng không có nhiều lựa chọn, chỉ có thể đến thế giới khác và biến thành một cô gái bị tên Albert kia chiếm hết tiện nghi.

Nhưng dù kiếp trước ít trải qua chuyện như này, nàng lại thấy những cảnh tương tự từ nhỏ đến lớn. Dù sao thì nàng ở kiếp trước là sống trong một xã hội được xây dựng dựa trên quyền lực, nơi cha mẹ theo quan niệm truyền thống có quyền lực tuyệt đối. Chuyện như thế này thấy nhiều mới là điều bình thường.

Với quyết tâm giúp những đứa trẻ này một tay, Phynia bước lên một đài cao, dùng ma pháp khuếch đại giọng nói của mình để tất cả mọi người đều có thể nghe thấy.

"Kỳ tuyển sinh hôm nay đến đây là kết thúc. Có rất nhiều người đã trở thành học sinh của Học Viện Ma Pháp Wende, cũng có rất nhiều người đáng tiếc đã thất bại, nhưng đây không phải là trọng điểm.

Cuộc đời của các bạn sẽ không vì vào được học viện mà trở nên thuận buồm xuôi gió, cũng sẽ không vì không vào được mà trở nên tăm tối mịt mù. Việc có vào được hay không, chẳng qua chỉ là một bước ngoặt trong đời. Những bước ngoặt như vậy sau này còn rất nhiều, đây chỉ là một bước ngoặt lớn hơn một chút mà thôi.

Nói đến đây, tôi muốn thú thật, tôi rất ghét việc học viện ma pháp lại trở thành một bước ngoặt lớn trong cuộc đời các bạn. Thậm chí, tôi đột nhiên có chút ghét cái học viện ma pháp sau lưng này."

Nghe Phynia nói vậy, tất cả mọi người bên dưới đều nghi ngờ bàn tán. Ngay cả Franken cũng kinh ngạc nhìn nàng, không hiểu tại sao vị phu nhân thân vương lại nói như vậy. Phải biết rằng, học viện ma pháp là do Albert chủ trương xây dựng, phu nhân đây là đang phản đối Điện hạ sao?

Giữa sự nghi hoặc của mọi người, Phynia tiếp tục:

"Tôi không phủ nhận việc vào học viện sẽ tạo ra thay đổi rất lớn đối với cuộc đời sau này của các bạn. Nhưng các bạn đều còn rất trẻ, đa số chỉ mới mười sáu, mười bảy tuổi, cuộc đời các bạn còn mấy chục năm nữa. Tôi không hy vọng mấy chục năm còn lại đó lại vì một chuyện nhỏ này mà hoàn toàn khác biệt.

Tôi hy vọng những người khao khát tiến bộ có thể có cơ hội vươn lên bất cứ lúc nào, chứ không phải vì thất bại ở đây mà mất đi cơ hội, rồi mãi mãi không thể thay đổi. Tôi cũng không hy vọng một số người chỉ vì vào được học viện mà có thể sống trong cảnh sung túc mãi mãi.

Vừa rồi tôi thấy rất nhiều người vì không đỗ mà tự oán trách bản thân, hoặc oán hận Albert. Tôi nghĩ trong lòng mọi người đều cho rằng sau khi vào được học viện này, cuộc đời mình sẽ tươi sáng hơn rất nhiều, còn nếu không vào được, sẽ gặp thêm vô vàn khó khăn. Cuộc đời mà lại bị định đoạt bởi một bước ngoặt như vậy, há chẳng phải quá bi ai sao?

Đây chính là lý do tôi nói là mình rất ghét cái học viện ma pháp sau lưng tôi này. Nó chỉ có thể cho các bạn một cơ hội để thay đổi, chứ không thể cho những người khao khát tiến bộ mãi mãi có cơ hội để trở nên tốt hơn."

Nghe những lời này, tất cả những người bị loại đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn Phynia. Thiếu nữ này chắc chắn là đang nói thay cho họ.

Phynia tiếp tục: "Cũng vì vậy, tôi quyết định sẽ cải tổ lại một vài quy chế của học viện ma pháp này, để những người đã bị loại đều có cơ hội thay đổi bản thân bất cứ lúc nào…"

"Cái gì!?"

Tất cả mọi người có mặt tại đây đều mở to mắt. Họ vừa kinh ngạc trước những lời của Phynia, vừa tò mò không biết nàng sẽ thay đổi quy chế của học viện như thế nào.