"Thổi kèn, xuất quân!"
Theo mệnh lệnh của Albert, trong cánh rừng rậm bên dưới, lính thổi kèn của ba quân đoàn lập tức rúc lên những hồi tù và chói tai.
Cùng với tiếng kèn vang dội, đội quân mai phục đã sớm dàn trận xong xuôi, hàng ngũ chỉnh tề xông ra khỏi rừng với tốc độ kinh người lao thẳng về phía doanh trại quân St. Mill cách đó không xa.
Ba người Sizanel, Ensna và Newman thân chinh xung trận dẫn đầu đội hình, sắc bén như mũi nhọn của một cây trường thương đâm thẳng vào quân St. Mill đang hoàn toàn không chút phòng bị.
Doanh trại quân St. Mill tuy có tháp canh và lính gác liên tục tuần tra, nhưng cũng như bao binh lính St. Mill khác, đám lính gác này đã quá chén say khướt. Đợi đến khi họ nhận ra có quân địch đang ập tới, thì quân Rusatinia đã chỉ còn cách ba trăm mét.
Với khoảng cách này, ngay cả những sinh viên đại học "trói gà không chặt" ở kiếp trước của Phynia cũng chỉ mất một phút là chạy tới.
Quân Rusatinia lúc này dù kỷ luật có kém hơn một chút và việc di chuyển tập thể không tiện lợi bằng, nhưng nhờ được gia trì bởi sức mạnh siêu phàm, thể chất của họ lại vượt xa đám sinh viên kia.
Từ lúc bị lính gác phát hiện, họ cũng chỉ mất năm phút để áp sát chân tường thành của doanh trại St. Mill và triển khai đội hình.
Tấn công bất ngờ, điều cốt yếu nhất chính là tốc độ. Đối với một đại quân, một trong những yếu tố quan trọng nhất định hình chiến thắngchính là tốc độ.
Đúng như câu nói: "binh quý thần tốc", dù là phe tấn công hay phe phòng thủ, đều có chung một đạo lý. Chỉ cần chuẩn bị nhanh hơn một chút, phát động tấn công sớm hơn một chút, là có thể giành lấy lợi thế từ tay đối phương.
Vậy mà năm phút ngắn ngủi, đối với mười vạn binh sĩ vừa tàn tiệc, không chút phòng bị, đang khoác vai nhau định về lều nghỉ ngơi, thì có tác dụng gì chứ? E rằng họ chỉ vừa kịp tỉnh rượu thì đang luống cuống tay chân mặc lại áo giáp mà thôi.
Ngoại trừ mấy tên lính gác trên tháp canh, tường thành của doanh trại St. Mill gần như không có một bóng lính nào.
Clyde hoàn toàn không hiểu cách chỉ huy mười vạn đại quân. Hắn ta vẫn dùng lại cái cách cũ từ thời còn chưa phất lên, khi còn dẫn dắt hơn một nghìn binh sĩ, mọi việc đều chú trọng vào việc "cùng hưởng, cùng lo", cố gắng dùng tình nghĩa huynh đệ đơn thuần để gắn kết quân đội.
Các tướng lĩnh khác tuy nhận ra sự bất ổn, nhưng trong lòng cũng ôm một tia may mắn, cho rằng Albert sẽ không đột kích đêm nay.
Còn Royce... Clyde làm vậy, ông mừng còn không hết, sao có thể ngăn cản?
Đến nỗi khi Sizanel và những người khác dẫn quân từ ba hướng đông, nam, tây ập tới, trên không trung là Yarronves và Rin lập tức hóa thành hình dạng cự long mà phun ra long tức, trong nháy mắt phá hủy hoàn toàn tường vây vốn đã chẳng mấy kiên cố của doanh trại.
Trên đại lục Yieta, nơi ngay cả người thường cũng có thể nắm giữ sức mạnh siêu phàm, tường gỗ vốn chẳng phải là thứ gì khó phá hủy.
Ngay cả bức tường dày ba lớp mà Albert xây dựng để đối phó với đại quân man di cũng thường xuyên lung lay, cuối cùng phải dựa vào ma pháp gia cố mới miễn cưỡng giữ được.
Tường gỗ không có ma pháp bảo vệ, chẳng khác nào một hàng rào lớn, gần như không có năng lực phòng thủ nào ngoại trừ việc đối phó với đám nông binh chân đất.
Quân St. Mill chẳng lẽ không có pháp sư đoàn? Đương nhiên là có, nhưng trong một bữa tiệc lớn như vậy, liệu mấy vị pháp sư ấy sẽ không tham gia, mà ở lại trên tường thành đứng gác?
Thế thì đã đánh giá họ cao quá rồi. Đa số mọi người làm việc chỉ để bản thân được thoải mái, chứ không phải để cống hiến. Nếu có cơ hội hưởng thụ, tại sao phải chịu khổ?
Vì vậy, trong lúc các vị pháp sư đại nhân còn đang co ro trong lều, nhâm nhi ly rượu bên lò sưởi, tường vây của doanh trại đã bị quân Rusatinia chuẩn bị từ trước dễ dàng công phá.
Sau khi phá tường, quân Rusatinia lập tức phóng hỏa khắp nơi, đồng thời xông thẳng về phía lều chủ soái ở trung tâm.
Sizanel tấn công từ cổng đông, là mũi tiến công nhanh nhất trong ba quân đoàn. Điều này không chỉ vì quân đoàn của hắn tinh nhuệ nhất, mà còn vì bên cạnh hắn có một pháp sư, chính là em gái hắn, Siglisse.
Sức tấn công của pháp sư mạnh hơn chiến sĩ rất nhiều. Một chiến sĩ cao giai như Sizanel tuy có thể phóng ra Đấu Khí Trảm, nhưng so với ma pháp thì cả tốc độ lẫn phạm vi đều thua xa. Ở lần này, mọi chướng ngại vật trên đường đi đều bị ma pháp của Siglisse quét sạch.
Ngay cả một pháp sư cấp sáu như Siglisse còn làm được đến vậy, những người khác tự nhiên không hề kém cạnh. Phần lớn công trình trong doanh trại bị Long Tức của Yarronves và Rin phá hủy, khói đen cuồn cuộn, binh lính chỉ có thể hoảng loạn chạy trốn dưới uy thế của rồng. Đại sư Valentine và quý cô Galiena thì triệu hồi vô số mây lửa trên không, thiêu đốt tất cả mọi thứ bên dưới.
"ĐỦ RỒI!!!"
Ngay lúc này, một tiếng quát giận dữ vang lên từ trong doanh trại. Dẫn đầu là một lão pháp sư, cùng với chín cường giả cấp Truyền Kỳ bay vút lên không trung.
Ngoại trừ lão giả pháp sư, tám người còn lại tay đều cầm vũ khí, trông có vẻ là chiến sĩ cấp Truyền Kỳ. Vị pháp sư Truyền Kỳ giơ pháp trượng lên, một cơn mưa rào lập tức từ trên trời rơi xuống, dập tắt ngọn lửa đang bùng cháy.
"GRAWRRRRR!!!"
Yarronves thấy vậy thì gầm lên một tiếng kinh thiên động địa, vỗ cánh lao thẳng vào đối đầu với các cường giả Truyền Kỳ. Còn Rin thì bắt đầu thu nhỏ hình dạng của mình, tập trung vào việc "bắt nạt" đám binh sĩ bên dưới, lúc đối mặt với cường giả Truyền Kỳ thì trốn được cứ trốn.
Giữa cấp chín và cấp Truyền Kỳ tuy chỉ cách nhau một bậc, nhưng chênh lệch lại tựa như bầu trời và vực sâu. Đại sư Valentine và quý cô Galiena cũng lập tức bay lên không, đối đầu với nhóm Truyền Kỳ kia.
"Đại sư Strege!" Thấy pháp sư Truyền Kỳ phe mình ra tay, Clyde vốn đang lo lắng lập tức trở nên phấn khích. Các binh sĩ đang hoảng loạn cũng một lần nữa dấy lên hy vọng. Chín vị Truyền Kỳ đối đầu với ba vị Truyền Kỳ, ưu thế thuộc về phe họ! Tất cả mọi người bên phía quân St. Mill đều nảy ra suy nghĩ như vậy.
Trong lúc quân Rusatinia đột kích, phe Clyde cũng không phải ngồi yên chịu trận. Hắn phái các tướng lĩnh đi tập hợp tàn quân, trong mười mấy phút ngắn ngủi đã gom được hàng ngàn binh sĩ xung quanh. Nhiều người trong số họ mặt vẫn còn men say, có kẻ thậm chí chưa kịp mặc áo giáp, nhưng miễn cưỡng cũng xem như có sức phản công.
Lúc này Sizanel đã dẫn quân xông đến trung tâm doanh trại. Nhìn thấy cảnh này, hắn lập tức quyết định dẫn quân đoàn của mình lao về phía mấy ngàn người kia.
"Xông lên! Đánh tan đội quân phía trước!"
Sizanel định nhân lúc đối phương vừa tập hợp, chân còn chưa đứng vững, muốn dùng tốc độ nhanh nhất tung ra đòn tấn công mạnh nhất, làm rối loạn đội hình của chúng. Một khi đội hình rối loạn, quân địch sẽ rơi vào tuyệt cảnh.
Tuy khi chỉ huy mười mấy vạn đại quân thì Clyde có phần lực bất tòng tâm, nhưng dẫn dắt vài ngàn quân mã lại chính là sở trường của hắn. Dù sao hắn cũng là nhờ lập công trong chiến trận mà được Ain, người khi đó đang thiếu nhân lực, để mắt tới.
Thấy Sizanel dẫn quân ập tới, Clyde sau khi quan sát tình hình một lượt, lập tức lớn tiếng ra lệnh: "Toàn quân vừa đánh vừa lùi, đồng thời tập hợp tàn quân ở hậu phương! Chỉ cần tập hợp lại được mười vạn quân mã này, chiến thắng vẫn sẽ thuộc về chúng ta!"
Nghe lời của Clyde, sĩ khí của các binh sĩ quả nhiên tăng lên rất nhiều. Dù sao thì quân địch ập đến cũng chỉ vài ngàn người, phe mình lại có tới mười vạn quân lận mà! Đây là một bài toán mà kẻ ngốc cũng tính ra được.
Chỉ cần mười vạn người này tập hợp lại, cuộc đột kích của đối phương có gì đáng sợ?
Mười vạn đại quân nhiều lúc không phát huy được thực lực của mười vạn đại quân, nhưng trong đa số trường hợp, nó lại có thể khơi dậy sĩ khí mà một đội quân mười vạn người nên có. Bởi vì tuyệt đại đa số người thường không hiểu sự khác biệt giữa các loại binh lính, con số mười vạn này, nghe qua đã thấy rất oai hùng.
Dù sao thì một nhà quân sự nổi tiếng phương Đông là Tưởng Giới Thạch đã từng nói: "Tám mươi vạn đối đầu sáu mươi vạn, ưu thế thuộc về ta!". Từ đó có thể thấy chênh lệch về số lượng có thể nâng cao sĩ khí của một đội quân đến mức nào.
Đây cũng là lý do các tướng lĩnh thời xưa lại thích tung tin phe mình có bao nhiêu binh sĩ. Thật sự cho rằng tướng lĩnh đối phương không do thám được số lượng thực sao?
Đương nhiên không phải. Việc phao tin này không phải để cho tướng địch xem, mà là để cho binh lính đối phương và binh lính phe mình nghe. Bọn họ mới là những người không biết thực hư quân số.
Quân đoàn của Sizanel cuối cùng cũng giao chiến với binh lính của Clyde. Tiếng hò hét chém giết vang lên không ngớt. Clyde vừa chỉ huy binh lính chiến đấu vừa lùi lại, vừa thu nạp binh sĩ phía sau, quân số dưới trướng nhanh chóng tăng lên gần hai vạn người.
Ngay lúc này, Ensna và Newman cũng dẫn quân từ hai hướng khác ập đến, hình thành thế ba mặt bao vây quân đoàn của Clyde.
Sau một hồi vừa đánh vừa lui ra khỏi doanh trại, khi quân số trong tay đã lên đến ba vạn người, Clyde mới phát hiện mình không còn đường lui nữa. Bởi vì sau lưng đại quân của hắn chính là con sông Raga vốn nên là phòng tuyến.
Clyde lập tức nghiến răng không cam lòng. Trước mặt là địch mạnh, sau lưng là sông hiểm. Hoặc là bị giết chết, hoặc là bị chết đuối. Các binh sĩ dưới trướng hắn sau khi thấy cảnh này thì lại một lần nữa hoảng loạn.
Đây cũng là lý do tại sao "lưng tựa sông" luôn là đại kỵ của nhà binh từ xưa tới này. Đánh trận quay lưng ra sông cần có dũng khí hoặc thực lực phi thường.
Và dũng khí... không phải lúc nào cũng chiến thắng được nỗi sợ hãi.
Tõm—! Tõm—!
Tiếng binh sĩ rơi xuống nước liên tiếp vang lên, khiến sắc mặt Clyde đại biến.
