Tiểu Sư Muội Rõ Ràng Rất Mạnh Nhưng Lại Tấu Hề

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

280 6856

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1694 19746

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

108 903

1-100 - Chương 82: Mâu thuẫn nội bộ rồi sao?

Vân Thước chưa bao giờ ghét một người đến thế. Trước đây ở phàm gian, nàng chưa từng chịu khổ gì đã được sư phụ nhặt về tông môn, tuy linh căn bị tổn hại nhưng sau đó cũng một đường thuận buồm xuôi gió.

Chưa từng có ai có thể khiến nàng mất mặt đến thế.

Ánh mắt Vân Thước mang theo vẻ thù hận, nàng khẽ lắc chiếc chuông trên cổ tay, tiếng chuông va chạm trong trẻo vang lên, tất cả mọi người có mặt nghe thấy tiếng chuông đều khựng lại trong giây lát.

Thanh Hoan Linh, pháp khí xếp thứ mười trên Linh Khí Bảng.

Nàng ta đúng là có nhiều món đồ tốt thật.

Gần như tất cả mọi người đều ngẩn ra trong giây lát, trong lúc chiến đấu chỉ một sai sót nhỏ cũng đủ để mất mạng, Vân Thước chính là muốn nắm bắt khoảnh khắc này, kết quả Diệp Kiều lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Nàng không tin nổi mà lắc thêm mấy cái.

“Đừng uổng công vô ích nữa.” Thanh Hoan Linh có thể làm rối loạn thức hải, thế mà Diệp Kiều đến mày cũng chẳng thèm nhíu.

Vân Thước nghiến răng, lách người rời khỏi chỗ cũ.

Tốc độ của Diệp Kiều Kim Đan kỳ không thể bắt kịp, nhưng thần thức của nàng rất rộng, trong một phạm vi nhất định hoàn toàn có thể bao phủ.

Ngay khoảnh khắc khí tức của Vân Thước xuất hiện, Diệp Kiều một cước nhắm thẳng vào bụng nàng ta, nhanh, mạnh, chính xác mà hạ xuống, không chút khoan nhượng đạp Vân Thước xuống đất.

Mặt đất nóng bỏng ngay lập tức bốc lên hơi nóng hừng hực, đối với Vân Thước có Thủy linh căn mà nói thì không khác gì một cực hình, độ nóng ở sau lưng khiến nàng chỉ hận không thể nhảy dựng lên khỏi mặt đất.

Thế nhưng Diệp Kiều cứ thế không chút khoan nhượng mà giẫm lên nàng, Vân Thước không thể động đậy, mắt tối sầm, ngũ tạng lục phủ như bị dời chỗ mà đau đớn, khiến nàng không nhịn được nữa mà hét lên chói tai, sự tỉnh táo cũng có chút mất đi: “Diệp Kiều!!”

Biểu hiện này trông hệt như đang nổi điên vì bất lực.

Diệp Kiều giật lấy chiếc chuông treo trên cổ tay nàng, sắc mặt không hề thay đổi, dùng tay bóp nát nó.

Nữ chính đúng là có nhiều món đồ tốt thật.

Bản mệnh pháp khí bị phá hủy, dưới sự phản phệ, Vân Thước ngay lập tức phun ra một ngụm máu.

Bí cảnh trận thứ ba có thể xem như là lần đầu tiên Vấn Kiếm Tông, Nguyệt Thanh Tông và cả Trường Minh Tông chiến đấu với nhau để thăm dò sức mạnh của đối phương.

Rõ ràng, thái độ của Vân Thước đã khiến các trưởng lão vốn coi trọng nàng trước đó vô cùng thất vọng.

Nếu nói là do chênh lệch giữa Phù tu và Kiếm tu, nhưng Tống Hàn Thanh cũng là Phù tu, có thấy hắn kém cỏi chỗ nào đâu.

Lúc nghe tin Vân Ngân nhặt được một đệ tử có cực phẩm linh căn, Tần Phạn Phạn lúc đó suýt chút nữa đã ghen đến chua loét.

Bây giờ thì y đã cân bằng lại rồi.

Cực phẩm linh căn thì sao chứ, chẳng phải vẫn bị đồ đệ nhà y đè ra đánh đó sao.

Các tu sĩ bên ngoài đều là người từng trải, rất nhanh đã có người nhận ra đây là linh khí có tên trên Linh Khí Bảng.

“Thanh Hoan Linh bị phá hủy rồi, tiếc thật.”

“Người thì chẳng ra gì, đồ tốt thì nhiều thật.”

“Lại còn vừa dở vừa ham chơi.”

“…”

Tu vi của Tô Trọc cao hơn Minh Huyền một cảnh giới, nhưng Minh Huyền lại xuất thân từ Bát đại gia, số Phù lục y biết nhiều hơn mình, cộng thêm tâm pháp của Trường Minh Tông kết hợp, hai người thậm chí có thể đánh ngang tay.

“Các ngươi đừng có quá đáng.” Thấy tiểu sư muội nhà mình bị đánh, trong lòng Tô Trọc tức giận vô cùng, nhưng lúc này bị Minh Huyền quấn lấy cũng không thể rảnh tay, chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Minh Huyền hừ cười: “Ai quá đáng? Chẳng phải các ngươi ra tay trước sao?”

Bên ngoài nhiều người như vậy đều thấy ai ra tay trước là người đó đuối lý, Tô Trọc nghiến răng, nghĩ đến hành động vừa rồi của Vân Thước, hắn cũng không thể mặt dày nói ra câu ‘nàng ấy chỉ là một đứa trẻ’, thấy Tô Trọc không nói được gì, Minh Huyền cố tình để ý tình hình bên Mộc Trọng Hy.

Thấy Tô Trọc không chú ý đến hành động của mình, Minh Huyền nhanh tay ném một lá Truyền Âm Phù qua, nhắc nhở Tứ sư đệ vị trí của trận pháp, muốn phá trận thì phải phá ở đâu.

Tống Hàn Thanh bày trận rất nhanh, Mộc Trọng Hy vốn là người nóng tính, bị nhốt bên trong, y tung ra một loạt kiếm chiêu, trận pháp vẫn không hề lung lay.

Nghe thấy tiếng chỉ dẫn của Minh Huyền, y tinh thần phấn chấn, tập trung sức mạnh đâm về phía yếu nhất của trận pháp.

Tô Trọc vì liên tục nhìn về phía Vân Thước, nhất thời không để ý đến Minh Huyền, thật sự để y ném Truyền Âm Phù vào trong.

Tống Hàn Thanh thấy trận pháp mình vất vả bày ra bị phá, mặt đen lại, “Đồ chẳng ra gì.” Canh một người cũng không xong.

Bị câu này mắng, sắc mặt Tô Trọc hơi trầm hẳn.

Nói cho cùng đều là Thiên chi kiêu tử, ai cao quý hơn ai, Tống Hàn Thanh vốn nói chuyện đã cay nghiệt, Tô Trọc không giữ được mặt mũi, sắc mặt lạnh đi, “Ngươi cũng chỉ có thể bắt nạt người có cảnh giới thấp hơn mình thôi.”

Tống Hàn Thanh mày mắt lạnh lùng, không chút động lòng: “Đến một kẻ Kim Đan sơ kỳ cũng không canh nổi, giữ ngươi lại để làm gì?”

Tô Trọc nổi giận: “Lúc Minh Huyền còn ở Trúc Cơ đỉnh phong ngay cả Địch Thần cũng có thể đổi mạng, ta đánh ngang tay với y thì sao chứ? Sao ngươi không nói là do lỗi của chính ngươi, ngay cả một Mộc Trọng Hy cũng đối phó không nổi. Còn phải bày trận, ta thấy mất mặt thay ngươi.”

Ồ hô.

Mộc Trọng Hy và Minh Huyền kề đầu vào nhau, thì thầm to nhỏ: “Bọn họ… mâu thuẫn nội bộ rồi sao?”

Bọn họ hiện giờ chỉ muốn đánh Vân Thước, nhưng Vân Thước sức hút quá lớn, hộ hoa sứ giả lại quá nhiều.

Khó khăn lắm mới thấy hai vị hộ hoa sứ giả của Vân Thước cãi nhau, Minh Huyền chỉ hận không thể hét lên một tiếng ‘hai người đừng cãi nhau nữa, mau đánh nhau đi’.