Tiểu Sư Muội Rõ Ràng Rất Mạnh Nhưng Lại Tấu Hề

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

280 6856

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1694 19746

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

108 903

401-500 - Chương 482: Nàng ta thì có thực lực gì chứ?

“…”

“Ngươi, con tiện nhân chết tiệt này.” Ánh mắt hắn u ám, tức đến toàn thân co giật, “Thủ đoạn cũng không ít.”

Diệp Kiều khiêm tốn đáp: “Quá khen rồi, lão tiện nhân.”

“…”

Về khoản đấu võ mồm, Diệp Kiều hiếm khi nào chịu lép vế, tên Tà tu kia nói đi nói lại cũng chỉ có mấy câu chửi đó, thật sự chẳng có chút uy hiếp nào, nàng chân thành mời đối phương: “Ngươi xem, gặp nhau là duyên phận mà, có muốn liên thủ với bọn ta đối phó với đám Yêu vương không?”

“Liên thủ với các ngươi ư?” Hắn bật cười thành tiếng: “Chỉ bằng đám phế vật các ngươi mà đòi xử lý nhiều Yêu vương như vậy sao? Nằm mơ đi, sao bọn ta không liên thủ với đám Yêu vương để giết sạch các ngươi?”

Đừng tưởng hắn không nhìn ra, mục tiêu của Yêu vương từ đầu đến cuối đều là mấy người Diệp Kiều.

Liên thủ với họ chỉ tổ bị lợi dụng làm bia đỡ đạn.

“Liên thủ với Yêu vương à…” Diệp Kiều kéo dài giọng, hơi nghiêng đầu, “Ngươi nghĩ Yêu vương sẽ để ý đến ngươi sao?”

Hắn học theo y hệt, hỏi ngược lại: “Vậy ngươi nghĩ Yêu vương sẽ để ý đến ngươi sao?”

“Sao lại không chứ?”

Nàng chớp mắt, “Ngươi không liên thủ với bọn ta, vậy thì bọn ta đổi sang liên thủ với Yêu thú đó nha.”

… Giọng điệu tiện thật.

Tên cầm đầu của đám Tà tu sao có thể chiều theo nàng? Chắc chắn là không thể, hắn lập tức cười lạnh: “Vậy ngươi liên thủ đi, ta đây muốn xem các ngươi liên thủ thế nào.”

Hắn cũng không phải không phát hiện Yêu thú không tấn công nàng.

Nhưng hắn cho rằng có lẽ trên người tu sĩ này có thứ gì đó khiến đám Yêu thú đặc biệt kiêng dè.

Bọn chúng đều theo bản năng phủ nhận khả năng này, thật nực cười, Yêu thú và tu sĩ đã đối đầu nhau mấy ngàn năm, sao có thể có Yêu vương nghe lệnh một tu sĩ loài người được.

Thực tế, hắn đoán đúng thật.

Những Yêu vương từ bên ngoài vào đều biết Diệp Kiều là Yêu hoàng mới được chọn, yếu một chút cũng là bình thường, đám Yêu vương trong bí cảnh vì bị nhốt lâu ngày, tin tức không được cập nhật, chỉ nhận ra được khí tức của Yêu hoàng tiền nhiệm, trong tay Diệp Kiều lại cầm nội đan của Yêu hoàng, bọn chúng tự nhiên cũng cho rằng Diệp Kiều chính là Yêu hoàng.

Trong tình huống tin tức của hai bên đều khớp nhau, vậy thì nàng chính là vị vua thật sự duy nhất trong bí cảnh này.

Thế là bất kể là Yêu vương trong hay ngoài bí cảnh, cả hai bên đều mơ mơ màng màng thừa nhận thân phận của Diệp Kiều.

Tên cầm đầu của đám Tà tu không biết vì sao, thấy thái độ chắc nịch của Diệp Kiều, hắn bất an quay đầu, “Các ngươi có ai biết lai lịch của đám người này không?”

“Ta biết!”

Một Tà tu lên tiếng.

Diệp Kiều nhìn theo người vừa nói.

Là tên Tà tu đã nhận ra nàng là ai không lâu trước đó.

Tên Tà tu biết thân phận của Diệp Kiều vội vàng nói với lão đại nhà mình: “Nữ tu áo đỏ đó là Diệp Kiều.”

“Diệp Kiều là ai?”

“Chính là nữ tu áo đỏ đó. Cẩn thận nàng ta một chút, thường thì những kẻ đối đầu với nàng ta mồ đã xanh cỏ rồi.”

“Câm miệng.” Hắn nổi trận lôi đình, cảm thấy người này đang đùa cợt mình, vung tay tát một cái, “Nàng ta thì có thực lực gì chứ?”

Tên Tà tu đó bất thình lình bị tát một cái, hắn hơi trợn mắt, không thể tin nổi mà nhìn tên cầm đầu này.

Lão đại cầm đầu sắc mặt âm u, “Sao? Không phục à?”

Cảnh giới của người đàn ông này không cao bằng hắn, sợ bị trả thù sau này, hắn cụp mắt xuống, hung hăng nhổ ra một ngụm máu, không nói thêm gì nữa.

Thực lực gì à? Đến lúc đó ngươi sẽ biết thôi.

Tên cầm đầu thậm chí còn không nhận ra tên Tà tu duy nhất biết rõ lai lịch của Diệp Kiều, cứ thế bị mình một tát dập tắt.

Hắn rơi vào trạng thái bồn chồn, cộng thêm lời tâng bốc Diệp Kiều của tên Tà tu kia, hắn càng thêm tức giận, ở trong Vân Yên Bí Cảnh này càng lúc càng không ổn, đến nay đã qua mười ngày rồi.

Thời gian càng lâu đan dược đã cạn kiệt, không lâu trước đó một đám Tà tu đều tranh giành đan dược, vẻ mặt điên cuồng, mãi đến khi hắn ra tay mới cưỡng ép trấn áp được.

Ở trong sơn cốc này nói chuyện chưa được mấy câu, lúc này hắn đã cảm thấy đầu óc hơi choáng váng.

“Giết bọn chúng!”

Hắn nhanh chóng ra lệnh.

Cùng lúc đó, Diệp Kiều cũng không ngồi chờ chết, trong lòng bàn tay hiện lên một Chú ấn, nhắm vào bọn chúng mà đánh xuống.

Một Chú ấn này có hiệu quả của Nguyên Anh kỳ.

Sơn cốc rung chuyển, mặt đất bị Chú ấn đánh ra một cái hố lớn, kẻ không né kịp đã bị một chiêu Chú ấn uy lực Nguyên Anh này đập bẹp.

Một Chú ấn đánh lui vô số Tà tu, đầu óc Diệp Kiều nhanh chóng vận hành, tính toán những thứ trong tay, Ám Thư là để đối phó với Yêu vương, tạm thời không thể động đến, cuốn sách đó bị phong ấn quá lâu, không thể nào sử dụng vô hạn, mỗi lần lấy ra đều phải nghỉ ngơi rất lâu, Quỷ Vương Tháp cũng chẳng có tác dụng gì, thứ có thể dùng chỉ có linh kiếm.

“Chúng ta cứ đánh với họ thế này mãi sao?” Tống Hàn Thanh mày nhíu lại, vẻ mặt nặng nề, nhưng tên cầm đầu của đám Tà tu đó rõ ràng là không chết không thôi.

“Ngươi nghĩ xem –” Diệp Kiều nghiêng đầu, “Chúng ta còn đường lui sao?”

Địch Thần mím môi, “Vậy bây giờ phải làm sao?”

“Không mau chóng giải quyết đám Tà tu này thì không thể rảnh tay đi giúp những tu sĩ kia được.”

Chạy thì có thể chạy, nhưng cứ chạy mãi cũng không phải là cách, chỉ có giết sạch mới được.

Vấn đề là Tà tu đông như vậy, giải quyết xong chắc đến Tết Công Gô, hơn nữa với cách đánh liều mạng của đám Tà tu, bọn họ cũng chưa chắc đã thắng được.

Tô Trọc thúc giục: “Các ngươi mau nghĩ xem, có kiếm quyết nào có thể quần công không.”

Quý Hoàn dang tay: “Kiếm pháp của Thành Phong Tông chúng ta, tách ra mỗi cái đều là kiếm quyết đơn đấu.” Không có quần công, cả đời này cũng không thể nào có.

“Hơn nữa…” Hắn dừng lại, cười như không cười, “Lúc này, cảnh giới của đám Tà tu đó không thấp đâu, e rằng chỉ có kiếm quyết Hóa Thần kỳ mới có thể giải quyết sạch sẽ bọn họ thôi.”

“Vạn Kiếm Quy Tông?” Tống Hàn Thanh thăm dò, kiếm quyết này chính là kiếm quyết quần công nổi tiếng nhất.

Diệp Kiều vung tay, đặt ngang kiếm trước người, như có điều suy tư nhìn chằm chằm Lược Ảnh trong tay, “Ta mà dùng được Vạn Kiếm Quy Tông, đám Tà tu đó còn có cơ hội đứng trước mặt bọn ta vênh váo sao?”

“… Ồ.”

Vạn Kiếm Quy Tông là kiếm quyết chuẩn Hóa Thần, nàng bây giờ là một Kim Đan kỳ lấy gì ra để dùng Vạn Kiếm Quy Tông.

Vừa mới thích ứng với cảnh giới Hóa Thần, lại bất thình lình bị áp chế xuống Kim Đan kỳ, Diệp Kiều cũng khá bực bội, nàng đến gần Tần Hoài, nheo mắt lại, đột nhiên nói: “Nhưng, ta đúng là có một kiếm pháp.”