Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

10 15

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

42 54

Genocide Online ~Gokuaku Reijō no Purei Nikki~

(Đang ra)

Genocide Online ~Gokuaku Reijō no Purei Nikki~

Takenoko

Vì tiêu trừ sinh hoạt hàng ngày áp lực, nàng hướng như thực tế giống như chân thực lại nắm giữ độ tự do cao kiểu mới nhất VRMMORPG xuất thủ, mà nàng nhân vật phản diện chơi đùa hành vi tại mở đầu chi

42 8489

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

402 2040

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

265 4777

Release the Female Lead, Leave Her to Me

(Đang ra)

Release the Female Lead, Leave Her to Me

白迟

Các đệ tử của Ma Vương Gu Qingcheng đều chạy trốn vì một người phụ nữ tên là Fengya. Không thể đánh bại Fengya, Ma Vương Gu Qingcheng cuối cùng đã nghĩ ra giải pháp tốt nhất.

104 1177

Web Novel - Chương 344

“……Chị gọi em à?” (Sabine)

“Ừ. Này, có chuyện chị muốn hỏi ý kiến em…” (Mitsuha)

Hình như Sabine-chan có một nhóm đáng ngờ tên là “Đội Quan Sát Oneesama” đang theo dõi và nắm bắt mọi hành tung của tôi.

Họ không vào trong cửa hàng, nhưng mỗi khi tôi ra ngoài hay đi đâu đó, họ dường như đều kiểm tra xem tôi đi đâu.

……Đúng là những kẻ theo dõi tuyệt vời!

Mà, có lẽ sự thật là họ chính là hộ vệ của tôi.

Dù Sabine-chan có là công chúa đi chăng nữa, tôi không nghĩ em ấy có quyền tự ý theo dõi mình như vậy.

Có lẽ đây là chỉ thị của nhà vua. Và Sabine-chan chỉ đang lợi dụng nó một chút thôi.

Chắc em ấy nghĩ tôi sẽ không thích nếu nói đó là vệ sĩ do nhà vua cử đến, nên thay vào đó, em ấy lại bảo đó là những vệ sĩ “nhẹ nhàng” do sự ích kỷ của bản thân em ấy cử đi. Sabine-chan đôi khi cũng biết suy nghĩ đấy chứ.

Thế nên, tôi đã mở cửa tiệm, ló đầu ra và hét lên: “Triệu hồi! Sabine-chan!”, thế là người đưa tin liền tức tốc chạy đi. Chuyện là như vậy đó.

Đúng như dự đoán, tôi không thể nhờ mấy đứa trẻ mồ côi đi gọi một nàng công chúa từ hoàng cung đến được, phải không nào?

……Và như vậy cũng tiện hơn nhiều, đúng chứ?

“Cái này. Nó có nghĩa là gì?” (Mitsuha)

Đôi mắt Sabine-chan mở to khi nhìn thấy bức thư gỗ tôi đưa cho em ấy… Một bức thư kêu oan trực tiếp.

“U~waa… Lần này thì chị gây chuyện rồi, Oneesama…” (Sabine)

Sabine-chan vừa nói vừa cau mày khó chịu.

Không phải nụ cười tinh nghịch thường ngày, hay vẻ mặt của người cố tình làm vậy, mà là một vẻ mặt thực sự phiền muộn.

“Dù sao đi nữa, chị không có đủ kiến thức về hệ thống của đất nước này để biết nó có nghĩa là gì… Không, dĩ nhiên là chị biết đây là một ‘lời kêu oan trực tiếp’, nhưng tại sao nó lại gửi cho chị, và liệu chị có bất kỳ nghĩa vụ nào phải nhận nó hay không… Hơn nữa, chị phải làm gì với nó đây? Em cần phải cho chị biết về chuyện đó……” (Mitsuha)

“Vậy à…

Oneesama. Cái ‘kêu oan trực tiếp’ mà chị đang nghĩ đến, có phải là cái màn trong ‘Jidaigeki’ mà chúng ta đã xem cùng nhau trên Terebi không?” (Sabine)

“Ừ. Đúng rồi đó.

Bảy tám người nông dân xếp thành hàng, người đầu tiên giơ cao một bức thư kêu oan được nhét trong ống tre.

Và rồi, ‘Xin ngài rủ lòng thương! Xin ngài, xin ngài, xin ngài, xin ngài, xin ngài!’ rồi lao về phía kiệu của lãnh chúa. Các samurai hộ tống liền hét lên, ‘Lũ nông dân nổi loạn!’ rồi người đầu tiên bị samurai bảo vệ kiệu chém gục, và người thứ hai nhặt lấy bức thư kêu oan rồi lao tới.

Họ lần lượt bị chém ngã, và mỗi lần như vậy người kế tiếp lại nhặt lên và xông vào.

Và người cuối cùng bị chém ngã xuống cách kiệu của lãnh chúa vài mét.

Khi đó, vị lãnh chúa hỏi người hầu cận, ‘Đây là một lời kêu oan trực tiếp sao?’…

Và khi người hầu cận trả lời ‘vâng’…

‘Họ có điều gì muốn khiếu nại à?’

‘Vâng thưa ngài!’

‘……Đưa nó cho ta.’

Rồi, khi người hầu cận đưa bức thư kêu oan mà anh ta nhặt được, một bàn tay từ trong kiệu vươn ra và nắm lấy nó…

…Chà~, chị đã khóc ở đoạn đó đấy…” (Mitsuha)

“Đúng vậy. Sau khi tên quan huyện độc ác giết rất nhiều dân làng để ngăn chặn việc kêu oan trực tiếp, và kế hoạch đi vào bế tắc, họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thực hiện một nhiệm vụ tự sát đúng nghĩa, và họ đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc bị tiêu diệt hoàn toàn… Em cũng đã khóc, nhưng mà chị biết không…

…Ngoài đời thực, nếu giết nhiều dân làng như vậy, ngôi làng sẽ không thể tồn tại và sẽ sụp đổ!

Người ta không giết tất cả mọi người như thế đâu, ngoài đời thực ấy, tuyệt đối không! Ít nhất là không phải ở đất nước của em!” (Sabine)

Và điều Sabine-chan đã kể cho tôi là…

Kêu oan trực tiếp.

Đó là một hệ thống đã tồn tại từ thời xa xưa, trong đó thường dân và quý tộc cấp thấp bỏ qua cấp trên trực tiếp của họ và gửi đơn kêu oan thẳng đến người có chức vị cao hơn nữa.

……Phần này thì giống với Nhật Bản thời xưa.

Đó là một sự sỉ nhục hoàn toàn đối với những cấp trên trực tiếp bị bỏ qua, nhưng vì mục đích thường là để tố cáo hành vi sai trái và tội ác của họ ngay từ đầu, nên điều đó cũng là tự nhiên thôi.

Và có vẻ như không có chuyện tất cả những người kêu oan đều bị tử hình.

Dường như nó được xem như một hình thức tố giác hoặc một hòm thư góp ý.

…Tuy nhiên, điều này sẽ không được áp dụng nếu lời khiếu nại là sai sự thật.

Khá là hiển nhiên, phải không? Bạn đã gây thêm rắc rối cho cấp trên cao hơn bằng cách nói dối về cấp trên trực tiếp của mình. Vu khống, cáo buộc sai sự thật, và tội bất kính khi cố gắng lừa dối một quý tộc. Trong một thế giới như thế này, bị kết án tử hình là điều đương nhiên.

Nhưng thông thường, một thường dân gần như không thể trao trực tiếp đơn khiếu nại cho một quý tộc.

Nếu bạn cố gắng tiếp cận một quý tộc không đúng cách, ông ta sẽ nghĩ bạn đang cố ám sát mình và sẽ chém bạn ngay.

Có vẻ như một số quý tộc nhận thức được rằng họ bị thường dân căm ghét.

Đưa cho lính canh và những người tương tự cũng vô ích. Hầu hết chúng sẽ chỉ bị vứt đi.

Bạn thậm chí không thể nhờ một người hầu hay ai đó có thể gặp trực tiếp các quý tộc… hoặc một thương nhân thường xuyên lui tới các dinh thự…

Nếu những chuyện như vậy xảy ra, người hầu sẽ bị đuổi việc ngay tại chỗ, thương nhân sẽ bị cấm cửa, câu chuyện sẽ lan truyền, và các gia đình quý tộc khác sẽ cắt đứt việc làm ăn với thương nhân đó.

Do đó, không ai lại đi chấp nhận một rủi ro như vậy khi họ chẳng được lợi lộc gì.

Kêu oan trực tiếp hoàn toàn là một hành vi vi phạm quy tắc và do đó bị cấm.

Trong khi đối với những người có quyền lực, nó giống như thanh thánh kiếm của anh hùng đối với quỷ vương, có thể gây tử vong cho họ.

Thật không thể chịu đựng được khi những thứ như vậy bị lạm dụng.

Vì vậy, do một hành động như vậy là không mong muốn, có vẻ như cả kẻ chủ mưu lẫn những người đồng lõa trong vụ kêu oan trực tiếp đều không nhận được lợi ích hay đặc quyền nào cho bản thân. Chỉ có sự hủy diệt cá nhân đang chờ đợi họ, bất kể thành công hay thất bại.

……Chà, nếu không có hình phạt nào, thì cứ làm tới thôi, kêu oan trực tiếp liên tục……

Vì vậy, nếu việc kêu oan trực tiếp thành công và tên quan huyện tồi tệ bị lật đổ và một vị quan tốt được bổ nhiệm thay thế, thì sẽ tốt thôi, nhưng nếu nó bị phán quyết là ‘chừng đó vẫn nằm trong phạm vi quyền hạn của ông ta với tư cách là một quan huyện’ hoặc ‘chưa đủ để cách chức ông ta, vì vậy chỉ có một lời cảnh cáo nghiêm khắc và một khoản tiền phạt’, thì…

Những người đã kêu oan trực tiếp sẽ bị soi mói kỹ lưỡng.

Bề ngoài thì không có hành động trả đũa nào được thực hiện.

Nhưng nếu họ theo dõi những người đó mọi lúc, họ sẽ tìm ra được sơ hở.

Những việc như, nhét đồng xu nhặt được vào túi của mình.

Huých nhẹ vào vai người mà họ đang tranh cãi.

Chỉ riêng điều đó đã là một tội danh tham ô hoặc hành hung.

Những kẻ có quyền lực rất dễ đẩy thường dân đến chỗ khốn cùng bằng những “hành vi vô lý chứ không phải phán xét tội phạm một cách công chính”.

“…Vậy, tóm lại, chuyện này có nghĩa là gì?” (Mitsuha)

Tôi đã nghe giải thích về việc kêu oan trực tiếp ở đất nước này.

Nhưng tôi vẫn không hiểu tại sao nó lại được gửi đến cho tôi.

Tôi chắc chắn rằng đây không phải là từ người dân trong lãnh địa của tôi.

Nếu người dân trong thái ấp của tôi muốn phàn nàn điều gì đó với tôi, họ có thể đưa trực tiếp cho tôi khi tôi đang đi dạo qua các thị trấn và làng mạc, hoặc họ có thể đến dinh thự của thái ấp.

Tôi sẽ luôn đích thân nhận nó, và nếu tôi không có mặt, họ có thể đưa cho một người hầu để đảm bảo nó đến được tay tôi.

Không cần phải trả phí vận chuyển và giao nó khi tôi đang ở kinh đô.

Và nếu đó là vấn đề khẩn cấp, Anton-san sẽ đưa ra quyết định và báo cáo trong cuộc gọi radio định kỳ.

…Hay đúng hơn, trong thư có ghi rõ ràng rằng nó đến từ một người ở lãnh địa khác.

“Tại sao một người từ lãnh địa khác lại kêu oan trực tiếp với chị?

Nếu họ định kêu oan trực tiếp, chẳng phải nên là với thống đốc địa phương, lãnh chúa, hoặc một vị bộ trưởng trong hoàng cung sao?

Tại sao lại đến tìm chị, một tử tước cỏn con từ một lãnh địa khác?” (Mitsuha)

“Đó là lý do tại sao lúc nãy em đã nói, ‘Lần này thì chị gây chuyện rồi’…

Một người gần như chắc chắn sẽ nhận một lá thư kêu oan trực tiếp mà không vứt nó đi.

Một người ngọt ngào và tốt bụng, người sẽ không bao giờ bỏ rơi một người đang gặp khó khăn.

Và một người khó có thể phớt lờ người khác khi nói rằng ‘đó không phải là chuyện của mình’.

Nó không được gửi đến ‘Nữ tử tước Yamano, lãnh chúa của một lãnh địa khác’, mà là gửi đến ‘sứ giả của Nữ thần, Hime Miko Sấm Sét’. Không phải để ‘sửa chữa sự cai trị sai lầm’, mà là, ‘Xin hãy giúp chúng con, Hime Miko-sama!’. Vì vậy, việc nó đến từ một lãnh địa khác không thành vấn đề…” (Sabine)

Sabine-chan nói vậy nhưng……

“Có vấn đề đấy, vấn đề lớn là đằng khác.

Em nói như vậy có nghĩa là tất cả các đơn kêu oan trực tiếp từ khắp đất nước, hay thậm chí cả lục địa, sẽ đổ về chỗ chị hết à~!!

Bên cạnh đó, các danh hiệu sứ giả thần thánh và Hime Miko chỉ là những tên gọi thông thường, giống như biệt danh không chính thức, và tước vị chính thức của chị ở đất nước này là một Tử tước! Một Tử tước!

Cùng với các Nam tước, Tử tước được xếp vào hàng quý tộc cấp thấp. Nói cách khác, chị là một thành viên cấp thấp của giới quý tộc.

Chị không ở cái vị thế có thể vênh mặt và hành động như một nhân vật tai to mặt lớn ở lãnh địa khác đâu!” (Mitsuha)

Tôi đã gầm lên như vậy, nhưng…

“Vâng, về mặt tước vị thì chắc chắn là đúng, nhưng ngoài điều đó ra, Oneesama, chị còn có danh hiệu ‘Đại Anh Hùng Cứu Quốc’ cùng với hiệu ứng đe dọa ‘Nếu có vấn đề gì với tôi, tôi sẽ gọi Thần Binh’ và một vũ khí mạnh mẽ gọi là ‘cô gái độc thân có tước vị và chưa có hôn phu’.

Không có nhiều người dám đối xử tệ với chị, ngay cả giới thượng lưu, và rất ít người muốn công khai thù địch với chị. Hơn nữa, lợi thế lớn nhất của chị là…” (Sabine)

“Lợi thế của chị là?” (Mitsuha)

“Vị quý tộc ở đằng đó không biết rằng chị đã nhận được một lá thư kêu oan trực tiếp, Oneesama.” (Sabine)

“Nghĩa là sao?” (Mitsuha)

“Chị có một bộ não rất lợi hại mà, Oneesama.” (Sabine)

“Bộ não lợi hại, em nói sao?” (Mitsuha)

Sabine-chan liền giơ ngón cái tay phải lên rồi chỉ vào mặt mình.