Thuật quản lý kinh doanh của kẻ lừa đảo ở thế giới khác

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Unexplored Summon://Blood-Sign

(Đang ra)

The Unexplored Summon://Blood-Sign

Kamachi Kazuma

Khi Kyousuke nghe thấy những lời đó từ Meinokawa Higan, một cô gái đang đứng trước bờ vực sinh tử, cậu liều mình đi vào trong thành phố nơi ba thế lực triệu hồi sư vĩ đại xung đột!

1 52

Hắc Bạch Avesta

(Đang ra)

Hắc Bạch Avesta

Masada Takashi

Câu truyện lấy bối cảnh thuộc Đệ Nhất Thiên - Ahura Mazda, nơi mọi sinh vật đều bị chia thành hai thái cực đối đầu với nhau là Thiện và Ác. Nhân vật chính của câu truyện này là cô gái mang tên Quinn,

9 99

Venus Mission ~A former assassin and middle-aged mercenary is reincarnated into another world after being asked to assassinate a hero!~

(Đang ra)

Venus Mission ~A former assassin and middle-aged mercenary is reincarnated into another world after being asked to assassinate a hero!~

MIYABI

Tuy nhiên, trong quá trình đó, anh ta bị vướng vào những âm mưu xung quanh việc triệu hồi, những bí ẩn của thế giới bên kia và ý định của nữ thần.

15 271

Thưa vị phu quân xa lạ, xin hãy ly hôn

(Đang ra)

Thưa vị phu quân xa lạ, xin hãy ly hôn

久川航璃

Một cuộc cá cược kỳ lạ và xảo quyệt với chồng cô bắt đầu.

11 197

Taidana ryōjoku kizoku ni tensi shita ore, doryoku de shinario o bukkowashitara kikaku-gai no maryoku de sai kyō ni natta

(Đang ra)

Taidana ryōjoku kizoku ni tensi shita ore, doryoku de shinario o bukkowashitara kikaku-gai no maryoku de sai kyō ni natta

Kikuchi Kousei

Đây là câu chuyện về một người đàn ông tái sinh thành một quý tộc lười biếng, người đã phá vỡ thế trận bằng nỗ lực không ngừng nghỉ và trở thành người đáng gờm nhất.

27 554

Excalibur Chronicle of Raidorl (WN)

(Đang ra)

Excalibur Chronicle of Raidorl (WN)

Leonar D (レオナールD)

Huyền thoại về thanh kiếm thiêng bắt đầu bằng "Rebellion", bắt đầu từ đây!

44 643

Web Novel - Chương 94. Những điều mới mẻ, những điều hoài niệm

-"...... maaaahhhh".

Magda há miệng rộng và hét lên như một con ếch đang đau đớn.

-"...... đắng ............".

Tôi đưa cho cô nhóc một cốc cà phê, nhưng có vẻ như nó không hợp khẩu vị của nhóc ấy.

Magda nhìn chằm chằm vào cốc cà phê như thể đang nhìn kẻ thù của bố mẹ mình, và duỗi thẳng cánh tay hết cỡ để giữ cốc cà phê tránh xa khỏi mình.

-"Cái này không phải ...... ............".

Rõ ràng là Loretta cũng không uống được.

Cô ấy rũ vai và gật đầu như một nhân viên văn phòng bị sa thải.

-"Lúc đầu thì ai cũng như vậy phải không?’’

Với một nụ cười gượng gạo, Ginette nhấp một ngụm cà phê.

-"Lúc đầu, tôi cũng nghĩ, "Cái này không phải để con người uống.’’

-"Nhưng sau đó cô đã bắt đầu nghiện nó, phải không?’’

Tôi chắc chắn là một người nghiện cà phê, vì vậy tôi đã uống cạn nó.

Tôi sẽ uống phần thừa của Magda và Loretta. ...... Ồ, họ cho đường vào cà phê của họ. ............ Các cô không hiểu đâu, bởi vì cà phê được uống nguyên chất sẽ giữ được mùi thơm và hương vị của hạt cà phê.

Ginette mỉm cười lặng lẽ và cắn chặt môi. Biểu cảm của cô ấy mang một cảm giác hoài niệm.

-"Tôi đoán là bởi vì ông nội yêu dấu của tôi .......".

Cô ấy xoay cốc cà phê trong tay để nó nghiêng dần, và nhìn vào đó.

Tôi tự hỏi liệu cô ấy có đang nhìn vào ly cà phê đang rung lắc hay không.

-"Khi ông nội tôi rời đi,......, tôi hơi cô đơn,......, vì vậy tôi bắt đầu uống nó,.......... ...Hmm, tôi giống như một đứa trẻ, phải không?

Thật hiếm khi Ginette nói như vậy.

Cô ấy không nói nhiều về quá khứ của mình, nhưng đây có lẽ là lần đầu tiên cô ấy nói về ông nội của mình trước mặt mọi người. Tôi không biết liệu cô ấy có từng nói riêng về ông ấy bao giờ không.

-"Ồ, tôi xin lỗi. Đó là một câu chuyện như vậy. ......".

Nhún vai một cách ngượng ngùng, Ginette nhấp một ngụm cà phê.

-"Tôi đoán là bởi vì tôi đã uống cà phê với Yashiro-san.’’

Sau đó, cô ấy đặt cốc xuống đĩa lót và hướng ánh mắt về phía tôi...... .

-"Yashiro-san hơi giống ông nội của tôi. ‘’

Đó là điều cô ấy đã nói với tôi trước đây.

Ông nội đã đưa Ginette đến đây và bảo vệ cô ấy cho đến ngày cuộc đời ông kết thúc.

Liệu cô nàng này có nhìn thấy dấu vết của một người như vậy trong tôi?...... quá sức với tôi rồi.

-"Liệu ông nội của ...... quản lý có phải là ...... kẻ nghiện ngực?"

-" Mồ ^ Không phải là vấn đề đó, mà là sự tương đồng! ‘’

-"Vậy, theo cách đó, cô đang khẳng định rằng tôi là một kẻ nghiện ngực?

-"...... Không thể tránh được vì đó là Yashiro-san.’’

Họ có thể nói bất cứ điều gì họ muốn.

Tôi uống hết cà phê của mình và lấy của Magda.

Bây giờ đã quá trưa.

Thực ra, việc rang cà phê mất rất nhiều thời gian, và bây giờ đã muộn.

Thạch cà phê gần như đã hoàn thành.

Đến lúc đó, mọi người sẽ đến đông đúc.

-"Xin chào.’’

Người đầu tiên lô mặt là Bertina. ...... Cô ấy là một người chị em rất nhiệt tình khi nói đến việc nếm thử.

-"Ồ, đó là món ăn mới à?’’

-"Đây là nguyên liệu. Sơ có muốn thử không?

Nếu bạn không biết, có lẽ bạn không thể uống nó một cách đúng đắn. Vì vậy, tôi đưa cho Bertina phiên bản có đường mà Loretta đang uống.

Mỉm cười, Bertina cầm cốc cà phê bằng cả hai tay. Cô ấy ngửi nó trước và hít hà hương thơm nồng nàn của nó.

-"Hmm~............ mùi thơm thật tuyệt. Bây giờ chúng ta hãy đi đến .......".

Sau khi thưởng thức hương thơm, cô ấy nhấp một ngụm cà phê.

-".................. Ôi!

Cô ói à!

-"............Nó có độc."

-"Không, không phải đâu! ‘’

-"Tôi được dạy rằng tất cả những thứ đắng đều có độc."

-"Cô sai rồi, sự giải thích đó ! ‘’

Ai dạy cho cô kiến thức điên rồ như vậy?

-"...... Lần này có vẻ món ăn không hứa hẹn gì. ............ Tôi sẽ quay lại nhà thờ và khóc... ...".

-"Chờ đã, chờ đã, chờ đã! Bởi vì thạch cà phê rất ngon! Cô không cần phải uống được cà phê để ăn nó!

-"Không, ...... tôi không cần phải ép mình ăn nó, anh có bánh ?."

Sao cô lại thúc giục lòng vòng như thế vậy, chị gái?

-"Yo, Yashiro! Tôi đến rồi!

-"Cảm ơn bạn đã mời tôi, Yashiro.’’

Delia và Nepheli đến cửa hàng cùng lúc.

Họ đang va chạm vào nhau ở lối vào, cố gắng quyết định ai nên vào trước. ...... Các cô vẫn không thân thiết như thường lệ, phải không?

-‘’Tôi ở đây, thế thôi. Tôi chắc chắn anh sẽ vui vì đã mời tôi. Anh sẽ hạnh phúc vì đã làm vậy, Yashiro! ‘’

Mặc một chiếc váy bay bổng, kiểu một mảnh mùa hè, Imelda duyên dáng bước vào cửa hàng trong lúc vẫn đang xoay chiếc ô của mình.

...... Không, đóng ô lại.

-"Thật sự ...... tệ khi anh gọi tôi vào một ngày nóng như vậy, Yashiro.’’

Trong khi tôi đang không biết nên nói gì thì Norma bước vào với chiếc váy hở ngực.

Chào mừng! Tôi chào mừng cô!

Mồ hôi như những hạt ngọc xuất hiện ở khe ngực, như những viên pha lê đẹp. ......

-"Trời nóng quá, cô có thể vào nhanh được không? ‘’

-"Cảm ơn vì đã mời tôi,Yashiro-sama."

Estella và Natalia đến chỗ Norma với khuôn mặt nhìn ngược lại.

Phía sau họ, Millie ló lên với chiếc kẹp tóc bọ rùa lớn đung đưa trước mặt cô ấy.

-" Ano, Xin chào, .............".

-"Anh đã gọi rất nhiều người. Chúng ta đều có mặt ở đây rồi phải không? ‘’

-"Tôi cũng ở đây.’’

Paula tai chó bước vào cửa hàng, đôi tai chó giống như chó Golden Retriever của cô ấy vẫy vẫy. Đây là Paula, người đã hào hứng ngay khi tôi nói với cô ấy rằng tôi đang ra mắt sản phẩm mới. Cô ấy cũng đối xử với chiếc bánh theo cách đó, và cô ấy sẽ nhảy vào bất cứ thứ gì trong tầm với của cô ấy.

-"Nhưng tất cả mọi người đều là phụ nữ, phải không, Yashiro?

Estella nhìn tôi như thể muốn nói điều gì đó.

Tôi tự hỏi cô ấy đang nói về điều gì.

-"Ba ...... bốn ............, tổng cộng là chín người.’’

Ginette đang đếm số lượng khách. ...... Cô ấy dường như vẫn kém về toán học và đếm chậm. Có lẽ cô ấy không giỏi về số.

-"Ồ, Ginette . Còn một người nữa sắp đến.

-"Là cô ấy, Regina à?"

-"Không. Tôi đã mời cô ấy, nhưng cô ấy không đến."

Cô ấy thực sự không thích ở nơi dông đúc.

-"Vậy Wendy?’’

-"Cô ấy sẽ không đến trừ khi cô ấy đi cùng Seron.’’

-"Tại sao bạn không gọi anh ấy cùng lúc?"

-"Tôi đang ở trong một tình huống hơi khó khăn.’’

-"...... Umaro?"

-"Đó có phải là Becko-san không?"

-"Đều không phải hai người họ. Vì một số lý do.’’

Hôm nay chỉ dành cho con gái.

Bởi vì tôi muốn làm một việc gì đó.

Vậy thì, đó là ai?

- "Tôi đây, thưa mọi người.’’

Sau đó, vị khách cuối cùng xuất hiện.

"Cảm ơn anh đã mời tôi, Yashiro-chan.’’

Đó là chủ cửa hàng quần áo mặt cừu, Ukrines.

"Có phải là Ukrines-san không? ‘’

"Xin chào, Ginette-chan. Làm phiền cô rồi.’’

Đây là lần đầu tiên tôi thấy một phụ nữ sử dụng từ "chan" với giọng điệu bình thường.

Giọng điệu vẫn khiến tôi cảm thấy khó chịu như vậy.

-"Tại sao lại là Ukrines? ‘’

-"Hmm? Cô không hài lòng à?"

Estella hỏi tôi bằng giọng thì thầm.

Tôi trả lời một cách thản nhiên như thể chính xác thì cô ấy đang nói về điều gì.

-"Tất nhiên không phả là tôi không hài lòng. Tôi chỉ tò mò tại sao. ‘’

Tất nhiên cô đang tò mò. Ukrines thực sự cảm thấy không hợp khi đứng trong nhóm này.

-"Tôi không thể nghĩ ra được lý do nào khác ngoài việc anh lại đang lên kế hoạch gì đó, .......".

-"Được rồi! Bây giờ chúng ta đã có mặt ở đây, đã đến lúc để giới thiệu những món ngọt mới! ‘’

Tôi cố ý nói lên thật to để ngắt lời suy đoán của Estella. ...... Cô nàng này thật sự sắc sảo.

Không có vấn đề gì nếu có Ukrines trong nhóm. Đừng quá suy đoán.

-"Nhân tiện, Ukrines......".

Giả vờ chuẩn bị, tôi nói với Ukrines một cách thì thầm.

-"Cô đã sẵn sàng chưa?"

-"Tất nhiên là tôi đã sẵn sàng. Tốc độ là điều cần thiết trong loại chuyện này. ‘’

Mặc dù giọng điệu điềm tĩnh, nhưng bà thím này rất quan tâm đến việc kiếm tiền.

Thực ra, sáng nay. Sau khi cúng dường xong, tôi đã đi bộ quanh quận 42 một mình.

Tôi đã chạy quanh trong thời tiết cực kỳ nóng và nói chuyện với từng người cần thiết cho dự án lớn này.

Và cốt lõi trong dự án này. Ukrines là người sẽ đóng vai trò quan trọng nhất.

Có vẻ như sau cuộc nói chuyện với tôi vào buổi sáng, cô ấy đã cho thấy kết quả trong vòng vài giờ. Tôi biết mình có thể trông cậy vào bà thím này.

Bây giờ ...... mồi nhử gì có thể được sử dụng để bắt những con cá lớn ..................

-"Magda, Delia. Và Norma cùng Natalia. Mọi người có thể giúp tôi một chút không?"

-"Eh? Ừm, Yashiro-san. Nếu anh muốn giúp, tôi sẽ.......".

-"Ồ, Ginette ổn mà. Chỉ cần ngồi xuống bây giờ thôi."

-"Nhưng ......".

-"Bởi vì cô là món chính."

-"Món chính ............?"

Với Ginette nghiêng đầu tò mò trên ghế của mình, tôi đi đến nhà bếp với những thành viên đã chọn.

Ukrines bình thản theo sau tôi với hành lý. Tuyệt vời, sự bình thản đó.

Với bốn người đẹp và Ukrines đi cùng, tôi đi qua nhà bếp và ra sân.

-“Cái gì? Không phải đó là nhà bếp à?”

Delia đặt câu hỏi, nhưng Magda nhanh chóng trả lời cô ấy.

-“Nó được làm lạnh trong … giếng. Món tráng miệng mới lần này.”

-“Wow, nghe ngon quá!”

-“Tôi hiểu rồi, đó là món tráng miệng hoàn hảo cho mùa hè.”

-“Anh luôn nghĩ ra những điều thú vị nhỉ. Tôi rất ấn tượng. Vậy, việc hút tẩu có bị cấm nữa không?”

Mỗi người trong số họ đều diễn giải theo ý riêng nhưng vẫn hiểu nó.

Ồ, hút tẩu vẫn bị cấm.

-“Vậy, tôi sẽ vào bếp và chuẩn bị món tráng miệng, Ukrines, phần còn lại phiền cô lo.”

-“Vâng, vâng. Cứ để cho tôi.”

Tôi kéo một chiếc tủ lạnh đơn giản từ giếng lên và để lại năm người bon họ ở đó, rồi quay lại bếp.

Như dự đoán, việc có một người đàn ông trong nhóm không phải là một ý hay.

-“Cái gì? Cô định giúp tôi việc gì ?”

-“ Yashiro-sama. Tôi cần một lời giải thích chi tiết.”

-“Cô gái hổ, em có biết gì không?”

-“...... Magda không biết gì cả.”

Ồ, không sao đâu, không sao đâu.

Mọi người chỉ cần làm những gì Ukrines bảo thôi.

Điều này sẽ khiến đợt nắng nóng chết tiệt này trở nên dễ chịu hơn nhiều. ...... Mhmm.

Khi tôi trở lại bếp, tôi lập tức lấy thạch cà phê từ tủ lạnh ra.

Ồ, nó đã đông cứng hoàn toàn rồi.

Tôi nghĩ đây sẽ là một sản phẩm tốt.

Tuy nhiên, việc làm nó sẽ mất thời gian, vì vậy số lượng sẽ bị hạn chế. ......

Tôi tự hỏi liệu nó có thể chuẩn bị trước.

Có vẻ như ít người mua hạt cà phê, và chúng không được bán theo gói nhỏ. Nó rất tốn công mà không có lợi nhuận.

Vì vậy, khi bạn mua hạt cà phê, bạn phải mua số lượng lớn.

Kết quả là, quán lãng phí rất nhiều hạt cà phê mỗi năm.

Vậy tại sao cô ấy lại mua nó? ...... Tôi có thể đoán được lý do mà không cần hỏi câu đó. Nhưng Ginette đã nói với tôi.

“Mỗi năm vào ngày kỷ niệm ngày mất của ông nội, tôi đều pha cà phê và chúng tôi uống cùng nhau.”

Trong thế giới của chúng ta, không có tục lệ về mộ phần và không có thứ gì gọi là bàn thờ Phật. Việc tang lễ dường như có dạng dâng lời cầu nguyện cho linh hồn họ.

Vì vậy, tôi nghe nói rằng Ginette cũng đã pha hai cốc cà phê ở Ánh Dương quán và uống chúng để tưởng nhớ ông nội mình.

Tôi nghĩ rằng không có thứ gì gọi là sinh nhật, nhưng có thứ gọi là ngày giỗ.

Ginette thường mua hạt cà phê mỗi năm cho ngày đó.

...... Tôi sẽ phải sử dụng nó nhiều hơn từ bây giờ. Điều đó cũng khiến ông già vui, phải không?

-“Vậy, bây giờ hãy phục vụ nó.”

Tôi nói to để thoát suy nghĩ của mình khỏi nỗi buồn.

Có rất nhiều niềm vui đang chờ chúng ta. Không có thời gian để u sầu.

Tôi lấy thạch cà phê từ tủ lạnh ra, cắt thành khối vuông và đặt vào một chiếc bát nhỏ.

Nó sẽ tuyệt vời nếu tôi có một chiếc hộp bằng kính, nhưng … đó là chủ đề cho tương lai. Nó đắt tiền, kính. Tôi chắc chắn quý tộc sẽ miễn cưỡng tặng nó cho bạn một lần nữa vì lợi ích của họ. ......

Tôi không chắc liệu tôi có thể làm được hay không. Vâng, tôi đoán là như thế này :

Đổ kem tươi lên trên thạch, nó trông lấp lánh với độ đàn hồi.

Nếu ít quá, nó sẽ bị nói là đắng, nhưng nếu nhiều quá, vị tươi mát của thạch cà phê sẽ bị hỏng. Lượng cân bằng này rất quan trọng.

Đây là lần đầu tiên ra mắt thạch cà phê. Tôi phải làm cho nó thành công vang dội.

Tôi cho kem vào với sự cẩn thận và tập trung cao nhất trong đời mình. ............ tinh tế. Đây là tác phẩm của bậc thầy. Sự phân bổ tuyệt vời. Món này hoàn toàn ngon!

Và khi thạch cà phê ngon lành được hoàn thành đủ số lượng người, Magda và những người khác trở lại bếp.

-“Ồ!”

Tôi không thể không thốt lên.

Tuyệt vời! Nó thật tuyệt vời, các bạn!

Hoàn hảo và tuyệt vời!

-“Tôi yêu cầu … một lời giải thích tại sao chúng tôi phải ăn mặc như thế này.”

Natalia quay ánh mắt lạnh lùng về phía tôi và hỏi tôi với một biểu cảm trống rỗng.

Tôi sẽ trả lời câu hỏi đó sau.

Trước mặt mọi người.

-“Ngoài ra, hãy xem! Đây là món ngọt mới! Nó trông thật tuyệt, phải không?”

-“Ồ! Nó hơi dẻo và thú vị đấy!”

Delia lập tức cắn một miếng.

-“Nó màu đen. … Nó trông lạ.”

Norma cũng đang nhìn nó với sự thích thú.

-“............ Trông có vẻ đắng. Có lẽ Magda chỉ nên ăn phần kem thôi.”

-“Được rồi, đừng nói như thế, cứ ăn thử xem.”

Tôi xoa đầu Magda khi lông mày nhóc ấy đang nhăn lại.

Bây giờ chúng ta đã hoàn toàn lạc đề.

Bằng mọi cách, tôi muốn nhiều người biết về nó nhiều hơn thế.

Đừng bao giờ nghe theo người nào sử dụng cụm từ “nhiều hơn thế” và né tránh đặt câu hỏi cho bạn. Không cần phải hỏi trước khi tin tưởng – ý tôi là thế

Điều đầu tiên một kẻ lừa đảo học được là “nhiều hơn thế”. Những người tuyển dụng theo kiểu Ponzi rất thích nó điều đó. Họ muốn bạn tập trung vào “tương lai tươi sáng” thậm chí còn không tồn tại.

Vì vậy, nếu bạn không muốn bị lừa đảo, chỉ cần bịt tai và nói ‘Ahhhh, tôi không nghe thấy gì đâu’ với bất kỳ ai sử dụng cụm từ ‘nhiều hơn thế ‘’ dù chỉ một lần.

-“Tôi cảm thấy như mình đã … bị bỏ rơi.”

Natalia. Cô hoàn toàn đúng.

Nhưng tôi thích cách cô lắng nghe tôi khi tôi nói điều đó. Cô là một người rất tốt. Hơn hết, … là bộ trang phục cực kỳ hợp ý tôi lúc này.

-“Nào, mang giúp tôi những món ngọt mới nhất.”

Tôi hướng dẫn những người đẹp với thạch cà phê ‘‘ra ngoài từng người theo thứ tự tôi nói ‘’và tôi nhanh chóng quay lại phòng ăn cùng với Ukrines.

Bây giờ, chúng ta hãy bắt đầu. ......

-“Tôi đã để mọi người phải chờ đợi! Cuối cùng cũng đến lúc ra mắt!”

Đây là sự kiện được khuyến khích nhất của mùa hè!

-“Bộ sưu tập áo tắm Quận 42 ở Ánh Dương quán!”

Phòng ăn rộn ràng với sự phấn khích.

Đừng lo lắng về điều đó, chúng ta hãy để những người chơi hàng đầu xuất hiện!

-“Đầu tiên! Delia!”

Tôi gọi, và Delia bước ra từ bếp.

-“Cái gì?”

-“Wow!”

vân vân.

Nhiều giọng nói khác nhau được cất lên.

Tôi cho rằng đó là một điều tốt.

Delia đang mặc một bộ bikini táo bạo khoe đôi chân và bụng của cô ấy.

Tuy nhiên, vì Delia thường mặc những bộ trang phục hở hang, chúng ta không cảm thấy cô ấy dung tục.

Thay vào đó, những màu sắc rực rỡ khiến cô ấy trông càng dễ thương hơn.

-“Đây là một bộ bikini quần short khoe cơ thể khỏe mạnh của cô một cách đẹp đẽ và dễ thương.”

Ukrines giải thích những điểm nổi bật về bộ áo tắm này.

-“Ah, tôi …, tôi cảm thấy hơi ngượng khi mọi người chú ý đến tôi như thế này. ............ Ồ, đừng nhìn tôi quá nhiều.”

-“Đừng lo. Chỉ có con gái ở đây thôi.”

-“Ồ, điều đó cũng đúng.”

Lời nói của tôi dường như làm dịu đi một chút sự căng thẳng của Delia.

...... Vâng, có một cậu bé ở đây. Mặc dù hôm nay mục đích để khoe áo tắm, chúng ta dã tập hợp những mỹ nhân xinh đẹp nhất, thế nên — cấm con trai.

Tất nhiên là để mọi người ở đây đều có thể mặc áo tắm!

Ngay khi tôi đề xuất kế hoạch, Ukrines đã nhảy vào thực hiện nó với sự phấn khích và tạo ra những bộ áo tắm dựa trên thiết kế mà tôi đã đưa cho cô ấy với tốc độ rất nhanh. Cửa hàng quần áo này … rất có triển vọng!

Delia hoàn thành việc phân phát thạch cà phê mà cô ấy mang theo và đi đến chỗ tôi.

-“Này, anh biết không? Cái này … có hợp với tôi không?”

Cô ấy khoanh tay sau lưng và e lệ hỏi tôi câu hỏi đó.

Khi cô ấy hỏi tôi điều đó, tôi chỉ có một điều để nói.

-“Cô rất dễ thương.”

-“Dễ thương …? Thật sự ư, tôi trong bộ trang phục này?”

-“Vâng, cô dễ thương. Nó hơi hở hang, nhưng nó mang lại cho cô một ấn tượng khỏe khoắn và rạng rỡ. Đó là một bộ áo tắm tốt, tận dụng sự trung thực và vui vẻ của Delia. Nó rất hợp với cô.”

-“Mwah! Tôi nhận được lời khen từ Yashiro!”

Delia giãy nảy lên vì vui sướng.

Sự hở hang quá mức dường như không còn đáng xấu hổ nữa.

Điều đó không quan trọng sao? Tạo ra bầu không khí này.

-“Vâng, tiếp theo là Norma!”

Tôi gọi, và Norma bước ra từ bếp với dáng đi ung dung.

-“Cái gì?”

-“Đây là .......”

Giọng nói của cô ấy hơi run hơn trước.

Norma đang mặc thứ được gọi là monkini, một bộ áo tắm trông giống như một bộ áo tắm một mảnh từ phía trước nhưng trông giống như một bộ bikini từ phía sau. Lưng và eo của cô ấy được phô bày một cách táo bạo. Trên thực tế, việc che bụng làm nổi bật những phần bị lộ và khiến cô ấy trông có vẻ gợi cảm hơn một bộ bikini thông thường.

Không chỉ là khoe da thịt, bạn biết đấy!

-“...... Đừng nhìn quá kỹ.”

Norman nhút nhát một cách bất thường . Cô ấy thường khoe khe ngực của mình hết mức có thể.

Có vẻ như cô ấy đang ngượng ngùng vì ăn mặc khác thường so với bình thường.

-“Đây là một bộ áo tắm khiến một phụ nữ trưởng thành trông hấp dẫn hơn.”

-“Bởi vì sự gợi cảm của người lớn được nhấn mạnh không phải theo hướng khiêu dâm mà theo hướng vẻ đẹp. Nó khó mặc, nhưng nó rất hợp với Norma. Nó thậm chí còn huyền bí nữa.”

-“Vâng, … nếu anh ngưỡng mộ nó nhiều như vậy, tôi rất vui khi mặc nó.”

Norma nới lỏng miệng với khuôn mặt dường như không đầy đặn. Cô ấy thích được khen ngợi, phải không?

Nhưng … bộ áo tắm này nhìn từ phía sau trông có vẻ nguy hiểm.

-“Được rồi, tiếp theo. Natalia!”

Natalia xuất hiện với một biểu cảm hơi ủ rũ trên khuôn mặt.

-“Wow, .......”

-“Nó thật tuyệt.”

Sự cổ vũ từ đám đông trở nên tích cực hơn khi họ đã quen với việc mặc áo tắm.

Natalia đang mặc một bộ bikini đen với một chiếc pareo quấn quanh eo. Cách đôi chân trắng mảnh mai của Natalia nhô ra khỏi chiếc pareo dài, xoăn như váy rất gợi cảm.

-“Đây là bộ tốt nhất cho một người phụ nữ thanh lịch, phải không? Nó không quá hở hang, vì vậy nó vẫn rất gợi cảm và thanh lịch.”

-“Tôi ước một người phụ nữ thanh lịch như Natalia sẽ mặc một thứ gì đó như thế này. Đó là một bộ áo tắm thể hiện sự vui tươi của một người phụ nữ vừa có sự dè dặt của người lớn vừa có sự trung thực của một cô gái. Cô sẽ tìm thấy một thứ gì đó sẽ khiến mình mỉm cười.”

-“............ Nó khiến tôi cảm thấy tốt, ............ Tôi không chắc phải làm gì với nó.”

Sự cáu kỉnh biến mất khỏi biểu cảm của cô ấy, và cô ấy hoàn thành việc phát thạch cà phê với những chuyển động uyển chuyển, gọn gàng.

Sau đó, hết một lượt phân phát, cô ấy đến chỗ tôi và xếp hàng cạnh Norma.

-’’...... Tại sao cô lại quay đi? ‘’

-“...... Nhưng, anh biết đấy,dù sao cũng là áo tắm mà …”.

Và khi Estella sắp trút bỏ những cảm xúc tiêu cực của mình lên Ginette, tôi đã gọi người cuối cùng để ngăn cô ấy.

-“Nào, Magda! Đến lượt nhóc!”

Nhìn thấy Magda bước ra từ bếp, bầu không khí trong căn tin thay đổi đột ngột.

-“Wow!”

-“Cô ấy thật dễ thương!”

Bầu không khí được làm dịu bởi sự xuất hiện của một cô gái trẻ dễ thương trong một buổi trình diễn áo tắm với sức hấp dẫn, thần thái của một người lớn.

Magda đang mặc một bộ áo tắm được gọi là tankini.

Đây là sự kết hợp của các từ “áo ba lỗ” và “bikini”, và như tên gọi của nó, áo ba lỗ được mặc bên ngoài bikini. Áo ba lỗ có thể là áo lót, và cái mà Magda đang mặc bây giờ là áo lót có viền ren dễ thương quanh ngực.

Áo ba lỗ có thể được cởi ra để lộ bikini, nhưng nếu bạn quá ngại mặc bikini, loại áo tắm này có thể được mặc bên ngoài.

...... Bạn cũng có thể che ngực nhỏ của mình bằng ren.

-“...... Nó thậm chí còn đẹp hơn khi bạn cởi nó ra.”

Bạn sẽ có thể tìm thấy rất nhiều người quan tâm đến loại áo tắm này.

Magda đã được khen ngợi vì sự dễ thương của nhóc ấy, nhung có vẻ như nhóc đang nhắm đén việc xếp hạng trong bộ phận hấp dẫn giới tính nên đang cố cởi phần áo ba lỗ ra

Không, không sao đâu. Đó không phải điều tôi muốn ở Magda.

-“...... thạch vương vãi khắp nơi à?”

-“Ồ, đó là cho chúng ta. Đưa nó cho tôi.”

-“...... Magda hiểu rồi.”

Magda đi đến chỗ tôi với cà phê thạch.

-“Nào, thưởng thức cà phê thạch của nhóc đi.”

-“Không, không, không! Không, không, không, không, không, không, không, không, không, không, không, không, không, không, không, không, không, không, không, không!”

Estella cũng đang tỏ ra quan tâm đến bộ áo tắm.

Cô ấy muốn biết chi tiết.

-“Không còn ai khác nhỉ. Trời nóng quá, nên tôi nghĩ chúng ta sẽ đi chơi ở sông.”

-“Tuyệt vời, tuyệt vời! Tôi sẽ chỉ cho anh một chỗ đẹp! Anh có thể bơi!”

Với Delia, chúng ta sẽ có một nơi an toàn để chơi.

-“Vậy, tôi đang nghĩ, tại sao cô không thử mặc bộ áo tắm mới nhất mà Ukrines đã may cho cô. … Ngay cả khi tôi đưa nó cho cô một cách bình thường, cô cũng sẽ nói, "Nó quá hở hang" hoặc "Tôi không làm loại chuyện này" hoặc "Tôi bị đau ruột."

Tôi tiếp tục phần trình bày của mình, phớt lờ cơn giận dữ đang dâng lên từ Estella.

-“Áo tắm không phải là thứ đáng ghét. Đó là một món đồ thời trang thể hiện vẻ đẹp và sự dễ thương của bạn theo cách này! Sự hở hang một cách khỏe khoắn không phải là 'khiêu dâm'! Đó là vẻ đẹp!”

Vâng, việc đó phụ thuộc vào cách chúng ta quyết định hướng mà chúng ta muốn nhìn nhận nó!

-“Cuối cùng thì thời tiết đã trở nên quá nóng. Thật lãng phí nếu chúng ta không tận dụng và tận hưởng nó, phải không?”

Lãng phí là không tốt.

Loại bỏ lãng phí và tận dụng tối đa những gì bạn có thể. Đó là một cách sống tuyệt vời với tư cách là một con người.

-“Chúng tôi có áo tắm phù hợp với mọi người. Hãy thử nó xem.”

Khi Estella bắt đầu hứng thú, cô ấy được đưa cho một bộ áo tắm ‘’ đã được chuẩn bị riêng cho tôi’’. Ukrines, đúng như dự đoán,rất am hiểu tâm lý khách hàng.

Tôi quan tâm đến áo tắm. Tôi quan tâm đến áo tắm, nhưng tôi ngượng ngùng khi tự mình mặc nó.

Đó là lúc tôi được đưa một bộ áo tắm

-“Wow, nó thật dễ thương!”

Nếu bạn cảm thấy nó dễ thương hơn bạn nghĩ và không quá hở hang, bạn sẽ muốn mặc nó …, tất nhiên!

Hơn nữa, có một tâm lý nhóm đang hoạt động ở đây.

‘Thật sai lầm khi bạn là người duy nhất không muốn thay đổi, nếu làm điều đó bạn sẽ phá hỏng tâm trạng của mọi người xung quanh.’

-“Cô nghĩ sao, Loretta? Cô ấy không dễ thương sao?”

-“Vâng, oni-chan! Em muốn thử mặc nó!”

-“Còn Millie thì sao? Tôi nghĩ em sẽ trông đẹp trong một thứ gì đó như thế.”

-“À, …, vâng. Mily nghĩ Mily có thể mặc cái này …’’

Đó là một ý tưởng hay khi có một ý tưởng tốt về những gì bạn đang tìm kiếm và cách để có được nó.

- ‘’Nhưng … tôi …”.

Và chướng ngại vật cuối cùng là cô nàng này. Estella.

Cô ấy cần phải loại bỏ mặc cảm về bộ ngực lép của mình.

-“Estella. Bộ áo tắm của cô được thiết kế để khoe đôi chân dài, mảnh mai của cô. Nó không dễ thương sao với tất cả những diềm xếp nếp này? Tôi chắc chắn cô sẽ trông tuyệt vời khi diện nó.”

-“Vậy, …, phải không?”

Những chiếc diềm xếp nếp quanh ngực che giấu sự thiếu vắng ngực và làm nổi bật phần còn lại. Đó là mục đích của bộ áo tắm này.

Nếu Estella thích thì thế là xong. ............ Tôi đã sẵn sàng để câu con mồi chính.

-“À, ừm, …, Ano, …, ừm…”

Trong khi mọi người khác đang chuẩn bị để mặc nó thì Ginette là người duy nhất do dự.

Cô nàng này cực kỳ ngại khi lộ da thịt.

Nhưng bây giờ cô đã nằm trong tay tôi, … cô chỉ có thể cởi bỏ mảnh vải thừa đó!

-“Ginette.”

-“Vâng, Anou, vâng …”

-“Cô có xấu hổ khi mặc bộ áo tắm của mình không?”

“Vâng, Anou, …, vâng. Nó vẫn còn hơi … đối với tôi.”

-“Cô sẽ trông tuyệt vời khi mặc nó.”

-“Nhưng …”

Hmm … tôi biết điểm yếu của Ginette.

Cô không thể thoát khỏi tôi đâu …

-“Mùa hè rồi. Chúng ta hãy cùng tạo ra những kỷ niệm vui vẻ.”

-“............ cùng nhau …”

Những người bạn gặp theo cách này đều đang cố gắng chia sẻ cùng một niềm vui.

Đây không phải là loại chuyện bạn có thể từ chối, đặc biệt là cô nàng này.

-“...... Vậy, tôi sẽ thử.”

Dù mặt đỏ bừng nhưng Ginette vẫn mỉm cười như thể đã hiểu

“Ano. bây giờ, tôi sẽ cố gắng hết sức để mặc nó.”

Yeah!

Hooray cho mùa hè!

Cảm ơn thời tiết nóng!

Chào mừng đến với một thế giới khác!

-“Sau đó, tôi sẽ giúp cô thay đồ!”

-“Mồ ^ Anh mau sám hối đi!”

...... Thật đáng tiếc khi cô ấy không bị đánh lừa với dòng chảy câu chuyện…

Nào, mọi người!

Mặc áo tắm vào! Và giải trí cho tôi!

-“Ồ, …, à, …, … Hôm nay có vẻ đông người quá, Ginette-chan.”

A! Mẹ ơi, bà già !.

Giọng nói điềm tĩnh của một bà lão hòa lẫn với những giọng nói vui vẻ của những cô gái trong bộ áo tắm.

Đó là bà Mum, một người thợ giặt là khách hàng thường xuyên từ khi ông nội của Ginette còn sống.

-“Có lẽ ta sẽ quay lại vào ngày hôm sau”

-“Không! Làm ơn, mời bác vào.”

Ginette yêu bà Mum. Không có cách nào cô ấy để bà ấy ra đi.

Những cô gái, cảm nhận được bầu không khí, đã hạ giọng.

Ồ, …, đây là quá trình hủy bỏ buổi trình diễn áo tắm.

-“Ồ!”

Trên đường đến những chỗ ngồi thoáng mát ở phía sau cửa hàng, do Ginette dẫn đầu, bà Mum nhìn vào thạch cà phê và lên tiếng.

-“Thứ này gợi nhớ đến … cà phê. Ồ, nhưng nó đã đông cứng rồi, phải không?”

-“Đây là món tráng miệng làm từ cà phê. Bác có muốn thử không?”

-“Ồ, nếu cháu không phiền”

-“Vâng. Bà Mum là một khách hàng thường xuyên quan trọng.”

Nghe cuộc trò chuyện này, những người đã say sưa với áo tắm bây giờ mới sực nhớ lại sự tồn tại của thạch cà phê.

-“Ồ, vâng! Tôi muốn ăn cái này!”

-“Đúng vậy. Tôi chưa bao giờ thấy món ăn này trước đây, nó rất thú vị.”

-“Vậy thì, cô gái trẻ. Tôi sẽ nói ‘’Ahh’’ … ”

-“Không, không sao đâu.”

À, đây có vẻ là điều thông báo buổi trình diễn áo tắm đã hoàn toàn bị hủy.

Chà, tôi sẽ thử lại nó trong chuyến đi tới bờ sông tiếp theo của mình.

-“...... Đây là một cục đắng.”

-“Vâng, …, tôi cũng không mong đợi nhiều.”

-“Đừng nói như vậy, chỉ cần thử thôi.”

Magda và Loretta tỏ ra hơi miễn cưỡng khi đã thử uống cà phê trước đó.

Nhưng cà phê và thạch cà phê hoàn toàn khác nhau.

-“Mmm! Nó ngon! ngọt quá!”

Delia, người yêu ngọt, cắn một miếng và thốt lên.

-“Nó ngọt và mát. … Thật lạ khi vị đắng nhẹ lại ngon đến vậy. …”

Đôi mắt Bertina sáng lên khi nếm thử lần đầu tiên.

-“Wow. Đó là một hương vị thời thượng. Nó trông đẹp và hoàn hảo cho mùa hè.”

-“Tôi cũng có cùng cảm giác. Con gái của anh giờ đã đủ lớn để hiểu mọi thứ tốt hơn một chút.”

-“......, cô đang tự hạ thấp mình à? Cô đang xem thường tôi à?”

Estella và Natalia thích nó.

-“Vâng, Magdacchi nói gì?”

-“............ nếu chị chỉ thử xem.”

-“Hiểu rồi.Tuy nhiên chị không kỳ vọng nhiều vào nó.”

Magda và Loretta cho cà phê thạch vào miệng.

Khoảnh khắc họ cho nó vào miệng, mắt họ mở to. Mắt họ mở to.

-“...... Magda đã chờ đợi một thứ gì đó như thế này từ rất lâu rồi.”

-“Nó ngon! Hương vị của cà phê rất giòn và rõ ràng, nhưng nó nổi bật trong vị ngọt của kem, và vị đắng nhẹ khiến vị ngọt không quá nồng. Ngoại hình, cảm giác, mùi hương và vị của món tráng miệng này sẽ khiến bạn cảm nhận được sự mát mẻ của mùa hè.”

Đó là một lời khen lớn.

Các cô lật mặt nhanh hơn cả bánh tráng !

-“Ginette.”

-“Vâng.”

-“Tôi sẽ lấy một phần cho bà Mum. Cô cũng ăn thử và nói cho tôi biết cảm nghĩ của mình.”

-“Anh chắc chứ?”

-“Dĩ nhiên. Tôi có thể làm thêm cho mình một cái khác.”

-“Vâng, Yashiro-san. Cảm ơn anh rất nhiều.”

Ginette ngồi xuống đối diện bà Mum và ăn một miếng thạch cà phê.

-“............ Ah, nó ngon quá.”

-“Nó thực sự … làm tôi nhớ đến ông tôi lúc vẫn còn, nó thật hoài niệm. …”

Ginette có vẻ như đang chìm đắm trong “ ánh Dương quán của ngày đó”, tách biệt với phần còn lại của thế giới.

Hãy để cô ấy tận hưởng điều đó một lúc.

-“Còn Imelda, Nephrite và Paula thì sao?”

-“Tôi muốn thêm một phần! Ngoài ra, hãy yêu cầu Bekko-san làm một mẫu thức ăn của món này càng sớm càng tốt!”

-“Nó hơi là hương vị người lớn, phải không?”

-“Vâng, vâng. Tôi chắc chắn khách hàng của tôi sẽ yêu thích điều này.”

Imelda đã ăn no nê, Nephrite có ánh mắt của một cô gái trẻ khao khát trưởng thành, và Paula dường như rất thích thạch cà phê với một ánh mắt tò mò, say sưa.

-“Ah … … Miri, tôi thích cái này.”

-“Nó không đắng à?”

-“Oh … …, nó ngon, phải không?”

Có vẻ như nó hơi đắng đối với Millie.

Nhưng cô ấy dường như thích nó.

Vì nó đã nhận được sự ủng hộ của rất nhiều người như vậy,thạch cà phê sẽ thành công.

Nó có thể bán chạy như tôm tươi trong đợt nắng nóng. … Có vẻ như việc chuẩn bị sẽ rất bận rộn rồi đây.

-“Thật hoài niệm. …”

Bà Mum, ăn một miếng cà phê thạch nhỏ, lẩm bẩm với chính mình.

-“Ngày xưa, chúng ta thường uống cà phê cùng nhau như thế này, ở đây. Tôi nhớ hình ảnh ông già trong khi phơi nắng. …”

-“............ Vâng. Đúng vậy ạ.”

Những người nói chuyện ồn ào đều đã giữ im lặng và chỉ nhìn chằm chằm vào không khí yên tĩnh ở góc phòng.

Bằng cách nào đó, tôi cảm thấy rằng mình không nên phá hủy điều này. Không khí này.

-“Cháu đang làm rất tốt, Ginette-chan . Ta vui mừng khi thấy Ánh Dương quán đang phát triển tốt lên.”

-“..................”

Ginette không nói nên lời.

Trong giây lát, lông mày cô nhăn lại và trông cô như sắp khóc.

Nhưng khoảnh khắc sau, một nụ cười nhẹ nhàng bao phủ khuôn mặt cô, và cô nói bằng giọng nói như một bông hoa mềm mại nở rộ.

-“Vâng. Cháu cũng rất hạnh phúc.”

Những người theo dõi không nói gì.

Họ không nói gì, nhưng họ đều cảm nhận được điều gì đó. Đó là biểu cảm trên khuôn mặt của cô ấy.

Buổi trình diễn áo tắm đã bị hủy bỏ, … …, nhưng không sao, tôi đoán thế này cũng ổn thôi.

Tôi sẽ cố gắng không phá hủy bầu không khí yên tĩnh, nhưng tôi sẽ khuyên Ginette đừng để dòng sự kiện này khiến những vấn đề quan trọng nhất trở nên không liên quan.

-“Ginette .”

-“Vâng.”

-“Bộ áo tắm của cô sẽ khoe ra bộ ngực của cô, nhưng đó là điểm hấp dẫn của nó, vì vậy đừng ngại mặc nó.”

-“Tại sao anh lại nói điều đó vào lúc này? Chúng ta đang ở trong một bầu không khí tốt mà!”

Đồ ngốc! Tất nhiên là bởi vì ngực đẹp quan trọng hơn không khí đẹp!

-“Yashiro …”

-“Yashiro-sama …”

-“...... không thể tránh được vì đó là Yashiro.”

-“Onii-chan … không hề.”

Vì lý do nào đó, tôi cảm thấy như những người xung quanh nhìn tôi một cách lạnh lùng.

............ Tch, không ai hiểu được điều này cả!

Tôi không biết phải làm gì, nhưng tôi sẽ lùi lại bây giờ. Bởi vì nó đặc biệt. Hmm.

=================================================================

Assunto: "Chà, hôm nay trời cũng nóng quá."

Ginette: “ Assunto-san. Cảm ơn vì đã làm việc chăm chỉ.”

Assunto: "Đây có phải là tất cả những gì cô yêu cầu không?"

Ginette: “… Vâng. mọi thứ đều đủ.”

Seron: ``Xin chào, tôi đến để giao món hàng mà bạn đã đặt.''

Ginette: “À, Seron-san. Cảm ơn anh vì đã đến giữa lúc nóng bức.”

Seron: “Không có chi, công việc mà.”

Ginette: “Wendy-san không đi cùng anh.”

Seron: "Thật nguy hiểm nếu cô ấy ra ngoài khi mặt trời quá gay gắt."

Ginette: “Nguy hiểm gì?”

Seron: "Vào ban đêm, võng mạc của những người xung quanh tôi bị đốt cháy..."

Ginette: “Ồ, điều đó… điều đó có vẻ khó khăn.”

Seron: “Nhưng anh yêu em Ahaha!”

Assunto: "Người ta nói tình yêu là một căn bệnh."

Seron: “Tôi xin lỗi. Xin hãy gửi lời hỏi thăm của tôi tới người anh hùng.”

Ginette: “Vâng, tôi sẽ chuyển lời.”

Magda: “Còn Yashiro thì sao?”

Ginette: "Có vẻ như anh ấy đang thư giãn ở sân sau."

Loretta: "Onii-chan, anh lười quá."

Norma: “Không được, hôm nay nóng quá, tôi không thích.”

Yashiro: "Ồ, Norma. Nóng quá."

Ginette: “Yashiro-san!? Chuyện gì đang xảy ra vậy!?”

Yashiro: “Cái gì? Tôi chỉ nghĩ đã đến lúc quay lại làm việc.”

Magda: "...Có lẽ Yashiro đã nghe thấy tiếng ngực rung."

Ginette: “Không, dù có bước mạnh đến đâu đi chăng nữa thì cũng sẽ không thể rung như vậy được…”

Loretta: “Quản lý thật ngọt ngào. Onii-chan rất thích những trò như vậy!”

Norma: “Vậy thì, tôi có việc phải làm nên tôi sẽ về nhà bây giờ.”

Yashiro: “Này! Hãy hoàn thành công việc của mình thật tốt và quay ra sông.”

Norma: ``Vâng, vâng. Tôi tự hỏi cậu đang tuyệt vọng vì điều gì, cậu bé này...fufufu.''

Milly: “Xin chào, tôi đến để giao tre.”

Yashiro: "Này Milly. Trời nóng quá phải không? Em có muốn hạ nhiệt một chút không?"

Milly: “Arigato...nhưng tôi còn việc phải làm.”

Yashiro: “Tôi hiểu rồi, đừng cố gắng quá, được chứ?”

Milly: “Ừm, cảm ơn.”

Yashiro: “Nhân tiện, bạn đã thử mặc đồ bơi chưa?”

Milly: “Hmm! Dễ thương quá.”

Yashiro: “Chà, tôi rất mong được xem nó.”

Milly: "À...nhưng đừng nên nhìn quá nhiều...phải không?"

Yashiro: “Hahahaha! Đừng keo kiệt thế, này.”

Ginette: “Cũng xin đừng nhìn tôi nhiều quá!?”

Milly: “Hẹn gặp lại vào ngày chúng ta chơi đùa trên sông…”

Yashiro: “Này, về nhà hãy cẩn thận nhé.”

Milly: “Tạm biệt!” (sau đây gọi là “Tạm biệt” vô tận)

Umaro: "À, trời nóng quá. Yashiro-san có ở đây không? Có chuyện tôi muốn bàn với cậu..."

Bekko: “ Yashiro-shi có nhà không? Thực ra, tôi nghĩ ra một sản phẩm sáp mới nên…”

Ginette: "Umaro-san, Bekko-san, đến đây. Yashiro-san, anh có ở đó không...?"

Magda: “…Yashiro ra sân sau để giải nhiệt.”

Loretta: “Họ nói sức nóng vượt quá giới hạn.”

Ginette: “Ừm………Yashiro-san.”

Magda: “…Không còn cách nào khác vì đó là Yashiro.”

Loretta: “Em không thể giúp được.”

06999c73-66ea-4f64-b44b-ce4d3c76f455.jpg