Thuần phục nàng Yandere

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 06 - Chương 03 Thanh xuân và Thanh mai

Sau khi tan học, tôi được bạn cùng bàn Tiểu Phàm đưa tới khu hoạt động của trường.

Tôi đoán là sẽ không tốn nhiều thời gian nên nhắn tin cho Tưởng Mộc Thanh, hẹn cô ấy chờ tôi ở cửa hàng văn phòng phẩm đã hẹn.

Trong khu hoạt động.

Nói mới nhớ, ngoại trừ ngày đầu tiên nhập học hồi lớp 10 được đàn chị trong hội học sinh dẫn đi tham quan, tôi đã không còn tới nơi này nữa. Tôi không tham gia hoạt động, cũng không tham gia các buổi mời gọi gia nhập thành viên mới của các câu lạc bộ, như vậy mới có thể tránh được nguy cơ bị thành viên của câu lạc bộ lôi kéo.

Khu nhà hoạt động từng là khu nhà chính của trường, sau khi khu dạy học mới được xây dựng, các hoạt động học tập đều đã được chuyển tới khu nhà mới, bởi thế khu lớp học cũ kĩ này gần như bị bỏ hoang.

Vốn dĩ nó sẽ phải phá bỏ và được cải tạo thành khu vực xanh hóa.

Nhưng vì đây là nơi được một người nổi tiếng đã quyên góp xây dựng, là một phần lịch sử của trường, hơn nữa nó còn được xây dựng rất chắc chắn và được người quyên tặng tự mình giám sát thiết kế và thi công nên kiên cố hơn nhiều so với những công trình chẳng khác nào đậu phụ mới được xây dựng, đã vậy trông nó cũng đẹp nên nào phá bỏ thì thật đáng tiếc.

Cách đây không lâu, để hưởng ứng chính sách "Hình thức câu lạc bộ tiến vào cấp ba" của Bộ Giáo Dục, nhà trường bắt đầu phát động học sinh xây dựng câu lạc bộ, làm phong phú hoạt động sau giờ lên lớp, bởi thế nên khu nhà cũ cũng được sử dụng, trở thành khu nhà dành cho các hoạt động ngoại khóa.

Mặt tường đỏ thẫm trông khá cổ xưa, thực vật xanh bò dày đặc bên trên trông rất tươi tốt, thậm chí cả mấy khung cửa sổ cũng sắp bị bao phủ hoàn toàn bởi cây xanh rồi.

Lúc này là thời gian hoạt động của câu lạc bộ, thế nhưng tầng nào cũng có vẻ rất yên tĩnh.

Không phải vì chẳng có ai mà vì các căn phòng đều cách âm rất tốt, tường rất dày. Xuyên qua cửa sổ hành lang, tôi có thể thấy đám học sinh đang ngồi quây quần với nhau, cùng làm hoạt động.

Đi lên cầu thang, tới tầng hai, bước dọc theo một loạt cửa sổ, tôi tới một căn phòng bỏ không.

Bên ngoài mỗi câu lạc bộ sẽ dán tên của câu lạc bộ, là một tờ A4 in chữ Hán thể đậm.

Nhưng cũng có ngoại lệ, đi qua câu lạc bộ chữ nghệ thuật, thư pháp sẽ là là chữ thảo.

Căn phòng bỏ trống này vẫn chưa có bất kỳ tờ giấy nào dán bên ngoài, nói cách khác, câu lạc bộ chưa được chính thức thành lập.

"Lục Phàm, ở đây."

Bạn cùng bàn Tiểu Phàm đang đi song song tôi bỗng chạy lên vài bước, giành mở cửa phòng.

Vào trong, tôi ngắm nhìn xung quanh.

Phần lớn diện tích của phòng học bị bàn ghế bỏ không chiếm cứ, chỉ có một khoảng trống nhỏ nhưng như thế cũng đủ cho câu lạc bộ chẳng được mấy mống của chúng tôi hoạt động rồi.

Một bàn ba ghế, bàn hướng về phía cửa, hai chiếc ghế dựa đặt bên cạnh, một chiếc còn lại có vẻ là dành cho tôi và được đặt ở khu vực trống ngay giữa.

Trông cứ như một sĩ quan cảnh sát đang ngồi cạnh một thư ký để thẩm vấn phạm nhân vậy.

Thiếu nữ tóc ngắn ngồi giữa, tựa lưng vào cửa sổ. Cô ấy đang chống má, lật một quyển sách, có vẻ như nội dung trong sách làm cô cực kỳ phẫn nộ nên liên tục vò đầu bứt tai, mái tóc ngắn cũng bị làm cho hỗn độn.

Tôi đã gặp thiếu nữ này rồi, là gian thương, tên gọi An Vị Nhiên.

Quyển sách trong tay cô ấy được bọc lại nên không thấy rõ tên là gì.

"Bạn Lục Phàm đã đến rồi à?"

Thấy tôi tới, An Vị Nhiên vội vàng gập sách lại, qua loa chỉnh kiểu tóc rối bời rồi ngồi thẳng lên, nhìn về phía tôi.

Tôi giương mắt nhìn lại, điều duy nhất tôi có thể nghĩ tới là hai chữ "kiên cường".

Vóc dáng cũng được, coi như bồi thường tổn thất về thời gian tôi đã dùng để tới đây.

"Ừ."

Tôi đáp như hết hơi.

"Ngồi xuống đi đã."

An Vị Nhiên giơ tay ra hiệu về phía chiếc ghế đã được chuẩn bị.

"Định làm gì thế?"

Tôi buồn khổ nhìn mọi thứ trước mặt.

"Phỏng vấn. Câu lạc bộ của chúng tôi dù nhỏ nhưng không phải ai muốn vào cũng được đâu."

Thiếu nữ cực kỳ kiêu ngạo tựa lưng vào bệ cửa sổ.

Tại sao tôi đã bị uy hiếp phải tới tham gia cái câu lạc bộ không ai thèm tham gia này mà còn phải phỏng vấn vậy?

"Lục Phàm, đây là yêu cầu của chủ tịch câu lạc bộ, trước khi gia nhập nhất định người mới sẽ phải trải qua phỏng vấn. Cậu đừng để ý, tâm sự thôi ấy mà."

Bạn cùng bàn Tiểu Phàm lúng túng giải thích, xem ra cậu ta cũng chẳng muốn làm việc phỏng vấn người mới này, thế nhưng dưới uy thế của "Chủ tịch đại nhân", cậu ta chỉ đành gật đầu đồng ý.

"Ồ, hay lắm, có gì cần hỏi không?"

Tôi tức giận ngồi xuống. Bạn cùng bàn Tiểu Phàm bước tới chỗ bên cạnh thiếu nữ và ngồi xuống.

Trước đây tôi nghĩ câu lạc bộ của An Vị Nhiên thiếu người nên mới bắt tôi qua để cho đủ số lượng, chỉ cần điền vào giấy đăng ký là về được. Sau đó, ngoại trừ lúc hội học sinh đến kiểm tra, tôi sẽ được coi như thành viên ma, chỉ cần có danh nghĩa trong câu lạc bộ là được.

Nếu cần phỏng vấn, chỉ cần nội dung trả lời hoàn toàn lệch khỏi thế giới 2D là sẽ được về nhà.

"Không cần tự giới thiệu nữa, chúng ta đã quen biết cả rồi. Vậy đi thẳng vào vấn đề đi, câu hỏi đầu tiên, cậu có thích xem anime không?" An Vị Nhiên hỏi.

"Hoạt hình à? Đó là thứ trẻ con mới xem, lâu lắm rồi tôi không còn xem nữa." Tôi trả lời rất qua loa.

"Câu hỏi thứ hai, cậu biết viết văn không?"

"Văn là môn kéo chân của tôi đấy, điểm văn của tôi chỉ toàn đạt yêu cầu với hơn chút thôi."

"Câu hỏi thứ ba, cậu đã bao giờ biết gì về light novel chưa?"

"Là loại tiểu thuyết rất ít trang, cầm lên thấy rất nhẹ à?"

Sau ba câu hỏi, tôi nhận thấy ánh nhìn của thiếu nữ dành cho mình đã bắt đầu vẩn đục, còn bạn cùng bàn Tiểu Phàm thì nhìn tôi với vẻ mặt như chưa từng quen biết.

Thiếu nữ nhìn tôi rồi lại nhìn vẻ mặt kinh dị của bạn cùng bàn tôi, nhíu mày và đột ngột rút di động trong túi ra, đập xuống bàn.

Cái điệu bộ này...

Ý cô ấy là nếu tôi không cố gắng thì sẽ lập tức vạch trần mọi thứ trong điện thoại.

Đúng là một gian thương nham hiểm.

"Bây giờ đã biết anime, light novel là cái gì chưa?"

An Vị Nhiên cực kỳ bất mãn, hỏi lại.

Có vẻ như bạn học của tôi đã nói về sở thích 2D của tôi cho chủ tịch của cậu ta rồi.

"Biết... biết rồi..."

Tôi lập tức thần phục luôn, tôi đúng là đứa không có chí khí gì cả.

"Đã bao giờ viết light novel chưa?"

Thiếu nữ nghiêm túc hỏi tiếp.

"Chưa bao giờ."

Chuyện cô ấy chưa biết thì chỉ có nước kiên quyết phủ nhận thôi.

"Việc này cũng không thành vấn đề, chỉ cần bạn hiểu chút ít về thế giới 2D là chúng tôi sẽ hoan nghênh, huống hồ bạn ạ, điều bạn hấp dẫn tôi không chỉ có kiến thức về 2D đâu, mà là..."

Thiếu nữ thấy tôi bắt đầu nói chuyện một cách "thành thật" thì giọng nói cũng dần dịu lại, cô ấy nhìn tôi với ánh mắt đầy ẩn ý.

"Cái gì cơ?"

Tôi thấy có vẻ cô ấy đang bắt đầu có ý định xấu xa nào đó nên rất lo lắng. Thế nhưng An Vị Nhiên không đáp lời tôi mà chỉ tiếp tục hỏi.

"Cậu có biết câu lạc bộ của chúng ta có tôn chỉ như thế nào không?"

"Nghiên cứu các loại hình light novel à?"

Từ cái tên của câu lạc bộ cũng có thể nhận ra rồi mà.

"Coi như là một phương diện, nhưng đây không phải tôn chỉ trọng yếu."

"Tôn chỉ trọng yếu á?"

Chẳng lẽ còn có cả cosplay các thứ nữa à? Có thể biểu diễn vào ngày lễ hội văn hóa của trường nữa. Ôi cái chuyện đấy ai thích thì đi mà làm, tôi là tôi không làm người mẫu kiểu đó đâu.

Kiến nghị bạn cùng bàn Tiểu Phàm nên cosplay Asobi ni Ikuyo, tôi cảm thấy chắc chắn sẽ không thành vấn đề gì đâu, chỉ có điều là nhà trường không cho phép thôi.

"Xem và viết về tình yêu thanh xuân."

Thiếu nữ nói ra giấc mộng của mình một cách cực kì trang trọng.

"À..."

Quả nhiên cô ấy vẫn không hề quên đi câu chuyện cổ tích thanh xuân kỳ ảo.

Muốn tận mắt chứng kiến tình yêu hoàn mỹ thời thanh xuân ấy à? Cậu không biết là phim truyền hình trong nước đã làm rõ quy định về việc tình yêu vị thành niên rồi hả? Tình yêu vị thành niên là không thành công đâu, lại còn muốn hoàn mỹ á? Xem ra cậu đang muốn đối chọi luôn với cả bộ máy chính quyền đúng không?

"Nếu chủ đề này thì tôi cảm thấy câu lạc bộ của chúng ta không nên lấy tên "Câu lạc bộ nghiên cứu bầu không khí mới của light novel" đâu, tên và ý nghĩa không ăn nhập với nhau."

Tôi cười nhạo trong lòng và nói ra kiến nghị của mình.

"Bầu không khí mới mà, chúng tôi lấy tên này với ý nghĩa là sẽ thổi vào giới light novel một luồng không khí mới, có vấn đề gì à?"

An Vị Nhiên thực sự đang vô cùng chăm chú hỏi ý kiến của tôi.

"Bầu không khí mới? Không phù hợp với ý nghĩa chính, nghiên cứu thể loại văn học cũng chẳng phải mục đích chính của hoạt động câu lạc bộ, nếu như mục đích chính là muốn miêu tả về tình yêu thanh xuân thì sao không gọi là "Câu lạc bộ tiểu thuyết Thanh Mai" ấy."

Tôi phẫn nộ nói.

"Thanh Mai, tên rất hay đấy, rượu thanh mai bàn luận anh hùng, cực kỳ có có cảm hào hùng vạn trượng của thanh xuân!"

"Cán bộ thẩm vấn" chưa trả lời nhưng "thư ký" bên cạnh đã ca ngợi một phen.

Ý của tôi không phải là như thế, hiểu không? Đừng có tự tiện nhét chữ cho tôi được không?

"Thanh Mai à?"

Thiếu nữ đan tay vào nhau, cẩn thận suy nghĩ về cái tên này.

"Thanh Mai chưa chín như tình yêu ngây ngô thời thanh xuân, dùng thanh mai để ẩn dụ cho tình yêu, chẳng phải là quá chính xác hay sao?"

Tôi hít một hơi rồi giải thích đề nghị của mình.

"Nghe cũng có lý đấy."

Thiếu nữ gật đầu, có vẻ như không thể đưa ra ý kiến phản đối nào.

Chẳng lẽ còn vô lý được nữa à? Tình yêu thanh xuân chẳng những ngây ngô như thanh mai mà còn có độc như thanh mai chưa chín ấy.

Câu lạc bộ light novel Thanh Mai. Hồ sơ thành viên.

Họ tên: Lục Phàm.

Lớp: Lớp 11B.

Số thứ tự tham gia: 3.

Sở thích: Không liên quan gì tới yêu hay ghét, chỉ cần có ích cho sinh tồn.

Câu hỏi gia nhập:

1. Theo bạn, light novel là gì?

Đáp: Trái nghĩa với Heavy novel.

2. Đã từng thử viết light novel chưa? Hi vọng sẽ viết được một câu chuyện thế nào?

Đáp: Chưa, muốn viết một light novel có sức hấp dẫn lớn với độc giả.

3. Bạn hi vọng mục đích hoạt động của câu lạc bộ sẽ là gì?

Đáp: Nghiên cứu về dòng văn học light novel, nếu chủ tịch câu lạc bộ muốn viết chủ đề liên quan tới tình yêu thời thanh xuân thì hãy để mọi người cảm nhận được một thanh xuân bất thường và có độc đi.