Chiêu trò của việc xây dựng game là đặt ra một loạt vấn đề khó khăn cho người chơi, để họ khiêu chiến.
Những vấn đề nan giải này có nhiều loại, như ở trong game sẽ đặt ra các cửa ải, nếu bạn đột phá cửa ải này mới có thể bước tiếp tới cửa ải sau đó. Cửa đầu sẽ rất dễ dàng, nhưng càng lúc độ khó sẽ lại càng tăng dần lên, các cửa sau sẽ càng có tính khiêu chiến hơn các cửa chưa, từ đó khơi gợi lên ý chí chiến đấu của người chơi, đồng thời cũng tiêu tốn thời gian của họ để thực hiện việc khiêu chiến này.
Quốc gia lý tưởng cũng có những chiêu trò như vậy. Nếu không có hệ thống chiêu trò như thế thì đâu thể gọi là game, game nhất định phải có những tính chất như thế.
Nhưng chỗ khó của Quốc gia lý tưởng không phải là vấn đề độ khó của các cửa.
Nó không có hình thức cố định, rất tôn trọng tự do của người chơi trong thế giới game.
Đây là một trào lưu trong việc xây dựng game RPG hiện tại.
Quốc gia lý tưởng có rất nhiều nhiệm vụ, bạn có thể chọn bất kỳ NPC nào trên đường để nói chuyện là sẽ nhận được nhiệm vụ ngay, thậm chí ngay cả bản thân người chơi cũng có thể tự đặt ra nhiệm vụ, ví dụ như tuyển chọn đồng đội cùng nhau đánh một quái vật lãnh chúa nào đó chẳng hạn.
Đầu mối chính của cốt truyện á?
Thứ đó dường như được ẩn giấu rất sâu.
Bối cảnh chung ở đây là phải chiến đấu với một số ma vật, loài người giám hộ đế quốc, việc này không sai vì đã viết ở giới thiệu game rồi.
Nhưng những nguy hiểm ở thế giới này không chỉ có ma vật.
Ví dụ như những con ly miêu đáng yêu ở tự nhiên khi xuất hiện trong game sẽ tiến hóa đến mức có thể dễ dàng giết chết một người.
Trong game, người chơi xây dựng công hội những người mạo hiểm rất nhiều, thậm chí NPC cũng xây dựng công hội, chiêu mộ người chơi, đưa người chơi đi làm nhiệm vụ, nếu người chơi không làm được nhiệm vụ đúng hạn sẽ bị đá.
Chỉ có điều NPC trong game lấy tên nước ngoài, không đặt tên lung tung như chúng tôi, điều này cũng phải thôi.
Thời gian rảnh của ngày chủ nhật.
Tân Thủ thông trong game cũng chính là làng Brill.
Tôi, Tưởng Mộc Thanh, Quách Thông và Giản Ngọc đang ở trong quán bar nơi chúng tôi thường tụ tập, dựa theo ước định, chúng tôi bắt đầu trao đổi chuyện thành lập công hội.
Đầu tiên, tôi tán gẫu riêng với Quách Thông một lúc đã.
Hả?
Trước đây chẳng phải Quách Thông đã nói cậu ta có một công hội với đầy đủ các nghề nghiệp cơ bản rồi sao? Cũng nói công hội chỉ còn thiếu một mục sư là tôi, nhưng bây giờ có vẻ là thiếu tất cả mọi thứ.
"Quách Thông, mày lừa tao!"
Tôi kiểm tra danh sách thành viên trong công hội của Quách Thông, ngoài Giản Ngọc là pháp sư và cậu ta là chiến sĩ thì chẳng còn ai nữa cả.
"Anh Phàm à, lúc đó đúng là chỉ thiếu mày thôi đấy. Mày xem, tao là một chiến sĩ xung phong đi đầu, mày ở phía sau thêm máu cho tao, đó là một tổ hợp tuyệt vời biết bao nhiêu."
Quách Thông hùng hồn giải thích.
"À."
Với lời giải thích này, tôi chỉ có thể đáp lại bằng đúng một chữ như vậy thôi.
Nhưng suy nghĩ của Quách Thông cũng chẳng sai.
Ví dụ như có một người gọi bạn đi chơi mạt chược, ba người thiếu một với chỉ có hai người thì ai sẽ có sức hấp dẫn lớn hơn đây? Đương nhiên là ba thiếu một rồi, vì ba thiếu một thì chỉ cần một người tham gia nữa là chơi được ngay, nhưng nếu chỉ có hai người thì nghĩa là còn phải tiếp tục chờ.
Đương nhiên điều này cũng không chỉ là vấn đề của sức hấp dẫn, áp lực của việc phụ lòng ba người và phụ lòng một người là không giống nhau.
"Anh Phàm à, để tìm người thì phải chú ý đến cách dùng từ chứ! Tao muốn mày cùng lên chơi, trò chơi hay phải có anh em cùng chơi, đúng không?"
Nhận ra sai lầm của mình, Quách Thông liên tục gửi những icon hổ thẹn cho tôi. Anh em ư?
Nếu Quách Thông coi tôi là anh em thật, chẳng lẽ cậu ta lại chỉ để tôi chọn một nghề nghiệp mãi mãi chỉ có thể phụ trợ ở đằng sau?
Mục đích cuối cùng đơn giản chỉ là thêm máu cho cậu ta mà thôi.
Chơi loại game này là để chém giết vui vẻ cũng như thúc đẩy sự tồn tại của cốt truyện thôi.
Dù tôi không tập trung chơi game nhưng tôi cũng muốn trở thành anh hùng xông lên tiền tuyến trong game chứ!
Dù chỉ là chơi cho biết thôi.
Trong game, tôi cũng muốn được trải qua tháng ngày lưỡi đao liếm máu.
Tôi cũng muốn dùng sức lực của mình để cứu vớt toàn bộ đoàn đội chứ không phải là cầm một cành củi để đứng sau lưng mọi người, vung lên thêm máu cho người ta!
Thế nên mới bảo là tôi thực lòng không muốn tham gia mà.
Nhưng để Quách Thông tham gia câu lạc bộ light novel Thanh Mai, để An Vị Nhiên có thể thành lập câu lạc bộ, tôi phải đánh đổi. Dù thế nào đi nữa, tôi cũng phải đồng ý dẫn theo Tưởng Mộc Thanh tham gia công hội game của cậu ta.
Tuy công hội không có độ hot như dự đoán nhưng cũng chẳng phải chuyện xấu. Trong công hội toàn người quen, nếu sau này Tưởng Mộc Thanh có chuyện gì cũng dễ nói chuyện hơn.
Hơn nữa, để Tưởng Mộc Thanh có thể hòa nhập vào đoàn đội trong game cũng là một hạng mục điều trị về tình bạn rất tốt.
Vậy thì tham gia thôi.
Nhưng hình như vẫn còn vấn đề nữa, tôi nhìn vào danh sách thành viên công hội.
Cái tên Bất Long Bao Tử Kỵ Thổ Diện này là ai đặt đấy?
Tôi thấy được dòng chữ nhỏ trên danh sách công hội.
Người đặt cái tên này... Chúng ta định trở thành tiểu long bao dâng lên miệng quái vật à?
"Giản Ngọc đấy, tiện tay đặt thôi nhưng không thể tiện tay đổi được. Nhắc đến sửa tên, muốn sửa quá đi mất."
Quách Thông cực kỳ đáng thương nói cho tôi biết.
"Tao có thể hỏi một câu tại sao không? Cái tên này ấy?"
Tôi tức giận nói. Tầng dưới là một quán bữa sáng tiểu long bao kiểu Hàng Châu nên lý do là...
"Giản Ngọc nói cô ấy thích ăn tiểu long bao hấp."
Lúc đặt tên, tự dưng bật ra thế thôi.
Giản Ngọc đặt tên quá tùy tiện, nhưng từ cái tên nhân vật có thể uống một ngụm của cô ấy là biết. Lần đầu tiên Giản Ngọc chơi game, cô ấy đang uống trà bưởi mật ong, nhìn thấy tên trà trên chai, vì thế nên hứng lên, đặt tên cho nhân vật của mình như vậy.
Tên chỉ là một danh hiệu khác biệt, dù cái tên này sẽ khiến đoàn đội của chúng tôi bị hạ thấp nhưng trong game đâu cần cân nhắc nhiều như vậy. Thôi đừng tìm lý do từ chối nữa.
"Anh Phàm, mày xem đi, tao cũng tham gia câu lạc bộ rồi mà, chuyện gia nhập công hội này mày đồng ý đi. Mày xem, Giản Ngọc nhà tao với bạn Tưởng nhà mày cũng đang chờ sốt cả ruột rồi."
Quách Thông nhắc nhở.
Tôi nhìn về khung chat ở chỗ ngồi tại quán bar của bốn chúng tôi.
Lục Phàm số 10003: "Lục Phàm, chưa xong à?" Icon mặt đáng yêu.
Lục Phàm số 10003: "Lục Phàm, chưa xong à?" Icon mặt làm nũng.
Lục Phàm số 10003: "Lục Phàm, chưa xong à?" Icon mặt tội nghiệp.
Lục Phàm số 10003: "Lục Phàm, chưa xong à?" Icon mặt xoắn xuýt.
Lục Phàm số 10003: "Lục Phàm, chưa xong à?" Icon xụ mặt.
Tôi thấy Tưởng Mộc Thanh đã spam cả phòng tán gẫu cũng thấy khó chịu.
"Giản Ngọc có đang giục không?"
"Cô ấy đã quăng luôn một đống mặt phẫn nộ đầy màn hình rồi đây này, ý là tao quá chậm, cô ấy rất sốt ruột."
Quách Thông thở dài thườn thượt.
Tôi thật sự thể hiện ra thái độ một mực tìm lý do để từ chối gia nhập công hội trong game à? Cảm giác như công ty đang cho tôi vị trí kém nhất, cứ như đang nợ công ty một khoản nhưng không trả nổi, chỉ đành lấy công gán nợ ấy.
Được rồi, cái vị trí kém cỏi nhất này là do chính tôi chọn mà.
"Vậy bọn tao tham gia, bắt đầu ký khế ước đi."
Tôi bất đắc dĩ đáp.
"Tuyệt vời!"
Cứ thế, hai nam hai nữ bắt đầu kí các thỏa thuận công hội. Giấy dê da và bút lông chim, bình mực nước, dấu sáp đỏ đã được chuẩn bị. Trong quán rượu không mấy ồn ào hàng ngày, bốn người chúng tôi gọi bả chủ làm chứng, bắt đầu viết. Sau đó, chúng tôi tự động ký dưới những dòng chữ không hề quen biết trên giấy bằng da dê đã ố vàng. Nhân vật của tôi thành thạo viết ra một đống tiếng Anh, cuối cùng dùng ngón tay chấm mực đóng dấu và ấn vân tay xuống. Bốn người chúng tôi cũng chăm chú ký xong thỏa thuận, trao đổi với nhau và bảo quản của đối phương. Sau khi nhận thỏa thuận, chúng tôi cùng chồng tay lên nhau, hô một tiếng, vậy là coi như việc ký kết thỏa thuận công hội đã hoàn thành.
Tôi thừa nhận những hành động trên toàn là hình ảnh game thôi.
"Là hội trưởng của công hội, tôi quyết định ngay hôm nay sẽ bắt đầu nhiệm vụ công hội của chúng ta."
Quách Thông đánh chữ trong phòng chat, nick cậu ta có ngôi sao ngũ giác màu vàng để đánh dấu.
Tôi để ý thấy sau tên cậu ta đã có dấu hiệu cánh chim hội trưởng, ngoài Giản Ngọc ra thì không ai sánh bằng cậu ta cả.
Nói tới game, Quách Thông đúng là phù hợp làm hội trưởng, dù sao bọn tôi cũng cùi mà.
Kinh nghiệm chơi game của cậu ta chính là quái vật trong rừng sâu.
"Hôm nay, nơi chúng ta sẽ tấn công là một lãnh chúa ở bên ngoài và cách làm Brill không xa với tên gọi Khiếu Chi Thụ.
Cây rít gào á?
Đó là thứ quái dị gì vậy?
Dù sao đi nữa tôi cũng không tiếp xúc tới nó, chỉ có thể yên lặng đứng sau thêm máu cho họ thôi.
Chỉ mong Tưởng Mộc Thanh có thể vui vẻ với Lục Phàm số 10003.
Tôi nhìn thấy từ khi tôi bắt đầu nói chuyện trong phòng chat 4 người, cô ấy đã bắt đầu im lặng.