Chiếc đồng hồ treo trên tường phòng học kêu tích tắc, tích tắc, dùng mắt thường cũng thấy kim giây đang chuyển động thật nhanh nhưng kim phút và kim giờ thì vẫn đứng yên tại chỗ. Thế nhưng chỉ cần lơ đãng một lát, khi ngẩng đầu lên nhìn sẽ phát hiện ra những cái kim này bỗng đã di chuyển được một khoảng cách thật dài.
Trong phòng học có bốn người.
Một chiếc bàn dài nằm ngang ở vị trí cạnh cửa sổ.
Tôi, An Vị Nhiên, bạn cùng bàn Tiểu Phàm lần lượt ngồi đó.
So với khoảng cách giữ An Vị Nhiên và bạn cùng bàn Tiểu Phàm thì tôi cách thiếu nữ đang ngồi chính giữa một khoảng khá xa, không phải vì tôi mắc phải chứng sợ phái nữ mà bởi vì tôi muốn tránh người nào đó hiểu lầm rồi biến thành hậu quả không hay.
Tôi chẳng có nhiệm vụ gì nên chỉ ngồi một bên, hai tay gần như không chạm vào bàn, còn hai vị nguyên lão sáng lập câu lạc bộ ngồi nghiêm chỉnh, họ đang phỏng vấn thiếu nữ ngồi trước mặt mình.
Tất cả là An Vị Nhiên hỏi, bạn cùng bàn Tiểu Phàm chỉ ghi chép thôi.
Không biết là cậu ta ghi chép cái gì nữa, có thể là làm hồ sơ cho các thành viên câu lạc bộ rồi nộp lên trường để báo cáo chẳng hạn.
Thiếu nữ ngồi lẻ loi ở gần cửa phòng học và cách chúng tôi một đoạn. Cô ấy vừa trả lời các câu hỏi vừa ngắm nhìn tôi cứ như trên mặt tôi mọc thêm ra cái gì vậy. Cô ấy như sợ nếu không nhìn thì tôi sẽ bị người khác trộm mất.
Quách Thông đi rồi, chủ tịch câu lạc bộ An Vị Nhiên tiếp tục sử dụng cách thức tương tự để phỏng vấn thành viên mới là Tưởng Mộc Thanh.
Mấy câu hỏi trước, Tưởng Mộc Thanh trả lời gần như không chê vào đâu được.
"Có biết light novel là gì không?"
"Một thể loại văn học, ngôn từ đơn giản, phù hợp đọc nhanh. Nội dung rất rộng, có khi là hướng về đối tượng nam giới với tính công kích mạnh, hoặc thiên về các nội dung hướng tới nữ giới, đôi khi phản ánh một số triết lý xã hội, bao hàm những câu chuyện có thể khiến người đọc có những suy nghĩ sâu sắc."
"Đã từng sáng tác light novel chưa?"
"Mới bắt đầu viết, bây giờ đang tiếp tục viết Bé gái và đầu gỗ trên trang web."
Nghe được thông tin này, An Vị Nhiên có vẻ giật mình.
"Cậu chính là tác giả mới tinh có độ hot rất cao Lục Phàm số 10002 à? Tôi đã bảo rồi mà, làm sao con trai có thể đạt được văn phong tinh tế như vậy, đã thế cách hành văn và nội dung câu chuyện quá tuyệt vời! Quả thực là vừa đọc sẽ không dừng lại nổi, nhưng mà cập nhật chậm quá."
An Vị Nhiên như một lần nữa nhận biết lại về người hàng xóm đã gặp qua nhiều lần này, nhắc tới bộ truyện đầu tay của Tưởng Mộc Thanh, cô cảm thấy rất đáng tán dương.
Với bộ truyện Bé gái và đầu gỗ này, tôi cũng không tìm được khuyết điểm gì, cách hành văn và kết cấu đều có những điểm mà tôi muốn học tập. Nếu cố gắng tìm một khuyết điểm thì giả thiết của bộ tiểu thuyết này quá cổ tích, quá thoát ly hiện thực, nếu xét riêng về sở thích cá nhân, nó không phù hợp với tôi.
Dù sao light novel từ một dạng văn học có đối tượng độc giả là thanh thiếu niên, họ có thể tin trong đền thờ Nhật Bản có yêu quái nhưng lại không tin thợ mộc Trung Quốc sẽ điêu khắc được một bé trai làm bằng gỗ có thể tự cử động.
"Cảm ơn đã khen ngợi, tôi sẽ kiên trì cập nhật."
Thiếu nữ có vẻ không phản đối gì với kết quả sáng tác của mình, cô ấy vẫn nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng.
"Nhưng bút danh trên internet này có phải liên quan tới ai đó không?"
An Vị Nhiên cười đầy ẩn ý, khóe miệng cô ấy nhếch lên, chuyển ánh nhìn về phía tôi.
Tưởng Mộc Thanh ngồi ở phía đối diện đã đỏ bừng đôi má, cô ấy nhìn tôi rồi cúi đầu.
"Quá có hơi thở thanh xuân, làm sao tôi lại từ chối cậu tham gia vào câu lạc bộ được cơ chứ?"
An Vị Nhiên tỏ vẻ cực kỳ hài lòng với những gì Tưởng Mộc Thanh thể hiện trong cuộc phỏng vấn.
"Có một câu cuối cùng, dù sớm hay muộn gì tôi cũng phải hỏi, nếu không sẽ không công bằng với những bạn khác. Cậu hãy nói cho chúng tôi biết mình hiểu thế nào về ý nghĩa hoạt động của câu lạc bộ light novel Thanh Mai cũng như triển vọng của nó trong tương lai."
Người phỏng vấn đã hỏi câu cuối cùng.
"Ý nghĩa chính của hoạt động?"
Vốn dĩ vẫn luôn trả lời mọi câu hỏi trôi chảy nhưng giờ đây Tưởng Mộc Thanh lại im thít, hoàn toàn không nói được gì. Thiếu nữ nhìn sang tôi, miệng khẽ mở nhưng không nói thành lời.
Light novel.
Trước khi phỏng vấn, để cô ấy có thể có những biểu hiện giống như các học sinh bình thường, tôi đã ra ước định cho cô ấy không được nhắc tên tôi trong quá trình phỏng vấn.
"Ý nghĩa chính là dùng trái tim chân thành để viết xong một cuốn light novel, còn tương lai... Tôi hi vọng các thành viên như chúng ta có thể viết được một câu chuyện khiến bản thân hài lòng."
Thiếu nữ cố gắng lắm mới có thể nói ra một đáp án có chứa đựng suy nghĩ của chính mình.
Tôi không khỏi hồi tưởng lại khi trước, lúc mà Tưởng Mộc Thanh đọc light novel lần đầu, cô ấy cảm thấy thật khó hiểu với những nội dung được khoa trương trong đó, thậm chí là căm ghét, cô ấy nói mình không cảm nhận được sự chân thành của tác giả.
Chân thành là gì đây?
Hẳn chỉ có mỗi người mới tự rõ ràng.
Trước đây tôi có thể che lấp đi những gì trong lòng mình, nhưng bây giờ dường như nó đã bị người ta vén lên một góc.
Màu sắc gì đây?
Không biết phải làm sao nữa, logic của tôi hỗn loạn, trong lòng đầy những ảo tưởng, rối tung rối mù.
Tôi tin chắc vào Nhân chi sơ, tính bản ác, con người vì dục vọng bản thân sẽ làm ra những chuyện xấu, nếu không thì pháp luật đã chẳng toàn là những điều khoản hạn chế và trừng phạt. Nếu con người đều tốt đẹp, vậy còn cần luật pháp để làm gì nữa?
Pháp luật ép nhân loại phải đè nén lại những suy nghĩ độc ác của mình, khiến người ta ý thức được cái giá quá đắt đỏ của việc phóng túng dục vọng bản thân, như vậy mới có thể duy trì được bầu không khí ổn định để xã hội loài người vận hành.
Vì lẽ đó, không thể bị sự chân thành thao túng.
Thiếu nữ chỉ khao khát sự chân thành của những người xung quanh, nhưng khi họ đã thực sự đặt sự chân thành của mình trước mặt cô ấy, cô ấy lại sợ hãi chẳng khác nào thấy yêu ma quỷ quái.
Xem ra chỉ có người giỏi che giấu như tôi mới có thể bảo vệ cô ấy được thôi.
"Chân thành à? Một kiến nghị rất hay."
An Vị Nhiên cảm thấy rung động với câu trả lời của thiếu nữ.
Thanh xuân với đủ mọi màu sắc à? Đúng là sách giáo khoa có bìa đủ màu thật.
"Nói chung, hoan nghênh cậu đã gia nhập vào câu lạc bộ light novel Thanh Mai, hi vọng cậu có thể tìm được sự chân thành mà mình mong muốn trong câu lạc bộ."
"Chắc chắn tôi sẽ tìm được."
Nói xong, hai thiếu nữ không hẹn mà cùng nhìn về phía tôi.
Tưởng Mộc Thanh và An Vị Nhiên đều có vẻ chờ mong, một người muốn làm vai chính, thể hiện ra quan niệm bản thân, một người muốn làm thợ chụp ảnh ghi lại khoảnh khắc lúc này.
Tôi bắt đầu hiểu lý do An Vị Nhiên nhất định lôi kéo tôi vào câu lạc bộ này.
Cô ấy biết nếu tôi tham gia câu lạc bộ, chắc chắn Tưởng Mộc Thanh sẽ cùng tới.
Như vậy cô ấy có thể nói về thanh xuân điển hình rồi.
Tôi không biết An Vị Nhiên đã biết tính cách của Tưởng Mộc Thanh có vấn đề hay chưa, nhưng là hàng xóm của Tưởng Mộc Thanh, An Vị Nhiên đã có chút khuếch đại câu chuyện "tình yêu" giữa tôi và thiếu nữ, coi chúng tôi như chủ đề sáng tác "điển hình của thanh xuân", chuyện này cũng hợp tình hợp lý thôi.
Phóng đại cảm tình, nhất là với phái nữ, là một trong những điều tất nhiên sẽ tồn tại trong light novel, nhưng ở hiện thực điều này là bất thường, chỉ mong rằng cô ấy sẽ có được kết quả tốt đẹp.
Ít nhất có thể viết được một cái kết ấn tượng cho câu chuyện.
"Được rồi, Tiểu Phàm, đưa đơn xin vào câu lạc bộ cho cô ấy đi. Ấy ấy, sao lại ngủ gật thế kia?"
An Vị Nhiên nhìn sang bạn cùng bàn Tiểu Phàm của tôi và nhận ra cậu ta đã ngủ từ lúc nào rồi.
Vì buổi phỏng vấn vào câu lạc bộ chán quá à?
Quả nhiên, gương mặt khi ngủ của cậu ta cũng đáng yêu.
"Tiểu Phàm?"
Nghe xưng hô này, Tưởng Mộc Thanh ngẩn ra. Cô ấy tò mò nhìn sang cậu trai đáng yêu đang nhắm nghiền hai mắt, chống tay xuống bàn, đầu liên tục gà gật về phía mặt bàn.
Cô gái ơi, trên thế giới này đâu chỉ có mình tôi là Lục Phàm. Tôi thực sự bình thường đến nỗi ngay cả cái tên cũng trùng với người ta nữa.
Hồ sơ thành viên câu lạc bộ light novel Thanh Mai.
Họ tên: Tưởng Mộc Thanh.
Lớp: Lớp A khối 11
Số thứ tự tham gia: 5
Sở thích: Có thể là người không? Nhưng người ấy không cho tôi nói ra.
Điều tra ý định tham gia:
Với bạn, light novel là gì?
Đáp: Là loại văn học đơn giản, thích hợp đọc nhanh. Nội dung rất rộng, có khi là hướng về đối tượng nam giới với tính công kích mạnh, hoặc thiên về các nội dung hướng tới nữ giới, đôi khi phản ánh một số triết lý xã hội, bao hàm những câu chuyện có thể khiến người đọc có những suy nghĩ sâu sắc.
Đã thử viết light novel bao giờ chưa? Hi vọng viết được câu chuyện thế nào?
Đáp: Mới bắt đầu viết thử, hiện nay có được kết quả khá tốt, hi vọng có thể viết được một câu chuyện chân thực.
Bạn hi vọng ý nghĩa hoạt động của câu lạc bộ là gì?
Đáp: Viết một quyển light novel với sự chân thành, trong tương lai, hi vọng các thành viên chúng ta có thể viết ra câu chuyện thật chân thành.