Throne of Magical Arcana

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Stardust Project

(Đang ra)

Stardust Project

Gangseoul

Nhóm nhạc thần tượng hàng đầu - Stardust có các thành viên dần biến mất như cát bụi.Group từng có bảy thành viên kết thúc với bốn thành viên.

90 111

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

21 190

Isekai de Imouto Tenshi to nanika suru

(Đang ra)

Isekai de Imouto Tenshi to nanika suru

Fukami Oshio

Cậu trở thành một mạo hiểm giả, là thế hệ thứ ba của nhà trọ cha mẹ cậu sở hữu, và cuộc sống thứ hai của Yoshida cùng em gái lười nhác của mình bắt đầu.

7 419

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

17 199

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

107 2913

Tập 01 - Chương 07 - Lợi ích và cám dỗ

*Trans+Edit: Lắc

Bị làn sương mù đỏ bao vây, Lucien cảm giác được tứ chi của mình như đang tan chảy, thần kinh sưng lên và co giật. Trong mắt cậu, Corella và Howson từ cơ thể con người biến thành những con chuột khổng lồ và cứ tiếp tục biến qua biến lại như vậy.

“Là… ảo ảnh sao…?!” Lucien khá chắc chắn. Vì vậy, cậu tập trung và lan tỏa tinh thần của mình một lần nữa như những làn sóng. Sau đó, tất cả trở nên ổn định. Không còn sự thay đổi hoặc biến dạng nào xảy ra nữa.

Lucien chỉ còn nhìn thấy Corella và Howson nằm trên mặt đất, với đầy những vết thương trên khắp cơ thể, dần dần chết đi.

“Đây là một cái bẫy ma thuật được thiết kế cực kì khéo léo… Ảo ảnh bắt nguồn từ máu chuột, hay từ một loại cây đặc biệt?” Lucien thầm nghĩ. Cuối cùng cậu nhận ra rằng, ngay từ đầu, khi họ giết con chuột đầu tiên, họ đã bị mắc kẹt trong ảo ảnh. Lucien được khiên ánh sáng bảo vệ, vì vậy linh lực của cậu mạnh hơn người bình thường một chút, giúp cậu không bị ảo ảnh tác động.

Thánh Công bắn ra từ huy hiệu không chỉ làm bốc hơi tay và vai phải của Gary mà còn làm bốc hơi cả trần đá của căn hầm. Ở vị trí đó, một cái hố rộng được tạo ra, những khối đá rơi như mưa từ đó xuống, như thể căn hầm sẽ sập xuống bất cứ lúc nào.

Bụi và đá nhỏ rơi xuống xua tan màn sương đỏ. Lucien cảm thấy sức lực của mình dần dần hồi phục.

Không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, bộ não của cậu nhanh chóng hoạt động trở lại: Ngoại trừ hai lần niệm thần chú Ánh sáng, Lucien chẳng còn lại gì hữu ích. Và cơ bắp của cậu thì vẫn còn yếu do bị sương đỏ làm tê liệt.

Sau đó, sự chú ý của cậu đổ dồn vào cái cây ở trong góc, nó đang rung chuyển và chao đảo vì bị đá rơi vào.

“Ngoài việc tạo ra ảo ảnh thì cái cây này không còn cách nào khác để tự vệ sao?” Lucien thắc mắc. Cậu cố hết sức đứng dậy rồi lết về phía cái cây. Cậu đi rất chậm và loạng choạng nhiều lần. Đá nhọn liên tục rơi xuống người cậu, để lại những vết thương đau đớn khắp cơ thể.

Lucien hít một hơi thật sâu và tiếp tục di chuyển. Sau chừng đó trải nghiệm, cậu đã trở nên bình tĩnh và quyết đoán. Cậu giơ tay phải ra nắm chặt lấy thân cây.

Cái cây này có mạch đập như một sinh vật sống! Lucien có cảm giác như mình đang tóm lấy mạch máu của một sinh vật vậy. Cậu vận hết sức kéo cái thân cây.

Rồi đột nhiên, cái cây co lại và phát ra một tiếng hét vô cùng thảm thiết và chói tai.

Lucien thất bại trong lần thử đầu tiên. Vì vậy, cậu tiếp tục vặn nó bằng tất cả sức lực của mình. Như một người sắp chết đang vật lộn để sinh tồn, cái cây hét lên, vươn cành ra quấn quanh cánh tay của Lucien.

Thân cây ẩm ướt, nhầy nhụa và lạnh lẽo, nhánh cây như những xúc tu của nó có vô số gai nhỏ không ngừng cắm vào da Lucien. Ráng chống lại nỗi sợ hãi, Lucien lại kéo mạnh.

“Rắc!”

Cái cây đột nhiên ngừng la hét. Thứ dung dịch màu đỏ phun ra và bắn tung tóe khắp ngực Lucien, để lại mùi máu tanh nồng nặc trong không khí. Cả người mềm nhũn, Lucien vội vàng dựa vào tường để giữ cho mình khỏi ngã.

Sau khi cái cây bị gãy làm đôi, sương mù đỏ trở nên đậm đặc hơn rất nhiều, gần như hóa thành chất lỏng. Ngay khi sương máu từ cái cây lan đến ba cuốn sách trên bàn, chúng ngay lập tức bắt đầu bị ăn mòn. Chỉ trong vài giây, cả ba cuốn đều bị ăn mòn hoàn toàn. Lucien không kịp đọc bất cứ thứ gì.

‘Đây hẳn là một cái bẫy ma thuật khác.’ Lucien nghĩ. Trong trường hợp căn hầm bị phát hiện, những ghi chép này của phù thủy sẽ tự hủy khi sương mù đạt mật độ nhất định.

“Argh!” Xui thay cho Lucien. Cậu đã hy vọng sẽ tìm được một vài phép thuật mạnh mẽ từ trong những ghi chép đó.

Ngay sau đó, cậu nhận thấy có thứ gì đó tỏa sáng trong thư viện linh hồn của mình.

Vì tò mò, Lucien đã để linh hồn mình đi vào thư viện. Sau đó, cậu mở to mắt ngạc nhiên: Có một giá sách mới xuất hiện! Và ở đó có dán một cái nhãn nhỏ ghi “Ma thuật (Arcana)”. Dưới nhãn là ba cuốn sách. Chúng chính là những cuốn vừa bị phá hủy.

“Thư viện cũng có thể thu thập sách sao?!… Đợi đã, còn nội dung? Mình chưa hề có cơ hội đọc chúng.” Lucien cố gắng hiểu cách hoạt động của thư viện. “Vì quá trình ăn mòn diễn ra rất nhanh nên toàn bộ cuốn sách vẫn bị phá hủy hết trang này đến trang khác. Có lẽ thư viện có thể sao chép nội dung… rồi hình chiếu của những cuốn sách đó sẽ được trữ ở đây…”

Lucien chỉ đang suy đoán. Cậu cần thêm bằng chứng.

Nhìn chằm chằm vào ba cuốn sách, trong đầu Lucien dâng lên một cảm giác do dự mãnh liệt: Chẳng phải học ma thuật trong một thế giới mà thần lực thống trị vạn vật và các pháp sư bị công chúng ghét bỏ là quá nguy hiểm hay sao?

Lucien biết mình không thể lãng phí quá nhiều thời gian ở đây. Điều đáng ngạc nhiên hơn cả là sau khi sương mù hoàn toàn biến mất, cả Corella và Howson đều có chút co giật. Họ vẫn còn sống! Lucien biết mình thực sự phải nhanh chóng đưa tất cả bọn họ ra khỏi nơi khủng khiếp này.

……

Benjamin đột nhiên rên rỉ khi cảm thấy Lucien kích hoạt Thánh Công. Vào thời điểm đó, linh hồn của họ bằng cách nào đó đã được kết nối với nhau. Anh ta ngạc nhiên vô cùng.

“Ngài Benjamin?” Paul hỏi với vẻ quan tâm.

Dưới ánh trăng bạc, sắc mặt Benjamin không được tốt. Anh ta trầm giọng nói. “Có chuyện gì đó bất ngờ đã xảy ra ở dưới đó. Chết tiệt! Ả ta chỉ là một ả học việc. Mấy tên này thật là vô dụng… Paul, ngươi đợi ở đây. Nếu ta không quay lại sau năm phút nữa, hãy nhờ giám mục giúp đỡ.”

Bởi vì trên huy hiệu có ấn ký tinh thần nên Benjamin có thể cảm nhận được, nếu không thì anh ta sẽ không cho một chàng trai trẻ mới gặp mượn huy hiệu. Anh ta không ngờ rằng ấn ký của chính mình lại có thể được người khác kích hoạt.

Kiêu ngạo và định kiến sẽ luôn dẫn đến xui xẻo.

Đối với Benjamin, các hiệp sĩ chỉ là một đám thô tục và ngu dốt, không biết gì hơn ngoài chiến đấu chỉ bằng sức mạnh thể chất. Vì vậy, không hề suy nghĩ xem đám lính gác này có thực sự phù hợp hơn hay không, Benjamin đã trực tiếp trao huy hiệu cho Lucien, một thiếu niên có tinh thần mạnh mẽ hơn người thường.

Quan điểm của Benjamin đến từ kinh nghiệm trong quá khứ.

Gia tộc mà anh ta xuất thân, gia tộc Rafati, là một trong những gia tộc quyền lực nhất ở Công quốc Orvarit. Gia tộc Rafati nổi tiếng với việc sản sinh ra những thiên phú siêu phàm. Trong khi các hiệp sĩ khác phải học thần chú, thì con cái của gia tộc Rafati từ khi được sinh ra đã có sẵn ‘Phước lành’ trong dòng máu.

Benjamin không phải là một trong những đứa trẻ tài năng nhất trong gia đình mình. Nhưng sau khi vào tu viện, anh ta trở nên nổi bật trong số những người bạn đồng trang lứa và nhanh chóng trở thành một mục sư chính thức, cũng như một Niệm chú sư thần hệ.

Nhưng bây giờ, với tư cách là một mục sư chính thức, anh ta lại đang gặp khó khăn trong việc đối phó với một cái bẫy mà một pháp sư học việc để lại. Nó chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng và địa vị của anh ta tại nhà thờ. Vì vậy, anh ta không còn cách nào khác ngoài tự mình lao tới đó và giải quyết rắc rối.

Paul cũng ngạc nhiên, “Họ phải kích hoạt huy hiệu… Có pháp sư thực sự nào ở dưới đó sao?”

……

Khi Lucien đang định lê mình ra khỏi căn hầm để cầu cứu, cậu nghe thấy tiếng bước chân vang lên. Cậu trở nên lo lắng, vì sợ rằng nếu người đến là một phù thủy hoặc pháp sư thì cậu sẽ không thể lại an toàn trốn thoát được nữa.

Và điều khiến cậu lo lắng nhất chính là bởi căn hầm này là một trong những nơi tốt nhất để xử tử ai đó và khiến họ ngậm miệng vĩnh viễn.

“Huyết ngải Lapland?” Benjamin nhìn thoáng qua về phía góc căn hầm và nhanh chóng suy đoán những chuyện đã xảy ra. Anh ta nhìn Lucien và ba người lính gác. “May quá, họ vẫn còn sống.”

Benjamin có chút kinh ngạc khi nhìn thấy Lucien. Benjamin nghĩ: ‘Có vẻ như khi cậu ta kích hoạt ấn ký của mình, linh lực của cậu ta cũng tăng lên. Cậu ta đã đạt đến trình độ của một mục sư tập sự, may mắn đấy.”

Tuy nhiên, mọi thứ đã thay đổi. Giáo hội bây giờ không còn ở vị thế thống trị tuyệt đối như ba trăm năm trước. Ngày nay, thần lực không thể có được chỉ bằng tài năng. Trở thành một mục sư thực sự đòi hỏi phải được học hành một cách có hệ thống ngay từ khi còn nhỏ.

‘Hoàng đế của Arcana Ma thuật’, chính ngài ấy là người tạo nên khởi đầu cho thời kỳ hoàng kim gần bốn trăm năm phát triển của thần thuật và ma thuật. Ngài đã thay đổi quy tắc về phương pháp để trở thành một Niệm chú sư Thần hệ.

Là thành viên của gia tộc Rafati, nên so với hầu hết các mục sư, Benjamin biết nhiều hơn về hoàn cảnh thế giới. Hơn nữa, anh ta không thực sự sùng đạo cho lắm. Chính xác hơn thì, việc trở thành một quý tộc thực sự mâu thuẫn với danh tính thuộc về giáo hội của anh ta.

Hơn nữa, sau “Hội nghị Thần học Tối cao” hơn ba trăm năm trước, giáo hội đã bị chia thành hai phần: một ở phía nam, một ở phía bắc. Cả hai đều chỉ trích lẫn nhau dựa trên đồn đoán. Nhưng cả hai bên đều chưa bao giờ ngăn cản hay làm gián đoạn việc liên tục đạt được thần lực của nhau, điều này khiến nhiều giám mục và hồng y nghi ngờ liệu Thần có thực sự tồn tại hay không, hay tất cả những điều này chỉ là một thử thách dành cho những tín đồ của Thần.

Kiểu thái độ này đã ảnh hưởng trực tiếp đến các thế hệ trẻ sau này, như Benjamin, trong hàng trăm năm qua.

Ngoài ra, để hòa nhập với thời đại phát triển nhanh chóng này, một số đời Giáo hoàng đã giới thiệu một phần kiến thức thu được qua quá trình khám phá thế giới của các Grand Arcanist, nhằm điều chỉnh nền tảng của thần học.

Sự điều chỉnh này đảm bảo cho sự phát triển nhanh chóng của thần học và sự xuất hiện của vô số niệm chú sư tài giỏi. Vì vậy, giáo hội phía Nam nhìn chung vẫn có thể giữ được vị thế thống trị và tiếp tục phát triển trong khi bị bao vây bởi nhiều kẻ thù hùng mạnh như những kẻ dị giáo, các pháp sư độc ác, sinh vật hắc ám, v.v. Nhưng đồng thời, hành vi này cũng gây ra nhiều xung đột hơn trong chính giáo hội phía Nam.

Suy nghĩ của Benjamin trở lại hiện thực. Anh ta thả một ít bột trắng ra khỏi tay và niệm một câu thần chú kỳ lạ. Một cơn gió mạnh xua tan màn sương đỏ.

Anh ta chỉ ngón tay về phía Gary. Một tia sáng trắng đổ xuống vết thương của gã. Vết thương bắt đầu lành và nhanh chóng lấy lại màu sắc ban đầu.

Sau khi lần lượt chữa trị cho Corella, Howson và Lucien, anh ta xác nhận lại với họ những gì đã xảy ra. Benjamin kiểm tra cái bàn làm việc để đảm bảo không còn lại gì trên đó. “Chuyển tất cả về nhà thờ, kể cả xác lũ chuột.”

Anh ta đeo lại chiếc huy hiệu đã được Lucien trả lại lên cổ và nói: “Thần đã tha thứ cho cậu. Quay về nghỉ ngơi đi. Nguyện cầu Thần ban phước lành cho cậu.”

Ban đầu, Benjamin muốn thưởng cho Lucien một khoản tiền hoặc thậm chí chờ xem liệu đứa trẻ này có tiềm năng để được đào tạo thêm hay không nếu mọi việc suôn sẻ. Nhưng sau cùng, điều duy nhất Benjamin muốn là Lucien rời đi càng sớm càng tốt. Bởi anh ta vẫn còn phải đối mặt với một vấn đề nữa: tay phải của Gary. Anh ta không thành thạo thần chú tái tạo chân tay.

Có cơ hội rời đi, Lucien vội vàng tiến về phía lối ra. Lúc rời khỏi hầm, cậu nghe thấy Corella nói nhỏ với Howson. “Gary bị mất tay phải rồi. Có lẽ anh ấy không thể ở lại đội cảnh vệ được nữa…”

Cậu trèo ra khỏi ống cống với những cảm xúc phức tạp, lẫn lộn. Đám đông ngay lập tức lo lắng vây quanh cậu.

“Evans bé nhỏ, hồn ma đó đã đi chưa?” Dì Alisa lớn tiếng hỏi từ xa.

Lucien gật đầu. “Rồi ạ. Nơi này đã được mục sư và lính canh thanh tẩy rồi.”

Ngay khi nhận được câu trả lời chắc chắn của Lucien, họ đều trở nên nhẹ nhõm. Họ bắt đầu tò mò về những gì đã xảy ra ở dưới đó.

“Lucien, hồn ma trông như thế nào? Đáng sợ không?”

“Tôi biết ngài Benjamin có thể giải quyết được nó mà!”

“Lucien được Thần ban phước đấy! Cậu ấy đã có được cơ hội sử dụng huy hiệu!”

“Tiếc thật đấy! Lucien không còn là trẻ con nữa, nếu không cậu ấy sẽ có thể vào tu viện và trở thành một mục sư chính thức. Nghĩ mà xem! Một mục sư từ Aderon đấy!”

Lucien cảm thấy buồn bực trước những bình luận này. “Con đã quá lớn để làm mục sư rồi ạ?”

Mặc dù bản thân Lucien chưa bao giờ nghĩ đến việc trở thành mục sư vì vướng danh tính của mình, nhưng cậu vẫn khá phiền muộn khi biết rằng cậu hoàn toàn vô vọng, đặc biệt là sau khi nhìn thấy một sức mạnh đáng kinh ngạc như vậy.

“Evans tội nghiệp của dì. Nhìn mặt con kìa. Chắc con kiệt sức lắm rồi.” Dì Alisa nói.

Lucien thực sự cần chút thời gian cho bản thân. Cậu gật đầu và đi thẳng về phía cái lán nhỏ của mình. Đóng cửa lại và ngồi xuống giường, cậu nghe thấy tiếng đám đông dần dần giải tán sau khi Benjamin và các lính canh rời đi.

Lucien nhớ cha mẹ và bạn bè của mình nhưng cậu không thể làm gì được. Vì vậy cậu lại bắt đầu nghĩ về tương lai của chính mình.

‘Lucien thật chưa từng được đào tạo trước đây. Vì thế mình không thể trở thành mục sư hay hiệp sĩ được.

Nếu mình muốn thoát khỏi cuộc sống này và trở thành một ai đó, thì mình cần phải học ma thuật.

…Nhưng như vậy mình sẽ trở thành kẻ thù của giáo hội và của tất cả mọi người, kể cả dì Alisa.

Mình có lựa chọn nào khác hay không?’

Cuối cùng, Lucien quyết định trước tiên phải xem các ghi chép trong thư viện tinh thần của mình đã.

Một lúc sau, Lucien hoang mang, thấp giọng tự lẩm bẩm.

“Mình không biết chữ sao…?”