*Trans+Edit: Lắc
“Vâng, chúng tôi đã cử hành nghi lễ, cố gắng triệu hồi Thiên Thần Vương giáng thế để bảo đảm có thể thành công kiểm soát tinh cầu nhân tạo của Ma pháp Nghị viện, nhưng ngài ấy lại không có chút hồi đáp nào, ngay cả luồng sáng biểu thị từ chối như trước đây cũng không xuất hiện. Thưa Đức Thánh Cha, có phải Thiên Thần Vương đã xảy ra vấn đề gì rồi không?” Philip thuật lại toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối, ngữ khí tràn đầy lo âu.
Kể từ sau đại chiến Rentaro, thực lực của giáo hội Nam đã bị co rút lại nghiêm trọng, vậy nên tính trọng yếu của sự tồn tại cũng như khuynh hướng của Thiên Thần Vương đối với bọn họ đã được nâng lên một tầm cao mới, bởi chúng có thể giúp họ ổn định nội bộ đang trong bầu không khí bất an, nghi hoặc lan rộng này. Hơn nữa, bản thân một cường giả huyền thoại đỉnh phong có thể ra lệnh cho sáu vị Seraph của Núi Thiên đường đã là một thế lực đủ sức xoay chuyển cục diện.
Dĩ nhiên, đối với Philip mà nói, điều quan trọng nhất vẫn là việc Thiên Thần Vương không hồi đáp có liên quan gì tới Đức Thánh Cha hay không? Có phải là do phương pháp ngưng tụ sức mạnh đức tin âm thầm bị tuồn ra? Có phải Thiên Thần Vương đã gặp sự cố khi thử con đường đó?
Nghe xong câu trả lời của Philip, Benedict III không có biến đổi gì trên mặt, chỉ chậm rãi khép mắt lại. Phía sau Ông ta, thánh quang đột nhiên hiện ra, những đốm sáng màu trắng sữa lững lờ lan tỏa, tạo nên cảm giác thần thánh và bao la.
Ngay sau đó, giữa những luồng sáng ấy, trên không trung dường như mở ra một cánh cửa dẫn tới Núi Thiên đường. Từ bên trong vang lên tiếng thánh ca ngân nga, hư ảo, thánh quang vô cùng vô tận tuôn ra, ngưng tụ thành một hình chiếu của Núi thiên đường gần như hữu hình.
Các thiên thần và thánh linh bên trong hình chiếu ấy tựa hồ cảm nhận được, bèn đồng loạt đứng dậy, nghiêm cẩn hành lễ với Giáo hoàng Benedict III tay cầm quyền trượng bạch kim.
Ông ta chính là người phát ngôn trên mặt đất của Thần, là hóa thân đi lại dưới trần gian này. Trước khi có thể hồi quy ở Núi Thiên đường, Ông ta còn tôn quý hơn, gần với Thần hơn cả Thiên Thần Vương!
Mà sau khi “hồi quy” ở Núi Thiên đường, Ông ta sẽ trực tiếp dung nhập vào hào quang của Thần, tức là sẽ trở thành một phần của Thần!
Hành lễ xong, bọn họ bắt đầu cầu nguyện, tán dương và ca tụng. Hình chiếu tầng thứ bảy lần này so với mọi lần trước đều rõ nét hơn đôi chút.
Tầng bảy của Núi Thiên đường bao la không bến bờ, chỉ thuần túy là ánh sáng siêu phàm thoát tục, không có chút tạp chất nào, đem đến cho người ta áp lực cực lớn, như thể thực sự có khả năng hủy diệt cả thế giới!
Ngay đến một Á Thần như Benedict III cũng khó mà nhìn thấu được tình hình bên trong. Ông ta chỉ có thể mơ hồ thấy một thiên thần cao quý với ba mươi sáu cánh trên lưng đang phủ phục ở rìa của vầng hào quang, trong tay cầm một cuốn điển tịch cổ thần thánh.
“Thiên Thần Vương không sao hết, chỉ là đã chìm vào giấc ngủ vì một vài nguyên do.” Benedict III mỉm cười nói với Philip. “Dù đúng là Thần chi Thủ hộ của ngài ta rất thích hợp cho hành động này, nhưng lẽ nào không có ngài ta thì không được?”
Ông ta ngoài mặt tỏ ra điềm tĩnh, hòa ái, nhưng mắt lại khẽ nheo lại. Mecantron sao lại suy yếu như vậy? Thế này là bị trọng thương sao? Hắn rốt cuộc đã làm cái gì? Sau vụ của Sard, hắn lại nảy sinh tham vọng ư? Là kẻ nào gây ra chuyện này?
Dù cho Thiên Thần Vương được bao bọc trong sức mạnh của Thần Chân Lý, song Benedict III cũng là một Á Thần thực thụ. Cộng thêm việc “Mecantron” không dám tiến vào khu vực sâu hơn mà chỉ “phủ phục” ở ngoài rìa, Ông ta liền nhạy bén nhận ra sự yếu nhược của hắn và ngửi thấy có mùi bất thường từ tình huống khó hiểu này.
Nếu không phải Ma pháp Nghị viện dùng hình thức truyền hình trực tiếp để phô bày tầm quan trọng của tinh cầu nhân tạo, thì với cục diện đang tương đối ổn định hiện nay, giáo hội của Ông ta chắc chắn sẽ không cố triệu hồi Thiên Thần Vương. Giống như tình hình suốt hàng trăm năm qua, nếu cứ tiếp diễn như vậy, Ông ta cũng sẽ chẳng phát hiện ra sự yếu nhược của hắn. Và nhiều nhất chỉ nửa năm nữa thôi, “Mecantron” sẽ có thể hồi phục lại được một ít sức lực, từ đó che đậy thành công sự yếu nhược của bản thân. Nhờ quan hệ giữa hắn và Thần Chân Lý Thanos, Ông ta sẽ không đời nào phát hiện ra vấn đề.
‘Việc này còn phải cảm ơn Ma pháp Nghị viện, cảm ơn Lucien Evans và Natasha Orvarit…’ Ánh mắt Benedict III có chút u ám.
Đại hồng y Philip nghe câu hỏi của Giáo hoàng liền cung kính đáp: “Thưa Đức Thánh Cha, việc triệu hồi Thiên Thần Vương giáng thế chỉ nhằm mục đích nâng cao xác suất thành công và loại bỏ đi những yếu tố ngoài ý muốn, chứ không phải không có ngài ấy thì không được. Nếu Ngài có thể đích thân ra tay, việc này sẽ đơn giản hơn rất nhiều.”
“Dù cho ta chỉ mới lên ngôi vài năm, chưa thể sử dụng được Thần Giáng, nhưng ta cũng vẫn là hóa thân của Thần, là Á Thần đứng ở đỉnh cao phàm trần, sao có thể không dám rời Thánh thành Lance, không dám đích thân ra tay?” Lúc này, Benedict III – tức Viken – khẽ ngẩng đầu lên, giọng điệu bình thản lạ thường, tựa như chỉ đang bàn với Philip xem nên dùng tiệc thánh gì tối nay. “Nếu không phải ngụy thần Alterna tà ác đang từ trên trời trông xuống, ta đã có thể tự mình ngăn chặn hết mọi huyền thoại đỉnh phong của Ma pháp Nghị viện rồi.”
Từ huyền thoại đỉnh phong cho tới Á Thần là sự thăng hoa của sinh mệnh, là sự lột xác và trở nên bất tử, là sự nâng cao về mặt bản chất. Cho dù ở vào tình huống không thể sử dụng Thần Giáng, Benedict III khó mà có thể dễ dàng giết bất kỳ một huyền thoại đỉnh phong nào, nhưng số lượng huyền thoại đỉnh phong cho dù có nhiều đến đâu cũng không thể nào san phẳng được khoảng cách chênh lệch giữa hai bậc này.
Philip vui mừng nói: “Có Đức Thánh Cha đích thân ra tay thì việc này đã thành công đến chín mươi phần trăm rồi.”
“Nhưng ta cũng chỉ có thể ra tay một lần. Đám ngụy thần Ngân Nguyệt, Địa Ngục, Vực Thẳm nhất định đang chờ thời cơ để công kích và làm ta trọng thương trước khi ta thi triển được Thần Giáng. Vì mục đích này, Ngân Nguyệt và Địa Ngục thậm chí còn có thể gác lại hiềm khích và sự căm ghét lẫn nhau để liên thủ.” Benedict III giọng điệu bình ổn và ôn hòa nói.
Dù không rõ đám pháp sư Lucien có phát hiện ra tên quái vật và bí mật thật sự của Núi Thiên đường trong Thế giới Cổng hay không, nhưng Ông ta có thể chắc chắn một điều là bọn họ nhất định đã phát hiện ra gì đó. Những câu chuyện được kể trên [Thanh âm Arcana] tuy rằng phóng đại, nhưng không phải là không có phần thật bên trong. Nếu như thông qua hiện tượng để thấy bản chất, họ sẽ có thể mơ hồ cảm nhận được giữa Ông ta và tên quái vật kia tồn tại một mối liên hệ nào đó, đồng thời hiểu ra nguyên nhân khiến Ông ta không thể sử dụng Thần Giáng nhiều lần không chỉ nằm ở việc thân thể không gánh chịu nổi.
Do đó, Ông ta đã dựa trên giả định rằng Douglas, Fernando, Lucien, Ngân Nguyệt và Chúa Tể Địa Ngục đều đã biết được hai bí mật lớn này để lên kế hoạch.
“Một lần là đủ rồi.” Philip lộ vẻ mặt vui mừng. “Thực ra, trong tình huống bình thường, chỉ cần thực hiện theo kế hoạch tấn công tinh cầu nhân tạo như trước đây thì chúng ta vốn đã có khả năng kiểm soát được nó rồi. Chẳng qua Ma pháp Nghị viện lại chủ động khoe ra, vậy nên chúng ta không thể không đề phòng khả năng bọn chúng đã giăng sẵn bẫy mà buộc phải thay đổi kế hoạch.”
Mấy năm trước, do không thể tự mình thiết lập những vật thể tương tự trên quỹ đạo, vậy nên phương thức tấn công chủ yếu của giáo hội là để các cường giả huyền thoại trực tiếp ra tay. Mà những biện pháp như ẩn giấu hay thay đổi quỹ đạo của tinh cầu nhân tạo lại chẳng gây mấy khó khăn cho các huyền thoại đã có chuẩn bị. Thay vào đó, điều khiến họ phải cực kỳ dè chừng chính là những pháp trận được thiết lập trên tinh cầu nhân tạo: một pháp trận hỗ trợ Pháp sư huyền thoại giáng thế và một pháp trận giám sát tình hình bốn phía rồi truyền phản hồi về Allyn.
Vì vậy, kế hoạch hành động của bọn họ rất đơn giản và trực tiếp: trước hết xác nhận xem Ma pháp Nghị viện có những huyền thoại nào đã ra ngoài thám hiểm, sau đó chờ thời cơ mà lấy nhanh thắng chậm, lấy đông đánh ít. Cho dù pháp trận giám sát có truyền tin về Allyn, khiến các huyền thoại ở đó có thể xuất hiện và chiến đấu nhờ vào tinh cầu nhân tạo thì bọn họ cũng sẽ không kịp ngăn cản. Đợi đến khi các huyền thoại khác của Ma pháp Nghị viện tới tiếp viện và hình thành ưu thế thì tinh cầu nhân tạo của bọn họ cũng đã bị phá hủy.
Kế hoạch này thoạt nhìn có vẻ đơn giản, nhưng kỳ thực lại không hề dễ. Bọn họ trước hết phải xác nhận được xem các Pháp sư huyền thoại đã thực sự ra ngoài hay chưa. Nếu đánh giá sai số lượng và thực lực thì chẳng khác nào đem tính mạng ra đùa giỡn. Mà với những kẻ gác đêm chưa đạt tới bậc huyền thoại, việc xác định hành tung của những tồn tại này gần như là chuyện bất khả thi. Chính bởi vậy, suốt từ bấy tới nay, giáo hội mới chỉ phá hủy được mỗi hai tinh cầu nhân tạo.
Cũng chính vì vậy mà Philip lo ngại việc kiểm soát tinh cầu nhân tạo lần này có thể rơi vào bẫy của Ma pháp Nghị viện. Xét cho cùng, nếu dựa vào dịch chuyển trận đã bố trí từ trước để lên quỹ đạo mà lại thấy đám người Douglas, Brook, Fernando, Hathaway và Lucien Evans đang chờ sẵn xung quanh thì chắc chắn chẳng phải trải nghiệm gì dễ chịu. Hơn nữa, trên quỹ đạo lại không có thánh trận phòng ngự, các Pháp sư huyền thoại có thể dễ dàng phong tỏa không gian và khiến cho lực lượng tiếp viện không thể trực tiếp dịch chuyển đến mà chỉ có thể bay tới. Tình huống này mà xảy ra thì sẽ vô cùng đáng sợ.
“Các Pháp sư huyền thoại nghiên cứu lĩnh vực vi mô càng ngày càng ít ra ngoài, chỉ mải mê với va chạm hạt thôi…” Nghe Philip nhắc đến kế hoạch cũ, Benedict III khẽ lắc đầu thở dài.
Trong nghiên cứu lĩnh vực vi mô của arcana, tầm quan trọng của thí nghiệm vượt xa việc thám hiểm bên ngoài, vậy nên số lần và tần suất các huyền thoại đỉnh phong ra ngoài đều giảm đi không ít. May mắn là bọn họ vẫn cần phải thử nghiệm trong những môi trường khác nhau để quan sát xem có tồn tại loại hạt vi mô nào chưa được phát hiện giống như positron hay không, bằng không bọn họ có lẽ sẽ suốt ngày ở lì tại Allyn, từ đó giúp cho Ma pháp Nghị viện bất cứ lúc nào cũng có thể tổ chức được một tiểu đội huyền thoại đáng gờm.
Đương nhiên, lĩnh vực nghiên cứu của các Pháp sư huyền thoại không chỉ giới hạn ở vi mô, mà bọn họ vẫn cần phải trông giữ các dị độ không gian, bốn nước eo biển và Hành lang Ven biển phía Bắc nữa.
“Ngay trong chính lĩnh vực vi mô, bọn chúng cũng đã bất đồng đến mức sắp đánh nhau rồi ấy chứ…” Philip buông một câu cười nhạo, kế đó nói: “Để ngăn không cho hai tên ngụy thần Ngân Nguyệt và Địa Ngục có cơ hội tập kích Đức Thánh Cha, chúng tôi không cần ngài phải đích thân lên quỹ đạo để chiếm quyền kiểm soát tinh cầu nhân tạo, mà là…”
Ông ta trình bày hoàn chỉnh kế hoạch của mình.
Benedict III nghe xong mặt không biểu cảm, chỉ giọng điệu bình thản nói: “Ta biết rồi.”
Đợi Philip cáo từ rời đi, Ông ta mới đứng dậy, đi đến cạnh cửa sổ rồi nhìn ra những bông hoa trông chẳng giống loài sống vào mùa đông đang duyên dáng lắc lư bên ngoài, sau đó nhẹ nhàng gật đầu: “Vẫn phải cẩn thận hơn chút.”
……
Tại Bình nguyên Ngân Nguyệt.
Sau khi vội vã quay trở về, Nasdell đứng trước mặt Dubenal, đầu cúi gằm, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt vàng kim của Ngài Thân vương.
“Hóa ra Rentaro đã trở nên nguy hiểm đến vậy rồi…” Giọng nói trầm khàn của Dubenal vang lên.
Nasdell lập tức kích động đến nước mắt đầy mặt. Mọi chuyện gã đã gặp phải rốt cuộc cũng không uổng phí. Chúng đến cùng cũng đã giúp Ngài Thân vương nhìn nhận đúng đắn về sự nguy hiểm của Ma pháp Nghị viện và Rentaro. Những kẻ trước đó đã chế nhạo gã vì thương tích đầy mình chắc chắn không đời nào có thể hiểu được những cống hiến của gã!
“Thế nên việc hợp tác với Ma pháp Nghị viện sẽ là một lựa chọn có thể cân nhắc.” Trong tộc người sói, có những Thân vương giữ quan hệ tốt với Ma pháp Nghị viện, nhưng cũng có kẻ tràn ngập thù địch giống như Dubenal. Do đó, Nasdell cho rằng lần điều tra này của mình có thể thay đổi được thái độ của Ngài Thân vương.
“Không.” Dubenal ngữ khí kiên định nói.
“Hả?” Nasdell kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Thân vương của mình.
“Chúng ta nên tấn công Ma pháp Nghị viện. Bọn chúng đã mạnh và nguy hiểm đến mức này rồi, nếu còn hợp tác nữa thì khác nào bồi dưỡng ra một giáo hội Thần Chân Lý thứ hai.” Dubenal tự tin và hùng hồn nói.
Nasdell thoáng nghệt ra, sau đó vô cùng kính phục nói: “Ngài Thân vương quả không hổ là vị cường giả thông tuệ nhất tộc người sói. Ánh mắt đầy sáng suốt của ngài đã nhìn thấu bản chất sự việc. Điều này tôi hoàn toàn không nghĩ tới.”
“Hahaha.” Dubenal tâm tình vui vẻ bật cười. Hắn coi trọng Nasdell chính là vì gã quá thật thà, cực kỳ thật thà, và đồng thời cũng chẳng sáng dạ cho lắm, điều mà vừa hay làm nổi bật sự thông minh của hắn.