Throne of Magical Arcana

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

17 192

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

107 2901

Truyền kỳ thiếu nữ Nho sinh ~Thiếu nữ cải nam trang chốn địa ngục thi cử~

(Đang ra)

Truyền kỳ thiếu nữ Nho sinh ~Thiếu nữ cải nam trang chốn địa ngục thi cử~

Kobayashi Kotei

Câu chuyện của hai tiểu thư cải nam trang mang trong mình tâm nguyện thay đổi thế giới, xin được bắt đầu!

11 52

Magical★Explorer (LN)

(Đang ra)

Magical★Explorer (LN)

Iris

Sau khi được tái sinh vào tựa game khiêu dâm huyền thoại "Magical★Explorer", chàng trai của chúng ta nhanh chóng nhận ra cậu ta chỉ được nhét làm nhân vật phụ xui xẻo thay vì nhân vật chính sát gái củ

10 258

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

(Đang ra)

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

Sakuragi Sakura

Nửa năm sau, Lily du học đến trường cấp ba của Sota, thậm chí còn chọn nhà cậu ấy để ở nhờ. Bối rối trước cuộc hội ngộ bất ngờ và cảnh sống chung, Sota thắc mắc: "Tại sao cậu lại đến Nhật Bản?" Mặt đỏ

6 61

Vol 03 - Thành phố nổi (182-255) - Chương 241 - Miễn cưỡng

*Trans+Edit: Lắc

Phòng số 14, tầng 13 ma tháp Allyn.

Florencia mặc một chiếc váy màu xanh nhạt gần với phong cách của Trio và Aalto, khoe trọn vóc dáng xinh đẹp, nóng bỏng cùng khí chất trưởng thành và quyến rũ của mình.

Cô ngồi ở bên kia bàn làm việc, tay trái chống cằm và lắng nghe Lucien trình bày đại ý. Sau khi cậu nói xong, cô vô thức xoay cây bút lông trong tay phải, lia đôi mắt màu xanh lục nhìn cậu rồi nở một nụ cười mơ hồ. “Evans, theo cậu thì đề xuất này liệu có được Ủy ban Công vụ thông qua không? Một đề xuất đòi hỏi phải tăng chi phí và giảm lợi nhuận của hầu hết các Arcanist cấp cao và trung.”

Florencia không đồng ý cũng chẳng từ chối, thay vào đó, cô hỏi Lucien một câu hỏi.

Do không hiểu rõ về cô, cũng không biết phong cách làm việc của cô, Lucien không nắm được thái độ của cô lúc này là gì. Cậu chỉ có thể cố gắng tổ chức lại ngôn từ rồi đáp: “Tôi nghĩ là có thể. Chi phí sản xuất tăng thì dàn trải bớt cho giá thành phẩm. Hơn nữa, trong Ủy ban Công vụ hẳn là có nhiều vị am hiểu về chiêm tinh. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tình hình này cứ tiếp diễn, chắc không khó để họ dự đoán. Họ cũng cần phải cân nhắc cho con cháu mình, phải không? Cuối cùng, đây là một cơ hội tốt để thể hiện thiện ý tới các Elf và druid. Như vậy việc này trực tiếp liên quan tới sự phát triển của toàn nghị viện chúng ta.”

“Hùng biện hay lắm.” Florencia hất mái tóc dài ra sau và nói với giọng điệu trêu chọc. Sau đó thái độ của cô lại trở nên nghiêm túc: “Nhưng chi phí quá cao sẽ ảnh hưởng đến doanh số bán ra, từ đó ảnh hưởng đến lượng tiền đổ vào túi của các pháp sư. Mà có nhiều tiền thì mới tận hưởng được cuộc sống, mới mua được nguyên vật liệu, mới làm thí nghiệm hay tổ chức nghi lễ ma thuật được. Tôi e là không có pháp sư nào lại chịu để lợi ích của mình bị tổn hại vì một điều chưa chắc sẽ xảy ra trong tương lai đâu.”

Ngừng một chút, cô tiếp tục: “Ngay cả khi kết quả chiêm tinh cho thấy tương lai rất tệ, chúng ta vẫn có giải pháp, đó là sử dụng thần chú để ngăn chặn, hoặc thậm chí là chuyển tới một thứ nguyên xen kẽ khác. Tôi tin là mọi người đều sẽ có xu hướng đợi nước đến chân mới nhảy thay vì bỏ ra một số tiền lớn để phòng ngừa ngay từ đầu. Không phải ai cũng nhìn xa trông rộng, cậu biết đấy. Hầu hết đều chỉ có thể nhìn rõ vài mét trước mặt mình thôi, đặc biệt là khi nó liên quan trực tiếp đến lợi ích của họ.”

“Evans, cậu có bộ óc sắc sảo và tài năng vượt trội khiến hầu hết các Arcanist đều ghen tị, thế nhưng hẵng còn ngây thơ trong việc nắm bắt lòng người lắm. Nếu Ủy ban Công vụ ép buộc các pháp sư phải tuân theo quy định, quyền lực và địa vị của mỗi thành viên trong mắt các pháp sư ủng hộ nghị viện sẽ bị hủy hoại.”

Florence sắp xếp tài liệu trước mặt rồi nghiêm túc nói: “Ý tưởng đơn giản hóa Lốc Nguyên tố để giải quyết vấn đề ô nhiễm của cậu rất hay và có giá trị tham khảo, thế nhưng cậu đã cân nhắc đến chi phí của nó chưa?”

“Thần chú này, để được yểm vào nhẫn Nguyên Tố của cậu, ngài Morris đã tiêu tốn cả một gia tài, ấy vậy nhưng nó cũng chỉ có thể thi triển được vài lần một ngày. Ngay cả khi ma tháp thủy điện trong xưởng giả kim đáp ứng được vấn đề năng lượng, ngay cả khi thần chú được đơn giản hóa xuống bậc ba hoặc bốn, ngay cả khi có thể tái chế để sử dụng nguyên tố tinh khiết, vấn đề chi phí cao vẫn không thể bù đắp mà phải tăng giá thành phẩm. Và thế là chúng ta lại quay trở về vấn đề trước đó.”

Lucien không có cách nào để phản bác. Cho dù cậu có thi triển Trật tự Nguyên tố, hiệu quả của nó cũng không bì được với Phân giải Nguyên tố Lốc Nguyên tố, buộc phải có thêm vòng phép phụ trợ và cần nhiều năng lượng hơn để đáp ứng nhu cầu, chưa kể giá trị của những nguyên tố tinh khiết tách ra từ chất ô nhiễm cũng không cao.

Sau một hồi suy nghĩ, Lucien chân thành nhìn Florencia. “Cô Florencia, giá thành phẩm có tăng cũng sẽ không đáng kể.”

“Tôi biết, nhưng nhiều người giàu có sẽ không nghĩ vậy đâu. Kể cả khi có phải lãng phí nhiều tiền hơn thế, họ cũng sẽ không muốn để lỗ chỉ vì tăng giá.”

Sau đó Florencia mỉm cười nói ra quyết định của mình: “Bởi vì việc này có liên quan đến vấn đề hợp tác với các Elf và druid, tôi vẫn sẽ đề xuất kiến nghị này cho Ủy ban Công vụ. Tuy nhiên, kết quả không nằm trong tầm kiểm soát của tôi đâu, đừng ôm hy vọng quá, Evans.”

Ngụ ý của cô rất rõ ràng. Cô đồng ý gặp Lucien là vì cậu là một pháp sư tài năng có triển vọng của Ý chí Nguyên tố, nhưng cô đề xuất yêu cầu của cậu lại là vì sự hợp tác giữa nghị viện với các Elf và druid.

Lucien quả thực có tiềm năng arcana to lớn, mai này có lẽ sẽ trở thành một pháp sư huyền thoại, nhưng xét cho cùng đó vẫn chỉ là một khả năng, một hy vọng tươi đẹp mà thôi. Còn hiện tại, cậu vẫn chỉ đang là một Arcanist cấp bốn, pháp sư bậc hai. Trong mắt Florencia, vợ của một Grand Arcanist, cậu mới chỉ là một chàng trai trẻ có triển vọng, chừng đó chưa đủ để cô coi trọng và sử dụng tầm ảnh hưởng của mình vì cậu.

“Cảm ơn nhiều, cô Florencia.” Lucien hiểu rõ ảnh hưởng của mình vẫn còn rất yếu, việc được cô Florencia giúp đề xuất kiến nghị đã là điều rất tốt rồi.

Cô mỉm cười ngọt ngào. “Vậy quý ông đây có định mời tôi bữa tối để tỏ lòng biết ơn không nhỉ?”

“À… đương nhiên rồi.” Lucien vốn muốn trì hoãn đến ngày mai, bởi cậu còn định đến Rentaro để gặp Raventi, hy vọng có thể thông qua vị Đại pháp sư này xây dựng mối quan hệ với các thành viên của Tháp. Tuy nhiên, là người ít nhiều cũng có kinh nghiệm xã hội, cậu biết nếu trả lời như vậy ngay sau khi vừa nhờ vả Florencia giúp đỡ, cậu sẽ làm mích lòng cô. Sau lưng cô còn có một người chồng là Grand Arcanist, một người thầy là Đại pháp sư, và bản thân cô cũng là một pháp sư cao cấp với khả năng chiến đấu vô cùng mạnh mẽ.

Thấy Lucien đáp lại với vẻ ngạc nhiên và bối rối, Florencia che miệng cười khúc khích. “Evans, cậu không cần căng thẳng đến vậy đâu. Thực ra tôi chỉ đùa thôi. Chồng tôi, Oliver, tối nay sẽ trở về từ thứ nguyên xen kẽ. Bọn tôi đã lên kế hoạch cho một bữa tối lãng mạn dưới ánh nến với nhau rồi.”

Là một người phụ nữ trưởng thành đã kết hôn, Florencia có phong cách ngôn ngữ cực kỳ cởi mở. Cô chỉ đơn thuần thích trêu chọc những chàng trai trẻ chứ không có hàm ý gì khác.

Nghe tin Florencia đồng ý đề xuất kiến nghị từ Lucien, Iristine và Arcelion đều thở phào nhẹ nhõm. Họ liền dùng phương pháp độc nhất của Elf để truyền tin về rừng Stroop, hy vọng nhận được sự giúp đỡ của Hoàng tộc Elf và Hội đồng Trưởng lão Druid.

Sau đó, họ cùng Lucien bắt chuyến tàu hơi nước ma thuật tới ma tháp Vương thất Holm ở Rentaro để gặp Raventi.

Raventi khoác trên mình chiếc áo choàng xám, họa tiết trước ngực và bụng vẫn là bảng tuần hoàn nguyên tố, nhưng bên trong áo choàng lại khác với những ký hiệu trên Trái đất, chúng mang hương vị huyền bí và khó dò hơn.

“Evans, ta có thể giúp cậu đề xuất việc này với các thành viên của Ủy ban Công vụ, nhưng không hiểu sao cậu lại coi trọng nó đến vậy. Đúng là xưởng giả kim tàn phá môi trường, nhưng thế thì khác gì với việc nông dân chặt phá rừng để mở đất canh tác? Chúng ta có thể để các xưởng giả kim ở cách xa thành phố và những nơi có con người sinh sống, như vậy hậu quả xấu có thể giảm đi rất nhiều.”

Raventi, người đã chứng kiến thí nghiệm Miller, hiển nhiên coi trọng Lucien hơn Florencia. Hơn nữa, kể từ khi thấy bảng tuần hoàn nguyên tố, ông cũng đánh giá rất cao tài năng arcana của cậu. Phải nỗi, ông lại không có nhiều đồng cảm đối với việc thân thiện với môi trường này.

Lucien nói ngắn gọn lại những khả năng có thể xảy ra theo suy luận của mình, cuối cùng chốt lại: “Ngài Raventi, một Đại pháp sư như ngài hay các pháp sư cao cấp nhất định không e ngại những điều như vậy, nhưng còn những pháp sư học việc, những người bình thường trong xã hội nói chung thì chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng lớn. Mặc dù không đến nỗi không thể đối phó, nhưng tại sao phải chờ đến khi thảm kịch xảy ra mới giải quyết?”

“Ta sẽ tới gặp các chiêm tinh sư của Tháp hỏi ý kiến họ xem. Nếu mọi chuyện thực sự chuyển biến tồi tệ thì ta sẽ tán thành đề nghị của cậu, Evans.” Raventi vận dụng kiến thức ma thuật của mình để suy luận một lúc, trong lòng dần nhận ra tầm quan trọng của việc này và coi trọng nó hơn, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi. Xét cho cùng, quan điểm của ông vẫn rất khác với druid nói riêng và các Elf nói chung. Hơn nữa, thế giới này rất rộng lớn, còn có rất nhiều lĩnh vực chưa được khám phá.

Thấy Raventi đã miễn cưỡng bị thuyết phục, tâm tình Lucien phấn khởi hơn một chút. Iristine và Arcelion ở bên cạnh cũng lộ ra nụ cười nhẹ nhõm. Người đang ở trước mặt họ lúc này chính là phó chủ tịch của Ý chí Nguyên tố, có quyền lực hơn ngài Evans rất nhiều.

Kiên nhẫn chờ đợi một lúc lâu, họ thấy Raventi chậm rãi quay trở lại. Sau khi dùng Tin nhắn Điện từ Fernando để hỏi ý kiến mấy người bạn cũ trong Tháp, ông nghiêm nghị nói: “Theo tiên tri từ một số chiêm tinh sư cao cấp, họ đã thấy bầu trời bị một đám khí màu vàng xanh bao phủ. Nhiều vùng đất nơi con người và động vật sinh sống sẽ chết và sa mạc hóa, rừng cây khô héo, sông ngòi đen kịt và bốc mùi hôi thối. Dù đây mới chỉ là một khả năng có thể xảy ra trong tương lai nhưng quả thực phòng bệnh vẫn hơn chữa bệnh. Evans, ta sẽ giúp cậu thuyết phục những thành viên của Ủy ban Công vụ mà ta quen biết.”

Lời tiên tri này là viễn cảnh tệ nhất phải không nhỉ? Dù quả thực Lucien chính là người đầu tiên yêu cầu họ xử lý vấn đề ô nhiễm, nhưng cậu tin là viễn cảnh dự đoán trong lời tiên tri đó chỉ là viễn cảnh xấu nhất, khả năng xảy ra thật là vô cùng thấp, đến mức gần như không thể. Họa chăng có xảy ra thì cũng chỉ mang tính ngẫu nhiên và rải rác. Tuy nhiên, nếu như nhờ vậy mà có thể khiến ngài Raventi chú ý hơn thì tội gì phải phân bua?

Sau khi cảm ơn Raventi và rời khỏi phòng của ông tại ma tháp Vương thất Holm, Iristine chân thành nói với Lucien. “Ngài Evans, thành thật cảm ơn ngài đã không quản khó khăn mà chạy khắp nơi thuyết phục nhiều người quan trọng bảo vệ thiên nhiên. Sự kiên trì và bền bỉ của ngài là điều bọn ta cũng chưa bao giờ làm được. Ngài quả là một quý ông đích thực.”

“Điều này cũng là vì bản thân tôi thôi. Không đời nào tôi lại để những điều khủng khiếp đó xảy ra, nhất là khi chính tôi lại là một phần nguyên nhân dẫn đến việc đó.” Lucien đáp. Cậu đang tính tối nay sẽ tiến hành minh tưởng, tăng cấp cho bản thân mới là ưu tiên hàng đầu của cậu.

Đúng lúc này, Patrick, Vương tử Holm, và Arthur, người trông chẳng khác gì hầu cận của ông, từ trên cầu thang bước xuống.

‘Sao ổng đến ma tháp Vương thất Holm nhiều thế nhỉ?’ Lucien nghi hoặc, nhưng cậu vẫn lịch sự cởi mũ chóp đen xuống và khẽ cúi đầu. “Chào buổi tối, Điện hạ.” Ông dù gì cũng là bác của Natasha.

Khi nhận ra người trước mặt là Lucien, trên khuôn mặt gầy gò vàng vọt của Patrick nở một nụ cười ôn hòa. “Là cậu à, Evans? Cấp bậc arcana và ma thuật của cậu tăng nhanh quá, thật đáng kinh ngạc. Vậy, chuyện gì khiến cậu phải đến ma tháp Vương thất Holm muộn thế này? Nói ta nghe xem, biết đâu ta có thể giúp được gì đó.”

Lucien vốn định ngày mai sẽ ghé qua thăm Arthur, nhưng nhân tiện đã gặp mặt ở đây, cậu quyết định mời Vương tử Patrick, Arthur cùng đoàn tùy tùng của họ sang căn phòng trống bên cạnh và giải thích lại mọi chuyện.

“Cậu muốn ta ban hành quy định rằng mọi xưởng giả kim đều phải lắp đặt vòng phép thanh lọc?” Patrick cau mày và ho nhẹ mấy cái. “Nhưng ta không thể kiểm soát các pháp sư. Vả lại, một sắc lệnh như vậy sẽ không được Nghị viện Quý tộc thông qua đâu, họ nhất định sẽ bỏ phiếu chống. Ngay cả những quý tộc trung thành với Vương thất nhất cũng sẽ không để lợi ích của bản thân bị tổn hại nếu không cảm thấy nó đủ quan trọng. Còn về phần Arthur, cậu không cần thế chấp cổ phần của mình đâu, cậu ấy sẽ lo liệu mọi thứ.”

“Đúng vậy, cậu Evans, chi phí cho vòng phép sẽ do chúng tôi chịu. Vấn đề duy nhất chính là việc thiết lập vòng phép sẽ kéo lợi nhuận trong hai, ba năm tới xuống, vì cậu biết đấy, giá trị sản phẩm giả kim của chúng ta sẽ được phản ánh trong lương thực, mà giá lương thực thì không thể quá cao. Cậu cần phải chuẩn bị tinh thần cho điều đó.” Arthur đau lòng lưỡng lự, rất không muốn đồng ý, nhưng Patrick đã hứa vậy rồi, ông ta nào dám nói không. Vinh hoa phú quý, quyền lực địa vị, những gì ông ta có hôm nay đều là nhờ phụ thuộc vào Vương thất mà ra.

Lucien có chút bất đắc dĩ, nhưng vẫn kiên định nói: “Chừng đó là đủ để tôi tấn thăng lên bậc ba trong năm tới rồi. Tôi hy vọng Công ty Thu hoạch và Khoáng vật Holm có thể trụ được lâu dài và có lợi tức dồi dào, ổn định, chứ không mong công ty sẽ phải ngừng sản xuất chỉ sau vài năm hoạt động. Ngoài ra, tôi cũng mong những chất giả kim này có thể đến tay của mọi người nông dân. Kể cả khi họ không có tiền, chúng ta cũng có thể cung cấp cho họ những dịch vụ cho vay không lãi suất hoặc tương tự như vậy.”

Điều này còn giúp cho những người nông dân bớt trung thành và lệ thuộc với giáo hội hơn.

Thấy gương mặt tròn quay của Arthur lộ vẻ đăm chiêu, Lucien tiếp tục: “Điện hạ, thực sự không còn cách nào khác để ban bố những sắc lệnh tương tự sao ạ?”

Patrick lắc đầu, nói với vẻ tự giễu. “Kỳ thực, trong mắt của hầu hết quý tộc, một kẻ quanh năm suốt tháng bệnh tật như ta từ lâu đã mất đi tư cách Vương tử rồi. Tuy nhiên, ta vẫn có cách để Nghị viện Quý tộc thông qua sắc lệnh này, đó là đổi sắc lệnh từ bắt buộc sang khuyến khích. Bất cứ ai thiết lập vòng phép trong quá trình xây dựng xưởng giả kim đều có thể nhận được một khoản trợ cấp nhất định. Khoản trợ cấp này sẽ đến từ cổ tức của ta từ Liên hiệp Khai thác Mỏ Holm.”

Lucien hoàn toàn không nói nên lời. Thế này thì không phải Patrick sẽ tổn thất lớn sao? Thành thật mà nói, cậu luôn cảm thấy thái độ và sự nhiệt tình của Patrick có gì đó không đúng cho lắm. Dù cho có nhận ra Lucien là một nhạc sĩ tài năng và là bạn tốt của Natasha, cháu gái của mình đi chăng nữa, ông cũng chẳng có lý do gì để tốt bụng và hào phóng đến vậy. Ông là Quốc Vương tương lai của Holm cơ mà!

Tuy nhiên, việc trợ cấp này không phải là một ý tồi. Lucien có thể báo cho Florencia biết việc này để tăng khả năng đề xuất được thông qua mà không làm tổn hại đến quyền hạn của Ma pháp Nghị viện. Những ai nhận trợ cấp mà không tuân theo sẽ phải chịu hình phạt thích đáng.

Sau khi quyết định xong xuôi, Lucien nhìn theo bóng lưng Patrick, người đang vừa rời đi vừa ho khù khụ, trong lòng dâng lên nghi hoặc. Tại sao ông lại cam tâm trả giá cao như vậy? Ông đâu phải pháp sư, đâu thể tiên đoán trước được tình trạng ô nhiễm sẽ gây hại như thế nào cho Vương quốc?

Sáng thứ hai, Lucien, Iristine và Arcelion lên đại sảnh của Ủy ban Công vụ trên tầng 12. Theo như Florencia, cô sẽ đề xuất vấn đề và thực hiện biểu quyết trong cuộc họp thường kỳ ngày hôm nay.

Ngay khi ba người vừa đến, con golem canh cửa liền bước đến chỗ họ. “Ngài Evans, cô Florencia yêu cầu ngài và hai vị khách Elf chuẩn bị sẵn sàng. Các vị sẽ phát biểu với tư cách khách mời đặc biệt trong cuộc họp thường kỳ của Ủy ban Công vụ hôm nay.”