*Trans+Edit: Lắc
“Thành phố nổi? Vương quốc Holm?” Thủy Ngân thốt lên đầy ngạc nhiên.
Người Treo và Tuần Lộc cũng cảm thấy khó tin. “Rentaro? Gần thủ đô?”
Điều này hoàn toàn nằm ngoài tưởng tượng của họ. Cũng giống như Lucien trước đây, họ chưa từng nghĩ Ma pháp Nghị viện có thể tồn tại một cách công khai như vậy trong một Vương quốc chính thống mà lại chưa bị giáo hội cáo buộc là dị giáo hay tà ác, cứ như thể Ma pháp Nghị viện còn mạnh hơn nhiều so với Đế chế Ma thuật cổ đại.
Trong suy nghĩ của họ, Ma pháp Nghị viện phải hoặc là nằm sâu bên trong Dãy núi Hắc ám, không thì cũng phải nằm ở một thứ nguyên xen kẽ khác hay một demiplane nào đó có kết nối với thế giới thực thông qua những vòng phép bí mật.
Có thể tương đối bình tĩnh sau khi nghe Lucien xác nhận chỉ có Tử tước Klein, người đã mơ hồ đoán được vị trí của trụ sở Ma pháp Nghị viện từ tin đồn về cố Đại Công tước phu nhân từ miệng của những quý tộc như Bá tước Hayne và Bá tước Rafati. Nhưng những người học việc còn lại thì ít nhiều đều không khỏi kinh ngạc.
Lucien tỉ mỉ quan sát xem phản ứng kinh ngạc của họ là thật hay giả, sau đó cười khúc khích nói: “Đúng thế, trụ sở của Ma pháp Nghị viện đích thực nằm ở Allyn. Với sự ngầm đồng thuận của giới quý tộc Vương quốc Holm, Ma pháp Nghị viện ở đó còn mạnh hơn cả giáo hội. Nếu giáo hội không bỏ ra một khoản chi phí khổng lồ vào việc thiết lập một hàng rào bảo vệ nghiêm ngặt trong Giáo đường Quang Huy với mục đích nhằm câu giờ cho các Đại hồng y ở Thánh thành Lance đến, cộng thêm với mong muốn duy trì thế cân bằng giữa ba phe của giới quý tộc thì hẳn là hiện tại toàn bộ Vương quốc Holm đã nằm dưới sự kiểm soát của nghị viện rồi.”
“Thật vậy sao, ngài Giáo Sư?” Thủy Ngân vẫn thấy khó tin. Là một cô gái sinh ra và lớn lên ở Công quốc Orvarit, giáo hội trong tâm tưởng của cô là một thế lực có quyền lực vô song. Nếu không có sự phân tách giữa nam và bắc, các pháp sư hẳn đã bị thanh trừng toàn bộ từ lâu lẩu lầu lâu rồi. Thật sự quá khó tin khi nghe rằng Ma pháp Nghị viện có thể trở thành một tổ chức khổng lồ có thể cạnh tranh với giáo hội ở một số phương diện.
Đây là thắc mắc chung của tất cả mọi người, bao gồm cả Triết Gia. Các quý tộc đã cảm nhận được có chuyện gì đó bất thường ở Vương quốc Holm và các quốc gia ở bên kia eo biển Bão Táp, bởi vì họ rất hiếm khi biết được tình hình ở đó thông qua sách báo và những tin đồn. Chỉ có những quý tộc đủ tư cách ngồi ở buồng VIP như Đại Công tước mới biết rõ bên đó đang xảy ra chuyện gì.
Lucien mô tả vắn tắt về quá trình phát triển của nghị viện, thành tựu của các Grand Arcanist và tình hình chung hiện tại ở đó, sau cùng nói: “Ma pháp Nghị viện hiện đã là thế lực mạnh thứ hai trên lục địa rồi. Ở Allyn, mọi người sẽ có cơ hội được học arcana và ma thuật cơ bản miễn phí, còn có thể nghiên cứu ma thuật tự do và công khai. Mọi người có thể trao đổi kinh nghiệm và nguyên vật liệu mà không phải lo bị giáo hội bắt bớ, đồng thời cũng có thể sở hữu địa vị, thân phận và của cải tương xứng với nỗ lực của mình.”
Giọng điệu của cậu không kích động, không khoa trương, chỉ là những lời đơn giản nhưng lại khiến cho đám Thủy Ngân, Người Treo run rẩy đầy phấn khích. Những ai chưa từng trải nghiệm những điều tương tự có thể hình dung cảm giác này giống như đột nhiên được nhìn thấy tương lai tươi sáng giữa bóng tối ngột ngạt, hiểm nguy và đau khổ vậy.
Thậm chí cả Thủy Ngân, một người thường giữ được tự chủ, lúc này cũng không khỏi nghẹn ngào. “Giáo Sư, ngài Giáo Sư, chúng tôi phải làm thế nào để đến đó? Tôi nghĩ giáo hội nhất định đã phong tỏa khu vực eo biển và biên giới rồi. Ngài có thể đưa chúng tôi đến đó được không?”
Câu nói này đã lay tỉnh những người học việc khác khỏi cơn choáng ngợp. Đúng vậy, ánh sáng vẫn chưa ló rạng, xung quanh họ vẫn đang là bóng tối, và nguy hiểm vẫn còn ở phía trước.
“Tôi còn có việc riêng phải giải quyết, không thể đưa mọi người tới đó được.” Lucien trước hết từ chối, sau đó nói cho họ hai con đường. Nếu có phương tiện hỗ trợ bay, mọi người có thể cân nhắc đi theo lộ trình qua Đế quốc Schachran ở phía bắc, còn không thì hãy tới Sturk và tìm một người lái đò. Sau khi vượt qua bài kiểm tra của họ, mọi người sẽ có cơ hội tới được Allyn. Phải rồi, nếu đến khi tới Sturk mà vẫn chưa trở thành pháp sư chính thức, mọi người sẽ phải thể hiện khả năng và tiềm năng của mình đấy.”
Lucien không tiết lộ danh tính của Granneuve mà chỉ bảo họ đi tìm người lái đò, đề phòng trong số những người học việc có gián điệp của giáo hội trà trộn.
Các liên lạc viên của Ma pháp Nghị viện đã rút kinh nghiệm từ tổn thất lớn cách đây vài năm trước. Bởi vậy, tất cả những pháp sư, người học việc đều phải được quan sát, thẩm vấn, xác minh nhân dạng và kiểm tra. Có như vậy, kể cả khi gián điệp tuồn thông tin ra ngoài và yêu cầu kẻ gác đêm thay đổi danh tính mà tới đi chăng nữa thì bọn chúng cũng sẽ khó lòng xâm nhập vào được.
Thủy Ngân lúc này đã bình tĩnh trở lại. Cô cảm kích nói: “Cảm ơn, ngài Giáo Sư. Nếu có cơ hội, hy vọng sau này sẽ có thể gặp được ngài ở Allyn.”
Những người học việc còn lại cũng không ai tỏ ý phản đối. Lớn lên ở một quốc gia do giáo hội kiểm soát, họ luôn hiểu rõ không có gì là miễn phí. Nếu muốn nhận được sự giúp đỡ từ Ma pháp Nghị viện, họ phải chứng minh bản thân xứng đáng.
“Tôi hy vọng mọi người có thể chia sẻ thông tin này tới các nhóm ma thuật khác nữa. Đừng ích kỷ giữ cho riêng mình, hãy để tất cả mọi người đều có cơ hội được lựa chọn.” Lucien nhắc nhở, sau đó nở một nụ cười âm trầm. “Nhân tiện, sau đêm nay, tốt hơn hết mọi người nên thay đổi danh tính rồi ẩn náu ở nơi khác đi. Tôi lo là có thể trong những nhóm ma thuật khác sẽ có gián điệp đấy. Giáo hội không cần những người đã biết về trụ sở của nghị viện tồn tại đâu, bọn họ còn muốn các pháp sư tiếp tục ảo tưởng nữa.”
“Chúng tôi rõ rồi, ngài Giáo Sư!” Đám người Thủy Ngân thoáng chốc sững sờ rồi nghiêm túc đáp. Không một ai nghi ngờ những lời của Lucien, bởi cậu dù gì cũng là người đã tự tay tiêu diệt một kẻ phản bội cùng hơn 20 kẻ gác đêm. Họ đều vô cùng thận trọng, chẳng ai lại muốn vấp ngã khi đã đến gần ánh sáng cả.
Sau một hồi im lặng kỳ quặc, thanh âm lành lạnh của Người Treo vang lên có chút nhiệt tình: “Ngài Giáo Sư, nãy tôi nghe ngài có đề cập đến arcana và ma thuật cơ bản, tôi cũng biết ngài là một pháp sư trung cấp đầy am hiểu. Liệu ngài có thể giới thiệu qua cho chúng tôi về lĩnh vực đó được không? Ngài có thể chọn bất kỳ nguyên vật liệu nào ngài muốn ở đây.”
“Tại nghị viện, việc giới thiệu là miễn phí. Tôi không muốn lợi dụng mọi người nên sẽ chỉ giới thiệu ngắn gọn thôi, không cần lấy gì cả.” Lucien giọng khàn khàn nói, ngữ khí đều đều. Cậu đâu thể nói là cậu không thích nguyên vật liệu nào ở đây cả, phải không?
“Vậy xin ngài khai sáng cho chúng tôi, thưa Giáo Sư.”
Nghe Lucien nói vậy, tất cả mọi người, bao gồm cả Triết Gia, đều đứng lên và trịnh trọng cúi đầu trước cậu theo nghi thức của Đế chế Ma thuật cổ đại.
Sau đó, Lucien bắt đầu giải thích hệ thống arcana và ma thuật cho họ theo phương pháp thiết lập tư duy arcana ngay từ giai đoạn đầu. Tất cả đều nghe mà chết lặng. Lời giải thích của cậu khác hoàn toàn với những gì họ từng học trước đây, nhưng khi cố gắng áp dụng chúng vào việc phân tích ma thuật thì lại mang đến hiệu quả tốt bất thường.
Khác với lần trước đọc cuốn Arcana mà chẳng hiểu gì, lần này, sau khi nghe Lucien giải thích, họ đều cảm nhận được có một cánh cửa đã mở ra trước mắt mình, và bên kia cánh cửa đó là một thế giới mới, mênh mông và rộng lớn.
Cho đến khi cuộc tụ họp bí mật kết thúc, Triết Gia và những người khác vẫn chưa dứt ra được khỏi “thế giới mới”. Dù một số phần trong lời giải thích của Lucien trái ngược với nhận thức trước đây của họ, nhưng tất cả vẫn bị lý luận của cậu thuyết phục.
Với cấp bậc hiện tại, nếu không có một cường giả cấp cao hướng dẫn chỉ bảo, sẽ rất khó để họ có được một thế giới nhận thức vững chắc. Bởi vậy, tranh thủ cơ hội này, họ điên cuồng tiếp thu đủ loại kiến thức như một miếng bọt biển.
Sau khi rời khỏi tầng hầm, Triết Gia, Thủy Ngân và những người học việc khác đứng thành một hàng rồi nghiêm cẩn cúi đầu. “Hy vọng trong tương lai có thể lại được nghe ngài chỉ dạy một lần nữa, ngài Giáo Sư.”
Sau bài diễn thuyết vừa rồi, trong mắt họ, Lucien đã không chỉ là một đại nhân vật trong Danh sách Thanh lọc, cũng không chỉ là một pháp sư đáng sợ nữa, cậu còn là hiện thân của Ma pháp Nghị viện, đại diện cho đại dương kiến thức arcana và ma thuật.
Lucien cười cười: “Học sinh của tôi ai nấy đều ‘ghét’ tôi lắm. Nếu có cái ‘cơ hội’ ấy, tôi mong là mọi người sẽ không hối hận.”
“Hở?” Đám người Thủy Ngân đần mặt nhìn Lucien và Triết Gia cùng nhau rời đi.
……
Một nơi bí mật nào đó dưới cống của Aalto.
“Sao cơ? Giáo Sư đang ở Aalto?” Clown đứng phắt dậy, đôi mắt đen sâu thẳm trên khuôn mặt cười của hắn trừng trừng nhìn Juliana, người vừa mang tin đến, như hai ngọn lửa đang cháy phừng phừng.
Juliana cao hứng đến run rẩy cả người. “Đúng thế. Mới chỉ một giờ trước, hắn đã tham dự buổi tụ họp của đám pháp sư, danh tính của hắn đã được xác nhận rồi! Thông tin này là từ gián điệp chúng ta cài cắm trong nhóm ma thuật đó!”
Giáo Sư là một nhân vật nổi tiếng trong Danh sách Thanh lọc, gián điệp kia không dám để chậm trễ giây phút nào.
Clown đột nhiên im bặt. Một lúc sau, hắn bật cười, cười một cách vừa điên dại vừa khổ sở. “Lucien Evans quay lại Aalto, Giáo Sư cũng xuất hiện ở Aalto. Bọn chúng mà không có liên quan gì đến nhau, tôi sẽ tự thiêu trên cọc! Thấy chưa, đám chóp bu của giáo hội?”
“Đội trưởng, anh cứ đợi tin tốt đi. Chỉ cần Giáo Sư bị bắt rồi lấy đó làm bằng chứng chống lại Lucien Evans thì anh sẽ có thể đường hoàng quay trở lại Aalto.”
Clown lắc đầu: “Không, tôi phải nắm bắt cơ hội này. Giáo Sư phải là do chính tay tôi bắt!”
“Đội trưởng, anh không lo đây là âm mưu của hắn sao? Hắn nham hiểm và quỷ quyệt lắm đó! Anh cũng thấy rồi đấy, Lucien Evans thì vẫn đang bình phục sau trận ốm nặng, Giáo Sư thì nhè ngay lúc này để xuất hiện, vậy nên rất có thể là hắn đang nhắm vào anh đấy! Việc này để bọn tôi đi!” Vẫn còn sợ hãi trước sự tàn độc của Giáo Sư, Juliana vội vàng can ngăn.
Ba lãnh đạo của tòa thẩm giáo Orvarit đều là những Hào quang hiệp sĩ cấp sáu. Dù không mạnh bằng hai vị Hồng y cấp bảy nhưng để đối phó với Giáo Sư thì còn hơn cả đủ. Âm mưu của hắn có ghê gớm đến cỡ nào đi chăng nữa thì cũng chỉ như tuyết mỏng dưới ánh mặt trời mà thôi, sẽ tan chảy ngay khi bị nắng chiếu vào.
Clown kiên định lắc đầu: “Tôi e sẽ có người nào đó dùng quyền lực chèn ép làm chậm trễ thời gian, đánh động đến Giáo Sư. Thế nên phải mau nắm bắt thời cơ, có như vậy tôi mới tự tay báo thù cho hơn hai mươi đồng đội đã chết được. Vả lại, Juliana, tôi sẽ không liều lĩnh đâu. Đời nào tôi lại quên những chuyện đã xảy ra trong rừng đen Melzer. Cho đến khi đảm bảo chắc chắn, tôi nhất định sẽ không ra tay, chứ không thì thà ở yên đợi cô còn hơn.”
Điều quan trọng nhất là Clown không biết mục đích của Giáo Sư là gì. Giết hắn thì Giáo Sư chẳng được lợi gì cả.
“Vậy thì được. Cẩn thận nhé, đội trưởng!” Thấy Clown quyết tâm như vậy, Juliana không cố thuyết phục nữa.
Clown bật cười: “Giáo Sư có lẽ còn chẳng biết chúng ta đã nắm được thông tin của Triết Gia. Đây sẽ là nguyên nhân chính dẫn đến thất bại của hắn!”
Số lượng người học việc quả thực rất nhiều, điều tra từng người một vô cùng bất tiện, tuy nhiên Triết Gia và Cú, những người từng hợp tác với Giáo Sư trước kia, lại là ngoại lệ. Clown và những kẻ gác đêm nóng lòng trả thù đã dành nhiều tháng để thu thập thông tin thông qua gián điệp nhưng không tìm thấy được gì. Và kết quả là Cú lại chết trong một tàn tích mà chưa kịp phát huy vai trò của mình. May mắn thay, dù mất Cú, họ vẫn còn có thể thông qua Triết Gia để tìm ra Giáo Sư.
Ở Aalto, nếu ngay cả một chút thông tin này còn không điều tra ra được, Clown và những kẻ gác đêm làm sao đối phó nổi với Giáo Sư?
“Đội trưởng, nhanh lên đi! Phải tìm ra Giáo Sư trước khi những kẻ gác đêm khác đến, không là anh sẽ gặp rắc rối đấy!” Juliana nhắc nhở. Đội trưởng của cô vẫn đang trong danh sách truy bắt của những kẻ gác đêm!
---------------
Chúng ta đi được 1/3 chặng đường rồi đó :))