Throne of Magical Arcana

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 315

Vol 03 - Thành phố nổi (182-255) - Chương 197 - Lần đầu gặp mặt

*Trans+Edit: Lắc

Khi tiếng chuông tan học còn chưa dứt, ba mươi học viên của lớp Cây Gai đã thấy Lucien cầm bài kiểm tra rời đi không chút do dự. Vì vậy, họ bắt đầu thảo luận với nhau một cách sôi nổi.

“Annick, Heidi, Layria, các cậu biết ngài X này sao?” Nhận thấy phản ứng bất thường của ba người họ, lớp trưởng Grant tò mò hỏi. Cậu là một chàng trai tóc xoăn đen, mắt đen, mặc một chiếc áo sơ mi trắng, vest nhỏ khoác ngoài.

Các học viên khác cũng đưa mắt nhìn sang, hy vọng được biết thêm về người thầy độc đáo này.

Annick nhẹ gật đầu. “Ừ, bọn tớ biết ngài Evans.” Cậu luôn tôn trọng và ngưỡng mộ lớp trưởng của mình, người có tài năng về linh lực và arcana, lại hòa đồng với những người khác.

Grant tặc lưỡi. “Ngon! Ngài Evans lúc nào cũng ngầu như vậy à? Kiểu như nói ‘Các em không cần phải nghe giảng trong lớp của tôi, miễn là có thể vượt qua bài kiểm tra cuối cùng’ ấy?” Cậu vô cùng ấn tượng với những lời Lucien đã nói. “Chưa có ai dám nói như vậy hết. Các giáo viên luôn muốn chúng ta tập trung hoàn toàn khi ở trong lớp. Họ cổ hủ và nghiêm túc đến mức phát ghét lên được ấy, đâu có cởi mở và ngầu được như ngài Evans. Có lắm lúc, những kiến thức họ giảng tớ đã hiểu cả rồi, thế nên tớ chẳng muốn lãng phí thời gian nghe lại nữa. Học thêm cái khác không phải tốt hơn sao?”

Bị ấn tượng bởi phong cách giảng dạy khác biệt với các giáo viên khác của Lucien, lại như thể gặp được tri kỷ, Grant phấn khích vô cùng. Cậu cũng gọi Lucien là ngài Evans như đám Annick. Những học viên khác cũng cảm thấy ngài Evans rất ngầu. Ngài không quan tâm các học viên có nghiêm túc hay không mà chỉ quan tâm đến đánh giá cuối cùng.

Heidi nhe răng, nghiêm túc và trịnh trọng nói. “Đúng là ngài Evans không thực sự quan tâm học trò có tập trung hay không, bởi vì ngài ấy luôn nói: ‘Các em học cho mình, chứ không phải cho tôi. Nếu các em không thể trở thành pháp sư chính thức, người sẽ buồn và có một tương lai ảm đạm không phải là tôi. Thế thì tại sao tôi lại phải quan tâm các em học tập với thái độ nào?’ Cơ mà, đây chỉ là một mặt của ngài ấy thôi, mặt kia thì…” Heidi khựng lại.

Lời của Lucien rất thẳng thắn, đơn giản và dễ hiểu. Tất cả những người học việc, bao gồm cả Sprint và Katrina, đều khẽ gật gù. Kể cả khi không có giáo viên nào giám sát, niềm khao khát thân phận và sức mạnh của một pháp sư thực thụ vẫn tạo cho họ đủ động lực cũng như áp lực. Mặc dù đúng là có một số người không coi trọng sự khổ luyện, nhưng tuyệt không một ai dám lơ là, lười biếng. Chính vì vậy, họ lại càng thích Lucien hơn. Tất cả đều cảm thấy cậu chính là một người bạn tốt của các học viên, đồng thời là một giáo viên ngầu lòi độc nhất!

“Mặt khác của ngài Evans là gì?” Grant rất tò mò về Lucien. Cậu nhận thấy Heidi chưa nói hết lời.

Nhớ lại những trải nghiệm cay đắng hồi trước, Heidi và Layria đồng thanh đáp: “Cậu sẽ biết sớm thôi. Hy vọng đến lúc đó các cậu đừng ghét ngài Evans quá nhé!”

“Hở? Sao lại ghét?” Grant và các học viên khác cảm thấy khó hiểu. Tất cả đều cho rằng đối với kiểu giáo viên này, họ đáng lẽ sẽ chỉ có duy nhất cảm xúc ngưỡng mộ mà thôi.

Annick, Heidi và Layria đồng loạt lắc đầu. “Rồi các cậu sẽ hiểu.” Khổ một mình không vui, thấy người khác khổ giống mình mới vui.

Giữ trong lòng sự tò mò, các học viên bắt đầu tiết học thứ hai: Ma dược (Sơ cấp).

Trong phòng giáo viên.

Cầm bài thi trong tay, Lucien bước vào văn phòng, ngay lập tức, năm giáo viên, ba nam và hai nữ, ngẩng đầu mỉm cười với cậu. Bảy người còn lại vẫn đang vùi đầu chuẩn bị nội dung bài học hoặc phân tích thần chú của riêng mình.

Thấy họ mỉm cười niềm nở với mình, Lucien gật đầu đáp lại từng người một. Lúc mới đến văn phòng sáng nay, cậu còn lo rằng các giáo viên khác sẽ truy vấn cậu về việc làm sao cậu vào được Trường Ma thuật Douglas chỉ với bảy tín chỉ arcana, nhưng hóa ra Rock đã kể cho họ nghe mọi chuyện. Bởi vậy, năm giáo viên thân thiết với Rock đều rất tốt bụng và nhiệt tình với cậu, trong khi đó, bảy giáo viên còn lại, những người không hòa hợp với Rock, thì lại thờ ơ, thậm chí phớt lờ cậu.

“Lucien, Ngôn ngữ Đế chế Ma thuật cổ đại và Sinh vật Ma thuật đều là những môn không khó dạy, cậu nên tranh thủ thời gian trau dồi những kiến thức arcana cơ bản đi.” Vilnia, một nữ pháp sư tóc vàng đang chuẩn bị lên lớp, ân cần nhắc nhở Lucien lúc đi ngang qua bàn của cậu.

Vilnia là một Arcanist cấp một, pháp sư bậc hai, sở trường là Ảo ảnh và Trường lực. Cô đang ở độ giữa hai mươi, ngoại hình vừa có nét duyên dáng của người trưởng thành, vừa giữ được những nét trẻ trung, năng động. Tuy nhiên, cô đã kết hôn, và chồng cô là một hiệp sĩ quý tộc có tước hiệu Tử tước. Chính vì vậy, sáng nào cô cũng phải bắt tàu hơi nước ma thuật để đi làm từ Rentaro, thủ đô của Vương quốc Holm, rồi đi bộ thêm mười phút nữa mới tới được văn phòng của mình.

Vì vừa là pháp sư vừa là quý tộc, cô chỉ cần trả hai Nar cho một chuyến khứ hồi.

Lucien lịch sự mỉm cười. “Cảm ơn đã nhắc nhở, cô Vilnia, tôi sẽ ghi nhớ.”

“Thật là một người đàn ông vừa lịch thiệp lại vừa đẹp trai, Lucien, đúng gu mà tôi thích. Nếu có thời gian tới Rentaro, cậu nhất định phải tới nhà tôi làm khách đấy nhé.” Là một người phụ nữ đã có gia đình, Vilnia không còn hay ngại ngùng như hồi độc thân nữa, do đó cô thản nhiên mỉm cười trêu chọc Lucien.

Ở ngôi trường ma thuật này, có khoảng một phần ba giáo viên là nữ, có người thì xinh đẹp, có người tuy dung mạo bình thường nhưng lại có khí chất ưu tú. Thậm chí còn có một số người làm thí nghiệm ma thuật thất bại hoặc bị năng lượng ma thuật của một lĩnh vực nào đó ăn mòn trong thời gian dài, khiến họ trông rất khủng khiếp.

Sau khi Vilnia rời đi, Lucien lấy bài thi ra xem một lượt. Cậu đã nắm đươc sơ bộ trình độ Ngôn ngữ Đế chế Ma thuật cổ đại của các học viên lớp Cây Gai. Kế đó, cậu lấy bút lông với giấy ra và bắt đầu ôn lại câu thần chú bậc hai, Ảnh Phản chiếu.

Kể từ trận chiến với tên pháp sư murloc, Lucien đã rất hứng thú với phép thuật này. Bên cạnh đó, những kiến thức liên quan đến nó cũng có thể được tìm thấy trong cuốn Chiêm tinh và Ma thuật Nguyên tố. Vì vậy, cậu quyết định sử dụng Ảnh Phản chiếu làm thần chú bậc hai đầu tiên của mình, từ đó tạo ra bước đột phá để thăng cấp lên pháp sư bậc hai luôn.

Trường Ma thuật Douglas, bên trong Tháp Thí nghiệm Ma thuật.

Buổi chiều, sau khi dạy xong tiết cuối cùng, Sinh vật Ma thuật, Lucien vội vàng rời khỏi lớp Huyết Điểu để tới đây.

“Chào ông, tôi muốn sử dụng phòng thí nghiệm giả kim.” Lucien lịch sự nói với ông già pháp sư quản lý tháp.

Vị pháp sư già này tên là Ines, một Arcanist cấp một, pháp sư bậc hai. Ông ta trông đã khá già, không biết bằng cách nào lại có thể trở thành quản lý của Tháp Thí nghiệm Ma thuật.

Trên khuôn mặt nhăn nheo của ông ta không có lấy một nụ cười, với giọng điệu vô cảm, ông ta nói: “Tôi xin lỗi, cậu Evans. Phòng thí nghiệm đã kín chỗ. Ngày mai xin hãy đến sớm.”

“Hết chỗ rồi?” Lucien ngước đầu nhìn tòa ma tháp năm tầng. Mặc dù không rộng rãi cho lắm nhưng mỗi tầng cũng phải có ít nhất mười phòng thí nghiệm. Làm sao có thể kín chỗ nhanh như vậy?

“Cậu Evans, chúng tôi cần dành ra hai mươi phòng thí nghiệm ma thuật cho những học viên siêng năng thích làm thí nghiệm ma thuật, như vậy sau bữa tối họ sẽ có chỗ thích hợp để luyện tập. Dù sao đây cũng là trường ma thuật.” Ines bình tĩnh đáp. “Ngoại trừ phòng thí nghiệm dành riêng cho các Arcanist cấp hai, những phòng thí nghiệm còn lại, ai đến trước được trước. Còn cậu, xin lỗi, cậu đến muộn rồi.”

“Có nhiều giáo viên cần làm thí nghiệm đến vậy sao?” Lucien hỏi, giọng pha trộn giữa ngạc nhiên và thất vọng.

Ines gật đầu. “Hầu hết đều không phải làm thí nghiệm thực sự mà là điều chế ma dược hay chế tạo vật phẩm bằng giả kim trận và vòng phép. Họ còn dùng phòng để thử nghiệm cấu trúc ma thuật và nghi thức triệu hồi của riêng mình. Dù sao thì, ai cũng biết một trong những lợi ích lớn nhất khi được làm việc ở trường này chính là được sử dụng phòng thí nghiệm miễn phí.”

“Tôi hiểu. Nhưng ông Ines, thật sự là không còn phòng thí nghiệm ma thuật nào trống sao? Giả dụ như để tôi sử dụng những phòng dành riêng cho Arcanist cấp hai hoặc người học việc trước, khi nào họ tới tôi sẽ ra ngoài, được chứ?” Lucien không bao giờ là người dễ dàng lùi bước, cậu không ngừng cố gắng nghĩ ra giải pháp.

Nếu không phải vì một phòng thí nghiệm chính thức ở đây yêu cầu rất nhiều nguyên vật liệu để khắc vòng phép, điều mà cậu của hiện tại không đủ khả năng để chi trả, thì cậu đã tự xây một cái cho xong rồi.

Ines kiên quyết lắc đầu. “Không, tôi không thể phá luật của trường. Khi nào trở thành Arcanist cấp hai, cậu sẽ được hưởng đặc quyền.”

Nếu như Arcanist mà không có bất kỳ địa vị hay đặc quyền nào sau khi thăng cấp, rất có thể nhiều người sẽ đánh mất dần niềm đam mê với arcana. Suy cho cùng, học arcana ở mức cơ bản vẫn đủ để cho họ nghiên cứu ma thuật, và ma thuật mới là thứ đại diện trực tiếp cho sức mạnh.

Cậu cố gắng thêm vài lần nữa, thế nhưng lần nào cũng bị Ines kiên quyết từ chối.

Lucien có chút nản lòng, song cậu vẫn chưa chịu bỏ cuộc. Ngay lúc định đi xem xem có pháp sư nào đang sử dụng phòng thí nghiệm hoặc có gặp được người nào quen hay không, thì một giọng nói trầm và dày vang lên từ sau lưng cậu. “Cậu là Lucien Evans?”

Lucien quay đầu lại, đập vào mắt cậu là một người đàn ông cao lớn. Anh ta cao hơn Lucien cả một cái đầu, khuôn mặt mộc mạc và chân chất. Khoác trên mình một bộ suit đen hai hàng khuy, trông anh ta không khác gì một con gấu to bự.

“Vâng, tôi là Lucien Evans, ừm, X. Còn anh là?” Cho rằng cái tên này rất dễ gây nhầm lẫn, Lucien đã thêm X vào.

Người đàn ông cao lớn mỉm cười. “Tôi biết. Tôi biết tất cả các giáo viên trong trường, vậy nên khi thấy một người lạ, tôi liền vô thức nghĩ đến cậu. Rất vui được gặp cậu, tôi là K.”

“Vậy ra anh là K, người có cùng tên với tôi.” Lucien tò mò nhìn anh.

K có chút ngượng ngùng nói. “Vốn là hồi trưa Rock định giới thiệu chúng ta với nhau, nhưng tôi lại bận chút việc phải làm, thật xin lỗi cậu. Phải rồi, Lucien, cậu không lấy được phòng thí nghiệm à?”

“Đúng vậy, tôi đến muộn vì trước đó vướng tiết.” Lucien gật đầu.

K vò vò mái tóc nâu vàng của mình và mỉm cười chân thành. “Nếu vậy, cậu có muốn sử dụng chung phòng thí nghiệm với tôi không? Cậu định làm loại thí nghiệm nào?”

“Điều chế ma dược. Như vậy liệu có làm phiền anh không?” Lucien lịch sự hỏi.

K lắc đầu. “Tôi thường không cần dùng đến nhiều giả kim trận khi làm thí nghiệm ma thuật, thế nên không xung đột với việc điều chế ma dược đâu. Đi cùng đi, Lucien. Chúng ta cùng tên, lại đều là bạn thân của Rock mà.”

“Cảm ơn nhé, K. Đúng như Rock nói, anh luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác.” Lucien chân thành cảm ơn.

K cười có phần ngại ngùng, một nụ cười không hợp với thân hình cường tráng của anh. “Tôi có được như ngày hôm nay là nhờ có sự giúp đỡ của rất nhiều người. Được rồi, tới phòng thí nghiệm thôi.” K rõ ràng không phải là người giỏi nói chuyện.

Được sự cho phép của K, Ines không nói thêm gì nữa và để hai người cùng nhau đi lên tầng bốn của ma tháp.