Throne of Magical Arcana

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 316

Vol 03 - Thành phố nổi (182-255) - Chương 200 - Cảnh giác

*Trans+Edit: Lắc

Lucien không ngờ mình lại dính phải chuyện như vậy. Cậu vẫn luôn tập trung vào các thí nghiệm và phân tích ma thuật của riêng mình. Ngoại trừ thỉnh thoảng trò chuyện với Rock, Jerome, K và một số giáo viên khác trong văn phòng mà cậu quen biết, còn lại trước nay cậu vẫn trầm lặng và ôn hòa. Ấy vậy nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, cậu nhất thời không khỏi có chút chán nản và buồn bực.

Tuy nhiên, là một người làm gì cũng cố gắng cật lực, đời nào Lucien chịu dễ dàng bỏ cuộc. Sau khi suy nghĩ một lúc, cậu chân thành nói. “Ngài hiệu trưởng, tôi cho rằng phương pháp giảng dạy arcana và ma thuật cơ bản của tôi rất hiệu quả. Thực tế là trình độ của các học viên hai lớp Cây Gai và Huyết Điểu đối với ba môn tôi dạy đều đã có cải thiện đáng kể. Nghe nói các em ấy cũng có những đánh giá tốt về tôi.”

“Tôi biết.” Câu trả lời của Donald ngắn gọn nhưng đầy uy lực, điều này nằm ngoài dự đoán của Lucien. Ông ấy vừa thừa nhận rằng phương pháp giảng dạy của cậu có hiệu quả sao?

Khẳng định xong, Donald nói tiếp. “Nhưng Lucien, cậu không đọc nội quy của trường sao? Học viên phải tôn trọng giáo viên cũng như trật tự lớp học một cách tuyệt đối, đồng thời giáo viên cũng phải thể hiện đầy đủ tôn nghiêm của người làm giáo dục. Tuy nhiên, cách giảng dạy của cậu lại khuyến khích học viên không tôn trọng giáo viên và trật tự trong lớp, đây là hành vi vi phạm nghiêm trọng nội quy và truyền thống của nhà trường.”

“Có nhiều phương pháp có thể hiệu quả, nhưng chúng lại dựa trên tiền đề là phá bỏ quy tắc. Đây là điều mà chúng tôi sẽ không cho phép. Giả dụ như một ma cụ, người ta có thể lấy được nó bằng cách hoàn thành một nhiệm vụ hoặc là giật nó từ tay kẻ yếu. Giữa hai phương pháp này cái nào khó cái nào dễ không cần phải bàn cãi. Vậy chúng ta nên khuyến khích và dạy học trò của mình lựa chọn phương pháp nào đây? Lucien, tôi hy vọng cậu có thể kiểm điểm và hiểu ra điều đúng đắn.”

Lucien chẳng thể nói gì được nữa. Cậu đã hiểu. Kẻ cả khi cậu có đề nghị áp dụng hình phạt dành cho các học viên dựa trên kết quả của ba kỳ học, Donald chắc chắn cũng sẽ không chấp nhận. Điều ông quan tâm không phải là trình độ của các học viên, không phải là hiệu quả giảng dạy, mà là sự duy trì trật tự xã hội nghiêm ngặt và ý thức giai cấp. Đây là truyền thống có từ mối quan hệ giữa những người học việc và các pháp sư đến từ Đế chế Ma thuật cổ đại, mặc dù lỗi thời nhưng lại thực sự phù hợp với xu hướng chung của thế giới này. Vì vậy, việc truyền thống này cho đến nay vẫn duy trì và thậm chí còn gia tăng mạnh mẽ hơn âu cũng là điều hiển nhiên.

Thấy Lucien im lặng, Donald tưởng cậu đã hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc. Vì thế ông mỉm cười động viên. “Lucien, tôi biết người trẻ thì hay sáng tạo, có cái hay, có cái dở. Giống như cậu vậy, tôi đánh giá cao ý tưởng tăng số lượng bài tập cho các học viên. Thế nên hiện tại, chúng tôi đã bắt đầu đưa phương pháp này của cậu vào áp dụng cho toàn trường rồi.”

Lucien xoa xoa thái dương, cậu chưa gì đã có thể nghe thấy tiếng nguyền rủa của các học viên, dù vốn phương pháp của cậu là chỉ duy trì tần suất luyện tập hàng ngày và làm bài kiểm tra mỗi tuần một lần mà thôi.

Sau khi Lucien rời khỏi văn phòng của Donald, Rock, người hình như nghe ngóng được chuyện ở đâu đó, chạy tới vỗ nhẹ vào vai cậu an ủi. “Thế nào rồi?”

“Đình chỉ dạy một tháng, lương cắt một nửa. Vẫn có thể sử dụng phòng thí nghiệm và thư viện, vẫn có thể mua nguyên vật liệu với giá thấp. Lần tới vi phạm thì xách đồ đi luôn.” Lucien vô cảm nói. Cậu không bận tâm lắm đến việc bị đình chỉ, vì ít ra vẫn còn có thể tập trung củng cố sức mạnh sau khi vừa thăng cấp lên bậc hai. Tuy nhiên, việc lương giảm một nửa làm lòng cậu đau như cắt.

“Tất cả là do Beate.” Rock trầm giọng chửi bới. “Chính mấy tên khốn hẹp hòi của hệ Điện từ đã làm đó. Bọn chúng cũng dạy lớp Cây Gai và Huyết Điểu, song lại bị học viên đem ra so sánh với cậu. Bọn nhóc cho rằng các tiết Điện từ Cơ bản của hắn quá cổ hủ và nhàm chán. Sau đó lại có một số học viên bí mật kể cho bọn chúng nghe về cậu. Thế là bọn chúng quy hết lỗi về cho cậu, cho rằng cậu gây ảnh hưởng xấu và vi phạm nghiêm trọng nội quy của trường, rồi kéo nhau đến gặp hiệu trưởng để tố cáo. Lũ khốn kiếp, sau này mà có cơ hội, tôi nhất định sẽ không để bọn chúng yên!”

“Ra là vậy.” Lucien cuối cùng cũng hiểu được nguồn cơn cái tai bay vạ gió của mình. Thứ mới sẽ luôn bị trật tự cũ bác bỏ, bất kể nó tốt hay xấu. Cậu cảm thấy nực cười. ‘Đám người này phiền phức thật đấy. Chẳng lẽ mình bị hệ Điện từ ghét chỉ vì tên mình là X và mật danh là Giáo Sư sao? Mà không ngờ một người tưởng lầm lì như Beate lại làm ra chuyện như thế này.’

Lucien nhớ lại ngoại hình tóc đen mắt đen của Beate. Tuy nhìn bề ngoài bình thường, nhưng việc hắn có thể vào được Trường Ma thuật Douglas cũng cho thấy hắn khá có thực lực trong lĩnh vực Điện từ. Hiện tại, hắn đang là một Arcanist cấp một và pháp sư bậc hai.

Rock và Lucien bước song song với nhau trên cầu thang của ma tháp. Anh nửa đùa nửa thật bảo cậu. “Lucien, đối với các học viên, cậu được đánh giá là giáo viên ngầu và thú vị nhất. Dù bọn nhỏ có ghét việc ngày nào cậu cũng giao bài tập, nhưng chắc chắn cậu vẫn nổi tiếng hơn tôi. Tuy nhiên, cậu không nên tùy tiện nói những câu như: ‘Các em không nghe tôi giảng trên lớp hay không làm bài tập cũng được, miễn là có thể vượt qua bài kiểm tra cuối khóa’. Ngay cả khi thực sự có ý đó, cậu cũng không nên nói ra. Sở dĩ bọn chúng tố cáo cậu thành công chủ yếu là do những lời này của cậu đấy, chứ không phải do cách giảng dạy hóm hỉnh của cậu đâu.”

“Cảm ơn Rock. Tôi hiểu rồi.” Lucien khẽ gật đầu. Chính cách nói mới là thứ gây rắc rối cho cậu.

Rock thu lại vẻ nghiêm túc và cười nói. “Kỳ thực, quy tắc và truyền thống đều là do những nhân vật lớn quyết định. Lucien, nếu cậu là một Grand Arcanist, cậu nói gì làm gì, bọn họ dám phàn nàn sao? Cậu nghĩ bọn họ có dám chỉ trích cậu vi phạm nội quy và truyền thống của trường không? Khéo còn lớn tiếng khen ngợi không ngớt rằng ngài Evans cởi mở và hóm hỉnh quá, rồi tâng bốc rằng ngài đã ảnh hưởng đến việc nâng cao hiệu quả giảng dạy, xứng đáng là một tấm gương sáng để họ noi theo ấy chứ.”

“Haha, Rock, anh hài hước thật đấy, nhưng quả nhiên là có lý.” Lucien bật cười.

Đến giờ ăn trưa, Jerome, K, Vilnia và một số giáo viên khác đến biệt thự sân vườn để an ủi Lucien và cùng cậu ăn trưa.

Bữa trưa vừa kết thúc, Annick, Layria và Heidi nghe tin xong cũng vội vã đến nơi ở của Lucien.

Ngạc nhiên thay, Sprint và Katrina cũng đi cùng. Ngoài ra còn có lớp trưởng Grant và một cô gái xinh đẹp trầm lặng mà Lucien không quen biết. Cô gái này khoảng mười tám tuổi và có mái tóc màu xanh rong biển lạ mắt.

“Ngài Evans...” Annick, Heidi và Layria muốn an ủi Lucien nhưng lại chẳng biết phải nói gì. Một lúc sau, cả ba cùng nói. “Bọn em luôn luôn ủng hộ ngài!”

Sprint cúi đầu, mái tóc đỏ sẫm khẽ đung đưa, tựa như đang gật đầu. Bắt chước đám Annick, Katrina và Grant cũng vung nắm đấm. “Ngài Evans, bọn em thích ngài giảng lắm. Bọn em sẽ luôn ủng hộ ngài!”

Sau đó, Grant nhỏ giọng bổ sung thêm. “Nếu ngài không giao bài tập mỗi ngày thì còn tuyệt hơn nữa.”

“Cảm ơn các em. Tôi sẽ quay lại sớm.” Lucien không khuyến khích họ lên tiếng vì mình, bởi trong ngôi trường ma thuật truyền thống này, họ mà làm vậy thật thì nhất định sẽ bị đuổi học.

Tuy nhiên, sự uy nghiêm của các trường ma thuật và các pháp sư chính thức cũng khiến họ không dám có những suy nghĩ như vậy. Trò chuyện được một lúc, Heidi đột nhiên nói: “Ngài Evans, bọn em đều đến từ bên kia eo biển Bão Táp, về mặt arcana và ma thuật cơ bản, bọn em còn kém xa những người học việc ở đây. Việc học tập và phân tích ma thuật khó quá, bọn em sợ không bắt kịp họ. Ngài lại có một tháng rảnh, vậy nên, em tự hỏi… không biết ngài có thể dành ra chút thời gian để dạy bọn em được không ạ?”

“Bọn em không đòi ngài dạy miễn phí đâu, ngài Evans. Nhà trường đã thu lại những món đồ nhỏ mà bọn em chế tạo trong lớp giả kim gần đây, thế nên bọn em đã kiếm được một ít Nar rồi!” Layria ngây ngô bổ sung.

“Dạy kèm? Lớp dạy kèm arcana?” Lucien đột nhiên cảm thấy buồn cười.

Annick, Heidi, Layria và Katrina trịnh trọng gật đầu. “Vâng. Ngài Evans, xin hãy giúp bọn em.”

Lucien chưa kịp trả lời, K đã mỉm cười nói đỡ. “Lucien, các em ấy có thể tự nhận ra khuyết điểm của bản thân và có dũng khí tìm kiếm cơ hội, thật đáng khâm phục. Nếu cậu có thời gian rảnh, sao không giúp đỡ các em ấy nhỉ? Nếu mà có thời gian, tôi cũng sẽ cung cấp ít nhiều chỉ dẫn.”

“Được rồi. Thường thì tôi sẽ làm thí nghiệm vào mỗi tối, các em lại có lớp và luyện tập thần chú vào ban ngày. Vậy quyết chiều thứ Bảy nhé. Với cả, tôi cũng không vô liêm sỉ đến mức thu tiền đám nhóc các em đâu. Phần thưởng tốt nhất dành cho tôi chính là các em có thể trở thành pháp sư chính thức.” Sau khi được K giúp đỡ, Lucien cũng có ý thức muốn làm điều gì đó để đền đáp cho xã hội. Dù gì thì tháng này cậu cũng sẽ có rất nhiều thời gian rảnh.

‘Nhưng mở lớp dạy kèm arcana thực sự mang lại lợi ích cho xã hội à? Hay như thế là trả thù xã hội?’ Lucien nghĩ thầm rồi mở miệng hỏi. “Vậy có những ai tới?”

“Em! Em!” Heidi giơ tay. Layria và Annick cũng hào hứng gật đầu.

Katrina đỏ mặt, nhưng vẫn nhìn thẳng vào mắt cậu. “Ngài Evans, em cũng sẽ đến.”

“Em cũng vậy…” Giọng Sprint nhỏ xíu. Lucien có thể thấy mặt và tai của cậu đều đỏ bừng.

Grant lắc đầu, ngượng ngùng cười. “Ngài Evans, em nghĩ em vẫn có thể theo kịp những bạn khác…” Cậu vẫn luôn đứng đầu lớp.

Cô gái xinh xắn và ít nói còn lại liếc liếc Heidi một cách bồn chồn.

Heidi gật đầu với cô rồi nói. “Ngài Evans, đây là Chelly của lớp Mòng Biển, bạn cùng phòng của em và Layria. Chị ấy chỉ vừa mới học minh tưởng, chưa thể hiểu được hầu hết các bài giảng, vậy nên cũng muốn được dạy kèm.”

“Chelly?” Lucien ngạc nhiên nhìn cô gái. Cậu thấy cái tên này rất quen, màu tóc của cô cũng đặc biệt. Nếu đây chính là Chelly mà cậu đã thấy trên tàu, vậy thì mối quan hệ giữa Tử tước Wright và Ma pháp Nghị viện hẳn là phức tạp hơn cậu tưởng.

Có vẻ Chelly hiểu tại sao Lucien lại ngạc nhiên như vậy. Cô khẽ gật đầu. “Vâng.”

Cô chỉ im lặng và điềm tĩnh, không nói thêm gì khác.

Lucien day day trán, thầm nghĩ. “Cả pháp sư học việc lẫn cận vệ hiệp sĩ đều hết lòng vì Silvia. Đúng là một cặp xứng đôi vừa lứa. Hy vọng bọn họ sẽ có một kết cục tốt đẹp.”

Khi Lucien gật đầu đồng ý với yêu cầu của Chelly, Rock, người vừa đi ra ngoài sau bữa trưa, phấn khích chạy về. “Lucien, Lucien, luận án arcana của cậu được một Grand Arcanist trích dẫn đó! Chính là bài đầu tiên được đăng trên tờ Ma Thuật ấy!”

Tất cả giáo viên trong phòng khách đều đứng bật dậy. Grant, người biết rõ tầm quan trọng của tập san Ma Thuật và địa vị cao sừng sững của một Grand Arcanist, cũng trợn mắt nhìn Lucien. Luận án của ngài Evans được một Grand Arcanist trích dẫn?! Ngài ấy thậm chí còn chưa phải là một Arcanist chính thức nữa cơ mà!

Chính Lucien cũng ngạc nhiên không kém. Luận án của cậu chỉ vừa mới được xuất bản trên Common Arcana thôi. Làm sao lại được trích dẫn nhanh như vậy?

“Nhìn đi Lucien, là bài đầu tiên!” Rock mở sẵn cuốn tập san ra đưa cho cậu.

Lucien cầm lấy xem qua. Tiêu đề là “Thảo luận về Ứng dụng của Sóng điện từ trong Ma thuật”. Tác giả: Fernando Braster, Grand Arcanist, Pháp sư huyền thoại bậc ba, Chúa Tể Bão Táp.

Ở phần đầu của bài nghiên cứu không hề tuân theo khuôn khổ nào cả này, ông viết: “Học sinh của tôi, Thompson, một thành viên của Ủy ban Công vụ, đã tìm thấy một luận án thú vị khi đang làm công việc xét duyệt. Một pháp sư chưa có cấp bậc Arcanist chính thức đã chứng minh được rằng sóng âm cao tần có thể được sử dụng để định vị các vật thể thông qua một thí nghiệm đơn giản và chặt chẽ về loài dơi. Sau khi đọc xong luận án đó, tôi đã được truyền cảm hứng. Chúng ta không thể giới hạn ma thuật của mình ở lĩnh vực điện thuần túy hay từ thuần túy mà phải xét từ góc độ rộng hơn. Sóng điện từ cũng có thể gây ra hiệu ứng ma thuật.

Sóng âm tần số cao có khả năng định vị và thăm dò. Còn sóng điện từ tần số cao thì sao? Sóng điện từ tần số thấp thì sao?

Cả hai đều là sóng. Sóng âm có thể truyền tải thông tin âm thanh, vậy còn sóng điện từ thì sao?

Hãy thảo luận về nó bằng các thí nghiệm ma thuật.”

Lucien không khỏi khẽ há miệng. Vị Grand Arcanist này có trí tưởng tượng thật tuyệt vời, ông đã đi trước cậu trong việc khám phá tính ứng dụng của sóng điện từ. Cậu vốn còn định để dành nó để sau này kiếm thêm thật nhiều tín chỉ arcana!

Một tương lai thịnh vượng nơi ứng dụng của sóng điện từ bùng nổ dường như đang mở ra ngay trước mắt cậu.

Nhưng sau khi thở dài, Lucien bất chợt trở nên cảnh giác. Tên của cậu được một Grand Arcanist nhắc đến trên luận án, như vậy chẳng phải sẽ có nhiều pháp sư tò mò về cậu hơn sao? Liệu họ có quan tâm đến tên tuổi của cậu hay lý do tại sao cậu chưa có cấp bậc Arcanist chính thức hay không?