*Trans+Edit: Lắc
Trong ngôi biệt thự được hoa bao phủ, Milina đang đọc luận án chứng minh sự tương thích giữa hình học Tháp và hình học Levski trên đường tròn đơn vị, và một lần nữa lại bị vẻ đẹp của toán học làm cho choáng ngợp. Một hồi tương đối lâu sau, cô mới đặt bút viết:
“Ý tưởng đẹp đẽ và lập luận súc tích đã chứng minh một cách hoàn hảo cho chúng ta thấy vẻ đẹp của toán học, chứng minh tính tương thích giữa hình học Tháp và hình học Levski. Đồng thời, đây là một tuyên bố không thể bác bỏ về sự hình thành của một hệ hình học mới, lật đổ một hệ thống toán học được xây dựng trên kinh nghiệm thực tế cũng như nhận thức trực quan, cuối cùng là vạch ra cho chúng ta một con đường để phát triển và chứng minh toán học.
Luận án này đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong việc chứng minh sự ra đời của một hệ hình học mới. Những ý tưởng toán học chứa đựng bên trong đó rất đáng để chúng ta tìm tòi nghiên cứu. Đây là một luận án mang tính đột phá, có giá trị thảo luận cao. Đề xuất trao bốn mươi tín chỉ arcana và năm trăm điểm arcana làm phần thưởng.”
Milina cho kết quả đánh giá rất nghiêm khắc theo đúng tiêu chuẩn xét duyệt, không chút thiên vị. Bằng không, với tư cách là một chuyên gia trong lĩnh vực toán học, nhất định cô sẽ đưa ra đánh giá và phần thưởng cao hơn cho luận án mang đầy vẻ đẹp của toán học này.
……
Gần như cùng thời điểm, Salgueiro cũng đang đánh giá luận án “Một Nỗ lực Giải thích Hình học Phi Tháp” của Lucien:
“Luận án đã đưa ra một mô hình toán học trái ngược với nhận thức trực quan nhưng lại thực sự tồn tại, từ đó góp phần đột phá trong việc chứng minh cơ sở hình học của Levski. Nó đã khiến chúng ta nhận ra rằng đây quả thực là một hệ hình học khác biệt về cơ bản với hình học Tháp.
Xét đến những đóng góp mang tính đột phá của mô hình toán học này và quá trình chứng minh trong phạm trù hình học mới, đây là một luận án cực kỳ quan trọng, đáng được nghiên cứu và thảo luận rộng rãi. Đề xuất trao sáu mươi tín chỉ arcana và sáu trăm điểm arcana làm phần thưởng.”
Tới khi đặt bút xuống, Salgueiro mới chợt nhận ra đêm đông đã buông xuống, ngoài trời tối đen như mực, gió lạnh ùa đến rít gào. Nhưng từ trong bóng tối lạnh lẽo này, ông lại như thấy được một chút ánh sáng, ánh sáng của sự phát triển toán học trong tương lai.
“Nếu như hệ hình học mới có được ý nghĩa arcana thực sự…
Ý tưởng về việc tiên đề hóa của Evans thú vị đấy chứ…”
……
Buổi sáng một tuần sau đó, Samantha tới Tháp để học cùng thầy mình như thường lệ.
“Chào buổi sáng, cô Samantha.” Một vài Arcanist cấp thấp quen biết chào cô.
Mái vòm bên trong đại sảnh tối đen, phía trên gắn những ngọn đèn pha lê ma thuật để chiếu sáng. Chúng được sắp xếp và phân bố dựa theo tinh hệ và các chòm sao khác nhau, trông tựa như một bản đồ sao khổng lồ.
Samantha nghiêm nghị nhưng lịch sự gật đầu, sau đó có chút nghi hoặc hỏi: “Leo, Gina, sao hai người đến sớm vậy?”
Theo như cô biết, giáo viên của những Arcanist cấp thấp này, một Arcanist cấp bốn, chiêm tinh sư bậc năm, đồng thời cũng là bạn của cô, Dacera, sẽ không bao giờ dạy học sinh vào thứ Sáu. Mà lúc này phòng thí nghiệm với thư viện của Tháp vẫn chưa mở, vậy nên đáng lẽ họ không cần phải đến sớm như vậy mới đúng.
“Cô Samantha, cô chưa biết gì sao? Hôm qua Tháp có thông báo rằng sẽ có một tập san mới được phát hành hôm nay. Bọn tôi tò mò nên mới đến sớm để đợi.” Gina, cô gái có khuôn mặt tròn trịa dễ thương, thành thật đáp.
Trong suốt hai ngày qua, Samantha đêm nào cũng quan sát các vì sao để cải thiện một trong những thần chú của mình. Cô đã xin nghỉ và không đến Tháp, do đó dĩ nhiên chưa được hay tin gì. Lúc này nghe vậy, vẻ mặt bất chợt thay đổi, cô lẩm bẩm: “Tập san mới? Là cái có lời đề từ của Lucien Evans sao?”
“Không, tôi không biết nữa.” Leo, người còn chưa đến 25 tuổi đã phát tướng, bối rối lắc đầu. Cô Samantha xem chừng còn biết nhiều hơn họ.
“Chào, Samantha. Cậu cũng đến mua [Tự Nhiên] à?” Lời chào sôi nổi, đầy sức sống của Rachel vang lên từ sau lưng Samantha. Cô vẫn luôn năng nổ, tươi tắn như vậy, mang đến cảm giác tươi sáng và khiến cho tâm trạng của mọi người trở nên vui vẻ ngay khi nhìn thấy.
Samantha nở một nụ cười hiếm hoi: “Cậu cũng thế?” Mặc dù tính cách hoàn toàn trái ngược nhau, nhưng cả hai lại là bạn bè thân thiết.
Rachel làm bộ thở dài: “Ừ. Đáng lẽ cô Isabella của mình, người vừa là ủy viên của Hội đồng Xét duyệt Arcana, vừa là một lãnh đạo cấp cao của tháp, phải được người ta gửi trực tiếp tập san đến, nhưng vì cô ấy lại đang ra ngoài thám hiểm và tìm kiếm nguyên vật liệu cho ảo ảnh mất rồi, thành ra mình lại phải tự thân đi mua.”
Trước mặt Rachel, đám người Gina tỏ ra tôn trọng hơn, phần là vì không quen thân, phần là vì cô chính là người đã thắng giải Vòng Nguyệt quế Pháp sư. Chiếc kẹp tóc trong suốt như pha lê mà cô đang cài trên mái tóc nâu vàng của mình kia khiến lòng họ rung động vô cùng.
“Cậu biết nội dung và lời đề từ cho [Tự Nhiên] là gì sao?” Samantha theo bản năng hỏi, bởi nếu không Rachel cũng đâu cần phải đến sớm như vậy. Với địa vị của mình, chẳng lẽ cô lại không mua được?
Rachel khó hiểu nhìn Samantha: “Mình biết đâu đấy. Chẳng qua đây là số đầu tiên của tập san nên rất đáng để kỷ niệm và sưu tầm, đặc biệt là khi mình còn đích thân đi mua nữa.”
“…” Samantha giờ mới sực nhận ra sở thích sưu tầm của bạn mình.
Đúng lúc này, thư viện Tháp đằng sau bàn tiếp tân mở cửa, hai nữ pháp sư học việc phụ trách lễ tân mang ra vài chồng sách báo có bìa đen dày cộp.
“Chà, phải xem xem tập san liên kết với [Chiêm tinh] đi theo hướng nào nào.” Rachel tò mò nói với Samantha, sau đó lanh lẹ đi về phía bàn tiếp tân.
Samantha lộ ra vẻ hồi tưởng: “Chắc là liên quan đến toán học chăng?” Đây là điều mà thầy của cô, Neeshka, thỉnh thoảng vẫn nhắc đến, và trong lúc trả kết quả xét duyệt giúp ông, cô cũng đã xem qua luận án về hình học mới của Lucien Evans. Những mệnh đề kỳ quái, khó lòng giải thích, đi chệch khỏi lẽ thường khiến cho đầu cô như muốn sưng lên, vô thức kháng cự lại và gần như không thể chấp nhận.
Thế nhưng chẳng mấy chốc, cô lại bị mô hình toán học sau đó làm cho kinh ngạc, để rồi phải lật lại đọc kỹ một lần nữa. Một mặt, cô thực lòng từ chối chấp nhận nó, mặt khác, cô lại bị logic chặt chẽ, nhất quán cùng mô hình ăn khớp kia thuyết phục. Sau những hai, ba ngày hoang mang, mâu thuẫn, cô mới dần hồi phục và chấp nhận sự thật rằng hệ hình học mới thực sự tồn tại.
“Ồ, Tháp cuối cùng cũng quyết định cho phát hành một tập san chuyên về lĩnh vực toán học rồi à? Thật đúng là tin tốt!” Rachel hào hứng nói.
Những pháp sư sinh ra đã ở Tháp như cô ít nhiều đều có những cảm xúc phức tạp về toán học.
“Các cô, tôi lấy hai cuốn được chứ?” Rachel lấy huy hiệu ma thuật của mình ra.
“Cô Rachel, cô không cần phải khách sáo như vậy đâu ạ.” Kể từ sau khi giành được Vòng Nguyệt quế Pháp sư, gần như chẳng còn mấy người ở Tháp là không biết đến Rachel. Hai cô gái trẻ vội vàng bỏ huy hiệu ma thuật vào trong vòng phép để trừ điểm arcana, đồng thời đưa hai cuốn tập san mới cho Rachel và Samantha.
“Dày quá!” Rachel reo lên. Samantha, người luôn nghiêm nghị và lạnh lùng, nóng lòng nhìn vào bìa trước cuốn tập san. Những lời của thầy làm cô tò mò suốt cả tuần qua rồi!
Bìa cuốn tập san này na ná giống [Arcana] với nhiều ký hiệu toán học, công thức, định lý, con số và hình học được viền bằng nét bạc trên nền đen sẫm, đồng thời tụ lại thành từng nhóm riêng biệt, giống như những vì sao trong vũ trụ đen tối.
‘Dùng ngôn ngữ toán học để miêu tả thế giới…’ Đây là ý nghĩa mà Samantha liên tưởng đến ngay khi nhìn thấy trang bìa, mà bản thân cô cũng tin rằng ý nghĩa thực sự chính là như vậy.
Bên trên bầu trời sao là từ “Tự Nhiên” màu xám bạc rất lớn được viết theo một phông chữ độc đáo, những con chữ ấy trông như thể một công thức đầy mỹ diệu.
Bên dưới từ “Tự Nhiên” cỡ bự là vài hàng chữ nhỏ hơn:
“Đôi mắt có thể đánh lừa chúng ta…” Bên cạnh đó là con số nằm trong phạm vi ánh sáng nhìn thấy.
“Đôi tai có thể đánh lừa chúng ta…” Xung quanh đó là những con số nằm trong phạm vi âm thanh tai người có thể nghe thấy.
“Kinh nghiệm có thể đánh lừa chúng ta…” Đằng sau đó là công thức đơn giản nhưng mang đầy giá trị lớn lao của vi tích phân, 0,99999… =1.
“Trí tưởng tượng cũng có thể đánh lừa chúng ta…” Bên dưới là một hyperbol có dạng yên ngựa và mặt cong có dạng hình cầu.
Ánh mắt lướt xuống từng dòng chữ cùng những hình vẽ được tô điểm một cách có chủ ý bên cạnh, Samantha dường như đã hiểu ra ý nghĩa ẩn giấu bên trong những từ ngữ đơn giản này.
Cô dời mắt xuống cuối, ở đó là một câu ngắn gọn nhưng đầy mạnh mẽ:
“Nhưng toán học thì không!”
Câu này được in lớn hơn một cỡ so với những câu trước đó, xung quanh không có hình vẽ hay họa tiết nào, nhưng những ký hiệu toán học, công thức, định lý, v.v. trên khắp cả trang bìa dường như đã là dẫn chứng của nó, và điều này thậm chí còn khiến cho nó nổi bật hơn cả.
Samantha không biết người khác cảm thấy thế nào, nhưng bản thân cô thì biết rõ, rằng lúc này trong đầu mình đang có vô vàn suy nghĩ. Cô có cảm giác bản thân đã ngộ ra được nhiều điều, nhưng lại cũng chẳng ngộ ra được điều gì.
Bên cạnh câu cuối là một cái tên được in nghiêng: “Lucien Evans X”.
“Đây là quan điểm của cậu ta về toán học sao?” Samantha lẩm bẩm.
Rachel đứng bên cạnh cô cũng rơi vào im lặng. Nhưng ngay khi nghe thấy tiếng lẩm bẩm của Samantha, cô liền vội vàng mở cuốn tập san ra và đọc bài phát biểu được in trên trang nhất. Sau khi hiểu rõ hơn những gì Lucien muốn truyền đạt, cô nhanh chóng lướt qua một lượt toàn bộ luận án, thi thoảng hết thở dài rồi lại kêu lên.
Mãi một lúc lâu sau, cô mới sực tỉnh khỏi thế giới của mình và thở dài: “Cậu ấy có còn là con người không vậy?
Hình học Levski, hình học Evans… Nếu chúng mà được áp dụng vào các lĩnh vực ma thuật khác thì chẳng biết sẽ có bao nhiêu cái đầu phải nổ tung nữa. Cho dù đã nhìn thấy dẫn chứng và mô hình ở đằng sau rồi, mình vẫn cảm thấy rất khó tin.”
Nói đến đây, gương mặt cô hiện lên vẻ thích thú và phấn khích: “Nhưng mình thực sự thích những lời này của cậu ấy!”
Các Arcanist cấp thấp như Gina và Leo cũng nhận lấy tập san [Tự Nhiên], sau đó đều kinh ngạc trước những từ ngữ trên trang bìa và nội dung trên trang nhất đến không thể nói nên lời. Tới khi đọc bốn bài tiếp theo về hình học mới, do trình độ còn thiếu sót, tất cả đều mắt váng mày hoa, tạm thời không thể hiểu được gì, đành dự định sẽ coi nó như sách giáo khoa để về nghiên cứu kỹ càng sau.
……
“…Cô Florencia, ngài Gaston và thầy của tôi Larry đều ‘mừng rỡ’ khi biết cậu đã chuyển sự chú ý sang lĩnh vực toán học, bởi như vậy các Arcanist của nghị viện sẽ được an toàn hơn. Được rồi, không đùa nữa. Cũng giống tôi, họ hy vọng cậu sẽ không phí nhiều thời gian vào hệ hình học mới, một thứ không có ý nghĩa arcana hay ma thuật thực tiễn. Tài năng và thiên phú của cậu nên nằm ở thế giới nguyên tố và phạm trù cấu trúc nguyên tử. Còn về hệ hình học mới, cậu hãy cứ để cho các Arcanist của Tháp tiếp tục nghiên cứu. Bạn của cậu, K.”
Kể từ sau khi tập san [Tự Nhiên] được phát hành, Lucien đã nhận được rất nhiều thư gửi tới. Có người chúc mừng, có người muốn thảo luận với cậu, có người muốn mời cậu đến thuyết giảng tại chi nhánh tổ chức của họ, cũng có bạn bè nửa chúc mừng khen ngợi, nửa mang ý tốt thuyết phục cậu. Trong mắt họ, hệ hình học mới, thứ không có ý nghĩa arcana hay ma thuật thực tiễn, tốt nhất chỉ nên là đồ chơi để Lucien nghịch trong lúc rảnh rỗi mà thôi.
‘Hệ hình học mới quan trọng và ghê gớm hơn rất nhiều so với những gì mọi người tưởng tượng đấy, cả ý nghĩa của những bước phát triển to lớn trong lĩnh vực toán học cũng vậy.’ Lucien thở dài, cất lá thư đi rồi nói với Annick, Heidi, Sprint và Katrina đang đợi ngoài cửa: “Ra vườn đi dạo nhé. Tôi sẽ nghe xem kết quả nghiên cứu của các em dạo này thế nào.”
Đây là một cách giao lưu trao đổi tự do mà Lucien học lỏm được từ một vài nhà vật lý giỏi trong việc trau dồi tài năng trên Trái đất.