User: Han Kain (Trí Tuệ)
Date: Ngày 45
Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 1, Phòng 107 (Phòng Cửa Ngõ)
Lời Khuyên Hiền Triết: 1 → 0
Ngay lập tức dừng trò náo động lại và xin lỗi những người xung quanh.
Tôi lập tức sử dụng cửa sổ chat.
Han Kain: Lời Khuyên đã được kích hoạt. Xuống đây ngay.
Tôi trèo lên bàn và kéo tay ông xuống.
Ông ấy không kháng cự và nghe theo tôi, vẫn giả vờ say mèm.
Chúng tôi ra chiều rất hối lỗi vì hành vi say rượu của ông.
Trong khi đang dìu ông, tôi nhận ra một chuyện.
Không giống Lời Khuyên bình thường trả lời câu hỏi, Cảnh Báo Sinh Mạng sẽ kích hoạt khi mạng sống của tôi gặp nguy hiểm.
... Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng tôi.
Tôi cẩn thận nhìn quanh.
Phản ứng của mọi người không phải là đang quan sát một tên bợm rượu tội nghiệp.
Ý định giết người của chúng mạnh tới mức làm tôi sởn gai ốc.
Vài nhân viên của tàu Esper còn đã rút súng ra.
Vì Cảnh Báo Sinh Mạng đã kích hoạt, nên nếu ông còn tiếp diễn trò này thì có khi chúng thực sự đã nổ súng.
Phản ứng này là bất thường.
Dù cho một người có gây rối cỡ nào đi nữa tại một buổi tiệc cao cấp, thì bình thường, phản ứng sẽ phải là đuổi người đó khỏi bữa tiệc.
Rút súng không phải là bình thường.
Sau khi xin lỗi và làm dịu bầu không khí, chúng tôi trở về phòng.
***
Ngay khi về tới phòng, ông nói luôn.
“Dự đoán của ta là chính xác.”
“Ý ông là bữa tiệc chính là điểm yếu sao? Cháu đồng ý.”
Ahri, Songee, Elena cũng lần lượt đồng tình.
“Ông có hơi quá khích thật. Ông đã đánh bọn nhân viên, ném thức ăn vào các thực khách, và đủ thứ trò... Chà, nói ra thì ông thật sự chơi hết mình luôn đấy chứ. Đằng nào thì, ông có làm gì đi nữa thì bình thường cũng chẳng ai rút súng chĩa vào ông cả!”
“Phản ứng của các hành khách còn kì lạ hơn bọn nhân viên. Xử lí các vị khách gây rối là việc của nhân viên, nên cũng có thể hiểu được nếu chúng có hơi hung hăng. Thế nhưng, các hành khách lườm chúng ta gắt tới mức đáng sợ.”
“Ừm, chắc chắn là rất lạ. Bình thường thì các hành khách sẽ phải né tránh một vụ như này.”
Tôi bắt đầu thấy hơi bồn chồn.
“Phản ứng này cho thấy, náo động buổi tiệc chính là một tác nhân của thứ gì đó. Nếu chúng ta có cơ hội thì nên phá một buổi tiệc khác. Thế nhưng, mối nguy của chúng ta hiện giờ không phải buổi tiệc sau này, mà chính là nửa đêm nay. Chỉ còn khoảng 1 giờ nữa thôi.”
Ông bật cười như thể nghe thấy thứ gì đó khôi hài.
“Ta cũng đã có kế hoạch cho chuyện đó. Cũng hơi liên quan tới vụ náo động hôm nay.”
“Kế hoạch ạ?”
“Chúng sẽ tìm chúng ta vào nửa đêm nay, phải không? Không có Perro thì chúng chắc chắn sẽ bắt cóc một ai đó trong chúng ta. Ta sẽ để chúng bắt ta.”
Mọi người nhất thời bị sốc và nhìn ông.
Ahri có vẻ đã đoán ra ý định của ông.
“Ý ông là gì?”
“Ta đã làm chúng bực mình vào hôm nay nên rất có thể chúng sẽ bắt ta. Ta còn đưa cả thông tin cá nhân của ta lúc bị say nữa cơ. Đó chỉ là tuổi của ta và nơi sinh, nhưng chắc đó là mấu chốt.”
Songee kêu lên kinh ngạc.
“Ông đã sẵn sàng bị bắt cóc rồi ấy ạ?”
“Chính xác.”
Tôi bắt đầu hiểu ra kế hoạch của ông.
“Ông có định dùng Cửa Sổ Chat trong lúc bị bắt đi không ạ?”
“Giờ cháu hiểu rồi đấy. Ừ. Vấn đề lớn nhất của chúng ta là chúng ta không có cách gì chống trả nếu bị tấn công. Perro đã bay mất rồi, và Elena không thể dùng Công Lý mà không có bằng chứng. Ta sẽ chia sẻ tình hình khi bị bắt đi. Chúng chắc chắn sẽ làm thứ gì đó tà ác. Một khi có bằng chứng thì Elena có thể sử dụng Công Lý và chốt hạ Thử Thách Thứ Tư.”
“Trong vụ Truyền Thông Chỉnh Sửa Thường Thức và Dinh Thự Kinh Hoàng thì chúng ta không thể dùng cửa sổ chat khi tách nhau quá xa. Liệu có phải vấn đề không ạ?” Songee hỏi.
“Đó là vì chúng ta cách nhau nhiều kilomet. Con tàu này rất lớn nhưng không đủ lớn để vô hiệu hóa cửa sổ chat.”
Kế hoạch đã rõ ràng.
Vụ náo động hôm nay là một phần của nó.
Khiêu khích kẻ thù bắt ông đi, rồi sử dụng Cửa Sổ Chat để thu thập bằng chứng tội ác của chúng.
Điều này sẽ cho phép Elena sử dụng Công Lý.
Nó nghe thuyết phục đấy, nhưng Elena chỉ ra một mối lo.
“Liệu ông sẽ an toàn chứ ạ?”
“Elena, cháu phải sử dụng Công Lý để cứu ta.”
“Kể cả chúng ta sử dụng Công Lý thì cháu đâu thể dịch chuyển tức thời. Cũng phải mất chút thời gian để tới chỗ ông.”
“Chúng ta không còn cách khác. Chẳng có kế hoạch gì mà không có rủi ro ở nơi thế này. Tệ nhất, nếu ta nằm xuống thì các cháu sẽ đi tiếp tới Thử Thách Thứ Năm. Bốn người là đủ để vượt qua rồi.”
“Elena sẽ tới cứu ông ngay khi cô ấy có thể dùng Công Lý thôi.” Ahri đáp lại với giọng cay đắng.
Ông cười khan rồi đưa cho Ahri khẩu súng.
“...”
Cho tới khi nửa đêm điểm, thì chúng tôi đã thử vạch ra một kế hoạch tốt hơn. Thế nhưng chỉ là vô ích.
Elena
- Cuckoo! Cuckoo!
Nửa đêm tới, và tiếng chuông đồng hồ cuckoo kêu lên.
Không lâu sau, chiếc hộp nhạc giả bắt đầu phát nhạc.
Ahri, người đã loay hoay một lúc, đã bảo rằng nó không còn năng lực pháp thuật nữa.
Tôi có hơi lo lắng nhưng có vẻ là sự thật.
Tiếng nhạc đó không làm tôi buồn ngủ nữa.
Chúng tôi đều giả vờ ngủ, nằm xuống trên sàn hoặc dựa vào tường.
“...”
A!
Dù Kain đã cảnh báo trước nhưng tôi tí nữa thì hét lên.
Nhìn thấy những khuôn mặt đột nhiên thò ra từ trong tường là thứ tôi không bao giờ có thể quen được.
Những giọng nói tà ác bắt đầu lên tiếng.
“Chúng ngủ hết chưa?”
“Có vẻ là vậy. Hộp nhạc nghe có vẻ nhỏ hơn nên tao cứ tưởng...”
“Chỉ một hộp nhạc có tác dụng thôi à? Chuyện gì vậy?”
“Các hộp nhạc khác chắc đã bị hỏng rồi. Chúng ta cần phải báo cáo với thuyền trưởng. Đằng nào thì, vì ít nhất một cái vẫn còn hoạt động nên chúng đã ngủ hết rồi. Con chim kia cũng biến luôn rồi nữa.”
“Ta nên bắt ai?”
“Hah!”
“Hahaha! Có cần phải nghĩ không?”
“Câu trả lời đã quá rõ ràng. Bắt lão già dám phá tiệc chứ còn ai nữa. Đã đến lúc cho lão biết địa ngục là như thế nào.”
Với đó, bốn người xuất hiện từ chỗ các khuôn mặt trên tường.
Chúng đều là những khuôn mặt tôi đã gặp ở bữa tiệc.
Ba người đàn ông lực lưỡng và một phụ nữ mảnh mai xuất hiện.
Nhóm đàn ông đó bắt đầu kéo lê ông đi.
“Sao hắn nặng quá vậy?”
“Lão già này gân guốc đấy. Tay lão to khủng khiếp!”
“Không quan trọng, tí nữa thì cũng thành mồi cho Marcas thôi.”
“Marcas” là một cái tên đáng ngờ.
... Cùng tiếng bước chân, Ông, bọn nhân viên cùng hành khách rời khỏi phòng.
Sau một lúc, cửa sổ chat kích hoạt.
Kim Mooksung: Ta sẽ gửi video sớm thôi, do giới hạn dung lượng tải lên.
Kim Mooksung: Đi theo hành lang tới tận cùng. Rẽ phải tại cầu thang trên tầng hai.
Kim Mooksung: Mọi người sẽ thấy một phòng bảo dưỡng. Rẽ trái ở đó –
Ông tiếp tục chỉ đường cho chúng tôi tới chỗ của ông.
Nó phức tạp hơn tôi tưởng.
15 phút? Hay 20 phút rồi?
Cuối cùng, luồng phát video và âm thanh bắt đầu stream trong cửa sổ chat.
Nơi đó cứ như đấu trường.
Phần trung tâm rộng và bằng phẳng, với nhiều cây cột cùng các chỗ ngồi xếp tầng bao quanh.
Cả con tàu tụ họp lại đây rồi à?
Nơi này chứa hàng trăm người.
Dù tầm nhìn hạn hẹp không thể chiếu hết, nhưng bầu không khí phấn khích có thể cảm nhận thấy rõ bằng video.
Ở trung tâm là những cây cột khổng lồ phủ vải nhung.
Một người đàn ông đội mũ học giả vuông xuất hiện trên sân khấu.
“Các vị khách quý cùng các nhân viên của tàu Esper kính mến, thời khắc của lễ hội đáng mong chờ đã lại tới. Các vị đều biết đây là ai. Đây là kẻ đáng kinh tởm dám phá hoại buổi tiệc của chúng ta.”
Kim Ahri: Nhìn cái mũ đó kìa. Hắn là thuyền trưởng à?
Han Kain: Trật tự. Tập trung vào video.
“Marcas vĩ đại vẫn đang dõi theo tàu Esper, chúng ta đã được hưởng vinh quang vĩnh hằng! Thuyền Phó 1!”
Cùng tiếng hô của thuyền trưởng, một tên thuyền phó, mặc một bộ đồ hoành tráng, xuất hiện.
Thuyền phó đó đưa ra vô số chỉ thị cho các thuyền viên, rồi trói chặt ông vào một cây cột khác.
Yu Songee: Sắp có chuyện xảy ra rồi. Chị Elena sẵn sàng chưa ạ?
Chưa đâu.
Công Lý đã bắt đầu rục rịch nhưng mình phải chắc chắn hơn nữa.
Một khi ông bị trói, tên thuyền trưởng bắt đầu lầm rầm bí hiểm.
“Vật tế này 68 tuổi, sinh ra ở Gangneung, Hàn Quốc, nghề nghiệp --”
Hắn đọc lại tuổi tác, nơi sinh, và các chi tiết khác của Ông, trong khi viết và vẽ xung quanh cây cột.
Khi đó, tấm vải nhung phủ quanh cây cột kế bên Ông được gỡ xuống.
... Tôi nín thở.
Ánh sáng phủ đầy căn phòng tối.
Cán cân Công Lý xuất hiện.
***
Han Kain
Chết tiệt!
Tấm vải nhung được gỡ xuống, chúng tôi vì thế mà há hốc miệng kinh hãi.
Người đàn ông bị trói vào cột, có lẽ là ‘hàng dự trữ’ hôm qua, là một cảnh tượng quá man rợ để chịu đựng.
Da của anh ta đã bị lột, và cơ thể anh ta có những vết bỏng nặng nề.
Bằng chứng của hành vi tà ác này xuất hiện trong video, thì Cửa Sổ Chat, nãy vẫn ổn định dù bầu không khí có quỷ dị, giờ lại rung lắc dữ dội.
Kể cả Ông, người vẫn gửi chúng tôi thông tin hình ảnh, cũng không thể bình tĩnh trước cảnh tượng man rợ đó.
Ngay lập tức, các gợn sóng vàng xuất hiện như thủy triều xung quanh Elena.
- Rầm ! Bùm !
Cán cân xoay vòng của Công Lý nghiền nát toàn bộ căn phòng.
Elena bay tới, và mọi người hối hả chạy theo.
Lối dẫn tới đấu trường thế nào ấy nhỉ?
Khá phức tạp.
Ngay tại cầu thang tầng hai thì –
- Uỳnh!
Kệ lối đi đi.
Elena chỉ đang đi thẳng tới đó và phá sập tường.
Cô ấy đang xé toạc con tàu, xô đổ tường và sàn nhà, nên chúng tôi chỉ cần chạy tới thôi.
Thực tế thì sàn nhà bị hư hại nặng tới mức chúng tôi còn không an toàn khi bước trên đó nữa.
Yu Songee: Ông ơi, ráng lên! Chị Elena đang tới rồi!
“...”
Ông không trả lời.
Thay vì một hồi đáp, một bức ảnh được chia sẻ trong cửa sổ chat.
Đó là trần của đấu trường à?
Một vật nhìn giống chiếc đồng hồ khổng lồ đang treo ở đó.
Các con số chỉ có 0, 1, 2, và 3, và một chiếc kim duy nhất chỉ vào số 0.
Chiếc đồng hồ đó là gì?
Nó phải có ý nghĩa gì đó.
Ít nhất thì cũng may.
Vì có hồi âm từ cửa sổ chat, nghĩa là Ông vẫn còn sống!