Thợ săn tự sát cấp SSS

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

44 4809

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

172 4394

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

(Đang ra)

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

sujeongyojeong (수정요정)

Tôi đã phục vụ cho nữ phản diện này suốt mười ba năm, và giờ đây cô ấy đã sụp đổ.

5 31

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

252 6483

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

21 176

Web Novel - Chapter 23: Hỡi các chiến binh! Tiến lên đi! (2)

“Ui da.”

Thập Tự Quân nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu.

“Chắc tại tôi nên mới thu hút sự chú ý như vậy. Xin lỗi nhé, Kim Gong-ja. Tôi lên tầng 11 trước đây.”

“Khoan đã. Chẳng lẽ cô tiếp cận tôi chỉ để làm chuyện này?”

Tôi bắt đầu thấy nghi ngờ.

Thập Tự Quân trông có chút áy náy.

“Haha. Vì tôi khá giỏi đọc vị người khác.”

Đọc vị?

Ý cô ấy là giỏi đoán suy nghĩ người khác à?

Cô gãi đầu một cách lém lỉnh.

“Tôi bắt chuyện chỉ vì muốn biết cậu là người như thế nào thôi. Coi như là cách biểu hiện sự quan tâm của tôi đến cậu đi.”

“Thế cô nghĩ tôi là người thế nào?”

“Ừm. Câu trả lời ẩn sâu trong chính cậu. Truyền tống!”

Trời đất.

Rõ ràng cô ấy đang tìm đường chuồn.

Cuối cùng, Thập Tự Quân rời đi, để lại tôi giữa đám đông ồn ào.

– Thấy chưa! Ta đã nói đúng mà! Một thiên tài như ta chưa từng sai bao giờ!

‘Khỉ thật. Ồn quá.’

Đám đông lại càng bu xung quanh tôi khi Thập Tự Quân rời đi. Những phát thanh viên và cả phóng viên riêng lẻ.

“Thợ săn Kim Gong-ja! Xin hãy nói gì đó!”

‘Có đúng là anh tự mình đánh bại trùm tầng 10 không? Có tin đồn rằng đây là kịch bản dựng sẵn để anh có thể gia nhập tất cả các đại công hội cùng một lúc!”

“Có thông báo chính thức rằng anh chỉ là thợ săn hạng E! Nhiều người thắc mắc liệu đó có là thật không? Anh có thể xác nhận...”

“Mối quan hệ giữa anh và Thập Tự Quân là gì vậy? Hai người trông rất thân thiết, liệu có mối quan hệ tình cảm sâu sắc nào không?”

“Thợ săn Kim Gong-ja!”

Wow.

‘Đây có phải là các gọi là 'Lời mời bắt tay không ngừng' mà chỉ những thợ săn thành công mới có được không... ‘

Khi trở thành đối tượng của sự chú ý, tôi mới hiểu vì sao Viêm Đế lại khó chịu với các phóng viên đến vậy.

Tôi tự hỏi mình nên phản ứng lại thế nào và quyết định chỉ nói một câu.

“Tôi sẽ chinh phục cả tầng 20.”

“Xin lỗi? Anh vừa nói...”

“Vậy thì mọi người cố gắng nhé. Truyền tống!”

Vù!

Luồng ánh sáng trắng bùng lên dưới chân tôi.

“Á, đợi đã! Thợ săn Kim Gong-ja!”

“Không! Giữ cậu ấy lại!”

“Chỉ thêm vài câu nữa thôi–”

Xin lỗi nhé.

Tôi thấy giữ hình tượng thần bí vẫn là tốt nhất.

| Những chiến binh leo tháp.

Trước khi ánh sáng hoàn toàn bao phủ tôi.

Giọng nói của nữ thần vang lên lần cuối.

| Chúc các bạn may mắn.

Ánh sáng tan dần, tôi bắt đầu nhìn thấy cảnh vật phía trước.

Điều đầu tiên đập vào mắt là... một chiến trường rộng lớn.

– Krrrrk!

– Chiik! Chiik!

Quái vật. Lũ quái vật khủng khiếp đang gầm rú lao tới từ phía chân trời. Goblin. Orc. Orge. Những chủng tộc từng xuất hiện ở tầng 10 nay đồng loạt kéo đến.

Trông chúng chẳng khác gì một bầy kiến.

“Ngăn chúng lại!”

“K-Không thể! Nhiều quá!”

“Đừng lùi lại! Nếu bị đẩy lùi, đế quốc chúng ta sẽ sụp đổ!”

Chỉ có... một hàng phòng ngự mỏng manh để chặn lũ quái vật lại.

Cảnh tượng này có phải là thời Trung Cổ không? Các binh lính mặc giáp, bằng mọi cách cố thủ trước cổng cảng. Phía đằng sau là hồ nước sâu, họ đang dùng nó như tuyến phòng thủ cuối cùng.

“Đây là cái gì thế?”

“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?”

“Á! M-Mọi người, coi chừng tên bắn! Chúng đang bay tứ phía kìa!”

Những thợ săn được triệu tập đến chiến trường đang hoang mang nhìn quanh.

Cũng dễ hiểu thôi. Họ vốn chỉ quan với những khu săn bắn được bố trí an toàn từ trước.

Nhưng bắt đầu từ tầng 10 trở đi, điều này đã trở thành bình thường.

‘Đúng như lời nói, phần hướng dẫn đã kết thúc.’

Một chiến trường nơi cái chết có thể ập đến bất cứ lúc nào.

Đấu trường sinh tử, nơi mỗi tầng đều là một lần đánh cược mạng sống.

“Ohhhhh!”

Một người tiến điến chỗ những thợ săn đang rối loạn. Bộ giáp ông ta khoác lên người trông khá sang trọng, hơn hẳn lính thường. Ông ta lớn tiếng gọi.

“Cảm tạ mọi người! Những chiến binh dị giới đã đến viện trợ cho đế quốc chúng tôi!”

Đám thợ săn thì thầm to nhỏ.

“Chiến binh? Gọi ai vậy?”

“Ngốc à. Không nghe nữ thần nói gì à? Bọn họ đang bị Quỷ Vương tấn công. Còn chúng ta là chiến binh đó.”

“Phía sau không nghe rõ gì hết!”

“Uầy, mấy thứ này có thật không đây?”

“Mấy người linh kia là người thật hay chỉ là NPC...”

“Bên kia im lặng giùm cái!”

Những thợ săn mới vẫn tiếp tục được triệu hội tới chiến trường trong lúc mọi người ở đây vẫn còn đang mải tán gẫu. Người đè lên người, chen lấn xô đẩy, cảnh tượng hỗn loạn chẳng kém gì chiến địa phía trước.

‘Các chiến binh! Xin hãy giúp đỡ đế quốc chúng tôi!”

May thay, một số người có kỹ năng, bao gồm cả tôi đều biết cách vận dụng aura để tăng cường thị lực và thính lực. Trong khi một số người còn đờ đẫn đứng nhìn, một số thợ săn khác đã lắng nghe được lời vị tướng NPC nói.

“Cảng này là tuyến phòng thủ cuối cùng của đế quốc. Muốn giữ được đế đô, nhất định phải bảo vệ được nơi này! Hỡi các chiến binh dị giới, xin hãy sát cánh cùng chúng tôi bảo vệ đế quốc Aegim!”

Ngay lúc đó, giọng nói quen thuộc vang lên trong đầu tôi.

| Nhiệm vụ tầng 11.

Một loạt thông báo hiện ra trước mắt.

__________________

[Phòng thủ tuyến đường tiếp tế]

Độ khó: F ~ A

Nhiệm vụ: Tai họa đã giáng xuống Đế quốc Aegim. Quỷ Vương. Một thực thể từng chỉ tồn tại trong truyền thuyết đã tạo nên một đội quân. Quỷ Vương xảo quyệt, tàn độc và vô cùng cường đại. Hắn đang mưu đồ cắt đứt tuyến đường tiếp tế của đế quốc.

Hãy bảo vệ cảng!

Trận chiến này sẽ là bước đầu trong hành trình cứu lấy đế quốc.

※ Nếu thất bại, tầng 12 sẽ bị đóng lại

__________________

“Nhiệm vụ...?”

“Thấy chưa? Quỷ Vương đúng là đã xuất hiện.”

“Cái đế quốc Aegim đó ở đâu ra thế?”

Các thợ săn bối rối bắt đầu hiểu ra tình hình. Một vài người âm thầm rút vũ khí, số khác nhanh chóng lập tổ đội.

Có người đã giương cung bắn vào bọn goblin.

“Tôi tự hỏi.”

Kiếm Thánh ở phía trước đang lẩm bẩm một mình.

Máu nhuộm đỏ cả mặt đất nơi ông đứng. Sáu con quái đã bị chém rụng đầu nằm la liệt.

“... chuyện gì đang diễn ra tại nơi đây? Nhưng ta nghĩ cứ nên hạ chúng trước đã.”

Và ông ta lao vào trận chiến.

Những thợ săn phía sau, đang còn đờ ra, lập tức hô vang.

“Woooooo!”

“Theo sát Kiếm Thánh!”

“Lũ goblin chết tiệt! Suốt 6 năm qua, tao đã chém không biết bao nhiêu cái đầu của tụi mày!”

Hàng ngàn thợ săn đồng loạt rút vũ khí lao vào trận chiến, hàng ngàn thợ săn khác cũng theo sau. Họ nhanh chóng tiếp viện cho lực lượng phòng thủ.

Cục diện chiến trường trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết.

“Được rồi.”

Trong khi đó, tôi mỉm cười đứng ở sau.

Bởi vì tôi nghe thấy một giọng nói mà không ai khác nghe được.

| Chào mừng thợ săn Kim Gong-ja.

| Phần thưởng cho việc chinh phục tầng 10 đang được trao.

Giọng nói thông báo phần thưởng của tôi.

| Phần thưởng chinh phục trùm.

| Nhận được Phúc lành của Chiến Thần.

| Bạn có thể xem bản đồ của Tòa Tháp từ tầng 11 đến tầng 20.

Một bản đồ trong suốt hiện ra trước mắt. Là bản đồ thu nhỏ.

Những chấm đỏ và xanh đang chuyển động hỗn loạn, phân bổ khắp bản đồ. Nhìn kỹ thì chấm đỏ là quái vật, còn chấm xanh đại diện cho phe con người.

– Tsk, tsk… Ta biết ngay là kiểu gì cũng có buff bẩn mà.

Bae Hu-ryeong nhăn mặt than thở.

– Trong khi những kẻ khác còn đang bò lê dưới mặt đất thì nhóc lại định ngó xuống từ trên trời à? Haiz. Được rồi. Khỏi cần rèn luyện kỹ năng mà chỉ cần sử dụng đầu óc của nhóc thôi. Nghĩ kỹ thì cái tháp này thật bất công mà. Kẻ no đủ thì lại càng no đủ, kẻ thiếu thốn thì lại càng…

Nhưng bài thuyết giáo kiểu già đời của Bae Hy-ryeong nhanh chóng bị cắt ngang.

| Phần thưởng hoàn thành yêu cầu ẩn đang được trao.

| Nhận được Phúc lành của Nhân Thần.

| Bạn có thể xem toàn bộ tên và vị trí của NPC từ tầng 11 đến tầng 20.

– … Hả?

 Vì đống thông báo còn chưa dừng lại ở đó.

| Phần thưởng hoàn thành yêu cầu ẩn đang được trao.

| Nhận được Phúc lành của Thương Thần.

| Bạn sẽ nhận được một vật phẩm tồn tại ở tầng 11 đến tầng 20.

Ngay bên cạnh bản đồ thu nhỏ, các bảng danh mục hiện lên.

Một là danh sách tất cả NPC kèm vị trí của họ.

Cái còn lại là danh mục vạt phẩm kèm theo hiệu ứng của từng món.

“…”

– …

Cả hai chúng tôi im lặng.

“Giết chúng nó! Đẩy lùi bọn chúng!”

“Aaaa! Bọn goblin đang ném lao kìa!”

Những thợ săn ở tuyến đầu vẫn đang chiến đấu kịch liệt. Bầy Orc kêu gào và những binh lính loài người thì không ngừng đổ máu. Giữa chiến trường khốc liệt, tôi và Bae Hu-ryeong lại lặng thinh.

Và rồi, sự im lặng ấy nhanh chóng bị phá vỡ.

“À. Thì ra đây là trò chơi để kiếm kỹ năng...”

— Trò điên khùng kiểu gì mà lại dựa vào vận may thế này hả!

Bởi những câu cảm thán trái ngược.

Chủ đề.

Tháp có chủ đề riêng cho từng tầng.

Có lẽ gọi là ‘thể loại’ sẽ dễ hình dung hơn.

Từ tầng 1 đến tầng 10 là [Phần hướng dẫn].

Có bãi săn luyện tập, có thành phố để nghỉ ngơi bao lâu tùy thích. Giai đoạn này giống như chương mở đầu, dành cho người mới làm quen với Tháp.

Và từ tầng 11 đến tầng 12...

‘Là thể loại công phá Quỷ Vương.’

Hoặc cũng có thể gọi là thể loại quân đội Quỷ Vương.

Vì nhiệm vụ là bảo vệ đế quốc nhân loại, nên cũng có thể xếp vào dạng thủ thành.

“Tiêu diệt quân đoàn của Quỷ Vương đang tràn tới theo từng đợt.”

Dù sao đi nữa, từ thời điểm này trở đi,, cấp độ chiến đấu đã bước sang một đẳng cấp khác.

Quái vật không còn lẻ tẻ đi lang thang như ở bãi săn nữa. Giờ chúng kết thành bầy đàn, rồi hợp lại thành quân đoàn. Cuối cùng, chúng trở thành cả một đại quân.

Và chỉ có hai cách để đánh bại một đại quân quái vật.

‘Bản thân đủ mạnh để một mình tiêu diệt toàn quân hoặc-’

Tôi liếc nhìn tiền tuyến.

Kiếm Thánh đang tàn sát lũ quái vật bằng luồng aura màu lam.

‘- dùng chính quân đội của mình để nghênh chiến’

Tôi mỉm cười.

Lần này, con đường tôi chọn là con đường phía sau.

Vì tôi vừa nhận được phần thưởng đặc biệt.

Bỏ lỡ thì phí quá.

Tất nhiên, tôi không hề có tài lãnh đạo quân đội. Vì tôi chưa từng làm điều đó trước đây. Nhưng tất cả những gì cần làm chỉ là xây dựng những tài năng đó là được.

Tôi tin vào khả năng tạo ra tài năng mới của bản thân.

“Cửa sổ trạng thái.”

Tôi mở bảng trạng thái để kiểm tra tình hình hiện tại trước khi thật sự bước vào trận chiến.

__________________________

Tên:Kim Gong-ja

Cấp bậc:Hạng E

Kỹ năng (5/5):

- Tôi Cũng Muốn Được Như Thế (S+) 

- Chiếc Đồng Hồ Của Hồi Quy Giả (EX) 

- Chòm Sao Kiếm Đế (A+) 

- Chiik, Chiik (F) 

- Cảnh Giới Hỏa Nhật Dạ (A)

__________________________

Tốt.

Tôi nở một nụ cười mãn nguyện.

“Kiếm Đế. Nãy ông vừa chửi, bảo đây là trò chơi dựa vào may rủi à?”

— Đúng! Ta chửi đấy! Đồ Zombie như c*t!

“Vậy để tôi cho ông thấy vì sao đây là trò chơi dựa vào kỹ năng.”

Tôi mở danh mục NPC.

Với [Phúc Lành của Nhân Thần], vô số NPC hiện ra.

__________________________

[Enju] – Chức vụ: Trinh sát / Địa điểm: Thành cảng Kunkur tầng 11

[Karia] – Chức vụ: Bộ binh / Địa điểm: Thành cảng Kunkur tầng 11

[Sorrt] – Chức vụ: Nông dân / Địa điểm: Cánh đồng của nam tước tầng 13

[Lapa Casabella] – Chức vụ: Quan chức / Địa điểm: Trụ sở hành chính tầng 14

__________________________

Một danh sách dài hàng chục ngàn, không, phải nói là hàng trăm ngàn cái tên.

Thật là một mớ hỗn độn.

Nhưng...

“Chỉ hiển thị NPC tầng 11.”

Như thể hiểu được ý tôi, danh sách tự động co rút lại.

Tất cả những cái tên không liên quan dần biến mất, chỉ còn lại NPC tầng 11 như tôi yêu cầu.

__________________________

[Enju] – Chức vụ: Lính nghĩa vụ / Địa điểm: Thành cảng Kunkur tầng 11

[Karia] – Chức vụ: Bộ binh / Địa điểm: Thành cảng Kunkur tầng 11

[Cort] – Chức vụ: Hạ sĩ / Địa điểm: Thành cảng Kunkur tầng 11

__________________________

Tôi tiếp tục ra lệnh.

“Sắp xếp theo thứ tự những người có kỹ năng cao nhất. Chỉ 100 người.”

— Hả!

Bae Hu-ryeong thốt lên. Chắc lão ta cũng nhận ra tôi đang định làm gì rồi. Lúc trước còn càm ràm, giờ thì đã thật sự hoảng loạn rồi.

Lão cố can ngăn tôi:

— Đợi đã! Zombie! Ta thấy làm vầy không ổn đâu. Từ từ mạnh lên đi, được không? Rèn luyện dần dần, học kiếm pháp, tăng kỹ năng. Đó mới là con đường chính đạo!

“Thì để sau tôi làm cũng được.”

— Aaaa! Dù nhóc yếu tới đâu thì cũng không nên làm kiểu này! Không thấy xấu hổ à? Nhóc đang mang danh Khổng Tử đấy!

“Ừm. Không. Tôi không thấy xấu hổ chút nào.”

Bất chấp lời can gián, danh sách vẫn di chuyển theo đúng yêu cầu của tôi. Những chữ cái bay lơ lửng giữa không trung, rồi tái tổ hợp.

Một bảng danh sách mới hiện ra.

__________________________

[Rohan Pansaba] – Chức vụ: Thống lĩnh kỵ binh Pansaba

[Sarbast Aegim] – Chức vụ: Chỉ huy công kích Kunkur

[Jeshua Kamancha] – Chức vụ: Kỵ sĩ cao cấp của Hoàng gia

[Tomunde] – Chức vụ: Chiến sĩ phòng thủ cấp cao nhất

__________________________

Tốt rồi. Sắp xong rồi.

Tôi mặc kệ Bae Hu-ryeong, lớn tiếng ra lệnh:

“Đánh dấu vị trí những NPC có kỹ năng lãnh đạo quân đoàn! Chỉ lấy top 3!”

— Aaaaaa! Aaaaaaa!

Phải.

Tôi không có đủ tài năng để lãnh đạo cả một đại quân.

Nhưng thế thì sao?

Tôi chỉ cần lấy kỹ năng đó từ một NPC!

__________________________

[Sarbast Aegim] – Chức vụ: Chỉ huy công kích Kunkur

[Rohan Pansaba] – Chức vụ: Thống lĩnh kỵ binh Pansaba

[Sane Carmen] – Chức vụ: Đại tá quân đoàn phòng thủ

__________________________

Danh sách hàng chục ngàn người thu nhỏ lại chỉ còn ba.

Tôi ra lệnh cuối cùng:

“Xác định vị trí trên bản đồ.”

— Đồ lừa đảo khốn kiếp!

Nhờ vào [Phúc Lành của Nhân Thần], tên của họ biến thành luồng sáng xanh, nhập vào bản đồ có gắn [Phúc Lành của Chiến Thần]. Thật hoàn hảo. Những NPC sở hữu kỹ năng lãnh đạo đã được định vị trên bản đồ.

“Được rồi. Đánh dấu vị trí hiện tại của tôi luôn.”

Và rồi, tôi mỉm cười.

“Đấy, rõ ràng là trò chơi dùng kỹ năng. Nếu biết vận dụng, phần thưởng tầm thường cũng có thể biến thành chiến lợi phẩm phi thường. Tất cả là nhờ cái đầu của tôi.”

— Buồn cười thật. Dùng đầu á? Nhóc chỉ đang dùng mánh khóe thì có!

“Hehe. Mánh khóe cũng là một loại tài năng đấy.”

Xong xuôi.

Không còn lý do gì để chần chừ.

Tôi nhanh chóng chạy về phía NPC gần nhất. May mắn thay, người đó ở rất gần. Vị tướng đã đón chào các thợ săn bằng tiếng hô “Các chiến binh!”. Chính là NPC sở hữu kỹ năng lãnh đạo tốt nhất.

“Ngài Sarbast Aegim.”

“Hử? Ô hô. Chiến binh từ thế giới khác. Có chuyện gì sao?”

Vị tướng quay đầu lại từ chỗ đang ra lệnh cho các cấp dưới. Bộ ria mép của ông ta trông thật ngầu. Kỹ năng hẳn cũng ngầu không kém.

— Chạy đi!

Bae Hu-ryeong kêu lên.

— Mau chạy đi tên NPC ngốc nghếch kia! Đây không phải chiến binh gì đâu, mà là một tên cặn bã! Ngươi sẽ bị bóc lột hết mức đấy!

Đồ cặn bã, lão nói.

Giờ thì lão đã hoàn toàn thành thạo trong việc nói tiếng người rồi.

“Vì ngài đã tin tưởng tôi là một chiến binh, nên tôi muốn nhờ một việc.”

“Cứ nói đi! Nhờ có các vị, chiến trường đã lóe lên hy vọng. Nếu là việc có thể làm, tôi sẵn lòng giúp đỡ!”

“Làm ơn, hãy giết tôi đi.”

Gong-ja = Khổng Tử đoạn này chắc là đang khịa nhau, mình đọc k hiểu lắm nên dịch hơi tối nghĩa.