Một thần đồng xuất hiện ở làng Baskerville.
Cậu bé đã trở thành kiếm sĩ tập sự khi mới chỉ 8 tuổi.
"Có sinh vật nào lớn hơn Orc không?"
Lời nói của Vikir đã khiến bầu không khí sôi động hơn.
Mặc dù người dân làng Baskerville thường thờ ơ với người khác nhưng họ luôn tỏ ra hứng thú khi nhắc đến các trận chiến.
Ngay cả Hugo lạnh lùng cũng không phải là ngoại lệ.
"Ừm..."
Hugo bắt đầu ngẫm nghĩ.
Vikir, khi quan sát Hugo, cũng có một suy nghĩ.
"Tốt hơn là hãy thể hiện sức mạnh của mình một cách vừa phải vừa phải."
Không phải là cậu không nghĩ đến điều đó.
Sẽ tốt hơn nếu thể hiện khả năng của mình khi còn trẻ, vì điều đó sẽ giảm đi sự nghi ngờ của Hugo.
Và đó có thể là cái cớ để thoát khỏi sự giám sát của Hugo.
Ví dụ, anh ta có thể được phái đến các vùng sâu xa hoặc học ở thủ đô đế quốc.
"...Hoặc có thể được nhận vào học viện."
Vì lựa chọn thứ ba không hấp dẫn lắm nên Vikir quyết định gác lại và gật đầu để thư giãn đầu óc.
Bây giờ, đã đến lúc tập trung vào hiện tại.
Trong khi đó, có vẻ như Hugo cũng đã ngừng ngẫm nghĩ.
"Vikir nói đúng. Đây là độ tuổi mà nó nên trau dồi khả năng chiến đấu thực tế của bản thân."
Đây không phải là điều có thể nói với một đứa trẻ 8 tuổi, nhưng ít nhất ở Baskerville, đây là một phán đoán khá hợp lý.
Hugo tiếp tục nói.
"Có vẻ như con orc mà chúng ta thu thập được từ một nơi xa xôi không thõa mãn con trai ta rồi. Hình như vẫn còn con quái vật cấp cao hơn ở khu săn bắt của gia tộc chúng ta đúng không?"
Ai cũng muốn có được những con bọ tốt hơn thay vì những con bọ ở trong cái bát.
Nhưng các con quái vật ở khu săn bắt của gia tộc Baskerville thực chất là những sinh vật vô cùng hung dữ và độc ác.
Những đứa trẻ tám tuổi hoàn toàn không phải là đối thủ của chúng.
Khi nghĩ về điều này, Barrymore và mọi người đều im lặng.
Không thể chịu đựng được sự im lặng, Hugo lên tiếng.
"Nghĩ lại thì, chúng ta vẫn còn vài vật thí nghiệm đúng không?"
"... Vâng, chỉ còn lại một con thôi."
Barrymore, quản gia trong gia tộc, chỉ có thể trả lời thành thật.
Hugo mỉm cười.
"Nó hẳn đã yếu đi vì không được cho ăn trong một thời gian dài."
"Nhưng, nhưng nó hẳn đã trở nên hung dữ hơn. Có lẽ hơi quá đáng cho thiếu chủ mới chỉ tròn 8 tuổi..."
"Được thôi, nếu tình hình tồi tệ hơn, các hiệp sĩ hộ vệ sẽ vào cuộc. Đây không phải là điều mà quản gia cần phải lo lắng."
Hugo vẫy tay như thể mối lo ngại của người quản gia chẳng có ý nghĩa gì.
Sự cân nhắc của Hugo rất ngắn, quyết định thì còn ngắn hơn.
Cuối cùng, các hiệp sĩ hộ vệ đã đưa được đối thủ của Vikir ra khỏi sâu bên trong tầng hầm.
Bụp, bụp, bụp, bụp.
Mặt đất rung chuyển nhẹ.
Ngay sau đó, một sinh vật khổng lồ với đủ loại xiềng xích và trói buộc nặng nề trên cơ thể.
Cổ ngắn, có hai tay và hai chân, răng nanh cong, trọng lượng cơ thể hơn 400kg và chiều cao 4m.
<Troll>
Mức độ nguy hiểm: C+
Kích thước: 4m
Địa điểm: Kẻ thù và Dãy Hắc Sơn, gần sườn núi.
- Một sinh vật ăn thịt người có thân hình to lớn và tính khí hung dữ. Hầu hết những vụ mất tích của những người vào núi đều có thể là do những sinh vật này gây ra.
Chúng sở hữu khả năng hồi phục nhanh và sẽ không chết cho đến khi cổ bị cắt đứt hoàn toàn.
Một sinh vật khổng lồ với làn da dày.
Nướu bị thối, môi bị rách và nước bọt dính chảy qua những chiếc răng nanh sắc nhọn nhô ra.
[Grrrrrrrrrrrg!]
Con quái vật ném đi những sợi xích và vật nặng bằng chì quấn quanh cổ, cổ tay và mắt cá chân của nó.
Nhìn vào hình dáng của nó, có vẻ như nó đã bị đói trong một khoảng thời gian khá dài.
"...."
Vikir nheo mắt lại và nhìn chằm chằm vào con troll trước mặt mình.
Sau đó, khi con quái xuất hiện ở giữa bãi săn, cuộc săn bắt đầu.
Xoẹt-
Vikir lao về phía trước, tay cầm thanh kiếm ngắn.
Nhìn thấy Vikir không hề sợ hãi khiến Hugo và một số người trong dòng họ Baskerville phải kinh ngạc.
Và sau đó.
Thud-
Con troll tấn công loạn xạ.
Vikir hạ thấp người xuống, tránh cú đấm của con troll và đồng thời lao vào điểm mù bên sườn của nó.
Đúng thời điểm để tung đòn kết liễu!
Nhưng.
Vù vù-
Vikir không chém vào hông con troll.
Anh ta chỉ chạy ngang qua nó và điều chỉnh lại tư thế của mình.
Hugo cười khúc khích.
"Đúng rồi, đó là một quyết định sáng suốt."
Troll sở hữu khả năng tái sinh đặc biệt, có thể chữa lành vết thương ở hông hoặc bụng. Trừ khi tấn công vào điểm yếu có thể gây ra thương tích chí mạng, thì sẽ là lãng phí sức lực khi nhắm vào điểm yếu của chúng. Đó là lý do tại sao Vikir không thèm tấn công vào sơ hở của nó.
Rầmmm..
Con troll tiếp tục tấn công Vikir không ngừng nghỉ.
Nó tung ra những cú đấm nặng nề và thực hiện những đòn tấn công vật lý mạnh mẽ.
Nếu đó là một cậu bé tám tuổi, tầm nhìn của họ sẽ bị choáng ngợp bởi những đòn tấn công này, dẫn đến những sai lầm liên tiếp... nhưng Vikir thì khác.
"Đòn tấn công quá chậm nên không cần phải căng thẳng."
Là một chiến binh dày dạn kinh nghiệm đã trải qua hơn 40 năm trên chiến trường, anh ta không thể mất bình tĩnh dưới áp lực như thế này. Việc kìm lại một cái ngáp còn khó khăn hơn.
Vikir bình tĩnh né tránh đòn tấn công của con troll với thái độ nhàn nhã.
Và chính con troll mới là kẻ mất sức sau mỗi cú nhảy.
Những cấp cao của gia tộc Baskerville không khỏi kinh ngạc trước cảnh tượng này.
"Thằng bé thực sự chỉ mới 8 tuổi thôi sao? Thật không thể tin được."
"Hahaha, ai mà ngờ rằng chúng ta sinh ra một đứa trẻ như vậy lại? Chúng ta sẽ chứng kiến những điều không tưởng khi nó lớn lên."
Phán đoán Vikir luôn đúng và tránh những đòn tấn công.
Con troll ngày càng bị kích động hơn.
Và nó cũng nhanh chóng cạn kiệt sức lực.
Độ chính xác giảm đi, tốc độ càng chậm hơn và đòn tấn công ngày càng đơn giản hơn.
Vikir quan sát hành động tự hủy của con troll, kiên nhẫn chờ đợi thời điểm mà nó có thể xác định được kết quả của trận chiến.
Và cuối cùng.
Arggrrrrr!
Con quỷ lao về phía trước, dồn toàn sức lực vào đòn tấn công.
Vikir cảm nhận được thời cơ và nhanh chóng nhảy về phía trước.
Với cơ thể của một đứa trẻ 8 tuổi, cậu có thể né tránh các đòn tấn công của con troll, nhưng không thể giết chết con troll.
Dù anh ta ấy có là thiên tài đến đâu thì đó vẫn là sự thật.
Vikir rất hiểu rõ lẽ thường này.
Nếu anh ta giải phóng toàn bộ sức mạnh của mình, anh ta có thể dễ dàng đánh bại con troll, nhưng điều đó sẽ làm mọi chuyện trở nên phức tạp hơn.
Vì vậy, Vikir đã chờ đợi khoảnh khắc này, khoảnh khắc duy nhất có thể giết chết con troll.
Rầm!
Sức tấn công của troll bị phản ngược lại.
Vikir lợi dụng lực tác động vào cơ thể nặng nề của mình và đâm lưỡi kiếm theo hướng ngược lại và dễ dàng cắt xuyên qua lớp da cứng và các lớp cơ, cắt đứt các cụm dây thần kinh ở cổ.
Và sau đó.
...Vù!
Một luồng khí mỏng tỏa ra từ mũi kiếm của Vikir.
Chính luồng aura đó đã làm kinh ngạc mọi người trong trận chiến gần đây với con Orc.
Kilik-
Aura của Vikir mang hình dạng giống như chiếc răng khi nó lao thẳng về phía cổ con troll.
Bụp!
Một chiếc răng nanh sắc nhọn cắm sâu vào cổ họng của con quỷ.
Vào khoảnh khắc đó, Vikir xoay người, đồng thời luồn qua khe hở giữa xương sườn của con troll và tạo ra một lỗ hổng lớn trên cổ nó.
"Ồ ồ!"
Mọi người chứng kiến đều há hốc mồm vì kinh ngạc.
Kinh nghiệm chiến đấu dày dặn của Vikir được thể hiện dưới dạng tài năng của một thiên tài vào lúc này.
...Tuy nhiên.
[Garrhh!]
Con troll vẫn chưa chết.
Nó cố gắng chữa lành vết thương.
Một tiếng thở dài phát ra từ những người chứng kiến.
"Ồ, có vẻ như ngay cả thần đồng Baskerville cũng không thể xử lý được một con troll."
"Thật đáng tiếc. Nhưng mà, đối một đứa trẻ 8 tuổi mà đi được đến từng này thì quả là một kỳ tích phi thường."
Gần như là không thể để giết một con troll chỉ bằng nanh thứ nhất.
Vikir rất hiểu điều đó.
Với khả năng chảy máu của Beelzebub, con troll sẽ chết nếu có đủ thời gian... nhưng chiến thắng theo cách đó không có ý nghĩa gì.
"Đủ rồi. Nếu tiếp tục có thể sẽ nguy hiểm hơn. Chúng ta dừng lại ở đây thôi..."
Ngay khi Hugo giơ tay lên để dừng trận chiến,
"Tháo xích đi."
Vikir lên tiếng.
"Làm ơn hãy tháo dây xích ra."
Khi nghe những lời đó, vẻ mặt của tất cả người nhà Baskerville đều cứng đờ.
Tháo bỏ sự kìm kẹp đối với con troll? Vào lúc này sao?
...
...
...
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Vikir và Hugo.
...
Ngay cả Hugo máu lạnh cũng không thể che giấu sự kinh ngạc của mình.
Cuối cùng, miệng anh ta từ từ mở ra.
"Con trai, con đã chứng minh được giá trị của mình quá đủ rồi. Biết thỏa mãn và rút lui cũng là dấu hiệu của một kiếm sĩ."
Giọng điệu của Hugo khiến tất cả người nhà Baskerville ngạc nhiên.
Nhưng sự ngạc nhiên đó không kéo dài được lâu vì lời nói của Vikir một lần nữa thu hút sự chú ý của mọi người.
"Trận chiến sắp kết thúc rồi, tôi sẽ kết thúc mọi chuyện nhanh chóng."
Một lời tuyên bố.
Sau khi nghe lời nói của Vikir, bao gồm cả Hugo, tất cả người trong gia tộc đều kinh ngạc.
Làm sao họ có thể đánh bại được con quái vật có sức bền kinh khủng?
...
Hugo im lặng. Ra hiệu cho trận đấu tiếp tục.
[Gargghhh]
Con troll hóa điên.
Một số hiệp sĩ hộ vệ tiến lại gần nó, tháo xiềng xích ra, sau đó rời khỏi bãi tập.
Sau đó con troll đã hoàn toàn tự do và đứng dậy.
Đôi mắt đỏ ngầu, không còn đồng tử.
[Groooooarrr!]
Với tiếng gầm dữ dội, con troll lao về phía Vikir bằng tất cả sức mạnh của nó.
Nhưng Vikir chỉ lạnh lùng nhìn con troll.
"Mình nên thể hiện sức mạnh đến mức nào?"
Câu trả lời đã trước trả lời vào những buổi tối trước.
...Vụt!
Mũi kiếm ngắn của Vikir sáng hơn trước một chút.
Một số cựu binh ngay lập tức nhận ra điều đó. Mật độ aura mà thanh kiếm của Vikir mang theo đã thay đổi.
Nhưng trước khi để họ có thời gian để bất ngờ, Vikir đã thực hiện hành động tiếp theo.
Kireek-Keng!
Mũi kiếm hướng về phía con troll đang lao tới. Răng nanh của nó bắt đầu hiện ra rõ hơn.
Con troll được giải thoát khỏi sự kìm kẹp lao tới nhanh hơn và sức mạnh cũng trở nên kinh khủng hơn.
Sau đó...
...Vù!
Mũi kiếm trở nên nhanh hơn và mạnh hơn trước, đâm vào cơ thể của con troll lúc này cũng đã trở nên nhanh hơn và mạnh hơn.
Nhưng lần này lại có tận hai chiếc nanh đã đâm xuyên qua cổ nó.
Chiếc răng đầu tiên đâm xuyên qua cổ họng, tạo ra một lỗ thủng.
Và chiếc răng thứ hai, đang cắn dữ dội vào bên cổ con troll, tuy nhỏ và mờ nhưng vẫn có thể nhìn thấy.
Baskerville, nanh thứ 2.
Tức là Kiếm sĩ trung cấp.
...! ...! ...! ...!
Khoảnh khắc đó, Hugo và tất cả người nhà Baskerville há hốc mồm, đứng bất động ở một chỗ.
...Bụp!
Cơ thể không đầu của con troll quỳ xuống đất.