Thiên sứ nhà bên

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

2 10

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

(Đang ra)

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Kouta Kaedehara

Ix giờ đây đã vượt qua cả đám nhân vật chính về sức mạnh. Và rồi, khi bắt đầu thể hiện thực lực trước các nhân vật chính, công chúa, tiểu thư quý tộc và thánh nữ… vì một lý do nào đó, cậu lại bắt đầu

32 116

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

(Đang ra)

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

Mongmae-a

Sau khi khép lại cuộc đời ở thế giới khác, tôi liền chuyển sinh về thế giới ban đầu, trải qua 18 năm dài.Thế rồi, người vợ của tôi – vốn là một Chân Tổ – đã tìm đến tận đây.

21 83

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

286 7409

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

64 357

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

4 18

Web Novel(100-213) - Chương 161: Gặp mặt.

“Wow, yukata kìa.”

Khi họ đến nơi thì đã thấy Itsuki đứng đợi tại nhà ga gần nơi tổ chức lễ hội rồi.

Dường như Itsuki chưa từng ngờ rằng cái cặp đôi kia sẽ mặc yukata, khi mắt cậu mở to trong sự ngạc nhiên khi thấy hai người họ.

“Đã lâu không gặp. Mẹ tôi đã gửi cả hai bộ yukata này.”

 “Hể, Shihoko-san thật sự chu đáo quá nhỉ. Cứ như là bà ấy đọc được suy nghĩ của ông vậy.”

“Tôi cũng thấy vậy. Chà, vì bà ấy đã chuẩn bị như thế, tôi đành phải mặc thôi.”

Đống đồ được Shihoko chuẩn bị đã chứng minh rằng bà đoán trước việc cậu sẽ được mời đi lễ hội hè, và theo một nghĩa nào đó thì cậu thật sự thấy rất ấn tượng.

Amane quyết định sẽ cảm ơn bà ấy sau bằng việc gửi những tấm ảnh Mahiru mặc yukata cho bà ấy, và lần nữa nhìn sang Itsuki.

Itsuki đang mặc trang phục bình thường, một chiếc áo sơ mi đơn giản cộng với quần jean, nhưng cậu ta trông vẫn rất điển trai khi mặc như thế. Đẹp trai thật sự là một cái tội, và chắc chắn yukata cũng sẽ rất hợp với cậu ấy.

“Yep yep, được thấy một người đẹp trong một bộ yukata thì quá là bổ mắt luôn.”

“Này Ikkun, còn mình thì sao~?”

“Cậu thì lúc nào chẳng dễ thương, Chii.”

“…Dù vậy thì cậu luôn cười lớn mỗi khi thấy mình mang mặt nạ dưỡng da.”

 “Nhưng mà nó cũng dễ thương lắm.”

“Rõ ràng là cậu chuẩn bị cười đúng không~?”

Chitose lấy tay gõ gõ vào người Itsuki, và vai Itsuki run lên khi cậu bật cười, dẫn đến Mahiru cũng nở một nụ cười gượng gạo.

Nói mới nhớ, Amane có thấy Mahiru dùng mặt nạ dưỡng da khi họ trở về quê cậu. Cậu nhớ lại rằng mình đã thấy ấn tượng như thế nào trước sự khó khăn để duy trì sắc đẹp của một người, hơn là thấy việc đó đáng buồn cười.

Đương nhiên, cậu cũng gần như bị níu kéo phải dùng chúng, nhưng cuối cùng thì cậu vẫn từ chối.

Cậu tự nhắc nhở bản thân rằng nhờ rất nhiều nỗ lực mà khuôn mặt của cô ấy mới đẹp như thế này, và dùng ngón tay vuốt má cô mà vẫn đảm bảo không làm hỏng trang điểm của cô ấy. Rồi Mahiru không chịu được nhột mà cười khúc khích.

Chỉ cảnh tượng như vậy thôi cũng đã khiến mọi người xung quanh như mất hồn. Một lần nữa, Amane lại nhận ra rằng bạn gái của mình xinh đẹp như thế nào.

“Có cô bạn gái dễ thương thật sự nổi bật ghê nhỉ.”

“Không, chỉ là hai người cũng khá nổi bật còn gì…”

“Hm, dù thế thì cũng không có mấy người mặc yukata vào lễ hội hè đâu. Không lạ khi ông trở nên nổi bật.”

“Thì đúng là vậy nhưng đó không phải là những gì tôi đang nói…ah sao cũng được.”

Cái ông này thật là…Itsuki nhún vai, và Amane ngó lơ cậu ta khi cậu nhẹ nhàng kéo Mahiru lại gần mình.

Cử chỉ này nhằm mục đích đuổi khéo mấy người xung quanh đi, thể hiện rằng cô nàng thuộc về cậu. Cô chớp mắt vài cái, và dường như đã hiểu ra ý của cậu, khuôn mặt đỏ bừng của cô hiện lên vẻ vui sướng khi cô nàng chủ động đứng lại gần cậu.

Chitose và Itsuki cười khúc khích khi thấy cảnh tượng này, và Mahiru không hề bận tâm khi cô tựa vào người Amane.

“Chúng ta cũng không thể thua được. Lại đây nào~.”

“Hahaha, mình đến đây.”

Hai người họ hào hứng ôm chặt lấy nhau, dường như đang cố so đo với cậu. Amane nở một nụ cười gượng gạo, và nhìn xuống Mahiru, người đang bám chặt lấy người cậu.

Ánh mắt cô ngước nhìn cậu tràn đầy niềm tin, và Amane đáp lại sự tin tưởng đó khi cậu nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô.

“Đừng có đứng đây mãi thế. Chúng ta đi được chưa?”

“Lễ hội đang bắt đầu rồi. Đi ăn thôi nào~”

Chitose thể hiện sự ưu tiên của bản thân về việc ăn uống khi mà cô vẫn đang bám lấy cánh tay của Itsuki, và vui vẻ giơ cánh tay còn lại lên trời. Itsuki thấy thế cũng mỉm cười, và quay sang hướng tổ chức lễ hội.

Amane liếc nhìn sang Mahiru, và mỉm cười khi cậu nắm chặt tay cô ấy, chậm rãi đi theo sau cặp đôi kia.