Mahiru sẽ luôn thu hút sự chú ý, và Amane dẫn cô đến một hồ cạn, lắc lắc một chiếc túi chống nước trên tay, và nhìn qua Mahiru.
“Thế, chúng ta sẽ làm gì đây?”
“Làm gì à, như là?”
“Chà, trung tâm giải trí này không thật sự là một nơi tốt để dạy bơi. Mình đoán cậu sẽ gặp rắc rối nếu bị ép buộc phải bơi, đúng không?”
“Là vậy đấy.”
Amane có thể bơi, và thật sự có thể dạy Mahiru, nhưng đây không phải là trường dạy bơi, và không có các đường chia làn bơi. Cô nàng chắc chắn sẽ đâm vào người khác trong khi cậu đang dạy cô bơi.
Ngoài ra, bể bơi tại trung tâm giải trí này chủ yếu để vui chơi hơn là để thật sự bơi. Những người thực sự muốn bơi sẽ không tập trung ở một nơi như này, mà là ở trường bơi.
“Mình có thể dạy cậu cách bơi nếu cậu muốn, Mahiru. Nhưng mình nghĩ…chà, vì đã có cơ hội, mình muốn chơi với cậu hơn.”
“Ơ-Ơm, bên này cũng vậy. Mình mừng khi được đi cùng cậu, Amane.”
Mahiru nghiêng qua, và nhìn cậu. Khi cậu hiểu ra sức mạnh hủy diệt của tiểu quỷ này, cậu xoa đầu người yêu đáng yêu của mình, và từ từ lấy lại bình tĩnh.
“Cứ chơi như chúng ta muốn thôi. Và, nếu chúng ta thật sự bơi, cậu cần phải bỏ cái áo bơi chống nắng ra.”
Cơ thể nhỏ nhắn và khêu gợi của Mahiru đã được giấu đi dưới chiếc áo chống nắng của Amane vào thời điểm này, và nếu họ định bơi, nó sẽ cản trở họ. Cô nàng phải cởi nó ra.
Mấy tên đàn ông khác có lẽ lại nhìn Mahiru, và Amane muốn tránh ánh nhìn của bọn họ.
Thật sự mà nói, đó là đặc quyền được thưởng thức cảnh bạn gái mặc đồ bơi của con trai, nhưng Amane có lẽ sẽ chết theo nhiều nghĩa nếu cậu nhìn quá lâu. Vì thế, cậu không thể cho phép cô làm thế.
Từ quan điểm của cậu, ngực có sức phòng thủ thấp hơn và sở hữu sức tấn công cực cao. Cậu thật sự không thể nhìn chằm chằm vào nó.
“…Cậu cứ định tiếp tục giấu nó?”
“Ugh, mình nghĩ sẽ thật tiếc khi cho người khác thấy, Mahiru…”
“…Cậu không muốn nhìn sao, Amane?”
“Mình muốn, nhưng nếu mình nhìn, mình sẽ chết mất.”
“Sao lại thế…?”
Mahiru trông chết lặng. Cô có lẽ sẽ không hiểu được cảm giác này.
Đương nhiên, là một thằng con trai, Amane cũng có ham muốn được nhìn của riêng mình, nhưng cậu không muốn phải kết thúc bằng việc gục ngã xuống đất. Còn không, cậu sẽ chết về mặt xã hội, và mặt tinh thần.
“…Nhưng Mahiru, cậu cũng gần như chết đi khi thấy mình bán khỏa thân mà.”
“N-Nó…”
“Dù sao thì, mình đã nghĩ cậu không thể nhìn mấy tên con trai khác bán khỏa nhân, nhưng cậu đang nhìn họ khá ổn.”
Amane cho rằng dựa vào sự ngây thơ của Mahiru, cô nàng sẽ bối rối khi thấy mấy tên con trai khác mặc đồ bơi. Dường như cô chỉ xấu hổ bởi những lời của Amane, chứ không phải ngoại hình của cậu.
Khi cậu chỉ ra thế, vai Mahiru run lên và co lại.
“…Ơm, mình không hứng thú với ai khác ngoài cậu, Amane…nên mình không nhìn bọn họ.”
“O-Okay…”
“…Thật sự, tim mình đang đập khá nhanh…nhưng mình đang chịu đựng điều này để khiến tim cập nhảy dựng lên.”
Mahiru đặt tay cô lên ngực Amane, và cảm nhận nhịp tim của cậu. “Nó đang đập rộn ràng nè.” Cô ngượng ngùng cười khúc khích. Amane kháng cự lại sự thôi thúc, và cắn vào má cô nàng.
Cô chớp mắt, trông choáng váng, và Amane nhẹ nhàng chọc chọc vào phần da lộ ra qua chiếc áo được kéo khóa một nửa, nơi có tim cô.
Khi mà cậu làm vậy, cậu cảm nhận được nhịp tim, và một cảm giác thật mềm mại.
“…Chúng ta có thể ngừng bây giờ được không hoặc cậu sẽ bị trêu chọc sau khi về nhà đấy, đồ tiểu quỷ?”
Mình sẽ khiến cậu chịu nhiều nếu cậu cám dỗ mình quá mức đấy, khi Mahiru nghe lời thuyết phục của Amane, mặt cô gần như bốc hơi, và vội vàng tách ra khỏi cậu.
Mắt cô đảo quanh có lẽ vì cô tưởng tượng ra cảnh cậu trêu chọc cô nàng, và cô nhìn cậu đầy hoang mang.
Tuy nhiên có vẻ cô vẫn muốn nắm tay, và chạm vào đầu ngón tay của Amane, người mà cô vừa cảm nhận nhịp tim xong.
“…Amane, cậu thật dâm đãng.”
“Cậu là người cám dỗ mình mà, Mahiru. Cậu nói rằng mình có thể thưởng thức điều này.”
“M-Mình có.”
“Nhìn xem, để mình thực hiện nó từng bước đi mà. Mình không muốn làm bất cứ điều gì bốc đồng. Mình muốn trân trọng cậu.”
Họ chỉ đơn thuần là hôn má, và không thể cứ bỏ qua nhiều bước để tiến tới trưởng thành. Amane có thể nói rằng cậu ghét điều đó, vì cậu chỉ đơn giản sẽ làm hại cô.
Khoảnh khắc Mahiru nghe thấy rằng cậu muốn trân trọng cô, mắt cô rung động và ươn ướt. Rồi cô vùi mặt mình vào ngực và ôm cậu.
“Oy.”
“…Sự tử tế này thật sự là thứ mình yêu ở cậu đấy, Amane.”
Và do nụ cười hạnh phúc của cô, Amane kìm nén lại nhiều thứ đang dâng lên, và xoa đầu cô nàng.