Thiên sứ nhà bên

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

62 464

Paradigm Parasite

(Đang ra)

Paradigm Parasite

Kawa.kei

Nhân vật chính, tuyệt vọng về cuộc sống của mình và tự kết liễu đời mình, sau đó thấy mình ở một nơi xa lạ, trông giống như một con giun đất. Cơ thể của cậu ta có khả năng bám vào và điều khiển xác ch

10 288

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

300 8265

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

20 154

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

(Đang ra)

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

ayano; 絢乃

Đồng cam cộng khổ trên hòn đảo hoang, tình cảm của cả hai dần phát triển sâu đậm hơn và tô điểm cho cuộc hành trình đáng nhớ của họ.

22 257

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

(Đang ra)

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

Mizugame

Dù bây giờ có nhận ra cô gái tsundere hay cằn nhằn mình ngày nào là cô bạn thuở nhỏ xinh đẹp hiền dịu thì cũng đã trễ rồi!

39 1860

Web Novel(100-213) - Chương 121: Sự nổi tiếng của Thiên sứ.

“Nói này Itsuki?”

“Gì thế, người anh em?”

“…Có phải mức độ nổi tiếng của Mahiru đã tăng lên kể từ khi cô ấy bắt đầu hẹn hò không?”

Ở cuối lớp, Mahiru đang phải đối mặt với rất nhiều người bạn quay quanh cô, và Amane nhẹ nhàng càu nhàu khi quan sát cô ấy. “Ừ.” Itsuki đồng tình.

Độ nổi tiếng của Mahiru đã tăng lên, chứ không phải giảm xuống, kể từ khi họ bắt đầu hẹn hò hai tuần trước.

Cô vốn đã là học sinh nổi tiếng nhất trong cả năm hai, và tại thời điểm này, còn thu hút được thêm nhiều người xung quanh hơn.

Có nhiều nữ hơn là nam, nhưng bọn con trai thì đang nhìn cô ấy một cách say đắm. Amane có hơi mâu thuẫn khi nhìn thấy điều này.

“Chà, tôi biết tại sao bây giờ Shiina-san lại nổi tiếng hơn rồi.”

“Tại sao?”

“Hừm…lúc trước có cảm giác như cô ấy luôn đứng sau một lớp kính, nhưng giờ cô ấy trông dễ gần hơn. Tôi nghĩ là vì mọi người từng nghĩ rằng cô ấy là thứ gì đó không thể đạt được, không thể tiếp cận, nhưng bây giờ khi ở cạnh cậu, cô ấy đang thể hiện khía cạnh nữ tính của bản thân.”

Đúng là từ khi Mahiru hẹn hò với Amane, nụ cười của cô đã phần nào thay đổi.

Bên cạnh nụ cười Thiên sứ, cô đang bắt đầu thể hiện khía cạnh bình thường của bản thân. Cô nở nụ cười hồn nhiên của một người con gái đang nở rộ, hơn là một bông hoa yếu ớt, mong manh.

Từng chút một, Mahiru không còn hành động giống như Thiên sứ, mà bộc lộ bản thân nhiều hơn. Amane vui vì điều này, nhưng cậu cũng thấy hơi mâu thuẫn vì nụ cười chỉ có cậu biết sẽ mất dần giá trị.

Cậu mong rằng mọi người sẽ biết Mahiru chỉ là một người con gái bình thường, chứ không phải một idol, nhưng cậu lại thấy hơi khó chịu nếu mọi người biết về điều này. Sự mâu thuẫn khiến cậu khá chán ghét bản thân.

“Nhưng chà, tôi vẫn hơi mâu thuẫn về chuyện này. Giờ thì mọi người sẽ biết được tính cách thật sự của một người mà chỉ những người thân thiết với người đó mới biết. Tôi nên thấy vui, nhưng lại thấy khó chịu. Tôi nghĩ mình thật là nhỏ mọn.”

“Đó là cậu đang thể hiện sự chiếm hữu đó…nhưng tôi nghĩ rằng đó chưa phải tất cả của cô ấy mà. Cô ấy chắc chắn vẫn còn những mặt khác dành riêng cho cậu.”

“Chà đúng vậy.”

Ngay cả khi chạm nhau, cô sẽ trông khá bẽn lẽn, nhưng cũng có chút phấn khởi. Khi cô bĩu môi, má cô sẽ phồng lên không vui. Khi cô làm nũng, cô sẽ nở một nụ cười ngọt ngào, dịu dàng như bánh mật ong vậy. Đó là tất cả những biểu cảm mà chỉ có Amane có thể thấy.

“Và, cậu là người đã thay dổi Shiina-san. Bởi vì có cậu mà cô ấy mới cười như thế. Đừng sợ, cứ lại đó, và nói ‘Mahiru của tôi dễ thương, nhỉ?’”

“…Tôi không dám tự mình khẳng định thế đâu. Dù không phải là ghen.”

“…Sao tôi nhớ cũng chính cái miệng đó đã tán tỉnh mãnh liệt trước mặt mọi người nhỉ.”

“Đ-đó…không phải cố tình.”

“Nếu đó mà là có chủ đích, thì cậu cũng gan đấy. Nhưng dù không phải thì cậu cũng đang truyền đạt tình cảm của mình một cách vô thức. Mọi người quanh cậu sẽ bị tổn thương bởi điều đó đấy.”

Rút kinh nghiệm đi, cậu ta chọc chọc vào trán Amane, và Amane bĩu môi.

Vì vài lý do mà gần đây, cứ mỗi khi có học sinh đứng cạnh Amane và Mahiru, họ sẽ đỏ mặt và nhìn đi chỗ khác.

Amane không động chạm Mahiru nhiều, và cũng không thật sự nói chuyện nhiều, nhưng mọi người cứ đỏ mặt, điều đó khiến cậu hơi bối rối.

Có một vái ánh nhìn ghen tị, nhưng đa số vẫn là những cái nhìn ấm áp. Những gì cậu nghe được từ bọn con trai trong lớp là, “Trời ạ, tôi biết mình không còn cơ hội nào khi mà hai người họ gần gũi thế. Tôi từ bỏ bây giờ thôi…”

Người khác lại nói rằng Mahiru chỉ nhìn Amane, và trong khi cậu vẫn hơi xấu hổ về điều này thì sự thật là cậu thấy rất hạnh phúc.

“Tôi nghĩ một lý do nữa là do Shiina-san đang hành động như thể cô ấy sẽ không để cậu bị ai cướp đi cả.”

“Sao tôi lại bị thế được chứ? Tôi không nổi bật như Mahiru, không ai lại đi thích tôi. Tôi sẽ gặp rắc rối nếu thật sự thế.”

“Nhìn này, cậu không thật sự nổi bật, nhưng cậu ở trên mức trung bình. Khuôn mặt cậu khá ổn, kích cỡ cơ thể, trí thông mình, và thể chất…hmm, kiểu đó, và dù cho cậu rất thô lỗ, tính cách của cậu ổn, đặc biệt là vì cậu rất thành thật. Cậu là người đáng để ghen tị khi xét từ góc nhìn của các cô gái đó."

“Biết không…khá tởm khi cậu khen tôi như này đấy…”

“50 điểm cho việc cậu thẳng thừng như thế. Chà, dù cho những lời cậu nói không khớp với suy nghĩ của cậu thì điều đó vẫn quá rõ ràng. Cậu rất thẳng thắn.”

“Cậu đang nói như thể tôi là người bệnh hoạn, hử?”

Trong khi cậu không tệ đến mức vô vọng, Amane vẫn cảm thấy đôi lúc không thể hiểu được bản thân mình.

Cậu thấy những đức tính tốt như nhân cách tốt và thành thật thì phù hợp hơn nhiều với một ‘good boy’ như Kadowaki, chứ không phải một người như cậu.

“Chà, tôi nghĩ cậu rất dễ hiểu. Cậu rất trung thực. Chii cũng nói như thế.”

“Hai cậu.”

“Cậu cứ nói rằng mình như thế này như thế nọ, nhưng cậu thật sự rất thành thật, và quan tâm đến người khác. Chỉ có những lời nói của cậu là hơi thô mà thôi.”

“Xin lỗi vì thô quá nhé.”

Amane nghiêng đầu một bên, và Itsuki cười khúc khích, trước khi đi đến vỗ vai Amane. Amane chọt cùi chỏ ra sau và thì thầm, “Cảm ơn.”