Thiên Đường Ngày Tận Thế

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1345

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 1

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 1

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 1

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 478

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 516

Doomsday Wonderland - Chương 06 : Trận chiến đầu tiên... Bỏ chạy!

Chương 06 : Trận chiến đầu tiên...bỏ chạy!

“Cô là người mới nên chưa biết-” Mather khẩn trương nói, nhanh hơn trước rất nhiều. "Để thích ứng với Tân thế giới, loài người đã phát triển hai hướng tiến hóa -"

"Ahh Guuh...?" Âm thanh tựa như bị ép ra khỏi cổ họng lại phát ra từ phòng bảo vệ, mang theo một tia bối rối.

Lâm Tam Tửu ngơ ngác ngẩng đầu, nhất thời không biết xảy ra chuyện gì.

"Cô, tôi, Luther, những thứ này đều thuộc loại tiến hóa thứ nhất, còn có một loại khác, chúng tôi gọi là 'Đọa Lạc Chủng——"

Khi giọng điệu của Mather ngày càng nhanh hơn, tay nắm cửa từ từ quay thành một vòng tròn dưới ánh đèn pin của Lâm Tam Tửu, phát ra âm thanh cót két, và cánh cửa mở ra.

Mather hít một hơi thật sâu và nói một tràng như súng máy - "Chỉ cần có thể sống sót, Đọa Lạc Chủng đều không kiêng kỵ bất cứ gì. Bây giờ tôi không có khả năng thực chiến, việc đánh bại con Đọa Lạc Chủng này toàn bộ nhờ cô hết, nếu không, không một ai trong chúng ta có thể sống sót!" Vừa nói xong, không đợi Lâm Tam Tửu phản ứng lại, cô liền tung người một cái, đã nhảy lên một thân cây bên cạnh.

Lâm Tam Tửu ngơ ngác nhìn nơi Mather biến mất, sau đó nhìn Luther trên mặt đất.

Luther bất đắc dĩ cười cười, một bên lộ ra một cái răng thỏ nhọn —— "Đại tỷ, ta cũng không động được... Đừng nhìn ta nữa, con Đọa Lạc Chủng kia sắp tới rồi!"

Đèn pin chiếu trở lại phòng bảo vệ, ngay khi ánh mắt cô rơi về phía cửa, câu nói "Đừng gọi tôi là đại tỷ" của Lâm Tam Tửu đã bị cô nuốt lại.

Cô chưa bao giờ nhìn thấy thứ gì kinh tởm đến thế—

Lớp da nhăn nheo, màu nâu sẫm, dính chặt vào khung xương, chất thành đống ở các khớp. Cơ thể con người ban đầu đã bị thu nhỏ lại một nửa - ngoại trừ da và xương, toàn bộ cơ thể thậm chí không còn một chút máu thịt nào, như thể mọi thứ đã bị rút cạn. Tuy nhiên, điều khiến người ta nổi da gà nhất là trên cái thứ miễn cưỡng coi là đầu kia, mũi và miệng ban đầu đã biến mất, thay vào đó là một phần gai nhọn dài như muỗi, theo nhịp chân của Đọa Lạc Chủng, từng giọt từng giọt nước miếng tí tách nhỏ xuống.

Thứ này gần như hoàn toàn không còn giống một con người, hơn nữa hắn vẫn đang mặc đồng phục bảo an - nhưng bộ đồng phục này lúc này quá lớn đối với hắn, mới bước hai bước liền loạng choạng ngã xuống đất. Đôi mắt đã mất mí đảo tròn, giây tiếp theo, ánh mắt của Đọa Lạc Chủng khóa chặt vào Lâm Tam Tửu.

"Gu... ngươi thật xinh đẹp..."

Từ chỗ gai nhọn trông giống như phần miệng của muỗi kia, vậy mà lại vang lên ngôn ngữ của nhân loại. "Da rất đàn hồi...chắc hẳn phải được dưỡng ẩm rất nhiều phải không?"

Lâm Tam Tửu chết lặng tại chỗ. Đột nhiên một giọng nói trầm thấp vang lên từ dưới đất bên cạnh cô: "Đại tỷ, toàn bộ nhờ chị rồi!"

Nhưng giọng nói này không phải của Luther - Lâm Tam Tửu quay đầu lại thì thấy người bị ép dưới cánh cửa sắt không còn là thiếu niên tuấn tú nữa mà là một khuôn mặt đỏ bừng bừng, dáng dấp một tiểu cô nương tầm mười tuổi, chất phác như mấy đứa trẻ ở vùng thôn quê.

Có vẻ như một trong những năng lực của Luther là biến hình, và hình tượng biến hình có lẽ sẽ thay đổi theo mục tiêu...

Ý nghĩ này thoáng qua trong đầu cô, Lâm Tam Tửu tức giận mắng: "Tôi cũng là người đang bị thương đấy!" rồi liền lùi sau hai bước. Vừa rút lui, Luther đang ở phía sau cô liền bị lộ tẩy, dưới ánh sáng mờ ảo của đèn pin, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ mặt đẫm lệ.

~ còn