Phần VII: Năng lực thực sự của một hậu vệ
Chỉ với một đòn tấn công của một con Cotton Ball cũng đủ làm một nhà thám hiểm cấp 1 bị đẩy vào tình thế thập tử nhất sinh, vậy mà con Cotton Ball đỏ này thậm chí còn lớn và nhanh hơn rất nhiều so với con mà tôi và Theresia vừa mới đánh bại.
Nó không đến mức nhanh gấp đôi con bình thường, nhưng cũng phải nhanh hơn tầm 30%.
Gã vừa rồi còn không thể áp đảo nó... Vậy thì mình làm gì để chống lại một con quái vật cỡ này chứ...?!
♦Tình trạng hiện tại♦
>✮Redface Kích hoạt Boomerang Dive
→Mục tiêu: Đội Baldwick
Con ma vật đó thậm chí còn có tên riêng: Redface. Nó đã tự kích hoạt kỹ năng của mình, và tôi đã tận mắt chứng kiến điều khó tin ấy.
“AAAAHHHH...!”____
Chỉ trong nháy mắt, cả đội tuyệt vọng tìm cách thoát khỏi Redface. Loài sinh vật đó lao đi với tốc độ kinh hoàng, chẳng khác nào một chiếc boomerang tung hoành ngang dọc khắp cánh đồng, tìm cách ăn tươi nuốt sống cả đội. Một cuộc tấn công không thương tiếc; con quái vật thẳng thừng lao đến với từng thành viên và nghiền nát cơ thể họ. Tôi không thể tin được rằng một con Named Monster hóa ra lại mạnh đến như vậy, dù đây mới chỉ là mê cung cho những người mới bắt đầu... Dù cho tôi có bao nhiêu Sinh lực(Hp) đi chăng nữa, thì vẫn không đủ để đối đầu với thứ này. Những người gặp phải con Redface này phải rất đen đủi nhỉ? Liệu tôi có xui xẻo đến mức đó không chứ?
“Gah... agh... T-Tôi chưa muốn chết... Mặc xác nó...!” một người trong đội hổn hển nói
♦Tình trạng hiện tại ♦
BALDWICK đã sử dụng CUỘN KHỨ HỒI
Đội của BALDWICK đã rời khỏi mê cung
Đội của Baldwick đã chạy trốn... nhưng Igarashi vẫn ở đây. Cũng có nghĩa cô ấy không phải là thành viên của đội kia. Cô ấy chỉ tình cờ có mặt ở đây mà thôi.
“---Đừng nghĩ rằng tôi sẽ cho qua chuyện này!” Igarashi gào lên.
♦Tình trạng hiện tại♦
KYOUKA đã kích hoạt Ảo ảnh → KYOUKA đã tránh được đòn BOOMERANG DIVE
Igarashi... cô ấy đã né được đòn nhờ việc sử dụng kỹ năng Valkyrie của mình!
Đúng như tôi mong đợi từ cô ấy, cô ấy đã sử dụng thành thạo kỹ năng mà mình học được để né tránh con ma vật. Nhưng một người mới cấp 1 như cổ phải mất bao lâu mới có thể tái kích hoạt được chúng? Kỹ năng càng mạnh, thì ma lực càng dùng lớn.
“Igarashi, chạy mau! Chúng tôi sẽ giữ chân nó__” tôi hét lên.
“Atobe...! Khẩn trương lên, anh cần phải nhanh chóng ra khỏi đây! Nếu không tôi sẽ không trụ được lâu nữa đâu!”
Tôi chưa từng thấy cô ấy xúc động như thế này, nhưng tôi đã nhắm tới Redface ngay sau khi nó sử dụng kỹ năng của mình và viên đạn bay ra từ cái ná của mình.
♦Tình trạng hiện tại♦
>ARIHITO tấn công
✮REDFACE Không tổn hại
Cái đ---?!
Ngay cả khi tôi đã dồn hết sức lực vào cú bắn đó, thì viên đạn vẫn nhẹ nhàng bật khỏi cơ thể của Redface, và khiến cho nó chuyển mục tiêu về phía đội của tôi. Nó quay đầu lại rồi rầm rập lao tới. Cứ đà này, nếu Theresia bị tấn công, chúng tôi sẽ chỉ chịu đựng được một cú đánh nữa, tôi chẳng còn cách nào khác ngoài việc chủ động tấn công con quái vật này. Nếu không thể khiến nó bị thương, chúng tôi sẽ không thể hạ gục được nó.
Theresia có thể chống đỡ được đợt tấn công... nhưng tôi không biết điều gì sẽ xảy ra nếu như cô ấy gặp phải nhiều chấn thương hơn mức chịu đựng trước khi trở về... Leila nói rằng cô ấy đã thiệt mạng một lần, nhưng sẽ thế nào nếu cô ấy lại chết thêm lần nữa...?
“-----Ta sẽ lấy đầu ngươi, thứ ma vật khốn kiếp!” Igarashi đột nhiên la lên.
♦Tình trạng hiện tại♦
KYOUKA đã kích hoạt Thunder → Tấn công ✮REDFACE
Igarashi nói rằng Valkyries có thể sử dụng ma thuật, loại mà cô ấy đã chọn, giống như tên gọi của nó, vụt qua nhanh như tia chớp, và lao thẳng tới Redface.
Tại sao... cô ấy lại muốn cứu mình? Cô ấy chỉ coi mình như hạng cấp dưới, dùng rồi thì bỏ đi thôi mà...?
Redface lại thay đổi mục tiêu của mình. Nó lùi lại phía sau, đối mặt với Igarashi rồi dồn lực chuẩn bị dùng đòn Boomerang Dive về phía cô ấy.
Nếu cô ấy trúng đòn này, cô ấy sẽ chết mất. Đòn tấn công này mạnh đến nỗi không một người nào trong nhóm trước đó có thể chống chọi được, còn Igarashi thậm chí không đủ ma lực để kích hoạt Ảo ảnh. Cô ấy kiên quyết nắm chặt ngọn giáo trong tay và lao tới tấn công Redface.
♦Tình trạng hiện tại♦
KYOUKA đã tấn công vào
> ✮REDFACE Không tổn hại
> ✮REDFACE tấn công KYOUKA
Ngọn giáo của Igarashi lập tức gãy làm đôi, và Redface vẫn điên cuồng phóng về phía cô ấy, cô ấy bị hất văng về phía bãi cỏ nhanh đến mức còn không kịp phản ứng lại.
“...Cô đang làm... cái quái quỷ gì vậy...?” Tôi lo lắng đến nỗi nói năng cũng run lẩy bẩy.
Bỗng một điều gì đó chợt lóe lên trong đầu tôi. Tôi muốn cứu tất cả những người đang gặp nạn ở nơi này, nhưng... với sức mạnh điên cuồng của Redface, cộng thêm với một đội vừa mới bỏ chạy, và tôi, người chỉ biết đứng đực ra chứng kiến cuộc chiến thương tâm này... Tôi cảm thấy vô cùng bức bối – một cảm giác tức tối bất lực sục sôi trong cơ thể mình.
“Cô ấy đã làm tất cả những điều ấy vì mình... Và giờ cô ấy chết đến nơi rồi...!”
Đáng nhẽ ra lúc đó tôi nên nói Phải đó, hãy cùng hợp tác khi cô ấy tới bắt chuyện với tôi trước đó. Tôi đã quá phụ thuộc vào mối quan hệ cấp trên – cấp dưới, và cho rằng điều đó sẽ không bao giờ thay đổi dù chúng tôi có tái sinh bao nhiêu lần đi chăng nữa. Tôi muốn chạy trốn khỏi cô ấy... và giờ khi mọi chuyện dường như sắp kết thúc, tôi vẫn không biết liệu cô có rõ điều tôi đã nghĩ hay không. Tôi sẽ không thể ra quyết định được nếu không bị đẩy vào đường cùng như này.
Tại sao cô ấy lại muốn bảo vệ mình...? Mình chẳng khác gì so với lúc trước khi tái sinh. Sao mình có thể thảm bại như vậy được cơ chứ, không hề thay đổi tí gì dù đã được tái sinh!
Tôi quá chậm chạp; đến giờ mới nhận ra điều này, cô ấy đang cố gắng bảo vệ tôi. Nhưng tôi sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra lần thứ hai.
“Theresia, cô giúp tôi chứ? Chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết chuyện này.”
“.......”
Cùng với Hỗ trợ phòng thủ 1, cô ấy hoàn toàn có thể sẽ sống sót sau đợt tấn công của Redface, và với Hỗ trợ tấn công 1, Skill tôi nhận được sau khi dùng một điểm kỹ năng, cô ấy có thể phá vỡ lớp phòng vệ của con quái vật kia. Nếu chúng tôi thất bại, Theresia và tôi đều sẽ chết. Tôi không nghĩ rằng thứ khốn kiếp này sẽ kiên nhẫn chờ đợi Ribault tới và cứu chúng tôi. Tôi cũng sẽ không quá ngạc nhiên khi một lính đánh thuê như Theresia, quyết định đặt mạng sống bản thân lên hàng đầu và chạy khỏi nơi đây, nhưng cô ấy vẫn chỉ gật đầu nhận lệnh như thường ngày.
Và sau đó---
♦Tình trạng hiện tại♦
THERESIA đã kích hoạt ACCEL DASH(lướt gia tốc)
“---Theresia!”
Toàn bộ mục đích của việc này là để tạo cơ hội cho tôi có đủ thời gian cứu Igarashi và chạy thoát. Ngay cả khi không phải là một chiến binh tiên phong, cô ấy Theresia vẫn sẵn sàng dấn thân lao vào Redface. Con ma vật tiếp tục tìm cách tấn công vào Igarashi khi cô ấy đang trong tình trạng thập tử nhất sinh. Theresia đang dùng kỹ năng của Rogue mà tôi chưa từng thấy cô ấy dùng trước đây.
Cố gắng bảo vệ người khác, bảo vệ mọi người, bằng cách lao đầu vào nguy hiểm. Tôi tự hỏi không biết những người được bảo vệ sẽ cảm thấy thế nào khi chuyện này xảy ra với họ.
Nếu cô thực sự muốn như vậy... Thì tôi sẽ là người đứng ra bảo vệ cô!
Tôi sẽ không chỉ bảo vệ những người đứng ngay phía trước mặt tôi đây, mà là toàn bộ những thành viên trong đội tiên phong đang ở phía trước. Tôi biết rằng giờ Theresia đang cách khá xa tôi. Những kỹ năng Hỗ trợ phòng thủ của tôi có thể tạo ra một bức tường khổng lồ bảo vệ cô ấy ngay cả khi chúng tôi chiến đấu trong phạm vi rộng lớn như này.
“---Theresia, tôi sẽ hỗ trợ cô...!”
Theresia đột ngột xông ra phía trước Redface, khiến con quái vật bị đẩy lùi về phía sau. Nhưng nó đã nhanh chóng gồng mình tung thêm một đòn Boomerang Dive mạnh mẽ khác. Chiêu thức đó... hoàn toàn là một đẳng cấp khác so với con Cotton Ball thông thường?!
♦Tình trạng hiện tại♦
>✮REDFACE đã kích hoạt BOOMERANG DIVE
→ Mục tiêu: THERESIA
Không tổn hại
Thành công rồi! Phòng thủ của Theresia và Hỗ trợ phòng thủ của mình đã có tác dụng!
Ngay cả khi có khoảng cách lớn giữa tôi và Theresia, Hỗ trợ Phòng thủ của tôi vẫn có hiệu lực. Và Theresia không hề bị chấn thương. Chấn thương do một con Cotton Ball bình thường chỉ mất của cô ấy tầm một hoặc hai điểm sinh lực, vậy là tôi hoàn toàn có thể phòng ngự được những đòn tấn công mạnh hơn thế năm đến mười lần, như là Boomerang Dive.
Nếu Boomerang Dive mạnh gấp mười lần thế này, nghĩa là, Theresia có thể có nhiều nhất 20 sinh lực. Vậy ra ở thế giới này, 10 sinh lực đã không phải là thứ có thể xem nhẹ, có vẻ như đây là một con số lớn... nghĩa là...
Redface bị đẩy lùi ra phía sau nhờ Hỗ trợ phòng thủ của tôi, khoảng cách được mở rộng một cách thuận lợi. Không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng tôi sử dụng Hỗ trợ tấn công 1.
“Làm đi, Theresia! Tôi sẽ hỗ trợ cô!”
“---!”
♦Tình trạng hiện tại♦
THERESIA tấn công vào ✮REDFACE
Không tổn hại
Gây 10 điểm sát thương hỗ trợ
Đòn tấn công thuần túy của cô ấy hoàn toàn vô hiệu với thứ ma vật này... tuy nhiên 10 điểm sát thương hỗ trợ thì lại có thể!
Nhưng Redface chắc chắn sẽ không thể dễ dàng hạ gục chỉ sau một đòn như vậy. Nó bắt đầu sợ hãi lẩn tránh khỏi Theresia, nhưng cô ấy vẫn liên tiếp ra đòn hết lần này đến lần khác.
♦Tình trạng hiện tại♦
>THERESIA tấn công vào✮REDFACE
Không tổn hại
Gây 10 điểm sát thương hỗ trợ
>THERESIA tấn công vào✮REDFACE
Không tổn hại
Gây 10 điểm sát thương hỗ trợ
>1✮REDFACE bị đánh bại
>ARIHITO đã thăng hạng
Tôi sướng muốn phát điên khi thấy cô ấy hạ đo ván được con Redface đó. Sau mỗi nhát chém thông thường của cô ấy là sát thương vô hình được gây ra bởi Hỗ trợ tấn công 1. Chúng tôi đã hạ gục con quái vật mà một đội chiến đấu dày kinh nghiệm cũng khó mà đánh bại được. Cảm giác muốn la lên sung sướng sục sôi trong lòng tôi, nhưng giờ chưa phải là lúc.
“Theresia, để Igarashi đó tôi lo, cô mau đi tìm Ribault đi!” Tôi ra lệnh, và Theresia nhanh chóng rời khỏi mê cung.
Igarashi ngã gục xuống nền đất, tình trạng rất nguy kịch. Cô ấy đã chịu một đòn ở cánh tay, giờ nó đỏ ửng và sưng húp, có lẽ là bị gãy.
“Uh…gh…”
Cô kêu lên trong đau đớn. Igarashi đã chiến đấu vì chúng tôi, nhìn cô ấy thế này, hàng loạt ký ức của chúng tôi ở kiếp trước chợt ùa về.
“Anh đã giúp tôi rất nhiều, Atobe. Tôi thực sự không thể tin tưởng bất kỳ ai ở đây.”
...Nếu như cô chỉ cần thay đổi cách nói đi một chút. Mà không, thực chất thì, tôi cũng đã rất ngu xuẩn.
Có một ranh giới rõ ràng giữa những yêu cầu vô lý và kỳ vọng cao. Tôi không hề nhận ra ý định thật sự của cô ấy, thật ngây thơ khi nghĩ theo cách này...
Tôi đã cho rằng khi thăng cấp mình sẽ có nhiều điểm kỹ năng hơn. Tôi vội lật tới trang kỹ năng và nhận ra rằng mình đã có thêm hai điểm. Một điểm cho Hỗ trợ Hồi phục 1. Nhưng để dùng được nó tôi cần một người gia nhập đội của mình và bằng cách nào đó tôi nghĩ rằng Igarashi sẽ đồng ý.
“Igarashi, là tôi đây, Atobe. Cứu thương vẫn đang trên đường, nhưng tôi có thể sơ cứu trước giúp cô. Cô có muốn gia nhập đội của tôi để tôi có thể làm điều đó không?” Ban đầu, không có lời hồi đáp, bởi tình trạng hiện giờ của cô cũng khó mà đáp lời được. Tôi chuẩn bị cúi đầu từ bỏ thì một chốc sau, đôi mắt cô hé mở, rồi gật đầu yếu ớt.
“...Nếu anh dám... làm điều gì kỳ quặc... tôi sẽ kiện...,” cô run rẩy nói từng chữ. Cô ấy đã mạo hiểm cả tính mạng của mình để bảo vệ chúng tôi, nhưng vẫn giữ trong mình sự kiêu ngạo ấy, chứng tỏ hồn chưa lìa khỏi xác rồi.
Sau khi gia nhập đội, tôi có thể thấy được thanh mạng sống của Igarashi. Nó bị sụt giảm hơn 70%, và giờ tôi chỉ cần sử dụng kỹ năng mới của mình để chữa cho cô ấy.
...Vậy là tôi chỉ cần hỗ trợ cô ấy... Liệu có thành công không đây?
Tôi lo lắng nâng cánh tay của Igarashi lên và ngồi xuống bên cạnh, đối diện với cô ấy.
“......”
Cô ấy không nói gì, nhưng biểu cảm của cô có vẻ như không mấy hài lòng về việc này. Dù sao cũng phải thôi, bởi khung cảnh lúc này chẳng khác nào tôi đang ôm cô ấy từ phía sau cả. Tôi phân vân không biết có nên đặt cô ấy nằm nghiêng sang một bên và mình nằm bên cạnh hay không, bởi có lẽ “hỗ trợ” nghĩa là như này. Tôi không chắc liệu mình còn cơ hội nào khác để làm việc này không, nhưng tôi chỉ dám giữ cô ấy như vậy trong vòng chừng nửa phút.
---------------------------------------------------------------------------------------
Trán: Vậy là cuộc chiến gây cấn đầu tiên đã kết thúc. Việc anh main hạ được con ma vật có named mà chả tốn gọt mồ hôi nào có thể chứng minh rằng anh main còn có chức nghiệp "Con trai của tác giả" hay "hào quang nhân vật chính" xin chúc mừng. :))