The World's Strongest Rearguard Labyrinth Country's Novice Seeker

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3545

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

Vol 1(LN) - Chương 4.5 Phần V: Áo giáp nữ

Phần V: Áo giáp nữ

Tôi đã nghĩ, ngay cả khi một người Nhật Bản đến một thế giới khác, họ ắt hẳn sẽ chật vật khi mặc những bộ trang phục khác nhau…nhưng điều đó xem ra không đúng với Igarashi.

“Ờm, ờ… Tôi còn thử đeo cả giáp cánh tay và giáp chân nữa. Trông thế mà nó nhẹ hơn nhiều, vì là dòng thuộc tính nhẹ,” cô ấy nói, mặt cô đỏ lựng lên khi giải thích về trang bị. Cuộn Nhận dạng họ dùng cho chiếc giáp đã cung cấp toàn bộ thông tin ngay từ đầu. Áo giáp này có tên Áo giáp nữ thép nhẹ +3, nên bên cạnh thuộc tính khá nhẹ, nó còn làm tăng khả năng phòng thủ, làm cho chiếc áo trở nên hoàn hảo có một không hai.

“Nó vừa với cô lắm, tôi còn tưởng nó được đặc chế riêng cho cô nữa kìa… Trông bộ giáp này tuyệt thật,” tôi nói.

“A-anh nghĩ vậy sao…? Cái phần váy đằng trước này còn được, nhưng phần hông thì có chút…”

“Ôi chààà, những đường rách này trông gợi tình thật chứ? Chị sẽ phải mặc hết nó vào như lúc trước khi mặc đồ tắm ấy,” Misaki nói.

“Trang bị này…khá táo bạo, nhưng đẹp đấy. Ước gì một ngày tôi có thể khoác lên mình chiếc giáp thế này…,” Elitia cảm thán.

“…Tôi thì chỉ ước mình có thể làm chút gì đó cho cái phần này… Áo giáp mà, nó phải che mọi thứ chứ,” Igarashi nói.

Cái áo giáp nữ này hình như có cả phần độn ngực, nhưng phần giáp thật sự không che hết được khe ngực cô ấy, nên tôi vẫn có thể thấy áo con được cô mặc bên trong như nội y. Nó tôn lên phom ngực của Igarashi giống như những chiếc áo len trước đây cô đã mặc. Và tôi thì không thể làm lơ trước chi tiết này.

Ôiii trời, lớn quá… Suýt nữa tôi đã buột miệng nói ra điều mình sẽ hối hận. Tôi biết Louisa đã là ngoại cỡ rồi, nhưng giờ còn cả cô gái người Nhật như Igarashi nữa…

“…Cái ánh nhìn gian gian kiểu đó là để đối phó với việc tránh bị tăng nghiệp chướng đúng không?” Igarashi hỏi.

“Ơ, không, tôi không hề nghĩ gì bậy bạ hết, thề. tôi chỉ muốn nhìn trang bị kỹ hơn vì nó rất vừa với cô. Với lại nhìn chằm chằm một người quá lâu cũng rất bất lịch sự mà, đúng không?”

“Tuyệttttt! Chắc em sẽ không bao giờ lên được cân để mặc vừa nó,” Misaki nói.

“Cả các cô gái cũng phải ngắm nhìn nữa! Cô mặc bộ này đẹp lắm,” Falma hào hứng. Cô ấy vốn có thể mặc chiếc giáp này, nếu như chức nghiệp của cô không phải Bậc thầy phá bẫy, mà ngực cô khi ấy cũng sẽ vượt cỡ cho xem. Tuy nhiên, những chức nghiệp vào loại binh sĩ có thể mặc mọi kiểu áo giáp mà không quan trọng hình thể.

Trang bị của Elitia được thắt chặt phần ngực, và thật sự rất mạnh. Cô ấy mặc trọn bộ High Mithril Knightmail +4. Nó cũng là dạng thuộc tính nhẹ, không cần tiêu tốn tốc độ, thứ vốn dĩ một kiếm sĩ rất cần, chính điều đó đã làm chiếc giáp trở nên cực lý tưởng.

“Tôi cũng tìm được cái mũ miện này, để tôi trang bị thêm cho cô,” Falma nói.

“Ồ, đẹp quá. Giờ tôi cần thêm áo choàng để bước ra ngoài nữa thôi...,” Igarashi cất lời.

“Trong rương không có áo, cô lấy của tôi cũng được. Cô cao hơn tôi có một chút thôi, nhưng tôi nghĩ nó vẫn đủ dài đấy,” Falma đáp.

“Cảm ơn rất nhiều vì mọi thứ. Hừm…khi tôi có áo choàng…” Igarashi có vẻ không mấy thoải mái với tiếng leng keng phát ra từ bộ giáp mới mỗi khi cô bước đi. Nói thật thì, tôi có chút ghen tị, vì cô trông rất đẹp khi khoác lên trang bị chuẩn chỉ thế giới Fantasy này.

“Atobe, chúng tôi không thấy cái giáp kim loại nào cả, nhưng tìm được bộ giáp da cứng này.”

“Cảm ơn nhé. Vậy ra đây là da cứng đã qua xử lý sao…? Không biết là da gì nhỉ.”

“Nó là da của con Marsh Ox, quái vật chuyên xuất hiện ở mê cung Đầm lầy say giấc. Nó là một trong những mê cung của Quận Tám, nhưng như tên gọi đấy, có rất nhiều loài quái vật nguy hiểm rình rập chờ đánh anh lịm đi. Nên không nhiều người tới đó đâu,” Elitia nói.

Tôi cởi giáp mình đang mặc ra và thử lên Giáp da cứng Ox +2. Nghĩ lại thì, có Nhà thám hiểm đã mặc món trang bị này trước tôi rồi…mặc dù nếu chỉ nhìn và cảm nhận lúc mặc, sẽ không ai nhận ra được điều đó. Vậy nên tôi quyết định quên việc này đi thì hơn.

Chúng tôi còn đi kiếm thêm vài món nữa mình có thể dùng, và tìm thấy một bộ Găng tay lưới +1. Nó trông giống như găng sợi bình thường có lưới đan, nhưng không tay nhằm cầm nắm trang bị dễ dàng hơn.

Tôi nhìn vào cuộn hiển thị kết quả nhận diện, và gần như há hốc vì kinh ngạc.

♦Găng sợi thép nhẹ +1 ♦

> Làm từ THÉP

> Được sản xuất với thuộc tính NHẸ

> Cải thiện một chút sự hiệu quả của các kỹ năng củng cố liên minh

Tuyệt! Nếu nó cải thiện sự công hiệu của các kỹ năng, vậy thì nó sẽ có tác dụng với kỹ năng hỗ trợ của tôi…!

Công sức chúng tôi bỏ ra để phân loại những trang bị này cuối cùng đã đem lại không ít những thành quả. Chúng tôi chọn xong những món có thể dùng và nâng cấp trang bị.

Falma nhờ Đội khuân vác giúp sức để chuyển chỗ vàng của chúng tôi tới ngân hàng. Chúng tôi còn thuê thêm một kho chứa đồ để cất lại những trang bị được thưởng điểm cộng. Mỗi kho chứa tốn một đồng vàng mỗi tháng, nhưng với mức đầu tư như thế giá cũng sẽ không thay đổi.

Chúng tôi ăn trưa tại nhà hàng trong trấn, rồi đi tới cổng vào mê cung. Khi chúng tôi đi qua, Leila đang tư vấn cho các Nhà thám hiểm khác ở Văn phòng Hội Lính đánh thuê. Thấy chúng tôi, cô liền vẫy tay chào. Lúc bước tới quảng trường trước cổng mê cung, chúng tôi để ý thấy quầy của Madoka đã mở lại. Công việc kinh doanh có vẻ khá phát đạt. Chắc cô ấy có nhiều khách mới đầu thai tới đây mua đồ lắm… Cô ấy nên chuyển sang buôn bán dần những món đặc trưng của quầy.

“Ôi, ngài đây rồi! Chào buổi sáng!” cô gọi với.

“Chào buổi sáng. Cô trông vẫn tươi tắn như mọi ngày,” tôi đáp.

“Giờ ngài có nhiều bạn đồng hành hơn rồi nhỉ…và cả những trang bị tốt nữa. Chắc ngài phải có chuyến thám hiểm thành công lắm đây.”

“Vài việc tiến triển khá tốt, phần nhờ cô cả đấy. Tôi luôn muốn trả ơn bằng chút gì đó.”

“Kh-không, không cần đâu. Bán trang bị là việc tôi phải làm mà. Ngài thành công là quá đủ rồi-“

“Quý cô quầy hàng đây rồi! …Này,Arioniichan!” Misaki đột nhiên la lên.

“Ờ, anh không phải anh của em đâu, mà em cũng không cần phải giơ tay lên đâu. Có chuyện gì à Misaki?”

Trước khi tôi kịp nghĩ thêm, Misaki đã nắm lấy tay Madoka, đôi mắt ánh lên sự hân hoan.

“A, ơ, ờm, tôi có thể giúp gì cho cô?” Madoka lắp bắp.

“Cô thấy một Con Bạc và một Thương nhân bán vũ khí có phải một cặp hoàn hảo không?” Misaki tung ra một tràng dài.

“Này… Lời mời vô bổ đấy là sao vậy? Tôi xin lỗi vì em ấy đột ngột ngỏ lời như thế. Không trông chừng em ấy cẩn thận là lỗi của tôi.”

“Kh-không, không sao đâu… Tôi chỉ ngạc nhiên vì nó đột ngột quá. Thực ra tôi đang nghĩ muốn trở lại mê cung, vì tôi lại vừa tụt xuống hạng một rồi. Tôi chỉ nghĩ như thể cô ấy đọc được suy nghĩ tôi vậy.”

“Thật hả?! Thấy chưaaa Arihito, mời người phải dựa vào cảm giác! Cứ đà này chúng ta sẽ có thêm nhiều thành viên lắm cho xem!” Misaki nói.

Theo như tôi hiểu thì, Madoka không định nhập đội tôi với tư cách thành viên chính thức, nhưng chúng tôi có thể mời cô với vai trò Thương nhân khi nào cần và thực hiện thám hiểm cùng nhau.

“Khả năng giao tiếp của cô ấy kinh thật. Cô ấy cũng rất biết kết bạn nữa… Tôi có chút ghen tị đấy,” Elitia nói.

“Misaki luôn kết bạn ở mọi nơi cô ấy tới. Tôi đã từng nghĩ, cô ấy thật đáng nể khi có thể bắt chuyện với người lạ mà không hề sợ sệt,” Suzuna bồi thêm.

Thương nhân không phải chức nghiệp chuyên về chiến đấu, nhưng không hẳn là không thể đánh nhau như vài người làm trung vệ. Madoka chí ít cũng phải giết được một con Cotton Ball, nên để cô ấy đồng hành cùng Misaki cũng không sao.

Nhắc đến việc tìm thêm người cho đội, chúng tôi thực sự cần một quân tiên phong chuyên về phòng thủ… Ơ, không biết anh ta có hợp không nhỉ.

Đó là người đàn ông mang đại khiên trong đội Ribault. Đội họ cũng có một nữ cung thủ, một nam pháp sư và cả Ribault xem ra là người tấn công chính. Đội này khá là cân bằng.

“A, cuối cùng thì hôm nay cậu cũng lên tầng ba hả? Ở tầng ba có cả những quái vật khác nữa đấy, nên đừng lơi lỏng cảnh giác,” Ribault gọi với khi thấy chúng tôi đi qua.

“Vâng, chúng tôi chắc chắn sẽ cảnh giác,” tôi đáp.

Khi tiến vào tầng đầu tiên, chúng tôi dựa vào những thân cây thưa định vị đường đi. Chúng tôi băng qua cánh đồng và chạm trán năm con Cotton Ball ở đó. Elitia không chiến đấu, thay vào đó để cho các trung vệ là Igarashi và Theresia xông lên. Nhưng trước hết, hai người họ đã dọn quang đường bắn, nên tôi cùng Suzuna mới có thể hạ được một số lượng quái vật không nhỏ. Thực ra Misaki cũng mang món vũ khí tầm dài và tương trợ chúng tôi trong các pha tấn công.

“Misaki, dùng thử vũ khí của em đi!” tôi lên tiếng.

“Em làm đây!”

♦Tình hình hiện tại ♦

> Đòn của ARIHITO đánh trúng COTTON BALL

> Đòn của SUZUNA làm COTTON BALL nhận 11 sát thương

> Đòn của MISAKI làm COTTON BALL nhận 10 sát thương

> 3 COTTON BALL bị đánh bại

“Tu-tuyệt quá… Nó chỉ là một viên xí ngầu kim loại...,” Misaki nói. Con Bạc có thể trang bị thêm kiếm ngắn, nhưng họ thường dùng lá bài hoặc xí ngầu hỗ trợ tấn công tầm xa đặc biệt để chiến đấu. Hiện tại, em ấy đang có mười viên xí ngầu kim loại.

Lượng hỗ trợ sát thương tăng lên…chứng tỏ găng lưới có tác dụng.

Tôi cũng mong nó sẽ hiệu quả với cả kỹ năng phòng thủ và hồi phục. Tôi muốn có thêm nhiều trang bị hữu ích thế này nữa.

“Chúng ta xử nốt những con còn lại đi! …Chiến nào, Theresia!” Igarashi hét lớn.

“-!”

Igarashi xông lên nhanh như vũ bão, đến nỗi bạn sẽ còn không kịp nhìn thấy cô ấy đang mặc áo giáp và dùng giáo chiến đấu. Theresia thì vung kiếm vào đám Cotton Ball. Hai người họ nhanh chóng kết liễu đống quái vật.

“Chà…Mình đã dùng viên xí ngầu của mình giết được một con này,” Misaki nói.

“Đòn của cậu mạnh hơn khi Arihito trợ lực phía sau. Nhưng hướng ngắm của cậu cũng rất khá đấy,” Suzuna khen.

“Không, tớ chỉ ăn may thôi. Nếu tớ ước nó trúng, nó sẽ trúng.”

“Arihito, em định thử kỹ năng mới khi chúng ta đấu với orc. Vậy được không ạ?” Suzuna hỏi.

“Được chứ, em cứ tự nhiên. Theresia, tôi muốn xem kỹ năng Đạp Gió của cô.” Cả đội lập tức quay về đội hình chiến đấu khi tôi ra yêu cầu. Riêng Elitia di chuyển linh động theo cách riêng của mình, nên cô ấy không đứng ở một vị trí cố định. Nhưng hình như cô đang nghĩ ngợi điều gì, tôi liền gọi cô lại.

“…Có chuyện gì à?” cô hỏi.

“Xin lỗi nhưng cô canh chừng giúp chúng tôi được không? Tất nhiên không phải là lúc chúng tôi đánh Cotton Ball rồi, chỉ là tôi nghĩ không làm gì sẽ rất buồn chán.”

“Kh-không sao cả… Đừng có nghiêm trọng quá như thế, không sao hết mà. Điều quan trọng nhất là sự phát triển của cả đội.”

“Được rồi, thế thì, nếu thấy chúng tôi cần giúp đỡ, cô đừng ngần ngại xông vào nhé.”

“Ừ, tôi định thế mà. Tôi cũng muốn được anh “hỗ trợ” lần nữa xem sao.”

Không chỉ mình Igarashi-tôi cảm thấy mình trợ lực cho mọi người càng nhiều, tâm tình họ lại tốt hơn bấy nhiêu. Đó mới là điều quan trọng khi ở trong một nhóm. Đấy chính là cách để xây dựng lòng tin.

“Lần tới hãy thử kỹ năng mới của Suzuna nhé. Hơi lãng phí, nhưng nếu gặp phải Poison Spear Bee, tôi muốn cô thử Thiết lập đánh tự động,” tôi nói.

“Vâng, tôi sẽ làm thế.”

Tôi cũng muốn dùng một trong các kỹ năng mình vừa nhận được. Vừa đi tôi vừa kích hoạt Hỗ trợ Tinh thần, tinh thần mọi người phía trước đều tăng lên mười điểm. Chúng tôi cần phải thử nghiệm xem việc gì sẽ xảy ra khi điểm tinh thần đạt mức cao hơn.