Phần II: Báng Vũ.
Chúng tôi hoàn thành trận đánh đầu tiên sau khi rời Nghiệp hội. Elitia nói rằng một khi còn ở trong thành phố, bảng thông tin của chúng tôi sẽ định vị chính xác đám quái vật đang ở đâu. Trong mê cung, bạn sẽ không thể xác định được vị trí của một con quái vật nếu không sử dụng những kỹ năng phát hiện. Không còn ai được hiển thị trên bảng tin ngoại trừ những thành viên trong nhóm, có lẽ là để bảo mật thông tin.
Trong cuộc bạo loạn, khoảng 50 con quái vật đã tràn vào thành phố. Một nửa trong số chúng bảo vệ cho Named Monster. Những đốm sáng biểu thị sự xuất hiện của Named Monster không ngừng nhấp nháy khiến con người ta đã đủ rùng mình, dù mới chỉ là trên bảng thông tin.
Khi đọc bản đồ, tôi nhận ra một điều: Có một lượng lớn quái vật vây xung quanh cửa hàng của Falma.
Chúng ta cần phải dọn sạch những khu vực gần đây trước đã. Chúng còn tập trung rất nhiều ở phía Đông văn phòng Lính đánh thuê nữa... Nhưng liệu họ có cử lính đánh thuê ra chiến đấu không nhỉ...?
Chắc chắn rằng những Nhà thám hiểm từ cấp 3 trở lên đều đã ra ngoài để chiến đấu, nhưng đám quái vật di chuyển quá hỗn loạn, rất khó để gia nhập với bọn họ và cùng nhau chiến đấu. Thậm chí một vài nơi còn bị cô lập. Quái vật bay rất cao ở phía trên, vượt qua tầm với của ma thuật và những vũ khí tầm trung, nên chẳng dễ gì hạ gục bọn chúng.
Chúng ta có thể mai phục chờ tới khi chúng xuống. Việc này sẽ rất khó, nhưng cách duy nhất có thể làm lúc này là chờ chúng tấn công ta... Khoan, chờ đã... Kỹ năng đó...
Về lý mà nói, tôi có thể sử dụng Hậu Định để tấn công Flying Doom trên trời, nhưng hành động này chẳng khác nào tự sát. Không, thực chất tôi đang nghĩ tới Thiết lập đánh tự động, bất kể thế nào, mũi tên cũng sẽ trúng đích, dù có ở ngoài tầm bắn cung đi chăng nữa. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, ma thuật của Suzuna sẽ giảm xuống mỗi lần cô ấy sử dụng Rải muối, dù chỉ là một lượng nhỏ. Mà tôi vừa mới dặn cô ấy liên tục rải muối để tạo nên hàng phòng ngự rộng lớn, ngăn quái vật lấn tới. Vì vậy, sử dụng thêm ma thuật của cô ấy thật không hay chút nào... Chúng tôi chỉ còn một lựa chọn cuối cùng.
“Elitia, em có thể dụ quái vật lùi xuống được không?” tôi hỏi.
“Không thành vấn đề! Có thể em sẽ không hạ được đám màu mè đó sau một cú đánh đâu, nhưng phần còn lại cứ để em lo!”
“Được.... Igarashi, sử dụng Khiêu khích mục tiêu lên Elitia đi!”
“Rõ... Linh hồn anh dũng của chiến binh, hãy lôi kéo cơn thịnh nộ của kẻ thù... Kiêu khích Mục tiêu!”
♦Tình hình hiện tại♦
> KYOUKA kích hoạt KHIÊU KHÍCH MỤC TIÊU Đối tượng: ELITIA
> 3 FLYING DOOMS và 1 DEMI-HARPY thay đổi mục tiêu sang ELITIA
Một Demi-Harpy…bọn chúng trà trộn vào nhau. Không biết bọn chúng sẽ tấn công kiểu gì...?
“Mọi người, chúng ta có thêm một đối thủ mới! Tuyệt đối cẩn trọng!” tôi la lên.
♦Tình hình hiện tại♦
> ARIHITO kích hoạt HỖ TRỢ TINH THẦN 1 Tăng 11 điểm tinh thần cho 6 thành viên
Đúng lúc đó, tôi nhận ra một điều: lần cuối cùng cả đội sử dụng Giải phóng tinh thần là chưa đầy 24 giờ trước. Đáng nhẽ nó sẽ không còn công hiệu trong thời gian này, nhưng tinh thần của mọi người vẫn không ngừng tăng lên.
Vậy chỉ sau một đêm... Không. Chỉ cần ở chung trong một chỗ cũng có thể tăng tinh thần sao? Liệu chúng tôi có thể tăng điểm tinh thần của mọi người lên mức 100 trước khi chiến đấu với Named Monster không?
Nếu tinh thần của một người đạt tới 100 điểm, họ có thể sử dụng một loại kỹ năng vô cùng mạnh tên Giải phóng Tinh thần. Dù có trong tay phần thắng hay không thì kỹ năng này cũng có thể ảnh hưởng rất nhiều đến kết quả của trận đấu.
Flying Doom không quá khó để giải quyết nếu bạn có thể bắt được, ép nó hạ cánh và tấn công những quái vật biết bay khác. Ngay cả một nhóm cấp 3 cũng có thể đánh bại được một con. Tôi nghĩ con Named Monster đó không mạnh bằng những quái vật khác mà chúng tôi đã từng chiến đấu, nhưng dù có dễ dàng, tôi vẫn muốn thử kích hoạt Giải phóng tinh thần của Igarashi, Ảo ảnh linh hồn, kỹ năng cho phép người dùng nhân bản chính mình và nhân đôi số lượng tấn công. Làm như vậy sẽ an toàn hơn nhiều so với việc mạo hiểm lao đầu vào một cuộc chiến dài và bất kỳ ai cũng có thể bị thương.
Dồn ép mục tiêu có thể hạ được đám quái vật đang bay trên Tiệm phá khóa, từng con Flying Doom một đang sà xuống con đường dẫn vào cửa hàng.
“Có bao nhiêu con cũng không khác gì đâu... Ngươi quá chậm!” Elitia hét lên, dễ dàng tránh được đường tấn công của những quả bóng xúc tu mà chẳng phải dùng tới kỹ năng đặc biệt nào. Hai lần, rồi ba lần cô ấy phản đòn, Igarashi và Theresia lao về phía trước tấn công con quái vật vừa bị Elitia cản lại và rơi xuống đất.
Mình sẽ sử dụng lại Hỗ trợ Tấn công 1... Từ giờ phải tập trung vào việc ổn định mức độ sát thương!
“Tới đây! Đòn kép!”
“—!”
Một con Flying Doom khác nhanh chóng bị mũi giáo của Igarashi xuyên thủng. Mũi tên của Suzuna ngay sau đó cũng trúng con quái vật, chốt hạ mạng sống của nó. Dồn ép mục tiêu vẫn còn tác dụng, nó tỏa một sắc vàng sáng nhờ xung quanh Elitia khi cô ấy hét lên và xông tới hai con quái vật còn sót lại. Elitia né được đòn của chúng, đúng lúc đó, một con bật từ dưới mặt đất lên bức tường gần đó hòng nhân cơ hội nuốt chửng Elitia, nhưng cô ấy đã phục sẵn kiếm, kết liễu chỉ bằng một đường chém.
“—Đi chết đi!” cô ấy hét lên. Dù phải hai lần tấn công quái vật liên tiếp, giọng nói của cô vẫn chứa đầy nội lực, khác hẳn so với bình thường.
♦Tình hình hiện tại♦
> ELITIA kích hoạt DÂNG SÉT
> Lần 1 làm FLYING DOOM A nhận 11 điểm + hỗ trợ sát thương
> Lần 2 làm FLYING DOOM B nhận 11 điểm + hỗ trợ sát thương
> 2 FLYING DOOM bị đánh bại
Thật đáng kinh ngạc— tấn công liên hoàn chỉ bằng một cú đánh từ phía trên... Khoan đã, vẫn còn Demi-Harpy ở đây... Bọn chúng ở chỗ quái nào chứ...?
Một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng tôi— chứng tỏ sắp có điều chẳng lành. Đúng lúc đó, tôi nghe thấy một giọng hát. Tôi không thể hiểu được lời bài hát diễn đạt thứ gì, nhưng ngay khi nghe thứ âm thanh đó, toàn thân tôi bắt đầu bủn rủn.
♦Tỉnh hình hiện tại♦
DEMI-HARPY kích hoạt HÁT RU
ELITIA, KYOUKA, SUZUNA, và MISAKI bắt đầu buồn ngủ
“Ah… Atobe…”
“Bài... hát này...”
“Arihito...”
“Agh... Tập trung vào mọi người! Ngủ ở đây là sẽ chết đấy!” Tôi hét lên. Tôi hoàn toàn nghiêm túc. Nếu chúng tôi không thể xác định được vị trí của Demi-Harpy, nó sẽ sử dụng kỹ năng ru ngủ đó với những thành viên còn lại, và chúng tôi sẽ không bao giờ tỉnh giấc nữa.
Thứ này thực sự rất nguy hiểm nếu chúng thực sự khiến chúng tôi ngủ... Không thể thế được... Nếu mình không làm gì đó...
“—SKREEEEE!”
♦Tình hình hiện tại♦
> DEMI-HARPY kích hoạt TRIỆU HỒI QUÁI THÚ
> 2 SWEET BIRD được triệu hồi
Nó có thể triệu hồi những quái vật bằng tiếng chim. Nếu tôi không hành động, những người bạn đang say ngủ kia của tôi chắc chắn sẽ gặp nguy.
Liệu tôi và Theresia có thể tự mình xử lý được chuyện này không... Ngay cả khi mình hỗ trợ cô ấy, bị bao vây như thế vẫn rất nguy hiểm... Khốn nạn, chuyện này sẽ không xảy ra nếu mình mạnh hơn...
Tôi nghe thấy tiếng vỗ cánh – hàng loạt quái vật đang bay – từ đằng xa. Hai trong số chúng nhìn thấy chúng tôi, lập tức bay vòng tròn phía trên và hát lên bài hát đó.
♦Tình hình hiện tại♦
> 2 SWEET BIRD kích hoạt BÁNG VŨ
> Khả năng tấn công và phòng thủ của quái vật có cánh tạm thời tăng lên
Đám quái vật này có thể tự mình gia tăng sức mạnh... Chúng quả thật rất khác so với những quái vật mình từng chiến đấu!
Tôi cần phải tìm được cách đánh thức đồng đội của mình – giá như tôi có kỹ năng hỗ trợ có thể loại bỏ trạng thái hôn mê. Tôi biết đó là điểm yếu trong hàng phòng vệ của chúng tôi, nhưng tôi vẫn chưa tìm được cách để khắc phục nó. Nằm ngủ giữa chiến trường như này chẳng khác nào đâm đầu vào chỗ chết cả. Chúng tôi cần phải tìm được cách tránh được mọi đòn tấn công và duy trì sinh lực – trước khi chúng tôi kịp đánh trả được.
“KAAAAW!”
Hai con Sweet Bird sà xuống tấn công. Bộ lông màu xanh sáng lóe lên cùng với chiếc mào đỏ chói sắc lẻm trên đầu – dựng ngược lên như mũi giáo...! Tệ hơn, hai con này không hề nhắm tới tôi và Theresia, mà thay vào đó là Elitia, người vẫn đang còn kỹ năng Kiêu khích mục tiêu.
Cách duy nhất tôi có thể bảo vệ cô ấy ở khoảng cách như này là sử dụng Hậu Định di chuyển và dùng chính thân mình làm lá chắn. Nhưng nếu tôi làm như vậy, thì tôi-
...Còn một điểm sinh lực... còn hơn để Elitia chết!
Theresia sử dụng Tăng tốc, nhưng cô ấy không đuổi tới chỗ Elitia đúng lúc. Tôi liền kích hoạt Hậu định và lao tới che chắn cho cô.
Vào đúng lúc tôi lao mình như tên bắn, tôi nghe thấy tiếng gió cuộn xoáy khi hai con chim khổng lồ lao xuống. Tôi thầm cầu nguyện rằng chúng sẽ để lại cho tôi ít nhất một giọt sinh lực rồi lao người về phía Elitia, lúc đó—
“Awooo—!”
♦Tình hình hiện tại♦
> ARIHITO kích hoạt HẬU ĐỊNH Đối tượng: ELITIA
> CION kích hoạt LÁ CHẮN Đối tượng: ARIHITO
—Cion!
Con chó khổng lồ lao đến như một tên bắn, gieo mình vào đúng giữa tôi và kẻ thù. Cion nhận được điểm phòng thủ từ Hỗ trợ Phòng thủ 1 của tôi, hứng đòn tấn công của hai con Sweet Bird, và rồi-
“Awooo!”
♦Tình hình hiện tại♦
> CION kích hoạt ĐUÔI PHẢN VĨ Làm SWEET BIRD A tụt 11 điểm hỗ trợ sát thương
> 1 SWEET BIRD bị đánh bại
Một cú đánh trực diện, nhưng vẫn còn một con Sweet Bird nữa. Nó bật khỏi bức tường phòng ngự Hỗ trợ Phòng thủ của tôi, bị thương nặng vì sức mạnh phòng thủ của Cion, giờ đang vật vờ bay trên không trung hòng giữ lại thăng bằng.
Đúng lúc đó, một sinh vật khổng lồ khác xuất hiện trên đường dần tới Tiệm phá khóa.
“Grraaaaw!”
Tôi không thể ngờ rằng tiếng hú dữ dội đó lại phát ra từ một con chó. Mẹ của Cion điên dại lao về phía Sweet Bird còn lại, giết chết con quái vật chỉ bằng một cú vồ sắc nhọn của mình.
Thật kinh ngạc... Con chó đó hẳn phải ở một cấp độ rất cao.
“Anh Atobe, anh không sao chứ?!”
Là Falma. Tất nhiên rồi – cùng với hai con chó săn bạc, cô ấy sẽ không gặp nguy đâu... Thực sự thì, điều đó không đúng lắm.
Nếu Demi-Harpy có thể ru họ ngủ, cả Cion và mẹ nó... mình phải làm thôi!
“Falma, hãy trông chừng đồng đội giúp tôi! Tôi sẽ đi giải quyết nốt con quái vật cuối cùng!” tôi hét lên.
“Ah... Anh Atobe, con quái vật cuối cùng ở đâu cơ?!” Tôi không biết câu trả lời. Rất có thể, chúng ẩn nấp đâu đó sau mái nhà. Tôi buộc phải mạo hiểm sử dụng kỹ năng đó để tìm và bắt chúng tại trận!
Ngay cả khi tôi không nhìn thấy nó, chỉ cần nó là đối thủ của thôi... Nhất định phải thành công!
♦Tình hình hiện tại♦
> ARIHITO kích hoạt HẬU ĐỊNH Đối tượng: DEMI-HARPY
Cảm biến của tôi đột ngột dừng lại vài giây, và rồi khoảnh khắc tiêp theo, tôi nhận ra mình đang đứng phía sau một cô gái trẻ có cánh thay vì tay.
“KAAW?!”
Nó đang ở trên mái nhà. Tôi không hề bận tâm đến việc bảo vệ mình, tôi chỉ có thể vận dụng tất cả những gì mình có để đối mặt Demi-Hapry.
“—Cion! Cả mẹ mày nữa! Bắt lấy tao!” Tôi hét lên.
“Gâu!”
“KAAAW!!”
Tôi không có khả năng cận chiến, nên lựa chọn duy nhất mà tôi có thể làm là ghì đôi cánh của Demi-Harpy và nhảy từ trên mái nhà xuống. Khi tôi lao xuống cùng con quái vật, Cion lấy đà từ cửa sổ bật ra và bắt trọn chúng tôi trên tấm lưng rộng và mềm mại của nó.
“Ối!”
Chúng tôi tiếp đất, theo quán tính tôi bị hất văng ra khỏi lưng của Cion. Dù hơi chật vật, nhưng tôi vẫn cố gắng giữ được Demi-Harpy.
“Chậc, nó trông.... thật đáng yêu, nhưng đem lại một nỗi đau khổng lồ... Con quái vật nhỏ bé khó chịu,” Falma nói.
“Chiếp... chiếp...,” nó trả lời. Nó đột nhiên trở nên hợp tác, vì một lý do chính đáng. Nó bị vây quanh bởi Falma, Cion, mẹ của Cion, cùng Theresia với thanh kiếm ngắn lăm lăm trên tay. Mẹ của Cion đang gầm gừ giận dữ với con quái vật vì đã tấn công con mình.
“Grrrrrr!”
Nó giương móng đầy hăm dọa, đủ để xé xác con Demi-Harpy. Chứng kiến cảnh này đến tôi còn cảm thấy sợ. Có vẻ như Demi-Harpy thực sự nghĩ con chó mẹ sẽ ăn tươi nuốt sống nó và ngừng động đậy. Thực chất, trông nó như đã hoàn toàn bất tỉnh vì quá kinh hoàng.
“Chà, bằng cách nào đó chúng ta đã vượt qua được... Ờm, T-Theresia?” tôi nói. Cô ấy vẫn lo lắng rằng Demi-Harpy có thể thức dậy bất cứ lúc nào. Cô ấy vòng ra phía sau, quàng tay qua người tôi. Toàn thân cô run rẩy. Có lẽ tôi đã khiến cô ấy lo lắng khi nhảy từ trên mái nhà xuống.
“Anh không sao, Coin đỡ được anh mà. Xin lỗi vì đã để em sợ. Anh không còn lựa chọn nào khác. Cách duy nhất để đánh bại nó là tấn công từ phía sau.”
“……”
Theresia im lặng lắc đầu. Có lẽ cô ấy muốn nói rằng tôi không cần phải xin lỗi.
“Anh Atobe, có một cuộc bạo loạn, phải không? Đó là lý do vì sao đám quái vật tràn vào thành phố,” Falma nói.
“Phải. Con Demi-Harpy này hát một bài và khiến mọi người chìm vào giấc ngủ. Sẽ rất nguy hiểm nếu cô không có kỹ năng nào ngăn chặn điều đó, tốt hơn hết cô nên trốn trong tiệm đến khi mọi chuyện kết thúc. Chúng tôi sẽ đảm bảo không còn con quái vật nào dám bén mảng đến nơi này nữa.”
“Tôi có một vài dụng cụ trong tiệm có thể ngăn chặn Giấc ngủ gây ra bởi quái vật. Tôi đã mua nó cho cửa hàng khi tìm thấy chúng trong những chiếc rương mình đã mở...”
“Hả? ....Thật sao?!”
“Thông thường, tôi xếp nó vào mặt hàng đặc biệt, nhưng cứ lấy chúng đi. Tôi nghĩ giờ là lúc cần thiết. Tôi sẽ tới Hiệu thuốc gần đây để mua một vài loại có thể đánh thức đồng đội của anh dậy. Astarte, hãy đưa mọi người vào cửa hàng.”
Chúng tôi cần tập trung lại lực lượng và chuẩn bị để chiến đấu với Named Monster và nhóm quái vật của chúng. Tôi và Theresia cùng nhau đưa những đồng đội đang say ngủ vào trong cùng với Astarte – mẹ của Cion và Demi-Harpy đang bất tỉnh trên lưng nó. Tôi cảm thấy có chút áy náy khi phải giết Demi-Harpy bởi nó rất giống con người... Đây không phải lúc nhân nhượng, nhưng cô ấy sẽ không phải là mối đe dọa nếu chúng tôi có thể ngăn cô ấy hát. Nhóm của tôi phải đối mặt với sự hủy diệt gây ra bởi Demi-Harpy nhỏ bé này, và tôi nhận thức rất rõ về tình hình hiện tại của những người trong đội. Tôi phải xem xét mọi thứ kỹ lưỡng nhất có thể để đảm bảo chúng không làm ai bị thương.
Theresia theo sát tôi suốt quãng đường. Có vẻ cô ấy vẫn đang lo lắng cho tôi. Tôi sẽ cố tránh xa mọi tấn công tự sát để không làm cô ấy lo lắng hơn.